Không khí hiện tại có chút không đúng, Ivena là Beta nữ nên không có cảm giác quá mãnh liệt đối với hơi thở cảnh cáo giữa Alpha với Alpha, khi nhìn thấy cô gái kia bình tĩnh đứng ở sau lưng Chỉ huy hơn nữa lại dùng ánh mắt tò mò nhìn bọn họ thì vừa xem đã hiểu ngay, quả thực là đơn thuần đến mức khiến Ivena kinh ngạc.
Tuy rằng trong lòng rất kinh ngạc nhưng Ivena vẫn là bác sĩ cận vệ rất hợp quy cách, cô mở miệng nói: “Chỉ huy, hình như ngài bị thương, có muốn trở về tinh hạm tiếp nhận trị liệu tiếp theo hay không?”
Ivena tốt nghiệp bác sĩ học viện y hoàng gia với thành tích xuất sắc, hơn nữa lại có 5 năm kinh nghiệm trên chiến trường nên kinh nghiệm rất phong phú, phán đoán của cô chưa bao giờ sai lầm vì vậy khi nghe được lời của cô, cả Wales lẫn Lancer đều bắt đầu căng thẳng.
Lancer nói: “Chỉ huy, dị thú Tinh Không vẫn chưa rời khỏi Hành tinh Vaer, phi hạm lại không có cách nào dừng trên không trung Hành tinh Vaer nên chỉ có thể dùng cơ giáp rời khỏi đây.”
Lethew hơi nhíu mày.
Wales nói: “Đúng rồi, Chỉ huy, Lưu Quang của ngài đâu rồi?”
Nghe Wales nói như thế, cả Lancer và Ivena đều nhìn anh ta một cái, bọn họ thật sự không muốn thừa nhận Alpha ngu xuẩn này là đồng đội của bọn họ. Nếu cơ giáp Lưu Quang không bị hư hại thì Chỉ huy hoàn toàn không cần phải trốn vào rừng rậm đầy thực vật biến dị để tránh dị thú Tinh Không đồng thời cũng sẽ liên lạc sớm với bọn họ, tình huống này nói rõ lúc ấy mức độ hư hại của Lưu Quang đã tới giá trị cao nhất 70%, hơn nữa Chỉ huy còn bị thương và lại là tinh thần lực bị thương nặng nên không có cách nào dùng cơ giáp vì vậy chỉ có thể rời khỏi cơ giáp chiến đấu.
Quả nhiên, câu trả lời của Lethew đã chứng thực điểm ấy: “Hỏng rồi.”
Lancer lập tức nói: “Một khi đã như vậy thì Chỉ huy dùng cơ giáp của tôi đi.”
Ai ngờ Lethew lại lắc đầu sau đó nhìn về phía Ivena, hỏi: “Có mang theo cơ giáp không?” Đợi đến khi Ivena gật đầu thì Lethew mới nói: “Rất tốt, mượn cơ giáp của cô trước, đợi đến khi trở lại tinh hạm sẽ trả lại cho cô.”
Tuy rằng Ivena có chút khó hiểu nhưng vẫn lấy Không gian quang giáp chứa cơ giáp ra giao cho Lethew.
Ngay lập tức một quái vật bằng sắt thép khổng lồ, lạnh như băng xuất hiện trước mặt bọn họ, đường cong mềm mại, màu đỏ nhiệt tình như lửa, im lặng đứng thẳng ở nơi đó, ẩn giấu vẻ lạnh lẽo, cứng rắn bên trong sắc đỏ.
Cơ giáp Ivena có màu đỏ, kích thước tương đối nhỏ, là cơ giáp điển hình của nữ, cũng không phải là dùng để chiến đấu nên hoàn toàn không hợp với vẻ ngoài lạnh lùng của Lethew. Theo lý thuyết, vào thời điểm này nên mượn cơ giáp của Lancer mới đúng nhưng Chỉ huy của bọn họ đã chỉ đích danh Ivena khiến chủ nhân của cơ giáp Hỏa Phượng Hoàng cảm thấy rất kỳ quái.
Ngược lại Lancer và Wales lập tức nhìn nhau, cả hai đều hiểu nguyên nhân vì sao Chỉ huy của bọn họ lại làm như vậy, nhất thời trong lòng hai người dâng lên một loại cảm giác cổ quái.
Bọn họ vẫn luôn cảm thấy tính hướng Chỉ huy không rõ, bất luận là nam hay nữ đều đối xử bình đẳng như nhau nên sau khi Lethew tổ chức lễ thành niên thì Hoàng Hậu rất buồn rầu vì phải phân vân nên giới thiệu bạn đời cho Lethew là Omega nam hay là Omega nữ thì mới tốt. Hiện tại xem ra Lethew thích người khác giới hơn nữa còn nhìn trúng một Beta nữ.
Bản năng của Alpha khiến Lethew biểu hiện ra sự chiếm hữu, trong khoang điều khiển cơ giáp của Lancer có lưu lại mùi cá nhân thuộc về anh ta, chính vì vậy mới khiến Lethew không thể chịu đựng được Beta nữ kia ở một nơi có mùi không phải của anh.
Lethew không nhìn vẻ mặt khác thường của hai cận vệ, sau khi tiếp nhận cơ giáp Hỏa Phượng Hoàng thì nhìn về phía Thiều Y nói: “Thiều tiểu thư, xin hãy rời khỏi đây cùng tôi.”
Thiều Y liếc nhìn chiếc cơ giáp màu đỏ như lửa kia sau đó thản nhiên gật đầu. Tuy rằng trước đó không có nói trước nhưng từ sau khi cô đi tới thế giới này thì chỉ quen biết một mình Lethew nên so với ba người tương lai kia thì trong lòng cô tương đối tin tưởng Lethew hơn, vì vậy việc rời đi cùng anh cũng trở nên bình thường.
Lethew tiến vào cơ giáp trước, mắt cơ giáp lập tức sáng rực lên, trong nháy mắt một vũ khí lạnh như băng giống như được thổi vào sinh mệnh, nó máy móc cúi thấp xuống, nhìn về phía nhân loại nhỏ bé ở dưới đất. Cặp mắt kia nhấp nháy ánh sáng đỏ làm Thiều Y cảm thấy chủ nhân của quái thú này đang thông qua cặp mắt kỳ quái này nhìn cô.
Lúc này, chiếc cơ giáp kia đột nhiên làm một chuyện khiến Wales cực kì khiếp sợ, cơ giáp cúi người sau đó quỳ một gối xuống rồi đưa một bàn tay ra phía trước, đặt trên mặt đất trước mặt Thiều Y, như vậy cô chỉ cần nhấc chân là có thể bước lên.
Thiều Y hoàn toàn không biết gì cả, cực kì bình thản bước lên, sau đó được cái tay máy kì quái kia đưa vào trong một không gian còn kỳ quái hơn.( khoang điều khiển).
Đợi đến sau khi Lethew lái Hỏa Phượng Hoàng rời đi, Ivena là một bác sĩ thường xuyên giao tiếp với các chiến sĩ Alpha đã ngửi ra được mùi gì đó nên nhất thời không biết nói gì cho phải. Cô vẫn cho rằng Lethew là một vị chỉ huy trẻ tuổi có đầy đủ lý trí bình tĩnh và dũng cảm nên tất nhiên sẽ không đáng ghét giống những con heo Alpha mang nặng tư tưởng chủ nghĩ Sô-vanh* kia nhưng hiện tại sự thật chứng minh Alpha chính là Alpha, cho dù lý trí tĩnh táo đến cỡ nào thì khi gặp người mình ngưỡng mộ cũng sẽ bị bản năng khống chế.
*Chủ nghĩa Sô-vanh (Chauvinism): là một chủ nghĩa sùng bái tinh thần bè phái cực đoan, mù quáng trên danh nghĩa của một nhóm (thường là một quốc gia hoặc một dân tộc), nhất là khi tinh thần bè phái đó có bao gồm cả sự thù hận chống lại một nhóm địch thủ.
Wales thì vẫn đang há hốc mồm, mãi đến khi có đồng đội nhắc nhở thì anh ta mới hồi hồn sau đó không nhịn được nói: “Không phải chỉ huy đang bị thương sao? Cho dù chỉ huy không muốn cô gái kia vào cơ giáp của chúng ta thì bảo Ivena mang cô ấy rời đi cũng được mà! Chỉ huy thật sự cậy mạnh như vậy à?”
Lancer và Ivena cùng liếc nhìn anh ta, Ivena chạm vào máy cảm ứng trên lỗ tai rồi nói với Lancer: “Tôi ngồi chung cơ giáp với anh.” Đối với tên ngốc như vậy, cô thật sự không muốn phản ứng lại anh ta.
Lancer liếc Wales sau đó có chút hiểu ý, gật đầu nói: “Được!”
Nhất thời Wales bày ra vẻ mặt chịu nhục kêu lên: “Ivena, cô vẫn luôn ngồi cơ giáp của tôi mà, hơn nữa kỹ thuật điều khiển cơ giáp của tôi tốt hơn Lancer nhiều! Cô hoàn toàn không cần phải lo lắng lúc nguy hiểm tôi không có cách nào dẫn cô chạy trốn!”
Không ai thèm để ý đến Wales, sau khi Lancer và Ivena lên cơ giáp thì trong cơ giáp trong truyền đến giọng nói: “Tóc đỏ, không đi à, lát nữa dị thú sẽ đến đây đấy.”
Vừa mới nói xong bọn họ đã nghe được tiếng dị thú gào rống cách đó không xa, hiển nhiên mấy chiếc cơ giáp này đã hấp dẫn những dị thú Tinh Không đang chiếm giữ thành phố lại đây.
* * * * * *
Lại một lần nữa Thiều Y cảm thấy thế giới này thật thần kỳ, loài người vậy mà thật sự có thể bay lên trời, đến vũ trụ mênh mông thần bí.
Chỉ có tự mình trải qua mới biết được thần kỳ như thế nào, kể lại cũng chỉ được 1% mà thôi.
Trong khoang điều khiển cơ giáp, Thiều Y ngồi bên cạnh ghế điều khiển, sau đó bị một thứ cứng ngắc lạnh như băng cố định vùng ngực và bụng tại chỗ ngồi. Trong nháy mắt lúc bị cố định thì cô hơi cứng ngắc nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại.
“Đây là dây an toàn.” Ngón tay Lethew vừa lướt nhanh trên bàn phím, nhập vào những mệnh lệnh vừa nghiêm túc giải thích cho cô những thứ trong cơ giáp.
Thiều Y lắng nghe anh giải thích cách sử dụng dây an toàn và sự tồn tại của nó nhưng rất nhanh ánh mắt đã bị những thao tác trên màn hình ảo của anh hấp dẫn, nó xuất hiện ở giữa không trung một cách đột ngột, không giải thích được, lúc đầu có hơi rung lắc một chút nhưng ngay sau đó đã ổn định lại. Thông qua màn hình, bọn họ có thể nhìn thấy được tình huống bên ngoài, chỉ cần vài giây cơ giáp đã rời khỏi mặt đất và đạt tới độ cao mấy ngàn mét sau đó tiếp tục bay lên trên, mọi thứ trong tầm nhìn bắt đầu biến thành màu đen.
Thiều Y không kịp nhìn thấy gì cả, trong giây phút đó cô nhận ra khoảng cách giữa mình và vũ trụ gần như thế nào nhưng cũng lại có chút xa xôi. Trước kia cô đã từng nghe nói chỉ có thần tiên mới có thể bay lên trời cao, thấy được vũ trụ mênh mông huyền bí. Hiện tại cô lại phát hiện trí tuệ của loài người là vô cùng vô tận, dựa vào trí tuệ họ có thể sáng tạo “Khoa học kỹ thuật giúp loài người thăm dò những nơi thần bí, khiến cho nhân loại có thể rời khỏi mặt đất, đi tới thế giới rộng lớn hơn.
Cô không thể dùng lẽ thường để phỏng đoán thế giới này được mà cần phải dùng nhiều thời gian hơn để quan sát.
Trong vũ trụ toàn là màu đen, một chiếc tinh hạm im lặng dừng lại ở phía sau một thiên thạch khổng lồ giống như hòa cùng một thể với vụ trũ không trọng lượng.
Cơ giáp Hỏa Phượng Hoàng vừa mới tiến lại gần thì vô số khẩu pháo của tinh hạm kia đã nhắm thẳng vào bọn họ, mãi đến khi thu được tín hiệu từ Hỏa Phượng Hoàng thì chiếc tinh hạm to lớn kia mới thu hồi pháo, cửa khoang mở ra không một tiếng động để cơ giáp bay vào.
Sau khi cơ giáp Hỏa Phượng Hoàng bay vào thì hai chiếc cơ giáp phía sau cũng tiến vào theo, cửa khoang tinh hạm đóng lại một lần nữa, cả chiếc tinh hạm vẫn lặng yên nằm sau thiên thạch.
Sau khi cơ giáp tiến vào phi thuyền kỳ quái này thì lại một lần nữa Thiều Y nhìn thấy một thế giới mà cô không thể nào giải thích được, một thế giới được tạo nên từ sắt thép và máy móc.
Một đám cận vệ mặc quân phục màu đen đã chờ ở nơi đó, tuy rằng vẻ mặt hết sức nghiêm túc lạnh lùng nhưng thật ra bên trong đã kích động đến khó có thể kìm chế, ánh mắt nóng bỏng nhìn Lethew bước ra từ cơ giáp Hỏa Phượng Hoàng—— tuy rằng hiện tại Chỉ huy của bọn họ đang điều khiển một chiếc cơ giáp nữ nhưng chuyện này hoàn toàn không hề ảnh hưởng tới sự sùng bái trong lòng bọn họ. Đặc biệt là sau khi Hành tinh Vaer biến thành thiên đường của dị thú Tinh Không, cho dù là chiến sĩ Alpha mạnh mẽ nhất cũng khó thoát khỏi một kiếp thì bọn họ vẫn tin tưởng vào Chỉ huy biến thái giống như quái thú nhất định sẽ sống sót thoát ra như cũ.
Nhìn đi, sự thật đã chứng minh bọn họ tuyệt đối không phải tin tưởng Chỉ huy một cách mù quáng mà người người đàn ông này chính là một người biến thái như vậy!
Ánh mắt Lethew lướt qua đám người tại đó sau đó nói: “Không có chuyện gì, mỗi người đều trở về cương vị của mình đi, một giờ sau tập hợp.”
“Vâng, Chỉ huy!”
Sau khi mọi người chào kiểu quân đội thì đều im lặng rời đi.
Sau khi chắc chắn mọi người đã đi hết thì Lethew mới mở khoang điều khiển cơ giáp ra, vốn định đi lên mang Thiều Y xuống, ai ngờ cô đã đứng tại cửa khoang điều khiển sau đó chân đạp nhẹ một cái bay xuống chỗ anh.
Lethew: “...” Khinh công gì đó, có đôi khi cũng không tốt lắm!
Sau khi Lethew dẫn Thiều Y rời đi thì ba người trong hai cơ giáp phía sau mới đi xuống, nhìn theo hướng hai người Lethew rời đi, vẻ mặt khác nhau.
“Vừa rồi... Hình như vị tiểu thư kia trực tiếp nhảy xuống từ cơ giáp cao chín mét mà không cần sự trợ giúp nào thì phải?” Wales giật mình nói.
Khoang điều khiển của cơ giáp Hỏa Phượng Hoàng cách mặt đất khoảng bốn mét hơn nữa lúc này nó đang đứng trên bục dành riêng cho cơ giáp hạ cánh, cách mặt đất năm mét, cộng lại là chín mét nhưng người nọ không cần thang đã trực tiếp nhảy xuống...
Lúc Ivena nhìn thấy Lancer nhìn về phía mình thì lập tức hiểu được ý của anh, cô nhún nhún vai nói: “Xin lỗi, tôi không thể làm được!” Mặc dù cô ấy là một Beta nữ, nhưng không có nghĩa tất cả Beta nữ đều có thể làm được việc mà ngay cả Alpha cũng không thể dễ dàng làm được này.
Lancer bắt đầu cảm thấy Beta nữ mà Chỉ huy bọn họ coi trọng chắc hẳn không chỉ là một Beta nữ đơn giản như vậy.