Editor: Vi Vi
~~~~~~~~~~~~
“Windsor, buổi sáng tốt lành.” Nhan Yên nhếch nhếch khóe miệng, có lẽ do tiếng bé cưng Windsor gọi đến thuận miệng dọa sợ rồi.
Ngưởi tinh tế thoái mái quá làm Nhan Yên có chút không tiếp thu được.
Vick nhiệt tình giới thiệu phụ mẫu mình cho Nhan Yên, tiên sinh Byron tên đầy đủ là Watts • Byron, phu nhân Byron tên đầy đủ là Lisi • Vera • Byron. Trong đó Vera là họ của phụ nhân Byron, sau này bởi vì gả vào Byron, cho nên sẽ ghi thêm họ nhà chồng vào phía sau tên.
Đương nhiên, tinh tế không tồn tại chế độ trọng nam khinh nữ, khế ước hôn nhân hai bên đều hoàn toàn là tự nguyện.
Tình cảm vợ chòng Byron hiển nhiên không tồi, phu nhân Byron biểu cảm hòa nhã, ngữ khí nói chuyện với Nhan Yên cực kỳ ôn hòa.
Tiên sinh Byron tuy rằng nhìn có chút nghiêm túc, nhưng lại ngồi một bên yên lặng đem quyền chủ trì giao cho bà xã mình, ông chỉ cần ở một bên gật đầu là được.
Phu nhân Byron hỏi: “Đứa nhỏ này vừa nhìn đã thấy thích, gọi là Nhan Yên đúng không? Hoa kiều sao?”
Nhan Yên gật đầu: “Đúng vậy, phu nhân Byron.”
Phu nhân Byron vừa lòng nhìn Nhan Yên: “Thân ái à cần gì khách khí như vậy, con có thể giống như Windsor gọi ta là dì Lisi cũng được.”
Nhan Yên phát hiện người tinh tế có thói quen đem hai chữ ‘thân ái’ làm cửa miệng, nàng suy nghĩ đây có phải là một phương thức biểu đạt lễ phép thông dụng ở đây không nhỉ?
Thế nhưng muốn nàng nói ra hai chứ này hình như có chút khó khăn.
Nhan Yên dịu dàng cười cùng phu nhân Byron hàn huyên, một thân lễ nghi không thể bắt bẻ được.
Càng nói chuyện với nhau, trong lòng phu nhân Byron càng thêm kinh ngạc.
Vòng bạn hữu của Vick bọn họ thân là cha mẹ không phải hoàn toàn không biết gì cả, về tình huống Nhan Yên, vợ chồng Byron tự nhiên đã điều tra trước đó.
Bọn họ cũng biết rằng Nhan Yên là một cô nhi, thân phận trước đó vẫn chưa tra ra, tuy rằng chung một nền giáo dục với Vick, nhưng cũng không có tiếng tăm gì, cũng không có chỗ nào hơn người.
Nhưng nhìn biểu hiện hôm nay, Nhan Yên cử chỉ đoan trang, nói năng ưu nhã, khí chất còn mang theo cảm giác cổ xưa thần bí, chính là làm cho bọn họ càng tin tưởng Nhan Yên đến từ một đại gia tộc Hoa kiều cổ xưa thần bí là điều hoàn toàn có thể xảy ra.
Vick thấy mọi người trong nhà vẫn luôn lôi kéo Nhan Yên nói chuyện, có chút không kiên nhẫn, cậu chen vào nói: “Yên Yên nói hôm nay sẽ làm bữa sáng đó! Chuyện trò gì để để sau được không!”
Phu nhân Byron thân thiết: “Ngày thường Vick có mang cho con phiền phức gì không? Mỹ thực cổ đại lần trước nó mang về thật sự là mỹ vị, chúng ta thật ra vẫn luôn mong chờ có thể lần nữa thưởng thức mỹ vị tuyệt như thế!”
Nhan Yên đứng dậy lễ phép nói: “Hôm nay mạo muội tới chơi, Nhan Yên bêu xấu làm một bữa sáng, hy vọng dì Lisi cùng chú Byron không chê.”
Thường xuyên giao lưu qua lại, quan hệ liền kéo gần lại với nhau, Nhan Yên nguyên bản chính là tính cách thích làm điều tốt giúp mọi người, đã từng là bằng hữu giang hồ khắp thiên hạ, hiện tại hai bên đều có ý muốn có giao hảo với nhau, tự nhiên nước chảy thành sông. Đam Mỹ Sắc
Vick tích cực cùng Nhan Yên đến phòng bếp, cậu rất chờ mong hỏi: “Yên Yên hôm nay chuẩn bị làm món gì thế? Gần đây tớ mua không ít nguyên liệu nấu ăn đó! Vốn dĩ đều là chuẩn bị đưa cho cậu!”
Từ khi biết được trù nghệ của Nhan Yên, Vick cũng xây thêm một phòng bếp trong nhà mình, ngày thường cũng bắt đầu lên Tinh Võng vơ vét nguyên liệu về.
Nhan Yên nhìn thoáng qua mô hình dạng nhà bếp vừa lòng gật gật đầu: “Cũng không tệ lắm, Vick, có phải sáng sớm cậu đã có chủ ý này phải không?”
Vick ngượng ngùng gãi ót: “Yên Yên, không bằng sau này cậu đến nhà tớ ở đi? Phòng cứu trợ bên kia thật sự không tốt cho lắm...”
Vick cẩn thật quan sát biểu cảm Nhan Yên, tựa như sợ Nhan Yên sẽ nổi giận.
Nhan Yên biết đây là ý tốt của Vick, chẳng qua ăn nhờ ở đậu không phải là ý muốn của nàng, liền lắc lắc đầu: “Để nói sau đi.”
Nàng cũng không quên chỉ qua mấy tháng nữa, mình liền thành niên, liên minh tinh tế sẽ hủy bỏ trợ cấp cho vị thành niên, phòng cứu trợ kia chắc chắn không thể ở tiếp được.
Vick lúc này mời nàng thật sự là vì nàng mà suy xét.