Tinh Tế Tối Cường Thông Gia

Chương 44: Chương 44




Chu Cẩn tiện đường mua đồ uống rồi mới trở về ký túc xá, vừa vào cửa liền nhìn thấy Antaro đang đối diện với Lilith mắt trợn trắng. Cậu đem đồ uống đưa tới, nói: “Cám ơn cậu, muốn về ngủ trước không?”

Antaro căn bản sẽ không để cậu và Lilith đơn độc ở một chỗ, lập tức không chút do dự cự tuyệt: “Không được, tớ ở đây với cậu.” Y kề sát vào người Chu Cẩn, thấp giọng nói, “Cũng không biết là bị cái gì kích thích, phi thường đáng sợ, tớ ở đây sẽ an toàn hơn một chút.”

Chu Cẩn cơ hồ muốn cười ra tiếng, nhưng Lilith căn bản không thể chịu đựng được Chu Cẩn và Antaro trắng trợn lơ cô như vậy, giận dữ trái lại khiến cô tỉnh táo, nhẫn nhịn nói: “Xin hai đứa bây tôn trọng người khác, tao vẫn còn ở chỗ này.”

Chu Cẩn thực sự không biết cô từ nơi nào đến, không thể làm gì khác hơn là nhắc nhở cô: “Heath tiểu thư, hiện tại đã gần nửa đêm, đây là ký túc xá của chúng tôi. Nếu như không phải chuyện gì đặc biệt quan trọng, xin ngày mai lại thảo luận có được không?”

Chu Cẩn một thân toàn mùi dầu máy còn chưa kịp tẩy rửa, Lilith tựa hồ có hơi không chịu được mùi như vậy, không khỏi lui một bước: “Đương nhiên là có chuyện quan trọng, bằng không mày cho rằng tại sao tao lại muốn tới tìm mày!”

Chu Cẩn hơi không kiên nhẫn: “Nói trọng điểm.”

“Mày hại chết Vạn đoàn trưởng mày có biết không?” Giọng nói của Lilith sắc bén lên, ánh mắt cũng trở nên ác liệt.

Chu Cẩn mờ mịt.

“Vạn đoàn trưởng bởi vì mày nên cũng bị cuốn vào điều tra, vị trí trung đoàn trưởng quân đoàn số hai bảo đảm không giữ được, muốn trụ lại cũng rất khó nói!” Lilith căm tức nhìn Chu Cẩn, “Mày tại sao lại có thể bày ra dáng vẻ bản thân vô tội không đếm xỉa đến mọi chuyện như thế!”

Chu Cẩn trước tiên liếc nhìn cửa lớn, hoàn hảo bản thân có dự kiến trước nên đã đóng cửa lại, lập tức vừa cẩn thận nhớ một chút, xác định chính mình ngoại trừ Aldrich, xác thực chưa từng đụng tới Vạn Nghiệp Vi. Không biết thần lô-gíc của Lilith là đến từ nơi nào.

“Có phải là có hiểu lầm gì đó không?” Chu Cẩn giả giả không biết, nghi ngờ nói, “Vạn đoàn trưởng tại sao lại bị điều tra?”

“Bởi vì...” Cũng may Lilith không phải quá ngu, trước khi đem sự tình triệt để đập ra thì ngậm miệng, “Vì cái gì mày không cần biết, nói chung nếu như không phải là vì cứu mày, Vạn đoàn trưởng căn bản không cần bị cuốn vào trong chuyện lần này.”

Chu Cẩn bận bịu cả ngày, tâm lý còn băn khoăn muốn thay đổi súng phun, không có ý định dây dưa với Lilith nữa, chẳng thể làm gì khác hơn là hỏi thẳng: “Vậy cậu nói đi, cậu muốn tôi làm gì đây?”

Lilith ở nhà nghe trộm được Heath lão tướng quân nói chuyện, biết rằng Vạn Nghiệp Vi đang bị điều tra, lý trí cơ hồ bay ra ngoài vũ trụ. Khi biết được nguyên nhân là bởi vì Vạn Nghiệp Vi muốn dẫn Chu Cẩn trở về chủ tinh, cho nên mới bị cuốn vào lần điều tra kia, lúc này cô mới lập tức một mạch đem hết thảy oán khí tung lên trên đầu Chu Cẩn. Cơ hồ không có suy nghĩ nhiều, liền chạy tới ký túc xá của Chu Cẩn chặn người.

Bây giờ khi bị Chu Cẩn trực tiếp hỏi muốn cậu làm cái gì, Lilith nhất thời càng không có cách nào trả lời. Cô hoàn toàn là vì phát tiết tức giận trong lòng, nào sẽ nghĩ nhiều như vậy?

Chu Cẩn nhìn biểu tình trống rỗng của Lilith liền thầm nghĩ quả thế. Cậu khách khí nói: “Cậu xem, tôi cũng không rõ đến cùng là đã có chuyện gì xảy ra, nếu quả thật chuyện có liên quan đến tôi như lời cậu nói, như vậy nhất định sẽ có người tìm tôi nói chuyện. Thời điểm đó tôi nhất định nghĩ biện pháp giúp Vạn đoàn trưởng nói vài lời hay.”

“Bất quá, nếu như cậu lại cố tình gây sự ở đây như thế này, thời điểm đó tôi bí mật mang theo một chút tư oán gì cũng đừng trách tôi.” Chu Cẩn nói xong không chút khách khí hạ xuống tối hậu thư.

Lilith là lần thứ hai bị Chu Cẩn thẳng thắn uy hiếp như vậy, có thể cô cố tình không có cách nào phản bác, bộ dáng bình tĩnh của Chu Cẩn làm cho cô theo bản năng tin tưởng, nếu như không dựa theo lời Chu Cẩn nói, đối phương chỉ cần có cơ hội thì nhất định sẽ thực hiện lời uy hiếp của mình.

Lilith cắn răng đi tới cửa, nắm chặt đồ vặn, rốt cuộc không nhịn được nói: “Mày nhất định phải giữ lời!”

Chu Cẩn vốn cho rằng cô còn có thể lại quấy nhiễu một hồi, không nghĩ tới Lilith nhanh như vậy liền từ bỏ. Chu Cẩn nhìn cửa đã đóng lại mà không khỏi cảm thán, tình cảm của vị đại tiểu thư này đối với Vạn Nghiệp Vi xem ra là nghiêm túc.

Antaro toàn bộ quá trình không hiểu rõ, đầu óc mơ hồ: “Vạn đội trưởng cũng bị điều tra? Tại sao?” Y đến nay vẫn chưa có thói quen gọi Vạn Nghiệp Vi là trung đoàn trưởng.

Chu Cẩn bất đắc dĩ nhún vai một cái: “Ai biết được.” Cậu liếc nhìn thời gian, “Đừng suy nghĩ nhiều như vậy, không còn sớm, mau ngủ đi.”

Chờ xác định Antaro đã trở về phòng, Chu Cẩn lập tức bắt đầu cải tiến súng phun. Chờ bản vẽ đã hoàn thành xong, cậu đem hết thảy những viên thuốc con nhộng lấy ra, phát hiện bất quá đều là túi nước bị nén, tuy rằng với tình huống thí nghiệm ban ngày mà nói, hiệu quả cũng không tệ lắm, nhưng nếu gặp phải Tinh Đạo hoặc là trùng thú thì e rằng còn chưa đủ đô.

Chu Cẩn suy nghĩ một chút, lấy máy truyền tin gọi cho Aldrich.

Aldrich không nghĩ tới Chu Cẩn cư nhiên sẽ chủ động tìm anh, sau khi chuyển được, anh không chút keo kiệt nào tặng cho Chu Cẩn một nụ cười thật lớn: “Này, nhớ ta rồi? Có chuyện gì ta có thể ra sức sao?”

Chu Cẩn tự động quên đi câu thứ nhất: “Tang Kỳ tiên sinh, xác thực có chút chuyện nhỏ phải làm phiền anh rồi.”

Chu Cẩn cười đến phi thường ôn hoà, ôn hoà đến nỗi khiến cho hệ thống tự báo động của Aldrich bắt đầu hoạt động, anh nhẫn nhịn ngứa da đầu hỏi: “Gấp gì sao?”

“Một chút chút việc nhỏ.” Chu Cẩn nói, “Tôi muốn mua ít đồ, bất quá gần đây trời trở gió lớn, tôi sợ vạn nhất bị gió chém bay mất. Có thể đem đồ vật gửi đến chỗ của anh không? Lần sau hẹn hò mang đến cho tôi là được rồi.”

Lần trước Chu Cẩn nói muốn mua ít đồ, kết quả đi Hắc Giác tinh. Lần này cậu lại nói muốn mua ít đồ... Được đi, Aldrich thở một hơi, ít nhất không cần đi đến một nơi phiền phức như Hắc Giác tinh là được.

“Thứ gì? Có gì cần chú ý không?”

“Ký nhận ngay mặt là được rồi, đồ vật không lớn, nhớ mang tới cho tôi.”

Aldrich sâu đậm cảm thấy bất quá chỉ là một hộp đồ mà thôi, cũng sẽ không phiền phức so với lần ở Hắc Giác tinh kia nên thường thẳng thắn một lời đáp ứng. Kết quả sau một ngày, lúc mở nút không gian được giao tới để kiểm tra, anh xém chút nữa đã phun ra một ngụm máu, bên trong rõ ràng là vài con Thiết Giáp độc ngao đã chết rồi.

Chu Cẩn không thể chờ đợi được nữa mà hẹn anh ra ngoài, lại đem người đã bị lừa gạt đến quặng mỏ tinh đã bị vứt bỏ kia.

Chu Cẩn từ trong nút không gian lấy một con Thiết Giáp độc ngao ra, đây là Thiết Giáp độc ngao mới được sinh ra không bao lâu, cả người vẫn là màu đen. Khi nó trưởng thành, hai bên đầu sẽ mọc ra một loạt hoa văn màu cam.

Aldrich nhìn con sâu cơ hồ lớn bằng mình, không hiểu Chu Cẩn muốn thứ này làm gì.

Chu Cẩn mặc đồ phòng hộ rồi mang theo kính bảo vệ mắt, lại từ trong nút không gian lấy ra một chiếc dao găm hợp kim. Dao găm bất quá chừng mười cen-ti-mét, nhìn phi thường mỏng.

“Dùng cái này để hủy sâu?” Aldrich đưa tay ra, “Để ta làm đi, lực tay của em e rằng không được.”

Chu Cẩn đẩy anh ra: “Không cần, chỉ cần đem túi độc của nó lấy ra là được rồi. Đến, anh giúp tôi kéo nó lại đây đi.”

Aldrich chỉ dùng một cánh tay liền đem Thiết Giáp độc ngao lăn tới, Chu Cẩn sờ soạng dưới miệng của nó một chút, sau đó nhanh chóng xuất đao, lưỡi đao mỏng manh cư nhiên tiến vào trong gáy của Thiết Giáp độc ngao, sau đó Aldrich chỉ nhìn thấy tay Chu Cẩn vạch một phát rồi lại một phát, một cái túi màu tím đen hoàn chỉnh không lớn hơn so với tay anh bao nhiêu liền bị Chu Cẩn lấy ra từ sau gáy của Thiết Giáp độc ngao.

Aldrich: “...”

Túi độc của Thiết Giáp độc ngao nằm trong một góc ở sau cổ họng nó, nơi đó có một cái nha khẩu nho nhỏ, phi thường cứng rắn. Muốn lấy túi độc ra, như vậy lưỡi dao nhất định phải chuẩn xác không có sai sót nào xuyên vào khe hở không đến hai mi-li-mét giữa nha khẩu và túi độc, sau đó lấy nha khẩu làm đòn bẩy, đem túi độc lấy ra.

*nha khẩu: nha là răng, khẩu là kiểu cửa/miệng, mà sau gáy mình đâu có cái đó nhỉ? Nên mình để nguyên văn luôn.

Nói thì đơn giản, bắt tay vào làm lại không hề dễ dàng. Nha khẩu chỉ có thể mở ra trong điều kiện Thiết Giáp độc ngao còn sống, một khi Thiết Giáp độc ngao tử vong, nha khẩu liền sẽ lập tức trở nên cứng rắn, căn bản là không có cách nào phá hoại được. Mà vách tường của túi độc phi thường mỏng, chống được tính ăn mòn, lại rất dễ bị phá hủy. Hai điểm này gộp lại, muốn hoàn chỉnh lấy túi độc ra là phi thường khó khăn, hơi không lưu ý sẽ phá nát túi chứa chất độc, khiến nọc độc bên trong toàn bộ chảy ra.

Aldrich giết qua không ít trùng thú, đương nhiên cũng bao gồm Thiết Giáp độc ngao. Nhưng anh tự hỏi lòng mình, muốn nhanh mà lại hoàn chỉnh như vậy lấy túi độc ra, anh cơ hồ cũng không có cách nào làm được. Anh hồi tưởng lại thủ pháp thành thạo của Chu Cẩn, cũng không biết là luyện thế nào ra được.

Chu Cẩn cẩn thận để túi độc ở trên tay, sau đó nhắm ngay vào đồ đựng đã chuẩn bị kỹ càng từ lâu, đâm một lỗ nhỏ trên túi độc. Chất lỏng màu tím đen chảy vào trong đồ đựng, Chu Cẩn chờ mãi đến tận lúc nọc độc chảy vào hết, lúc này mới cẩn thận đem túi độc cẩn thận thu lại.

“Lại làm ra thứ gì mới à?” Chờ Chu Cẩn làm xong chuyện Aldrich mới hỏi.

“Một thứ đồ chơi nhỏ.” Chu Cẩn nhìn chất lỏng màu tím sền sệt trong đồ đựng, xuất phát từ nội tâm bật cười, lần tới đụng phải thứ gì cũng không cần sợ nữa, một người một súng, bảo đảm toàn bộ sẽ bị dọn dẹp sạch sẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.