Tinh Tế Gieo Trồng Đại Sư

Chương 7: Chương 7: Chương 6




Hai chữ "trả tiền" có ma lực thần kỳ, vô luận ở đâu, thời điểm nào cũng đều có thể nhanh chóng hóa thù thành bạn, hóa băng sương thành xuân về hoa nở. Lý Chấn Ngôn tay đang muốn ngắt liên hệ liền ngừng giữa không trung, thuần thục mà nặn ra vẻ mặt từ ái, ngoáy ngoáy lỗ tai, "Ta không nghe lầm đi, nhãi ranh các cậu tìm ta trả tiền?"

Hồ nghi trong mắt ông cùng từ ái trên mặt hình thành đối lập, chậm rì rì mà liếc nhìn mọi người qua màn hình ảo. Cấp dưới bên người Lục Ly đều nhịp mà lui về phía sau hai bước, né tránh màn hình trò chuyện. Tựa như phía trước là cái gì cực kỳ khủng bố, bị lão nhân đối diện nhìn một cái, cả người đều phải run run lên.

Lý Chấn Ngôn: "...... Trốn cái gì mà trốn, đừng tưởng rằng trốn xa ta nhìn không tới các cậu, lão tử chính là cao giai lính gác."

Ông thở phì phì điểm lên quang não cá nhân mở ghi chú, phía trên rậm rạp tất cả đều là mục vay tiền của Đội tiên phong. "Tổng cộng 213513 điểm, tính cả lãi là 22 vạn." Lão nhân khẳng khái mà phất phất tay, vẻ mặt chiếm tiện nghi đám nhãi ranh.

Lục Ly chờ ông nói xong, đem màn hình ánh sáng chuyển hướng về phía Ngân Hà Thụ Nhân đang ngủ say. "Không có tiền, lấy hắn gán nợ. Dựa vào giá thị trường chợ đen, một Ngân Hà Thụ Nhân có giá ba ngàn vạn điểm tín dụng. Xét thấy tướng quân cùng chúng tôi quen biết, liền giảm giá 5%, tướng quân còn thiếu chúng tôi 28266487 điểm."

Lý Chấn Ngôn trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Lục Ly, ý đồ ở trên mặt hắn tìm được bốn chữ mặt dày vô sỉ. Nhưng biểu tình Lục Ly quá mức đứng đắn, lão nhân không thể không thừa nhận rằng từ điển của Lục Ly không có mấy chữ này. Ông nghẹn một lúc lâu mới nhả ra một câu, "...... Cút đi!"

Một đám lính gác ngoan ngoãn mà lăn khỏi khoang, Giang Ba cùng Liêu Khải một trái một phải giữ cửa, chỉ để lại một mình Lục Ly trong phòng. Lý Chấn Ngôn hoãn lại tâm trạng, hầm hừ hỏi: "Từ đâu ra?"

Lục Ly không dấu diếm, ngắn gọn sáng tỏ đem việc trước đó kể ra. Nghe được là Lâm gia tư binh ngụy trang thành tinh đạo, Lý Chấn Ngôn nhíu mày, "Này không giống như bút tích của Lâm Kính."

Lâm Kính là tộc trưởng thế hệ này của Lâm gia, cũng là một trong bảy thượng tướng Liên Bang, Quân đoàn trưởng Quân đoàn 2. Lâm gia không muốn bị những người khác biết đến sự tồn tại của Ngân Hà Thụ Nhân, lén lút ngụy trang thành tinh đạo là có thể lý giải. Nhưng chỉ phái một con tàu tinh hạm cấp B, không tới một trăm danh lính gác thì giống như trò đùa.

Lục Ly gật đầu, đây đúng là điều hắn đang nghi hoặc. Tuy rằng hắn đối với sức chiến đấu của Đội tiên phong tràn ngập tự tin, nhưng bọn hắn chiến thắng cũng quá mức thuận lợi, có chút không bình thường.

Lý Chấn Ngôn nghĩ nghĩ, không kiên nhẫn mà phất tay, "Đừng động vào Lâm gia. Ngân Hà Thụ Nhân đã là chúng ta, hắn còn dám tới đoạt? Nói đi, Ngân Hà Thụ Nhân cháu tính toán xử lí thế nào?"

Lục Ly buông tay, chơi xấu, "Không phải đã nói dùng Ngân Hà Thụ Nhân gán nợ sao?"

"Gán cái be*p! Lão tử có thể nuôi nổi Ngân Hà Thụ Nhân coi tiền như rác sao? Đám nhãi ranh các cậu này không phải đem rắc rối cho lão tử thì chính là hỏi lão tử vay tiền, lão tử cực cực khổ khổ tích cóp chút gia sản tính dụng điểm này đều bị các cậu hốt hết. Trang Lão đầu không phải đang ở Diên Vĩ hạm sao? Đó mới chính là người giàu, trong tay có vài hành tinh năng lượng, sao cháu không hỏi một chút hắn muốn hay không?"

"Thật sự? Trang tướng quân có tiền như vậy? Cháu liền đi hỏi." Lục Ly xoay người muốn đi.

Lý Chấn Ngôn: "......"

Ông quả thực sắp tức chết rồi. "Nói cái gì vậy hả, lão tử vừa rồi là nói đùa nghe không hiểu sao? Ngân Hà Thụ Nhân trân quý như thế, nhãi ranh cháu không lưu tại Diên Vĩ hạm, muốn đem tiện nghi cho Trang Lão đầu, cháu muốn làm ta tức chết a."

Lục Ly biểu tình thành khẩn, ăn ngay nói thật, "Nuôi không nổi."

Lý Chấn Ngôn thở phì phì địa điểm điểm quang não, Lục Ly thực mau nhận được thông báo, tài khoản cá nhân của hắn vừa được chuyển hai mươi vạn tín dụng điểm. "Trước tiên mua đá năng lượng đem Ngân Hà Thụ Nhân đánh thức, chờ cháu trở về lão tử lại nghĩ cách tìm tín dụng điểm. Đời trước đúng là thiếu nợ đám nhãi ranh các cậu."

So với con người cần tinh hạm mới có thể di chuyển trong vũ trụ bất đồng, Ngân Hà Thụ Nhân không cần bất kì phụ trợ liền có thể sinh hoạt ở vũ trụ. Họ tự dựa vào thân thể tiến hành lữ hành tinh tế, một đường tìm kiếm sự tồn tại đá năng lượng. Có đôi khi vì bảo tồn năng lượng trong vũ trụ, Ngân Hà Thụ Nhân cũng sẽ lâm vào ngủ say, biện pháp duy nhất đánh thức họ chính là cung cấp lượng lớn đá năng lượng. Nghe nói trong cơ thể Ngân Hà Thụ Nhân có một hệ thống cảm ứng đặc biệt đối với đá năng lượng, phát hiện ra đá năng lượng bọn họ liền bắt đầu thức tỉnh.

Cách màn hình ánh sáng, Lý Chấn Ngôn tức giận đến thổi râu trừng mắt, mũ trên đầu gần như muốn rơi xuống. Lục Ly khẽ cười lên, sửa lại bộ dạng vô sỉ trước đó, hòa nhã nói: "Tháng sau chính là sinh nhật tướng quân, Ngân Hà Thụ Nhân này là lễ vật Đội tiên phong đưa cho tướng quân. Hai mươi vạn tín dụng điểm vừa rồi cảm tạ tướng quân quyên cấp Diên Vĩ hạm quỹ. Đúng rồi, khoản nợ trước đó xin tướng quân đừng quên xóa bỏ toàn bộ."

"...... Cút đi!"

Lý Chấn Ngôn cười mắng một câu liền cắt đứt liên tuyến, trong lòng bắt đầu cân nhắc nếu không thì phái người đi Lâm gia điều tra rốt cuộc là có chuyện gì. Còn phải cùng Trang Lão đầu nói chuyện, thay Lục Ly quét kết thúc ba. Ngân Hà Thụ Nhân dựa theo ý nghĩ của ông lưu tại Diên Vĩ hạm Lục Ly là tốt nhất, bất quá nhãi ranh đó nói không sai, Diên Vĩ hạm hiện tại xác thật nuôi không nổi Ngân Hà Thụ Nhân, ông cũng không nghĩ ra cách nào tốt hơn. Lục Ly đem làm lễ vật cho ông cũng tốt, ông trước tiên nuôi nó, dù sao về sau vẫn là của Lục Ly, vừa lúc còn có thể dựa vào danh nghĩa Ngân Hà Thụ Nhân yêu cầu Trung ương tăng thêm điểm quân phí. Đương nhiên, lý do cuối cùng chính là quan trọng nhất, lão nhân lập tức click mở quang não.

Vui vui vẻ vẻ suy tính một vòng, lão nhân lại nghĩ tới một việc. Lục Ly cái gì cũng tốt, chính là da mặt càng ngày càng dày. Ông nhớ rõ trước kia Lục Ly không phải như vậy a, rốt cuộc là giống ai? Ý niệm hiện lên, lão nhân thoáng qua phân tâm lại chuẩn bị xin quân phí, không chút do dự ở trên kim ngạch hiện có điền thêm hai con số, nuôi một Ngân Hà Thụ Nhân như vậy chút điểm quân phí này làm sao đủ? Vẫn là thêm ba con số đi. Trở lại vấn đề lúc nãy, Lục Ly rốt cuộc giống ai?

Lòng mang theo nghi vấn, Lý Chấn Ngôn dựa theo lời bác sĩ dặn dò ngoan ngoãn trước 10 giờ lên giường ngủ. Mỗi người đều cảm thấy ông sống không được mấy năm, Lâm gia lại càng ngóng trông ông sớm chết. Ông càng muốn dậy sớm ngủ sớm, hảo hảo ăn cơm, sống lâu lâu dài dài hù chết bọn họ.

Ở ngoài kia hơn một ngàn năm ánh sáng, Lục Ly cắt đứt liên tuyến. Sau một hồi công phu, ba mươi mấy người trên hạm đã đem tinh hạm này cơ bản dọn xong. Từ vũ khí đến dụng cụ, từ đá năng lượng đến khoang sinh thái cải thìa mới vừa ngoi đầu, toàn bộ tinh hạm sạch sẽ chỉ còn dư lại một cái vỏ rỗng. Nếu không phải cái tinh hạm này quá lớn, Giang Ba còn muốn đem nó tới chợ đen Phá Tinh xử lý.

Hắn lưu luyến mà vuốt ve vách tường kim loại màu tối của tinh hạm, "Nếu có thể đem cái tinh hạm này tách ra thì tốt rồi. Đây chính là nguồn năng lượng hợp kim H-3 chỉ có duy nhất ở Mạc Đốn tinh cầu, dù rách nát đều có thể bán không ít tín dụng điểm a."

Một đám quỷ nghèo lập tức nóng lòng muốn thử, Ngụy Na không thể nhịn được nữa một chân một cái đá bọn họ khỏi tinh hạm.

Sau cùng là Lục Ly mang theo Ngân Hà Thụ Nhân về tới Diên Vĩ hạm. Ngân Hà Thụ Nhân ngủ say bị hắn tùy tay nhét vào rương tạp vật ném ở một bên. Đá năng lượng dọn về từ Lâm gia tinh hạm tổng cộng là ba vạn đá năng lượng cấp A, này cơ hồ là lần đầu tiên mọi người chứng kiến nhiều đá năng lượng như vậy trên Diên Vĩ hạm.

"Phát tài." Mỗi người trong lòng đều nghĩ như thế, ngay cả Lục Ly cũng không ngoại lệ. Mọi người khí thế hăng hái mà nhìn về phía tọa độ Phá Tinh, nơi đó còn có một món đá năng lượng hướng bọn họ vẫy tay. Tuy rằng sau khi gặp qua ba vạn, hai ngàn đá năng lượng đã có chút không đủ nhìn. Nhưng Lục Ly giáo dục lâu dài làm mọi người tin tưởng vững chắc, muỗi dù nhỏ cũng là thịt, núi vàng cũng là một chút tích góp lên.

"Phá Tinh, xuất phát."

- -

Sáng sớm 6 giờ theo giờ Trái Đất, trên bầu trời Phá Tinh, hai quả cầu một lớn một nhỏ chậm rãi từ Bắc bán cầu bò ra khỏi đường chân trời, hướng về vùng đất hoang vắng tản ra ánh sáng ảm đạm.

Tô Hòa ngồi ở trên ban công của một phế tích, hai chân rũ giữa không trung nghiêm túc nhìn màn hình ảo quang não. Ban đầu cậu chỉ muốn mày mò phương pháp sử dụng quang não, không nghĩ tới cư nhiên có thể truy cập mạng. Tuy rằng pháp luật Ngân Hà Liên Bang không có chiếu đến Phá Tinh, nhưng Liên Bang thiên võng hiển nhiên với nơi này cùng tinh cầu khác đối xử bình đẳng.

Tô Hòa ở trên mạng lục soát lịch sử Liên Bang, kết quả cùng cậu suy đoán giống nhau. Cậu không chỉ cách xa Trái Đất về mặt không gian, mà về thời gian cũng cách xa thời đại cậu từng sống, đi tới tương lai một ngàn năm sau. Liên Bang lịch sử trên thiên võng giới thiệu thập phần tỉ mỉ, nhưng Tô Hòa xem qua cảm thấy chỉ dùng hai chữ liền có thể khái quát toàn bộ - chiến tranh.

Từ năm 2014, hắc ám thú bắt đầu xuất hiện ở Trái Đất. Đến năm 2024 Ngân Hà Liên Bang thành lập, cũng chọn dùng kỷ niên Tinh lịch, đến bây giờ đã là năm 1021 Tinh lịch. Suốt hơn một ngàn năm, chiến tranh giữa nhân loại cùng hắc ám thú chưa bao giờ đình chỉ. Từ ban đầu nhân loại chia năm xẻ bảy từng người chiến đấu, đến sau này toàn cầu thành lập Liên Bang chính phủ đối kháng hắc ám thú. Dưới áp lực cực lớn, khoa học kỹ thuật Trái Đất lấy tốc độ khiến người ta loá mắt cấp tốc đi lên. Vô số phát minh thiên tài xuất hiện, những gì hư cấu chỉ có trong phim khoa học viễn tưởng hết thảy nhanh chóng trở thành hiện thực.

Có vị lịch sử học Trái Đất cảm thán rằng, chiến tranh chính là chất xúc tác khoa học kỹ thuật tiến bộ, đặc biệt là ở dưới áp lực diệt chủng. Ai cũng sẽ không nghĩ đến, sau khi đổ bộ mặt trăng nhân loại có thể miễn cưỡng ngăn cản sự xâm lược của hắc ám thú, cũng dần dần theo vũ trụ hướng tới mở rộng ra hệ Ngân Hà. Sau một ngàn năm, nhân loại đã trải rộng khắp nửa hệ Ngân Hà, cùng hắc ám thú đạt thành thế lực cân bằng.

Tô Hòa tại đoạn lịch sử này không ngừng nhìn thấy chữ lính gác cùng dẫn đường, xuất phát từ tò mò thuận tay click mở giới thiệu tương quan. Cậu kinh ngạc phát hiện những lính gác sớm nhất cư nhiên là xuất hiện ở Hoa Hạ quốc. Lúc đó nhân loại đứng sát bờ vực tuyệt chủng, chỉ có Hoa Hạ quốc dân cư đông nhất còn còn sót lại chút ít sức chiến đấu. Trong một lần chiến tranh cùng hắc ám thú, bên trong một người thân thể thiếu bộ phận xuất hiện một lực lượng thần kì, đây là lính gác đời thứ nhất.

Căn cứ nghiên cứu lúc ấy của nhân loại Trái Đất, lực lượng này giống như là một loại phản tổ, đã từng xuất hiện trước khi có khoa học kỹ thuật. Lịch sử bộ lạc trên Trái Đất, có một bộ phận người sở hữu năm giác quan nhạy bén, lực lượng cường đại, bọn họ được xưng là "Lính gác". Lính gác là người bảo vệ bộ lạc, là người bộ lạc dựa vào để kéo dài sinh tồn. Bọn họ bảo hộ những người khác trong bộ lạc, cảnh giác hết thảy địch nhân. Sau này theo lịch sử phát triển, tiến hóa diễn ra, lực lượng này ở dần dần ngủ say trong cơ thể nhân loại, thẳng đến khi hắc ám thú bùng nổ, lực lượng này mới lại lần nữa thức tỉnh.

Lính gác xuất hiện cứu lấy nhân loại, lực lượng của họ phối hợp với vũ khí hiện đại hóa, nhân loại lần đầu tiên thấy được hy vọng thắng lợi. Nhưng theo sự khai phá lực lượng của lính gác, các loại di chứng bắt đầu lộ ra, như hôn mê, cuồng hóa, tinh thần thể tử vong, mỗi một ngày đều có lính gác thống khổ chết đi. Khi nhân loại lại một lần nữa gần như tuyệt vọng, nhân viên nghiên cứu phát hiện, tại nền văn minh bộ lạc tiền sử, bên người mỗi một lính gác đều sẽ đi cùng với một dẫn đường, thậm chí có một số bộ lạc bởi vì dẫn đường mà phát sinh chiến tranh. Trước đây nhân viên nghiên cứu cũng không coi trọng tới sự tồn tại của dẫn đường, nhưng hiện tại bọn họ phát hiện chính mình đã sai - dẫn đường đối với lính gác nhất định rất quan trọng.

Rất nhanh, dẫn đường đầu tiên được phát hiện, y thoạt nhìn tựa như người thường, lại có được lực lượng tinh thần cường đại. Lực lượng này có thể bao dung an ủi lính gác rất tốt, giải trừ lính gác thống khổ. Tầm quan trọng của dẫn đường được nhận ra, mỗi một dẫn đường đều được bảo hộ nghiêm mật. Ban đầu có người nói đùa, gọi dẫn đường là "công chúa trong lâu đài", theo lời nói đùa truyền đi, lâu đài chậm rãi trở thành đại danh từ chỉ nơi dẫn đường sinh sống, mãi cho đến hiện tại.

Lính gác cùng dẫn đường giới thiệu sơ lược, sau khi Tô Hòa xem xong liền tắt đi quang não nhìn về phương xa.

Cậu đến bây giờ còn hoài nghi thân phận dẫn đường của chính mình, cũng không nghĩ tới việc tìm một lính gác. Có lẽ là chủ nhân của con mèo rừng kia để lại cho cậu ấn tượng quá mức ác liệt, Tô Hòa ấn tượng đầu tiên đối với lính gác liền không tốt. Cho dù trên thiên võng nói rằng dẫn đường sẽ bị lính gác có độ tương thích cao với mình hấp dẫn, cũng như lính gác bị dẫn đường hấp dẫn, nếu hai người độ tương thích cao tới 100%, loại hấp dẫn này càng vô pháp kháng cự, Tô Hòa cũng không cảm thấy cậu sẽ tìm một lính gác.

Huống chi cho dù Liên Bang thể hiện sự coi trọng dẫn đường của mình lớn như thế nào, lính gác sẽ bảo hộ dẫn đường như thế nào, hai bên kết hợp nước chảy thành sông như thế nào, thì cuối cùng lính gác và dẫn đường về địa vị bản chất chính là không bình đẳng. Từ việc dẫn đường thức tỉnh đến cùng lính gác kết hợp, mục đích dẫn đường tồn tại hoàn toàn là vì lính gác.

Tô Hòa phát hiện, dẫn đường có rất ít việc chính mình có thể làm, trọng tâm sinh hoạt của họ chính là lính gác, giống như là phụ thuộc vào lính gác. Cuộc sống như vậy cậu quả thực không thể tưởng tượng, chỉ nghĩ đến sau này một ngày nào đó, cậu sẽ đi theo một nữ lính gác hoặc là nam lính gác (......), Tô Hòa liền nhịn không được rùng mình.

Sẽ không xui xẻo như vậy đi......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.