Editor: Vi Vi
~~~~~~~~~~~
Thấy khán giả đã hăng hái trở lại, Nhan Yên mới bắt đầu vào việc chính.
Gà lôi lông màu đã bị bỏ quên quá lâu rồi.
Nhan Yên liếc nhìn con gà lực điền, quay đầu lại hỏi khán giả: “Nguyên liệu quá to, không thể làm hết trong một lần, các vị có thể chọn một bộ phận muốn ăn.”
Người xem cũng thấy một con gà lôi lông màu cao cỡ bốn đến năm người, hiển nhiên không ai có thể ăn một lần nhiều thịt đến như vậy.
“Chị xinh đẹp quyết định đi nha, chỗ nào cũng được.....À, ngoài mông ra!”
“Giống như trên.”
“Tán thành.”
“Còn....Đầu cũng không ăn! Không thể tưởng tượng được làm sao ăn cái đầu đó được!”
“Hay là....Chỗ nào nhiều thịt thì ăn chỗ đó trước?”
“Tôi thấy đùi gà cũng không tệ nha, gà lôi lông màu thuộc về loại dị thú loài chim bay, nhưng phần lớn thời gian đều chỉ thích đi bộ, cơ bắp trên đùi cực kỳ chắc, chắc là mùi vị sẽ không tồi đâu....”
“Nghe cũng cảm thấy có đạo lí.”
......
Nhan Yên nhìn bình luận, nói: “Đùi gà với cánh gà chính là bộ phận ngon nhất trên người con gà.”
Vì thế khán giả liền quyết định, xử đùi gà với cánh gà!
Thế nhưng chỉ có có hai chỗ này...Khối lượng cũng không hề nhỏ.
Nhan Yên mang tới khung thép đã chuẩn bị trước, treo ngược con gà lên.
Đây là việc rất tốn sức, nhưng đối với Nhan Yên chẳng hề hấn gì.
Nàng dựa vào nội lực rất nhẹ nhàng rinh lên con gà ngoài hành tinh bằng một tay.
Bình luận tràn ngập số 6.
“Tiểu tỷ tỷ hình như vẫn là vị thành niên nhỉ? Sức lực sao lại lớn như vậy? Đang chuẩn bị thức tỉnh dị năng sao?”
“Nhìn như vậy xem ra thể lực của tiểu tỷ tỷ chắc chắn không tồi.”
“Không hổ là tiểu tỷ tỷ, đánh call* tiểu tỷ tỷ!”
Đánh call: Thuật ngữ “đánh call” bắt nguồn từ văn hóa ủng hộ trực tiếp của các buổi hòa nhạc. Ban đầu nó là một điệu nhảy hoặc cổ vũ do các otaku hoặc những người ủng hộ thần tượng biểu diễn, bao gồm nhảy, vỗ tay, vẫy tay và hô khẩu hiệu một cách nhịp nhàng. Bây giờ nó đã trở thành một thuật ngữ phổ biến trên Internet ở Trung Quốc, có nghĩa là cổ vũ và cổ vũ.
“Sẵn tiện cũng muốn hỏi, đem con gà lôi lông màu treo lên là để làm gì thế?”
“Nhảm nhí! Đương nhiên là để cắt thịt rồi! Trước đó đã từng nhìn tiểu tỷ tỷ cắt thịt dị thú, kỹ thuật cắt thịt đó thật sự rất đẹp mắt!”
“Phải không, tui mới lần đầu tới xem tiểu tỷ tỷ phát sóng trực tiếp nấu ăn, thật là chờ mong nha!’
‘Cứ chờ xem! Chốc nữa kỹ thuật cắt thịt hoa lệ của tiểu tỷ tỷ nhất định sẽ làm cậu si mê ngay!”
Nhưng mà lại có một cú vả mặt tới không kịp đỡ.
Nhan Yên đặt một cái nồi phía dưới khung thép, sau đó nhấc tay lên cực kỳ dứt khoát cắt một phát vào cổ gà.
Ngay sau đó, máu gà từ vết cắt đó từ từ chảy ra, toàn bộ đều chảy vào nồi đã chuẩn bị trước đó.
Người xem: “...” Vì sao lại không phải là cắt thịt, sau lại làm khác rồi!
Bình luận đầy những dấu chấm hỏi hoang mang.
Nhan Yên lúc sau liền giải thích: “Tuy rằng gà đã tử vong, nhưng xác vẫn còn rất mới, trong cơ thể chắc hẳn còn rất nhiều máu, nếu không rút máu ra, khi ăn sẽ ảnh hưởng đến chất lượng thịt.”
Khán giả bừng tỉnh, thì ra là thế....
Vẫn còn chưa hết bất ngờ, liền nghe Nhan Yên quăng thêm một câu: “Thật ra cách làm tốt nhất chính là trong lúc gà vẫn còn sống liền trực tiếp cắt cổ lấy máu, như vậy không chỉ có thể đảm bảo chất lượng thịt còn tươi mới, mà còn có thể giữ được chất dinh dưỡng trong gà, rất bổ!”
Người xem nghe xong liền kinh hãi, bình luận nháy mắt ngập tràng từ “Fuck!”
“Chủ....Chủ bá nhỏ à, cô nghiêm túc sao? Cô nói là....Cái dị thú này lấy máu ngay lúc còn sống thì mới ăn ngon sao?”
“Hu hu! Dọa chết bé gồi!”
“Deo cần nói nhiều, tỷ tỷ nhỏ à chị làm sao thế? Sao đột nhiên lại trở nên tàn bạo thế này? Cô nương dịu dàng dễ thương nay còn đâu?”
“Không biết vì sao...Tui cũng không kinh ngạc cho lắm, dù sau trước đó đã xem qua tiểu tỷ tỷ dùng dao băm thịt, lột da, chặt xương dị thú.....Bây giờ cũng chỉ là cắt cổ thôi mà, có gì đâu...”
“Lầu trên người là người phương nào hả, ta muốn báo cáo!”
- ----------------
Khán giả sau khi trơ mắt nhìn máu gà lôi lông màu từ từ chảy đầy một nồi, đều cảm thấy ớn lạnh ở cổ.
“Về sau đắc tội ai cũng không thể đắc tội tiểu tỷ tỷ, thật là đáng sợ quá đi!”
“Đúng thế.”
“+1......”
...........
Nhan Yên sau khi lấy máu xong, cũng không thả gà xuống, mà trực tiếp dùng dao chặt từng cái cánh xuống.
Một cái cánh gà dài bằng nửa người, đặt trên bàn nấu ăn trong rất hoành tráng.
Trật tự chặt cánh gà ra từng khúc: gốc cánh, giữa cánh và đầu cánh.*
(hu hu Vi hông có nấu ăn, help me!!!)
Nhan Yên suy nghĩ một chút, quyết định hôm nay sẽ làm từ phần đầu cánh trước.
“Đầu cánh là nơi có thịt non mềm nhất trong phần cánh, hôm nay chúng ta sẽ ăn ‘bỉ dực song phi’.”
Khản giả tất nhiên không có ý kiến gì.
“ cái tên ‘bỉ dực song phi’ này nghe thật êm tai, có vẻ là một cái tên hay nhỉ?”
“Vừa tìm hiểu ý nghĩa của từ cổ này là gì, là ý chỉ khi loài chim muốn cất cánh, đôi cánh của chúng phải kết hợp cùng nhau mới có thể bay, không thể bay một cánh....Đôi cánh giống như vợ chồng vậy, một người không thể thành vợ chồng được, nhưng mà so sánh với......tình cảm phu thê, tâm đầu ý hợp thì có liên quan gì tới ăn chứ?”
“Lầu trên lại là một học bá, chắc không phải là vị khảo cổ học kia nhỉ..”
“Không sai chính là tui, tui phát hiện ra tiểu tỷ tỷ nhất định nghiên cứu rất sâu về văn hóa cổ đại, rất nhiều tiếng Hoa cổ đại phải tra tư liệu mới có thể hiểu được ý nghĩa ẩn ý của nó.”
“Tui không biết nên nói gì.’
..........
Nhan Yên chỉ nói tên món ăn, cũng không định sẽ giải thích, dù sao văn hóa đã thất truyền quá lâu, cho dù nàng muốn giải thích, cũng có rất nhiều điển cổ người tinh tế không biết, giải thích càng thêm rắc rối.
Mỗi một món ăn đều sẽ có một cái tên tương ứng, đương nhiên cũng sẽ có mùi vị tương ứng với tên món ăn.
Cái gọi là bỉ dực song phi, như hình với bóng, vậy mùi vị sẽ là ngọt.
Vì vậy hương vị chính của món ăn đã được định ra.
Tuy rằng là lần đầu chế biến một con gà khổng lồ như thế này, nhưng đối với Nhan Yên không có khó khăn gì.
Trước tiên đem chặt nhỏ hai phần đầu cánh, chỉ mỗi chiều dài đầu cánh đã bằng sải tay một người lớn.
Cánh gà có trọng lượng lớn, da thịt so với Nhan Yên đã từng nhìn thấy dày hơn rất nhiều, muốn thịt được tươi, cần phải dùng luộc qua nước sôi một lần.
Nhan Yên tìm hai cái nồi to, đem hai phần đầu cánh bỏ vào nấu một lần, trong quá trình nấu sẽ bỏ them vài lát gừng khử mùi tanh.
Trong lúc luộc đầu cánh, Nhan Yên liền vác dao tới phần gà vẫn đang treo ngược bên cạnh.
Tiếp theo vẫn còn một giai đoạn phải làm, đó chính là moi nội tạng ra.
Người xem ban đầu đều nhìn chằm chằm vào nồi nước luộc đầu cánh, lúc nhìn thấy Nhan Yên cầm dao đang khoa tay múa chân trên người con gà, ánh mắt liền bị hấp dẫn qua đây.
Sau đó bọn họ liền nhìn thấy một bóng ma tâm lý đang chờ đợi trước mắt
Bóng ma tâm lí: “Hi cưng^^”
Nhan Yên vạch một đường thẳng từ bụng gà xuống.
Người xem bắt đầu trợn to mắt, cho rằng Nhan Yên muốn lấy máu lần nữa, nhưng lại không như bọn họ nghĩ máu không chảy ra.
À, Lúc nãy tiểu tỷ tỷ cắt cổ đã lấy ra hết rồi.....
Ý thức được việc này tâm tình khán giả liền bình tĩnh lại, thế nhưng, vừa bình tĩnh được một giây, tam quan của họ như nứt ra.
Nhan Yên bình tĩnh duỗi tay len vào vết cắt trên bụng kia, lấy ra nội tạng bên trong trước mắt người xem.
Bọn họ hận không thể chọc mù mắt mình!!!”
“Áaaaaaaaaaaaaaaa!”
“Quá tổn thọ!!!!”
“Mắt taaaaaaaaaaaaaaaa!”
“Mẹ ơi! Tui vừa nhìn thấy gì dzẫy!”
“Ọe----!”
“Đừng lôi kéo tui, tui sợ quá!!!”
“Tiểu tỷ tỷ điên rồi sao sao sao!”
“Thắp một ngọn nến lung linh cho gà lôi lông màu!”
“+1........”
Bình luận tràn ngập những dấu chấm than bay lên cao lên cao, biểu tình người xem đặc biệt hoảng sợ.
Lúc này Nhan Yên vẫn rất bình tĩnh rửa sạch nội tạng gà lôi lông màu.
Từ quả tim đến gan rồi sang ruột....
Người xem lúc này thật sự rất sốc.
“Thật khủng khiếp! Quá đáng sợ rồi!”
“Tại sao tiểu tỷ tỷ vẫn có thể bình tĩnh như vậy chứ?!”
“Để tôi soi, mấy người mau xem tay tiểu tỷ tỷ kìa, không hề run một xíu nào, bình tĩnh đến như vậy! Vừa nhìn đã biết là quen tay rồi!”
“Càng nghĩ càng cảm thấy kinh khủng.’
“Sợ tới mức da gà đều nổi lên!”
“Tuy rằng trên tinh cầu của mị cũng tương đối hỗn loạn nên đã gặp vài tinh tặc cực kỳ hung ác, nhưng vẫn cảm thấy...Tiểu tỷ tỷ so với bọn hắn vẫn đáng sợ hơn một xíu!”
“Nội tâm không thể bình tĩnh được, tui nghi rằng đồ ăn hôm nay làm ra không thể nuốt nổi.....”
“Tui cũng ăn không vô....”
.......
Nhan Yên đem nội tạng moi ra cũng không vứt đi, nàng nhìn bình luận, quả nhiên có không ít người xem đã bị dọa sợ choáng váng.
Nàng bỗng nhiên cười, cười nhẹ nói: “Thật ra lòng mè gà cũng có thể ăn nha.....”
Bình luận đột nhiên im phăng phắc.
“À thì.....Tiểu tỷ tỷ vẫn ổn chứ? Đừng dọa chúng tui sợ à!”
“Tuy rằng rất thích tiểu tỷ tỷ cười, nhưng nụ cười lúc này, vẫn là đừng nên cười thì hơn.....”
“Lần trước nghe nói tiểu tỷ tỷ cũng tham gia cơ giáp league, có phải vì giải đấu diễn ra không quá thuận lợi.....Cho nên......” Làm biến thái rồi?!
“Người nào dám khi dễ chị chủ bá nhỏ của chúng ta, tiểu tỷ tỷ có thể nói id của hắn ra, chờ ta đến đấu trường sẽ báo thù cho chị!”
“Tiểu tỷ tỷ đừng nóng giận nha, đừng đem nguyên liệu nấu ăn ra dọa bọn này mà! Trái tim mong manh này không đỡ nổi đâu!”
.....
Nhan Yên không nhịn được cười, “Mọi người đang nói gì thế? Việc xử lý nguyên liệu vẫn rất bình thường, không đem nguyên liệu làm sạch sẽ, thì làm sao ăn bây giờ?”
Người xem: “....” Nói rất có logic, cảm giác không thể phản bác được.
Bình luận liền bình tĩnh lại.
Nhan Yên xoay người tiếp tục xử lí thịt gà.
Ánh sáng sắc bén của con dao phản chiếu lên con gà, chéo chéo, thịt gà cùng xương liền được tách ra một cách hoàn mỹ.
Chờ người xem nhìn lại, cũng chỉ còn lại khung xương treo nơi ấy.
“Ngạc nhiên chưa!” Người xem trợn há hốc mồm lần 3.
Thịt gà được Nhan Yên sắp xếp theo từng bộ phận, phân ra là đùi gà, ức gà, lường gà....Cùng một ít phần thịt khác được Nhan Yên cắt thành hạt lựu.
Đem những phần thịt này đi bảo quản, phần cánh gà lúc này đã chín rồi!
Đem hai đầu cánh đã nấu chín vớt ra, Nhan Yên dọc theo phần thân cắt phần đầu cánh thành từng khúc đều nhau.
Chỉ khi nhìn kỹ mới phát hiện, mỗi một khúc gà đều được xẻ những hoa văn tinh xảo trên thịt.
Tiếp theo chính là tiến hành ướp thịt, trước tiên mát xa cánh gà để nó được mềm mại trơn mịn hơn, khi ướp sẽ càng thêm ngon miệng.
Phần gia vị ướp đã được Nhan Yên chuản bị trước, nước tương, tỏi băm, rượu gạo, đường cát, dầu mè, cùng với nước trái cây chua.
Tất cả đều do Nhan Yên tự chế.
Sau khi ướp gần như là hoàn tất, Nhan Yên liền chuẩn bị một khối sắt bắt đầu nướng nướng.
Thời điểm đầu cánh được nướng lên tỏa ra mùi thơm, toàn bộ người xem trong phòng phát sóng trực tiếp liền xao động.
“Thơm quá!!!!”
“Nhìn trong cỏ vẻ rất ngon đấy....”
“Không nhịn nổi chảy nước miếng rồi!”
“Lúc nãy là người nào nói ăn không nổi đấy?”
“Có nói sao? Tui không biết dì hết, dù sao là ông đây nuốt trôi đó!’
“Khinh thường!”
“Dưới mùi hương thế này, cho dù tiểu tỷ tỷ kêu ăn nội tạng gà ta cũng ăn được!!”
“Lại một lần nữa bị vả mặt vì không chịu tin tưởng tiểu tỷ tỷ, tại vì sao vẫn có người không học được? Giống như ta an tĩnh tin tưởng tiểu tỷ tỷ không phải tốt hơn sao!”
“Lầu trên này, lời này ngươi nói lương tâm không cắn rứt sao?”
“Lương tâm là cái gì, ăn được sao?!”
“Này....Không có cách nào phản bác được!”