Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta

Chương 160: Chương 160: Tích lũy kinh nghiệm




Trải qua cuộc đối thoại ông nói gà bà nói vịt lần trước, Mộ Huyền đồng ý với cô phái người đi mảnh đất vực sâu điều tra ý tưởng.

Vì thế Diêu Tiềm vừa mới điều tra xong Thiên Đường tinh, đã trực tiếp bị an bài đi đuôi tinh hệ. Diêu Tiềm không hổ là Diêu gia Trưởng lão của cô, đi qua không tới thời gian một ngày đã đem chuyện liên quan đến Tinh tế dị thú điều tra xong.

“Bệ hạ, đuôi tinh hệ gần một năm qua, dị thú xuất hiện cùng năm trước xuất hiện cũng không có cái gì khác nhau. Vô luận là cấp bậc hay là xuất hiện số lần đều theo năm không xê xích nhiều.”

“Thúc là nói bên vực sâu không có vấn đề?” Diêu Tư sửng sốt, cái này không khoa học a.

“Điện hạ, mặt ngoài là như thế.” Sắc mặt Diêu Tiềm trầm trầm.

“Mặt ngoài? Ý gì?”

“Là như thế này!” Hắn đột nhiên truyền tới một bảng số liệu, “Tôi so sánh ghi chép Tinh thú xuất hiện 50 năm gần đây, phát hiện số lần Tinh thú xuất hiện kỳ thật là đang gia tăng từng năm. Ngày trước mấy năm cũng chỉ biết có một con, nhưng ở năm nay đã xuất hiện ba con. Hơn nữa năm nay xuất hiện Tinh thú, trừ bỏ số lượng tăng nhiều ra, ta còn phát hiện một hiện tượng kỳ quái.”

“Hiện tượng gì?” Diêu Tư nhịn không được hỏi.

“Bệ hạ, Điện hạ, mời các ngài xem……” Hắn click mở một cái bản đồ tinh hệ, vừa thao tác vừa chỉ điểm đỏ phía trêи giải thích, “Những thứ này là năm trước tại đuôi tinh hệ xuất hiện Tinh thú, mà ba cái này là năm nay.”

Diêu Tư nhìn nhìn qua lại điểm sáng đỏ phía trêи, hoàn toàn không có nhìn ra khác nhau, ý gì?

“Này…… Có khác nhau sao?” Ở cô xem ra đều giống nhau mà.

“Là vị trí.” Mộ Huyền chau mày, trầm giọng nói, “Năm trước Tinh thú tuy rằng đều là tùy cơ xuất hiện, nhưng là phần lớn chỉ xuất hiện ở vành đai tiểu hành tinh, hoặc là kiếm ăn ở tinh cầu phụ cận, nhưng năm nay vị trí Tinh thú xuất hiện, càng tới gần mảnh đất vực sâu, mà phụ cận không có hành tinh.”

“……” Không có hành tinh? Vậy Tinh thú đi nơi đó làm gì?

“Không sai.” Diêu Tiềm mang chút vội vàng bổ sung nói, “Tôi đã hỏi qua người phụ trách trạm không gian, nghe nói năm nay ba con Tinh thú này, đều là đội tuần tra ở cùng khu vực phát hiện, khoảng cách cách xa nhau không đến một năm ánh sáng, thật giống như…… Là cùng nhau từ trong vực sâu ra ngoài. Nếu thật là như vậy, vậy……”

“Vực sâu sẽ có nhiều Tinh thú hơn.” Mộ Huyền tiếp lời.

Diêu Tư căng thẳng trong lòng, loại dị thú một ngụm là đi một cái tinh cầu này nếu thật sự có rất nhiều mà nói, như vậy tinh tế…… Thuốc viên a! ( ED: Chị ấy so sánh các tinh cầu như thuốc viên ạ.)

“Việc này ta đã biết, các ngươi trước không nên động đến, ta lập tức đến.” Mộ Huyền dặn dò một câu, lúc này mới tắt đi thông tin, quay đầu nhìn về phía cô nói, “Tư Tư, anh phải mau chóng đi xử lý một chút.”

“Được á, em cũng……”

“Lúc này em không thể đi!” Cô còn chưa nói dứt lời, Mộ Huyền trực tiếp chặt đứt ý tưởng muốn làm trùng theo đuôi của cô.

“Vì sao?” Diêu Tư sửng sốt, đã nói không rời không bỏ đâu?

“Mảnh đất vực sâu quá nguy hiểm, anh sợ chiếu cố em không được.” Anh duỗi tay xoa xoa đầu của cô, biểu tình nghiêm túc, “Bên kia tình huống không rõ, có em anh sẽ phân tâm. Ngoan ngoãn, nhiều lắm một ngày, nếu nhanh nửa ngày anh liền trở về.”

“…… Nga” Cô gật gật đầu, cái này có lý, cô cũng không phải ngốc bạch ngọt không nói đạo lý gì đó.

Nhưng…… Thế nhưng không mang theo em chơi, không vui! (╯^╰)

“Lúc anh không ở nhà, nhớ đúng giờ ăn cơm, không nên ngủ trễ, không nên thức khuya, không nên một ngày lên Tinh Võng mười tiếng.”

“Dạ dạ dạ... Lão ba!” Cô có thể lên chín tiếng.

“Kêu Mộ Huyền!” Anh theo thói quen sửa đúng, “Còn có điểm quan trọng nhất.”

“Hửm?”

“Không nên tùy tiện tiếp thông tin người xa lạ, đặc biệt là nữ!”

“……”

Anh liền nói thẳng không được tiếp thông tin của Luyến Vũ không phải được sao?

╭∩╮ ( ︶︿︶) ╭∩╮

Trở lại đã bao lâu rồi, anh sao còn nhớ rõ việc này, dây dưa không dứt?

Dặn dò đi đi lại lại vài lần, cho đến khi cô nhiều lần đảm bảo nhất định ngoan ngoãn đợi ở Hồng Tinh, lúc này anh mới vung tay mở ra không gian truyền tống. Vừa định đi vào, Diêu Tư tay mắt lanh lẹ, kéo lại ống tay áo của anh, ngôn từ chính nghĩa nhắc nhở.

“Mộ Huyền, anh có phải đã quên cái gì đó hay không?”

Anh sửng sốt, đột nhiên nghĩ tới cái gì, trêи gương mặt trắng đến dường như không có độ ấm, nháy mắt nhuộm một tầng hồng nhạt, sau đó càng ngày càng đậm, cho đến đỏ thành một trái cà chua, ngay cả ánh mắt cũng bắt đầu dao động lên.

“Khụ…… Tư…… Tư Tư, lúc này……” Anh cố chống đỡ, theo bản năng muốn lui về sau.

“Chính anh đồng ý.” Diêu Tư ngẩng đầu lên, trực tiếp tiến lên một bước, cơ hồ muốn dán lên trêи người anh, tươi cười sáng lạn.

Mặt anh càng đỏ hơn, màu sắc đỏ tươi dường như muốn nhỏ giọt tới nơi, gắt gao nhìn chằm chằm mặt cô, một lát mới như là góp đủ dũng khí cả đời, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, cúi đầu ở môi cô nhanh chóng dán lên một chút, sau đó quay đầu chạy trối chết, chớp mắt liền không còn bóng dáng.

Diêu Tư: “……” Cô là bệnh độc gì sao?

Đây là lúc trước sau một nụ hôn tạo thành sự kiện “Đổ máu” đó. Cô cho rằng hoàn toàn là bởi vì người nào đó làm cẩu độc thân lâu lắm rồi, không có kinh nghiệm gây nên.

Vì phòng ngừa, anh lại giống như trước đó, bởi vì ngượng ngùng, vắt óc tìm mưu kế trốn tránh cô, vì thế ở dưới sự kiến nghị vừa đe dọa vừa dụ dỗ, khụ…… Không biết xấu hổ…… A phi! Là lời nói thấm thía, hướng dẫn từng bước, trắng đêm trường đàm, nói có sách mách có chứng của tài xế già như cô, giữa các cô đạt thành nhận thức chung, cũng chế định phương án chiến lược hợp tác.

Trong đó trung tâm tư tưởng chủ yếu chính là: Kinh nghiệm ư... Thơm nhiều vài lần là có.

╮(╯▽╰)╭

Vì thế, các cô ước định các loại hình thức hôn chào buổi sáng, ngủ ngon hôn, sắp chia tay hôn……

Ừm, cái này sắp chia tay hôn so sánh với cái buổi sáng, giằng co một giờ, chờ cô ngủ xong một giấc nữa rồi tỉnh dậy, nụ hôn chào buổi sáng mới rơi xuống môi cô, đã tiến bộ hơn nhiều……

Ơ?

Khoan đã! Vừa rồi anh ấy có phải che lại cái mũi rời đi hay không?

- _-|||

Rút lại câu nói tiến bộ kia!

Diêu Tư thở dài, cách mạng hiện chưa thành công, tài xế còn cần nỗ lực! Đang định mở ra Tinh Võng, tra xem 101 cách dạy dỗ bạn trai gì đó? Không gian truyền tống vừa mới khép lại lại mở ra.

“Tư Tư.” Mộ Huyền đã biến mất, đột nhiên lại trở lại, “Mấy lần trước đều đã quên....”

Nói rồi, anh đột nhiên một phen đem cô kéo vào trong lòng ngực, cúi đầu lại lần nữa hôn xuống môi cô. Diêu Tư cả kinh, còn không có kịp phản ứng lại cảm thấy môi dưới bị cái gì cắt qua, cô phản xạ có điều kiện hít vào một hơi.

Ti…… Đau quá!

Tiếp theo chớp mắt anh đã buông cô ra, “Như vậy là được.” Nói xong xoay người lại đi rồi, lúc này không gian truyền tống hoàn toàn đóng lại.

Vẻ mặt Diêu Tư ngây ra: “……”

Ý gì?

Nửa đường trở về chính là vì cắn cô một ngụm sao? Hay là nói…… Anh đối với kinh nghiệm giáo ɖu͙ƈ của mình, có ý kiến gì sao?

o(>﹏<)o

Đang ngốc, ngoài cửa lại vang lên tiếng chuông, dường như là có chuyện quan trọng gì, vang lên vừa nhanh vừa vội. Diêu Tư mở cửa nhìn, lại phát hiện là Cổ Thư Thành đã lâu không thấy.

“Cháu trai lớn, cậu đi tuần trăng mật về……”

“Điện hạ, Bệ hạ ở nhà sao?” Hắn khó được thất lễ như vậy trực tiếp đánh gãy lời cô nói, không chờ cô nói xong liền vẻ mặt sốt ruột nhìn về phía trong phòng, tìm kiếm Mộ Huyền.

“Anh ấy mới vừa đi.”

“Cái gì?” Hắn càng thêm sốt ruột, “Có nói đi đâu không? Điện hạ ngài có thể liên hệ ngài ấy không?”

“Đuôi tinh hệ ở vực sâu……”

“Sao lại là nơi đó! Nơi đó ngay cả tín hiệu Tinh Võng cũng không có…… Ai! Như thế nào lại ngay loại thời điểm mấu chốt này……”

“Sao? Cứ gấp như vậy.” Diêu Tư nhịn không được hỏi.

“Điện hạ……” Hắn nắm thật chặt tay người bên cạnh, vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía cô, “Hồng Tinh đã xảy ra chuyện!”

Gì?

………

******************

Hết chương 160.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.