Tinh Tế Phát Sóng Trực Tiếp: Nữ Thần Dùng Ăn Chỉ Nam

Chương 112: Chương 112: Trang trí nhà hàng




Editor: Vi Vi

~~~~~♡~~~~~~

Hai ngày tiếp theo, Nhan Yên không xuất hiện ở đấu trường, cũng không phát sóng trực tiếp.

Diễn đàn Tinh Võng lại ồn ào một trận.

Đấu trường --------

[ Thanh Hoan đại đại bị cấm thi đấu, đã mất tích hai ngày nay! ]

Lầu 1: Có phải là thấy đối thủ quá cùi bắp không nhỉ? Quá nhàm chán nên lười đánh rồi?

Lầu 2: Cũng có khả năng là như vậy à....

Lầu 3: Muốn nhìn Thanh Hoan đại đại trong tư thế oai hùng ở đấu trường quá!

Lầu 4: Thật muốn nhìn xem Thanh Hoan đại đại trong như thế nào, lộ mặt ảo trong thế giới cũng được nha~!

..............

Lầu 35: Một cái đấu trường cấp thấp vậy mà mấy người cũng tung hô như vậy, có khi số 1021 gì đó ở ngoài kiêu ngạo quá bị người ta vã mấy phát rồi không chừng!

Lầu 36: Hey hey trên kia, ghen tị quá nên kiếm chuyện à, mặt mũi đúng là quá ghê tởm đấy!

Lầu 37: Chưa từng xem video Thanh Hoan đại đại chiến đấu à? Nếu chưa thì ra ngoài quẹo trái lên bài đầu tiên mà coi, ở chỗ này nói khùng nói điên chi cho người ta biết mình ngu!

........

Khu phát sóng trực tiếp--------

[ Khiếp sợ! Chủ bá tiểu tỷ tỷ tôi thích đã bị khóa phòng phát sóng trực tiếp, là có gì ẩn dấu phía sau tấm màn hay một sự suy đồi đạo dạo! ]

Admin: [ Nhân sinh có ngũ vị, chua ngọt mặn đắng cay ] đã bị khóa, khóc ròng ba lít nước mắt! Theo như suy đoán của admin, có thể là vì tiểu tỷ tỷ làm ra mỹ thực có giá trị năng lượng cùng giá trị dinh dưỡng quá dồi dào, cho nên bị người phía sau giết người giấu xác rồi không?!

Lầu 1: Người phía sau chính là........

Lầu 2: còn phải hỏi sao? Tùy tiện nghĩ cũng biết rồi!

Lâu 3: Mẹ ơi! Tui không thể nào tưởng tượng được tháng ngày không có mỹ thực của tiểu tỷ tỷ sẽ sống như thế nào!

Lầu 4: Vừa thăng cấp lên phòng phát sóng trực tiếp trung cấp là có thể mở thương thành Tinh Võng, nhưng ngay thời điểm mấy chốt này lại bị khóa! Á á á! Thật không thể chịu được mà!!

........

Lầu 15: Cho hỏi phòng phát sóng trực tiếp đó về cái gì thế?

Lầu 16: 【 video 】【 video 】…… mở mang kiến thức một chút cho lầu trên nha, đây chính là mỹ thực cổ đại trong truyền thuyết!

Lầu 17: Admin suy đoán có phải hơi lố không? Một tập đoàn lớn như thế, chẵng lẽ lại đi làm khó một chủ bá nhỏ sao?

Lầu 18: Bên trên chưa từng xem phát sóng trực tiếp của tiểu tỷ tỷ à? Hay là người do thế lực phía sau thuê đến thế!

Lầu 19: Mọi người nói chính là chủ bá làm mỹ thực kia sao? Cô ta công khai mấy công thức kia chắc chắn là giả rồi, tôi đã tìm rất nhiều người làm thử, nhưng đều không làm được giống như cô ta, thậm chí còn chứa độc tính nguyên tố nữa chứ, phải khóa phòng phát sóng trực tiếp này mới đảm bảo cho cư dân mạng!

Lầu 20: Má mi, lầu trên chắc chắn là tay sai của người phía sau màn!

Lầu 21: Quả nhiên là suy đồi đạo đức mà, người phía sau tấm màn kia chắc chắn là muốn một tay che trời rồi đúng không!

............

Lầu 52: Tui hiện tại chỉ mong phòng phát sóng trực tiếp tiểu tỷ tỷ có thể mở khóa, mọi người cùng nhau thành lập tổ chức đi khiếu nại nền tảng phát sóng trực tiếp dới tui đi nèo a a a a!

Lầu 53: Xin 1 slot người anh em.

Lầu 54: +1

Lầu 55: +1000000000000....

Trong khi diễn đàn trên Tinh Võng nháo nhào đến rối tinh rối mù, thì khu quảng cáo của thế giới lại xuất hiện một quảng cáo khai trương.

Vốn dĩ quảng cáo đó cũng không khiến cho cư dân mạng chú ý gì nhiều, nhưng bìa quảng cáo lại sử dụng hình ảnh mà không một người tinh tế nào có thể chối từ được.

Quảng cáo--------Nhà hàng Hoa Diên [ Nhân gian chí vị ] ba ngày sau sẽ khai trương, khách đến dùng bữa vào ngày khai trương sẽ được tặng kèm một tấm poster độc nhất vô nhị của Chiến Thần đại đại, tới trước thì có trước nha~~ Các bạn thân yêu tâm động không bằng hành động á nha~!

Một tấm ảnh động được đặt trước mắt mọi người, nguyên soái khoác lên mình một thân quân phục, tóc bạc mắt xanh, tuấn mỹ lạnh lùng mắt nhìn thẳng như một đóa hoa cao lãnh, chỉ bằng một tấm ảnh chụp toàn thân, thế nhưng lại tràn ngập khí thế đanh thép.

Soái! Soái đến nỗi xỉu lên xỉu xuống.

Lorca biết được bức hình của nguyên soái nhà mình xuất hiện trên quảng cáo thế giới, cảm thấy ngày cổ lìa đầu không còn xa nữa........

~~~~~~~~♡~~~~~

Nhan Yên cùng ông Byron sau khi thỏa thuận xong việc mở nhà hàng, liền tiến vào thế giới bàn bạc với Mel về việc mở nhà hàng ở thế giới.

Nhà hàng bên ngoài đã có ông Byron lo liệu, căn bản là không cần Nhan Yên bận tâm.

Hơn nữa trình tự mở nhà hàng bên ngoài tương đối rườm rà, tốn khá nhiều thời gian, không giống như mở nhà hàng trong thế giới.

Windsor vẫn như cũ cùng Nhan Yên tiến vào thế giới, đến nỗi đứa em họ nhà mình đang ngày đêm quần quật trong đấu trường kia, đã sớm vứt ra sau đầu.

Mel tốc độ rất nhanh, mới chỉ một ngày, đã tìm được một nhà hàng mặt tiền vị trí đẹp ở thành Tinh Quang.

Cô gửi tin nhắn cho Nhan Yên, địa chỉ của cửa hàng.

Windsor và Nhan Yên vừa online liền tiến thẳng đến địa điểm đó.

Thành Tinh Quang có khu công nghiệp phồn hoa nhất chủ thành thứ chín.

Windsor đối với việc Mel có thế lấy được một nhà hàng mặt tiền ở khu ngân hà này có chút kinh ngạc.

Vừa tới địa điểm hẹn, Mel đang cùng một lớn một nhỏ nói chuyện, vừa thấy hai người liền lộ ra thần sắc cao hứng.

“Mau đến đây xem cửa hàng ảo mình vừa tìm được này, à nhân tiện giới thiệu với mọi người một chút, nhóc lùn lùn này là em của mình, gọi là Hill, người khác là anh của mình, gọi là Lorca, lớn hơn mình một tuổi.”

Hill đối với việc chị mình gọi là nhóc lùn cực kỳ khó chịu: “Em mới mười tuổi, như thế này là cao rồi, không phải lùn!”

Lorca trước tiên chú ý đến Nhan Yên và Windsor vừa đến, ánh mắt dừng trên người Windsor một chút sau đó lại chuyển sang Nhan Yên, có chút kinh ngạc.

“Xin chào, rất vui được gặp mặt.”

Nhan Yên lễ phép cười, hơi hơi gật đầu chào hỏi ba người Mel, “Tôi là Nhan Yên, trong thế giới cứ gọi là Thanh Hoan là được.”

Windsor cũng cười nói ra id: “Tôi là Sally.”

Mel đưa mọi người đến nhà hàng, “Đoạn đường này không tồi, mọi người nghĩ mở một nhà hàng ở đây thế nào?”

Windsor có chút tò mò: “Sao cô có thể kiếm được một đoạn đường ảo tốt như vậy? Người bình thường khó mà tìm đó!”

Thành Tinh Quang là khu phồn hoa nhất ngân hà, Windsor có thể tưởng tượng được không có đường ảo nào mở nhà hàng tốt hơn chỗ này cả.

Có thể trong thời gian ngắn kiếm được chỗ tốt như thế này, thế lực sau lưng của vị hacker này chỉ sợ là không đơn giản.

Nhan Yên vừa nghe Windsor hỏi như thế, liền biết chỗ này tốt đến nỗi không có gì để bắt bẻ, nàng hơi hơi mỉm cười: “Tôi không có ý kiến, cứ nghe theo Mel là được!”

Mel cảm giác mình đã được khẳng định, cao hứng bảo đảm nói: “Tiểu tỷ tỷ cô cứ yên tâm, những việc linh tinh mở cửa hàng gì đó cứ giao cho mình, đã nói được thì nhất định làm được!”

Nhan Yên thích nghe lời này: “Nếu như hợp tác, tôi cũng sẽ tin tưởng Mel.”

Nghe thế, Mel chớp chớp mắt, bỗng nhiên tay ôm ngực khuỵu xuống, vẻ mặt hạnh phúc tràn đầy: “Ôi mẹ ơi, không ngờ có một ngày có thể cùng tiểu tỷ tỷ hợp tác mở cửa hàng cùng nhau, a a a! Thật kích động quá đi mà!”

Trạng thái fan não tàn của Mel như được giải phóng, đến nỗi Nhan Yên cũng khó mà nhìn thẳng được,

Nàng dùng ánh mắt nghi hoặc dò hỏi Windsor, cô nương này không có vấn đề gì chứ?

Windsor kéo kéo khóe miệng, ngẩng đầu nhìn trời, fan não tàn chính là như thế, cứ quen dần là được.

Lorca nhìn em gái nhà mình thiểu năng đến nỗi khó mà nhìn được, yên lặng lùi về phía sau.

Toàn bộ tâm trí của Hill lúc này đều đặt trên người Nhan Yên, lúc sau mới phục hồi tinh thần: “Người hạ gục em ở đấu trường thì ra là chị gái xinh đẹp này sao! Tâm trạng thật là rối bời! Như thế này thì làm sao em còn nhẫn tâm chiến thắng chị chứ?!”

Hóa ra vừa rồi nhóc ta vẫn không chịu nói chuyện, là do đang đắn đo suy nghĩ.

Vừa nghe vậy, không ai cất tiếng nào.

Nhan Yên cạn lời nhìn vẻ mặt khó xử của Hill, thầm nghĩ toàn bộ sư muội sư đệ đảo Hoa Diên cũng không tự tin bằng thằng nhóc con này! Thật là quá suy tưởng rồi!

~~~~~~~~~♡~~~~~~~

Sau khi làm quen với ba anh em nhà Mel, mọi người liền bắt đầu thảo luận về vấn đề nhà hàng ảo.

Nhan Yên là Giai Hào sư nên làm đầu bếp không cần gì để nói, còn những việc kinh doanh khác cứ để Mel lo.

Vấn đề tiếp theo cần bàn đến chính là phong cách bày trí.

Mel đã làm ra rất nhiều phương án giả thuyết đem đến, chỉ đợi Nhan Yên đến quyết định tên nhà hàng và phong cách là được, nhà hàng ảo ở thế giới rất nhanh sẽ được khai trường.

“Các nhà hàng ảo đều có công năng tự trang trí, tiểu tỷ tỷ chỉ cần yêu cầu phong cách gì, đều có thể thiết kế ra được hết!”

Thế giới mặc dù rất chân thật, nhưng cũng chỉ là thế giới được cấu tạo từ những số liệu, chỉ cần có mã dữ liệu tương ứng, cái gì cũng đều có thể tồn tại.

Nhan Yên đã biết ở tinh tế chuyện thần kỳ gì cũng đều có thể xảy ra được, nếu như Mel hỏi, nàng chỉ cần nói ra ý tưởng của mình là được.

“Hình ảnh cụ thể để tôi vẽ ra.” Về phần làm sao để hoàn thiện phong cách trang trí của nhà hàng ảo, Nhan Yên không muốn suy nghĩ vì vấn đề đó rất rối não đối với một người cổ đại như nàng.

Mel không có gì để chối từ cả, thậm chí còn khen ngợi: “Tiểu tỷ tỷ còn biết vẽ tranh luôn à! Thật là một người đa tài đa nghệ!”

Lorca cảm thấy em gái nhà mình đã bị yểm bùa rồi, người ta còn chưa vẽ nữa, đã bắt đầu khen lên khen xuống rồi?

Windsor lập tức đưa cho Nhan Yên một bảng vẽ cùng bút điện tử.

Nhan Yên trước đó đã dùng qua một lần, lúc này đã có thể sử dụng nhuần nhuyễn.

Không gian bên trong nhà hàng ảo cực kỳ rộng, bởi vì đang trong trạng thái mẫu ban đầu, bên trong có vẻ rất trống trải.

Nhan Yên nhìn sơ qua, liền bắt đầu vẽ lên.

Chỉ một lúc sau, một sảnh tiệc tràn ngập bầu không khí cổ kính đã được bày ra trước mặt mọi người.

Bước vào cửa là một bức phong được khắc lỗ, trên cột từng con rồng uốn lượn uy nghiêm nổi lên, trong sảnh có những bàn tiệc, có thêm rèm cườm trang nhã, trang trí không chỗ nào là không tinh xão, toát lên vẻ trang nhã, ngập tràn sắc thái hoa lệ càng thêm có cảm giác xa hoa phú quý.

Đây là kiểu trang trí dảo Hoa Diên thường dùng để tổ chức thịnh yến, mười lăm mỗi tháng sẽ ra mắt món mới, vào ngày đó, bất kể là hiệp khách giang hồ hay quý tộc triều đình, chỉ cần ai có thể tới được đều sẽ nếm thử vô vàn món ngon.

Đại tiệc đó cũng là lúc các Giai Hào Sư đại tài của đảo Hoa Diên bộc lộ tài năng, không lúc nào sảnh tiệc không náo nhiệt, tưng bừng những tràn vỗ tay hay tiếng khen ngợi không dứt.

Cảnh tượng như thế, Nhan Yên chỉ cần vừa nhớ tới liền có cảm giác như vừa xảy ra không lâu.

Mọi người vừa thấy nhà hàng mà Nhan Yên phác họa ra, ai nấy đều kinh ngạc trừng lớn mắt.

Phong cách nhà hàng như vậy bọn họ lần đầu tiên được thấy qua, nhưng lại vô hình cảm thấy cực kỳ có cảm giác cao cấp, những món đồ trang trí mang lại cảm giác thật sự quý giá đẹp đẽ.

“Tiểu tỷ tỷ cô quá lợi hại luôn đó~!”

Mel cảm thán, “Phong cách này có phải là retro không nhỉ? So với những hình ảnh trước kia mình gặp còn đẹp gấp nhiều lần! Còn có cách cô vẽ nữa, cấp bậc đại sư ư? Mình dám khẳng định, trình độ của bức tranh này có thể đi bán đấu giá ngay luôn!”

Nhan Yên thấy bộ dáng hai mắt Mel như đang tỏa sáng, bật cười nói: “Nào có khoa trương như thế, tôi vẽ cùng chỉ là hạng thường thôi, miễn cưỡng có thể nhìn được.”

Mel đỡ trán cảm thấy: “Nếu như cái này là bình thường, thì có lẽ những người khác khi so sánh đều là đồ bỏ đi quá!”

Nhan Yên không biết phải nói gì, đành phải im lặng.

Sau khi khoa học kỹ thuật tinh tế phát triển, những hình ảnh thế này chỉ cần quét một lần thôi đã có thể in ra giống như thật, trong mắt Nhan Yên thật sự rất lợi hại, so với cách vẽ tranh thì rất đơn giản, nếu như không phải nàng không biết cách sử dụng những công nghệ cao đó, nàng cũng sẽ không vẽ đâu.

Nhưng Nhan Yên lại không biết vì sự phát triển không ngừng của khoa học, mà sức hấp dẫn của nghệ thuật nóng bỏng tới như nào, cái gọi là vật lấy hi vi quý chính là như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.