Có rất nhiều ý kiến về việc Oakland có phải là Lancelot hay không đang rất xôn xao trên Tinh Võng, có đánh chết họ cũng không tin, còn chửi ầm lên nói Hall cùng Oakland là kẻ lừa đảo, có người bán tín bán nghi nhưng vẫn giữ thái độ trung lập chờ xem, chỉ có một số ít người cảm thấy có lẽ đây là sự thật, nhưng mặc kệ thế nào, hiện tại câu chuyện của Oakland đã làm chấn động toàn bộ Liên Bang rồi.
Nhưng vì hai vị đương sự lại biểu hiện quá bình tĩnh, Hall lạnh mắt nhìn những bình luận công kích chỉ trích anh và cha anh ngày càng kịch liệt, anh biết phía sau khẳng định có người thúc đẩy, người đó là ai anh không cần đoán cũng biết.
Bất quá Hall cũng không có ý ngăn cản, bây giờ bọn họ cứ vui đi, sau này sẽ bị vả mặt càng đau.
Oakland thì hoàn toàn không chịu ảnh hưởng gì, dù sao là lừa hay là ngựa, chỉ cần dắt đi vài vòng thì sẽ biết.
Rất nhanh đã đến 10h, Văn Chương Sư của các chiến đội đều đã tiến vào phòng công tác của mình rồi, bắt đầu chế tác hoa văn, bên trong phòng công tác có cameras chuyên môn để phát sóng trực tiếp, sau khi tín hiệu được mã hóa, sẽ không thể ghi hình và chụp hình.
Nếu Văn Chương Sư bên trong phòng muốn giải quyết vấn đề cá nhân hoặc ngủ, chỉ cần ấn nút trên vách tường, lúc đó livestream sẽ chèn biểu tượng sọc sọc, đảm bảo quyền cá nhân của họ.
Trận chung kết mùa trước đa phần mọi người đều không chú ý đến phần thi của Văn Chương Sư, bởi vì các Văn Chương Sư đại đa số đều là học sinh, có thể chế tạo ra hoa văn giả tưởng đã rất tốt rồi, nếu muốn chế tạo hoa văn thực thể thì khó khăn hơn nhiều. Nhưng năm nay bởi vì chuyện của Oakland, đã khiến hơn 1 ngàn vạn người chú ý đến cuộc thi này, số người online đã đạt tới một con số vô cùng khủng bố.
Tỉ lệ chế tác thành công của các Văn Chương Sư trẻ tuổi chỉ từ 10 - 20%, chưa nói đến việc phải tiến hành chế tác dưới sự vây xem của vạn người, với một người có kinh nghiệm phong phú như Butler đại sư thì tỉ lệ thành công cũng chỉ có thể đạt tới 60%.
Trong một cuộc thi đấu vào 6 năm trước, chỉ có một Văn Chương Sư trong 8 đội là có thể chế tạo ra một khối hoa văn cấp D, đó đã là một biểu hiện không tồi rồi, sau này người trẻ tuổi kia liền thuận lợi tiến vào quân đội, trở thành Văn Chương Sư cho quân đội.
Cho nên đa số người xem đều không xem trọng Oakland, một đám đều giống như đang xem kịch vui nhìn chằm chằm màn hình, chỉ chờ để xem cảnh cậu chế tác thất bại mà thôi.
[ Tốc độ chế tác hoa văn của cậu ta thật chậm a! ]
[ Động tác của cậu ta sao lại kỳ quái như vậy? ]
Trên livestream không ngừng có người châm chọc Oakland, đã mấy tiếng trôi qua, Oakland vẫn không nhanh không chậm mà vẽ phù văn.
Cuối cùng, Oakland dừng lại.
Cameras livestream lập tức chiếu cận cảnh vào cậu, để mọi người có thể xem rõ khối hoa văn cậu vừa mới chế tác xong, ngoại trừ độ bóng bên ngoài của nó, thì mặt ngoài của hoa văn còn lộ ra một chút ánh sáng nhàn nhạt.
Oakland cầm lấy khối hoa văn, đi đến máy trắc nghiệm năng lượng ở kế bên, máy trắc nghiệm này so với máy trên Tinh Võng còn chính xác hơn vài phần.
Thời điểm Oakland đem khối hoa văn đặt vào bên trong máy trắc nghiệm năng lượng, cơ hồ tất cả mọi người đều dừng hô hấp. Sau khi hoa văn được đặt lên máy trắc nghiệm, con số trên đó nhanh chóng nhảy lên, sau đó ngừng lại ở 47899GJ!
47899!!!
Cấp bậc năng lượng thế nhưng lại đạt tới cấp B!!
Tất cả mọi người đều bị chấn kinh, vẫn là cuộc thi tân tú cơ giáp đại tái, nhưng đây là lần đầu tiên xuất hiện hoa văn thực thể đẳng cấp cao như vậy!
Chỉ là sau khi Oakland ấn nút thí nghiệm thuộc tính hoa văn, tất cả mọi người đang xem livestream đều nhìn màn hình máy trắc nghiệm đến ngây dại, lực phòng ngự đạt tới 32%, cũng là cấp B! Hơn nữa phía dưới màn hình còn có biểu tượng một tấm khiên nho nhỏ!
Đây là hoa văn đặc thù độc nhất của Lancelot --- Hoa văn Kim Thuẫn!
Bình luận phía dưới livestream đột nhiên dừng lại, người xem ở hiên trường đều im bặt.
Không ai có thể nghĩ rằng Oakland thật sự là Lancelot!
Tất cả các tin tức trên trạm Tinh Võng đều là về Oakland, những phóng viên có đầu óc thông minh đã bắt đầu khai quật về quá khứ của cậu, gia tộc Campbell một lần nữa lại bị đẩy lên đầu ngọn gió, Oakland từ trong miệng phóng viên nghiễm nhiên đã trở thành một thiếu niên yên lặng nỗ lực, khắc khổ phấn đấu nhiều năm, cuối cùng cũng có thể tỏa sáng!
Oakland căn bản không biết hoa văn do mình chế tác đã gây ra chấn động thế nào, cậu đã cố tình phóng thủy, còn làm chậm tốc độ chế tạo rất nhiều, căn bản vẫn không là gì. Cậu ấn nút thông tin tỏ vẻ mình muốn nghỉ ngơi một chút, livestream liền mở biểu tượng sọc sọc, để cậu có thể an tâm nghỉ ngơi.
Myrna bởi vì lúc trước đã chịu đòn phản kích của Hall, còn bị chồng giận chó đánh mèo, hơn nữa thanh danh còn bị hao tổn, mấy ngày nay bà đều trốn ở nhà, sau đó có bằng hữu cố ý đưa thông tin này cho bà, bà không khỏi kêu lên một tiếng sợ hãi, “Sao có thể?”
“Sao không có khả năng được? Tin tức này đầy rẫy trên mạng! Oakland nhà các ngươi chính là Lancelot tiếng tăm lừng lẫy gần đây a!”
Bất luận bà có không tin bao nhiêu, thì sự thật vẫn phơi bày trước mắt, hài tử bị bà cố ý bỏ rơi 15 năm....Hiện tại một bước lên trời!
Sao có thể? Sao có thể được?
Nó chưa từng tiếp xúc qua hoa văn, sao có thể trở thành thiên tài Văn Chương Sư được chứ?
“Ai, nghe nói mẹ của Oakland là họ Berkeley a? Bà ta có lợi hại như vậy sao?”
Lúc này Myrna mới nghĩ tới Lisa, Lisa xác thật là họ Berkeley, Berkeley đã từng là một gia tộc huy hoàng, nhưng thiên phú của Lisa về hoa văn cũng bình thường, hơn nữa khi sinh Oakland không bao lâu liền bị bệnh rối loại gen mà chết, căn bản là không có khả năng dạy Oakland! Trừ khi.....
Trừ khi Lisa đã để lại cho Oakland một bảo bối gì đó!!!
Myrna nhớ tới Oakland có một cái rương bảo bối như rác rưởi, trong đó đều là đồ vật lúc 10 tuổi do Oakland để vào, bà là người nhìn nó xếp từng món vào rương, cũng đâu thấy có thứ gì giống bảo bối đâu...?
Khoan đã! Có một quyển sách ố vàng cũ nát!
Trời ạ! Là quyển sách đó!!!
Quyển sách đó có khả năng đã ghi lại tất cả truyền thừa quý báu của gia tộc Berkeley!!!
Lúc trước nếu không phải quyển sách kia vừa rách vừa nát, mặt trên còn vẽ đồ vật bà không hiểu, nên bà mới không để ý...Kết quả cư nhiên là một quyển sách quý!!!
Oakland này đúng là một tiểu bạch nhãn lang, dám độc chiếm một thứ bảo bối như vậy!
Myrna càng nghĩ càng giận, chỉ cảm thấy Oakland cố ý che giấu chuyện này, khiến cho gia đình bọn họ phải rơi vào tình trạng này! Lại không nghĩ đến quá khứ mình đã đối đãi với cậu như thế nào, chỉ cảm thấy Oakland phải xin lỗi nhà bọn họ!
Khi bà muốn gọi cho Edmund để nói về chuyện này, đột nhiên nhớ tới khi Oakland bị đưa đi Liên Bang Đệ Nhất Quân Giáo, đó là lúc bà đang sinh khí khi Edmund dùng nhiều tiền để cho Oakland đi cửa sau, cho nên căn bản cậu không có thời gian để dọn dẹp đồ vật, trực tiếp bắt cậu đi, kết quả là cái rương nhỏ kia vẫn ở trong nhà!
Thời điểm đầu năm nay, lúc người máy quét phòng Oakland, đã từng báo cáo cho bà là cái rương kia vẫn ở dưới giường của cậu, lúc ấy có thể coi như không có gì, nhưng hiện tại thì không thể như vậy được!!
Đồ bên trong cái rương kia là bảo bối có giá trị liên thành a! Bà chỉ cần tìm được quyển sách kia! Cả nhà bọn họ liền có thể thoát khỏi quẫn cảnh!
Myrna kích động đến mức gọi nhanh cho Edmund, nói tin tức tốt này, hai vợ chồng đều hưng phấn đến không chịu được, tưởng tượng đến quyển sách đó có khả năng đã ghi lại các ma văn đặc thù, chắc chắn sẽ có người nguyện ý mua lại với giá cao, bọn họ sẽ phát tài a!
Hai vợ chồng mừng rỡ như điên, tạm thời quên mất việc Oakland đã làm cho họ không vui, Edmund dặn dò Myrna nhanh chóng đem cái rương kia tới đây, chờ ông trở về liền mở ra xem!
Myrna lập tức dạ một tiếng, vẻ mặt hưng phấn chạy đến phòng nhỏ của Oakland, vui vẻ đến mức không để ý đến dáng vẻ của mình luôn.
Bà vội vàng mở hệ thống gác phòng Oakland ra, sau đó vọt vào, mặc kệ trên đất có bao nhiêu tro bụi, liền trực tiếp nằm bò xuống, tìm kiếm dưới giường.
Nhưng ở dưới giường không có gì cả....
Có một chút dấu vết mơ hồ, chứng tỏ nơi này đã từng có một chiếc rương. Bà nheo đôi mắt lại, cẩn thận quan sát, quả nhiên trên mặt đất có một dấu vết kéo lê rất rõ ràng.
Là ai cầm đi? Rõ ràng trước đó không có ai ở đây!
Không có khả năng là Oakland, nó căn bản không có trở về, cũng không thể là Edmund, ông ấy căn bản không biết chuyện này, càng không có khả năng là George, thằng bé không biết việc cái rương, hơn nữa nó rất chán ghét Oakland, tuyệt đối sẽ không đến nơi này.
Đến tột cũng là ai đã cầm cái rương đi?
Đột nhiên, cái tên Ivan. Passy xuất hiện trong đầu bà, trước đây thằng nhóc kia đã chủ động yêu cầu đến nhà bọn họ làm khách, ở chưa được mấy ngày liền vội vã cáo từ, thái độ lúc trở về thay đổi rất lớn, sau khi trở về không lâu thì Arnold. Passy liền giải trừ hôn ước, rồi việc Ivan chế tác ra hoa văn nguyên tố giống với Oakland, còn nói là tình cờ gặp được một cuốn sách ma văn thời thượng cổ!
“Hừ! Tiện nhân! Đồ ăn cắp! Vô sỉ!” Myrna mặt đỏ tía tai, lớn tiếng chửi.
********************
Hall yên lặng đóng tin tức lại, trên miệng lộ ra một nụ cười khoái chí.
Người bị chó cắn cũng không cần phải đánh lại.
Xem chó cắn chó, mới thú vị!
HẾT CHƯƠNG 89