Sự kiện ngoài ý muốn của Ivan. Passy rất nhanh đã đứng đầu trạm tin tức trên Tinh Võng, thu hút sự chú ý khắp mọi nơi. Trong lúc mọi người đang thổn thức không thôi, Arnold. Passy lại tỏ vẻ, sẽ đưa Ivan đến Galois Tinh tịnh dưỡng, sẽ cung cấp điều kiện chữa bệnh tốt nhất, để Ivan nhanh chóng khôi phục.
Nhưng mà, lời nói như thế, đa phần mọi người đều hiểu, thiếu niên đã từng được gọi là thiên tài Văn Chương Ivan, thì bây giờ xem như đã hoàn toàn bị phế đi.
Thanh danh của Lancelot sau cuộc thi lại được nâng cao một bước, đa phần mọi người đều đang suy đoán thân phận của Lancelot, cũng chờ mong ở trận chung kết, có thể thấy được chân dung của Lancelot.
Chỉ tiếc là, người dự thi sẽ có thời gian 1 tuần để chuẩn bị, mà trận chung kết một tuần sau mới cử hành, bọn họ chỉ đành phải kiềm chế sự nóng lòng lại, tiếp tục chờ đợi, còn trận đấu cá nhân thì phải chờ lâu hơn nữa.
Oakland trừ bỏ phải chuẩn bị cho nhóm, còn phải chuẩn bị cho buổi khai giảng vào 2 ngày sau.
Không sai, nháy mắt mấy cái, kỳ nghĩ một tháng đã gần hết, bọn Dragal cũng phải quay lại trường để báo danh.
Oakland bởi vì việc chuyển hệ, năm nay sẽ lấy thân phận là tân sinh học lại năm nhất hệ Văn Chương, nghe nói lúc nhập học sẽ có bài trắc nghiệm, nếu trắc nghiệm thực hành, có lẽ Oakland sẽ không khẩn trương như vậy. Nhưng mà thí nghiệm dành cho tân sinh mới nhập học, trường học làm sao có thể để học sinh chưa từng tiếp xúc với hoa văn trực tiếp động thủ được chứ? Do đó bài trắc nghiệm lần này chủ yếu là khảo hạch lý thuyết, nghe nói còn có lịch sử phát triển Hoa văn của Liên Bang....Đây mới là nguyên nhân khiến Oakland khẩn trương như thế.
Hall đã giúp Oakland tìm một số thư tịch điện tử, để cậu có thể lâm thời ôm chân Phật, tranh thủ đạt tiêu chuẩn, đừng vì điểm thấp mà bị chia qua lớp kém.
Nhưng anh lại không biết là, chuyện khảo hạch chuyển hệ Oakland đã biểu hiện vô cùng xuất sắc, đã khiến cho hai vị đạo sư Komery và Terry chú ý, mặc kệ điểm trắc nghiệm của Oakland như thế nào, bọn họ đều sẽ cướp cậu về lớp của chính mình.
Oakland dựa vào thần thức ở cảnh giới Kim Đan kỳ, có được trí nhớ đã gặp là không bao giờ quên, rất nhanh đã nắm bắt được nội dung trong sách điện tử, vào thời điểm trắc nghiệm nhập học đã phát huy rất xuất sắc, khiến cho vô số tấn sinh vô cùng tán thưởng.
Sau đó cậu nhận được bưu kiện, thông báo cậu đã tiến vào ban A năm nhất của hệ Văn Chương, trên đó còn có thời khóa biểu, đạo sư phụ trách dạy cậu là Komery. Xem ra Komery và Terry đã trải qua một phen tranh đấu gay gắt, cuối cùng Komery chiến thắng, đoạt được Oakland - một mầm non hắn vô cùng xem trọng.
Ngày khai giảng đầu tiên, Oakland còn có chút khẩn trương! Ăn mặc rất chỉnh tề, cậu còn nhét cục lông nhỏ vào ba lô, còn dặn đi dặn lại Joy là không được quấy rối trong lúc học, cũng không cho kêu ra tiếng, rồi mới miễn cưỡng mang bé đi học.
Thời điểm đang đứng đợi xe bay để tới khu dạy học, tiểu gia hỏa thường vươn đầu nhỏ lông xù xù nhìn đông nhìn tây, làm Oakland rất bất lực, đành phải đeo balo lên phía trước, dùng tay che lại, để không bị người khác thấy.
Chờ đến khi cậu đến phòng học, đã có không ít học sinh ngồi ở bên trong, phòng học là phòng lớn cạnh cầu thang, có thể ngồi ít nhất 100 người, bởi vì mọi người đều không quen biết nhau, cơ bản đều ngồi cách xa nhau.
Đại đa số mọi người đều có vẻ mặt tò mò và hưng phấn nhìn khắp nơi, chỉ có một số ít người là có vẻ mặt kiêu ngạo. Những người này đa số đều xuất thân từ các gia tộc lớn, ở nhà có trưởng bối dạy dỗ, phương diện văn chương của bọn họ so với bạn cùng lứa thì giỏi hơn nhiều.
Oakland tùy tiện tìm một chỗ trống rồi ngồi xuống, đem balo nhét vào bên trong hộc bàn, nhờ có bàn học che đậy, đưa tay vào balo khẽ sờ lông của bé con.
Cục lông nhỏ rất muốn kêu lên hai tiếng để biểu đạt tâm tình đang cao hứng của mình, nhưng nghĩ đến vừa nãy đã đáp ứng Oakland là không được kêu ra tiếng, nên bé liền ngậm miệng lại, chỉ dùng tiểu răng sữa nhẹ nhàng cắn ngón tay của Oakland, cảm giác ngứa ngứa khiến Oakland có chút buồn cười.
Đúng lúc này, đạo sư Komery từ cửa bước vào, tầm mắt của hắn đảo qua một vòng phòng học, toàn bộ phòng học lập tức yên tĩnh hẳn.
Việc này làm cho Komery rất vừa lòng, hắn đứng trên bục giảng, bắt đầu nói chuyện, “Các bạn học, hoan nghênh gia nhập hệ Văn Chương ở Liên Bang Đệ Nhất Quân Giáo, ta là đạo sư Komery của các con.”
“Đại sư Komery hảo!”
Komery khẽ gật đầu, rồi bắt đầu chương trình học của ngày hôm nay.
Hôm nay là bài đầu tiên của học kỳ mới, nội dung mà Komery sẽ dạy mọi người chính là ma văn cường hóa lực lượng trong Cơ Sở Ma Văn, sách giáo khoa điện tử đã được gửi đến quang não của các học sinh rồi, mở quang não ra là có thể đồng bộ với tốc độ dạy của đạo sư.
Ma văn cường hóa lực lượng Oakland đã vẽ quá nhiều lần, căn bản không có gì khó khăn, Komery giảng vô cùng tinh tế, nên bắt đầu hạ bút từ đâu, kết thúc ở đâu, giữa lúc vẽ cần chú ý đến nơi nào, nơi nào dừng lại rồi phải khống chế tinh thần lực phát ra như thế nào, một ma văn đơn giản như vậy, nhưng hắn lại giảng giải đến gần 30 phút, Oakland suýt chút nữa ngủ gật luôn....
Nhìn bọn học sinh xung quanh đều đang liều mạng ghi chú trên thư điện tử, Oakland bắt đầu tự hỏi mình có nên xin nhảy lớp hay không, cục lông nhỏ trong balo đã sớm ngủ từ lúc Komery bắt đầu dạy học rồi.
“Sau đây chúng ta sẽ bắt đầu học thực tiễn giả tưởng, mời các em đội mũ trí năng lên, tiến vào Tinh Võng.” Komery phát từng chiếc mũ trí năng cho học sinh, để nhóm học sinh thông qua mũ trí năng đưa tinh thần lực đến khu vực riêng biệt trên Tinh Võng, cũng chính là phòng học thực hành.
Nhóm học sinh nghe vậy liền ồ lên, không nghĩ tới nhanh như vậy liền bắt đầu học thực hành, bọn họ vừa khẩn trương vừa hưng phấn.
Oakland cũng cảm thấy có chút mới lạ, cậu mang mũ trí năng để vào Tinh Võng, thời điểm tiến vào, suýt chút nữa đã trực tiếp lấy thân phận Lancelot mà tiến vào, không phải bị bại lộ quá vô lý sao? May mà cậu phát hiện ra kịp, nhanh chóng đổi trạng thái đăng nhập thành thân phận khác.
Sau khi tiến vào, Oakland liền trực tiếp tiến vào bên trong phòng thực hành giả tưởng, có thể nói đây là một phòng làm việc vô cùng rộng rãi.
Nơi này không chỉ rộng lớn, mà còn có các thiết bị chuyên dụng như máy chiếu, máy quay, máy kiểm tra đo lường, thiết bị phòng hộ để tiện cho các học sinh có thể dễ dàng theo dõi khi các lão sư chế tác hoa văn. Ở dưới cũng có rất nhiều chỗ làm việc để học sinh có thể tiến hành luyện tập.
Komery cầm lấy Bút Ma Tinh, bắt đầu khắc họa trên khối năng lượng bản, “Các con làm theo ta, đem tinh thần lực đưa vào Bút Ma Tinh, cảm thụ quỹ đạo di chuyển của tinh thần lực, vẽ từng chút từng chút một, phải quen thuộc ma văn trước, có thể chờ đến lúc vẽ được hoàn chỉnh thì hãy vẽ lên năng lượng bản.”
Dùng kim loại bản không có năng lượng để luyện tập thì trong quá trình vẽ có dừng lại cũng sẽ không gây ra nổ mạnh, đây là loại đạo cụ tốt nhất để luyện tập dành cho tân sinh. Các bạn học bắt đầu sôi nổi cầm lấy Bút Ma Tinh rồi tiến hành vẽ trên năng lượng bản. Oakland cũng giống bọn họ, nhưng tốc độ và độ hoàn chỉnh khi vẽ ma văn của cậu đều xuất sắc hơn bọn họ một phần. Komery đứng trên bục cẩn thận quan sát nhất cử nhất động của bọn họ, rất nhanh liền chú ý tới sự khác biệt của Oakland, đôi mắt của hắn lập tức trở nên sáng quắc, liền đi đến bên người Oakland, cầm lấy kim loại bản được vẽ hơn phân nửa của cậu lên xem.
“Tốt! Rất tốt! Độ hoàn chỉnh tương đối cao!” Komery không chút keo kiệt trong việc tán thưởng Oakland, chỉ dạy một lần liền có thể làm được đến trình độ này, đúng là một học sinh có thiên phú và ngộ tính, đã rất lâu hắn chưa từng gặp qua người nào như vậy.
Oakland cười ngượng ngùng, kỳ thật cậu cũng không thể xem là một tân sinh hoàn toàn được, nếu đặt cùng một chỗ với các tân sinh, quả thật là có chút chiếm tiện nghi của mọi người.
Sau khi kết thúc buổi học, Oakland dường như là từ phòng học trốn ra, không biết đạo sư Komery bị làm sao, vẫn luôn đem lực chú ý tập trung ở trên người cậu, hơn nữa cũng không che dấu việc tán thưởng mình, Oakland cao hứng rất nhiều nhưng cũng có chút xấu hổ, bởi vì Komery ưu ái cậu như vậy, sẽ khiến cậu khó tránh khỏi việc bị bạn học ghen ghét. Suốt một buổi sáng, đã có vô số ánh mắt mang địch ý mãnh liệt phóng tới sau lưng cậu, khiến cả người cậu rất khó chịu. Nếu cái nhìn có thể đả thương người, chỉ sợ trên người cậu đã sớm bị chọc thủng từ lâu rồi.
“Hừ! Có gì mà đắc ý! Bất quá chỉ là vẽ trên kim loại bản mà thôi, có gì khó đâu! Nói không chừng đã luyện tập ở nhà từ trước rồi!”
“Còn không phải sao! Một tân sinh chuyển hệ mà thôi, còn cho rằng mình là nhân vật nổi tiếng không bằng?”
Chưa đi được bao xa, bước chân của Oakland chợt dừng lại, sau đó cậu nhẹ nhàng lắc đầu, cậu cũng không định so đo với các thiếu niên đó, nhưng chắc chắc sẽ không để bản thân chịu thiệt, xem ra khi trở về cậu phải bàn với Hall về chuyện nhảy lớp mới được.
Khi cậu vừa bước ra khỏi tòa nhà dạy học, liền nhìn thấy có không ít học sinh đang tụ tập ở cửa, còn chỉ về một hướng nào đó, kết quả liền phát hiện ở trước cửa tòa nhà dạy học có một đại soái ca thân cao chân dài siêu cấp tuấn mỹ đang đứng....Không phải Hall thì còn là ai nữa?
Hall hiển nhiên vân luôn chú ý đến động tĩnh ở cửa tòa nhà, sau khi thấy cậu xuất hiện, liền vẫy tay về hướng của cậu.
Oakland:......
Kiểu vẫy đó không phải để kêu tiểu miêu tiểu cẩu hả?
Trong lòng tuy rằng đang lặng lẽ phun tào, nhưng trên mặt Oakland lại không tự chủ được mà nở một nụ cười, cậu cẩn thận ôm chặt balo, bước nhanh về hướng của Hall, “Anh...Sao anh lại tới đây?”
“Ngao ô!” Cục lông nhỏ trong balo ngửi thấy hương vị của anh trai, lập tức thò cái đầu nhỏ ra.
Hall nhận lấy balo của Oakland, xoa xoa đầu của đệ đệ, sau đó nói với thần sắc có chút mất tự nhiên, “Mấy người kia nháo muốn khánh công yến (Khánh công chúc mừng), nên anh mới đến đón em đi ăn cơm.”
HẾT CHƯƠNG 86
[ TIỂU KỊCH TRƯỜNG ]
Oakland: Qua 2 ngày nữa mọi người sẽ thấy được gương mặt thật của tui, có vui không nào???
Hall: Vợ của ta, không cho phép để người khác biết *mặt oán niệm*
Joy: Sau này chị dâu sẽ gả cho ta *bắn tim*
Hall: Tiểu tử thúi! Đó là vợ của ca ca ngươi!