Tinh Tế Trúc Mã

Chương 32: Chương 32: Phiên ngoại về hai bạn nhỏ Celtic và Nora: Nghiệt duyên




Mỗi lần nhắc đến Nora, Celtic lại cảm thấy thái dương nhức nhối. Y cảm thấy cuộc đời mình yêu được Mạc Dương là may mắn nhất, còn gặp phải Nora là xui xẻo nhất.

Đoạn nghiệt duyên của hai người bắt đầu từ năm hai người 5 tuổi. Khi đó tiểu Celtic và tiểu Nora đều học chung một lớp mầm non.

Cả hai vừa bước vào lớp đều trở thành điểm sáng của lớp. Trẻ con lúc nhỏ không phân biệt rõ giới tính, chúng chỉ theo bản năng những gì xinh đẹp thì chúng đều thích. Tiểu Celtic và tiểu Nora tất nhiên trở thành chủ đề của các học sinh: Đứa thì hâm mộ Nora đẹp như một vị công chúa nhỏ xinh xắn, lại còn có màu tóc hồng xinh đẹp như búp bê, khuôn mặt cũng tinh xảo như tượng sứ thượng hạng. Đứa thì ca tụng Celtic bảnh bao như vị hoàng tử bạch mã trong truyện cổ tích, đầy quyến rũ, đã thế lại còn học rất giỏi nữa!

Song ngưỡng mộ về phần ngưỡng mộ, lũ nhỏ chỉ dám bàn tán về hai nhân vật này mà không dám tiếp cận họ. Lý do vì sao ư? Chính là bởi vì tính cách hai đứa trẻ này có chút...quái đản ╮( ̄ω ̄;)╭

Tiểu Celtic nếu không có một lần giáo viên gọi y lên phát biểu, bọn trẻ còn tưởng y bị....câm điếc. Lần nào chúng bắt chuyện với Celtic, y cũng không ghé mắt đến chúng mà chỉ ngồi im lặng một góc đọc sách. Dần dần chúng cũng nản “mặt nóng dán mông lạnh”, từ bỏ việc giao lưu với Celtic.

Với các giáo viên cũng vậy, họ cũng thất bại trong việc giao tiếp với y. Mỗi ngày họ cảm thấy rất tội nghiệp tiểu Celtic xinh đẹp thui lủi một góc, nhưng không thể cậy miệng được thằng bé một lời. Nhưng nghĩ tích cực lên một chút thì ngắm nhìn tiểu thiên sứ Celtic âu cũng có cái thú vui. Nhìn cái tay mập mạp trắng nõn ôm quyển sách to dày gần như gấp đôi mình, ngoan ngoãn ngồi im một góc phòng, giống như ngắm một con búp bê cao cấp trang trí trong tủ kính từ bên ngoài cửa tiệm vậy. Trước khi vào thì háo hức có được nó nhưng đến khu hỏi giá rồi thì lại ngậm ngùi đi ra...._(┐ “ε:)_

Còn tiểu Nora thì một lời khó nói hết....

Tiểu Nora trong mắt lũ trẻ rõ rành rành là con gái nhưng suốt ngày nhảy vào nhà vệ sinh nam, đã vậy lúc nào cũng oang oang mình là nam tử hán. Mấy bé trai mặt mũi đỏ bừng đi kiến nghị với giáo viên, khiến giáo viên bối rối vô cùng, rõ ràng phụ huynh bảo với nàng con họ là bé gái cơ mà. Nàng định mấy lần nhắc nhở khéo Nora. Nhưng mỗi lần đều bị Nora đe dọa sẽ mách mẹ vì cố ý xúc phạm danh dự lẫn giới tính của nó 囧 Vì nể danh tiếng của tướng quân Huges nên nàng cũng đành ngậm ngùi, lựa lời an ủi mấy bé trai, lần sau thấy Nora vào thì đi ra ngoài. Do vậy, mỗi lần đi vệ sinh của tiểu Nora đều rất vinh quang mà độc chiếm nhà vệ sinh.

Celtic về vấn đề này tỏ vẻ không quan tâm, trừ những thứ về sách và cơ giáp ra còn lại những thứ không đều không thú vị. Vả lại, y rất thích sạch sẽ nên y thường không thích đi vệ sinh ở nơi công cộng. Trừ phi, buồn lắm y mới phải đi một lần.

Hôm nay run rủi thế nào mà Celtic lại uống hơi nhiều nước, đen đủi hơn là lại vào nhà vệ sinh đúng lúc Nora đang làm bá vương trong đó.

Celtic đứng hình nhìn bé gái tóc hồng buộc hai bên, đang đứng cầm “con chim nhỏ” dưới chiếc váy xanh chấm bi để tè...Ừm? Hình như có gì đó sai sai...

Celtic đi ra ngoài cửa nhìn biển có hình bé trai sau lại vào trong nhà vệ sinh nhìn “con chim nhỏ“....Đây là thứ sinh vật gì đó mà y chưa từng nhìn thấy ở trong bất cứ sách nào y đọc (ㆆ. ㆆ) Sinh vật gì mà có thân trên là con gái thân dưới là con trai ấy nhỉ?

Mà thôi kệ cứ tạm gọi đây là sinh vật “bán nam bán nữ” rồi về nhà hỏi cha mẹ sau vậy, đi vệ sinh trước đã, y không muốn bị tè dầm. Ký ức đau thương một lần trên giường là quá đủ rồi.

Tiểu Nora từ đầu đến cuối cười tủm tỉm quan sát hành động của y từ đầu đến giờ. Nó thấy rất thú vị khi lần đầu có người dám vào khi có nó ở đây. Thấy tiểu Celtic tự nhiên chuẩn bị cởi quần đi tè thì nó háo hức nhìn chằm chằm đũng quần của y.

Tiểu Celtic tuy có cảm nhận được tầm mắt của Nora nhưng y cũng mặc kệ. Y đã sớm quen ánh nhìn của những người xung quanh bất cứ nơi nào y đến rồi.

Nhưng bất chợt, y lại thấy nghe thấy người kế bên mình giọng lanh lảnh châm chọc nói:“Ai gu, nhỏ thế ~”

Bị xúc phạm tôn nghiêm, Celtic căm tức nhìn sang trả đũa nói:“Cậu mới nhỏ!”

“Của tớ là lớn nhất!”Nora phản bác.

“Hừ!” Celtic hừ giọng khinh thường, định kéo quần bỏ đi, không muốn chấp nhất cãi nhau với Nora nữa. Còn nói nữa, y cảm thấy trí não của y sẽ bị hạ bệ.

Bất ngờ, y bị Nora đè xuống đất. Nhìn cái sàn gạch men bẩn, tiểu Celtic đen mặt:“Tránh ra!”

“Không! Cậu xúc phạm tôn nghiêm của tớ! Tớ phải lấy lại danh dự bằng việc “đọ súng” với cậu!”

Celtic cau mày, rõ ràng là người này xúc phạm y trước mà giờ lại gây sự là sao? Quái nhân này đã kì quặc lại còn phi lý. Mà “đọ súng” là làm cái gì? Lấy đâu ra súng mà đó.

Ngay sau đó, Celtic đã nhận được câu trả lời. Tiểu Nora hùng hổ cầm lấy tiểu Celtic giơ lên lắc lắc giữa không trung. Nhưng nó còn chưa kịp nhìn so sánh với thằng nhỏ của mình thì Celtic đã giãy nảy lên, sau đó là tiểu Nora lần đầu tiên trong đời bi ai ăn một cái tát sưng má.

“Cậu làm cái gì đấy?”Nora trợn mắt nhìn Celtic. Từ bé đến giờ nó làm tiểu nữ vương đã quen, lần đầu tiên nó bị người đánh nha, lại còn đánh rất đau.

“Câu này là của tớ.”Celtic mặt lạnh băng trả lời.

“Tớ chính là “đọ súng” còn gì.” Nora ôm má vẻ mặt uất ức giải thích.

“Đọ súng là cái gì?”

“Chính là chúng ta so xem tr*m ai to hơn thôi.”Nora nhún vai.

“Tôi.không.muốn.so.gì.hết!”Celtic nói rành mạch từng câu từng chữ. Sau đó xách quần chạy bắn ra khỏi phòng vệ sinh, nhanh như thể ở bên trong có cháy.

Lúc ra cửa, y còn nghe thấy Nora bĩu môi nói:“Xí! Chắc là sợ thua chứ gì~ Đồ nhát gan.” Y nhưng lại không màng đến lời khiêu khích của nó mà vẫn đi tiếp. Mấy kẻ điên phải tránh xa kẻo lây bệnh. Mà tên này bệnh nguy kịch lắm rồi.

Gì mà đem “chim nhỏ” đi đem cho người khác xem dễ dãi như vậy chứ. Thật không có giáo dưỡng gì hết! Đã quái thai lại còn mất nết nữa! ヽ(“⌒”メ)ノ”Chim nhỏ” của tiểu Celtic là của quý, phải cất giữ cẩn thận để sau này chỉ cho vợ tương lai xem thôi! \\٩(๑”^”๑)۶//// (Trích lời phu nhân Léona) Tên quái nhân tóc hồng đó không có tư cách!

Celtic những tưởng này chỉ là một lần tình cờ, ngày mai y sẽ trở về quy luật sống hàng ngày. Song lại có kẻ cứ cố phá vỡ.

“Này bạn nhỏ mặt trắng ơi! Chơi với Nora đi!” Nora cầm một cái hộp lớn bằng 1/3 người nó hớn hở chạy đến trước mặt Celtic.

“....”Celtic ngoảnh mặt làm ngơ.

“Bạn xinh đẹp ới ời ~”Nora vẫn mặt dày dán lấy.

“.....”

“Tớ có món quà này cho cậu nè.” Nora ỏn ẻn đẩy chiếc hộp to bằng 1/3 đến trước mặt Celtic.

Celtic cố gắng làm ngơ nhưng chiếc hộp lớn lại có sức hút kì lạ với một đứa trẻ 5 tuổi thích khám phá, tuy nhiên y vẫn dè chừng độ nguy hiểm của Nora hỏi:“Này là cái gì?”

“Cậu cứ mở ra đi! ~(“▽^人) Ahihi.”

Celtic nhẹ nhàng mở khóa ra nhưng ngay khi y vừa hé mở một góc chiếc hộp ra, nắp hộp liền bật tung lên. Celtic còn chưa định thần được thì y đã bị cái gì đó thụi vào mặt rất đau. Hóa ra bên trong chiếc hộp là cái bật lò xo hình nắm đấm.

Celtic ôm cái mũi sưng đỏ trừng mắt nhìn Nora nằm cười khoái chí:“Ha ha ha...Đáng đời đồ ngốc~”

Nhưng cười người hôm nay hôm sau người cười, Nora cười chưa đủ thì đã bị Celtic xông vào đánh. Tất nhiên, vì Celtic đã được cha huấn luyện tập võ cho ở nhà, nên Nora không đánh trả được cái nào lại còn bị đánh cho tơi bời, khóc kêu cha gọi mẹ:“Á á, đau đau! Hu hu sao ngươi khỏe thế!”

Đánh đủ Celtic mặt lạnh bỏ đi, còn Nora thì dù tóc tai quần áo te tua mặt mũi bầm dập nhưng vẫn cậy mạnh:“Ta sẽ trả thù!!!!!”

Sau đó là chuỗi ngày dài, Nora tìm đủ mọi thứ đến trêu chọc Celtic nào là ném chuột cống vào người, nào là tạt nước, nào là...vân vân và mây mây, đủ mọi cách khiến Celtic phải đen mặt. Và cũng như một thói quen, lần nào Nora cũng bị đánh cho bầm dập.

Chuyện này kéo dài mãi cho đến khi hai đứa nghỉ mẫu giáo, lên tiểu học thì chấm dứt.

Chấm dứt ư? Không có đâu ~ Đến năm Celtic học lớp 2 bất ngờ Nora chuyển từ lớp bên vào lớp Celtic. Và lại tiếp tục ngựa quen đường cũ trêu chọc y dù lần nào cũng bị đánh cho tơi tả.

Đến khai giảng đầu của năm lớp 5, Celtic không thể chịu nổi nữa mà xin cha mẹ chuyển trường cho mình, bất chấp là phải chuyển nhà sang thành phố khác. Y cảm giác nếu tiếp tục ở đây, y sẽ sớm điên vì lây bệnh của Nora.

Lần cuối trước ngày rời đi, Celtic đến tìm Nora hỏi:“Tại sao ngươi cứ gây sự với ta?”

“Tại vì ngươi xinh đẹp a. Một mình ta đẹp là đủ rồi, không cần hai đâu.”

“Ngươi rõ ràng chuyển vào lớp này để gây sự với ta. Đây không phải lý do!”

“Ờ thì.... vì trêu ngươi vui thôi. Ngươi xem lần nào mặt ngươi cũng đơ như ngói, chỉ khi bị trêu mới thay đổi thành thế này.” Nói đến “thế này” Nora nghiêm mặt nhíu mày, giả làm mặt (눈_눈) của Celtic, rồi cười phá lên:“Ha ha ha nhìn ngộ chết đi được~”

“....”Celtic quay đầu bỏ đi thẳng không lời từ biệt. Còn ở đây thấy Nora, y chắc chắn mặt sớm nhăn như khỉ.

Quả nhiên, Celtic cảm thấy lựa chọn của mình là đúng đắn, những ngày đầu mà Celtic đến đây, Celtic đã gặp được Mạc Dương, vợ nuôi từ bé của mình.

Mỗi ngày là một ngày vui, ôm ôm Dương, tắm cùng Dương, chơi cùng Dương...Thật hoàn mỹ!\( ̄▽ ̄)/

Celtic dần dần quên đi sự tồn tại của Nora. Khi Mạc Dương nhắc đến Nora, y không hề nghĩ đến đó là Nora Huges mà chỉ nghĩ là một Nora nào đó. Cho đến khi nhận lớp, y thật sự thấm được sâu hai chữ “nghiệt duyên“. Đã thế tên này còn có ý định nhăm nhe đến vợ tương lai của y nữa (╬”益”)

Nhưng mà cuối cùng, Celtic sau N cái thở dài, y bóp trán quy thuận ý của Mạc Dương cho Nora vào nhóm, dù sao năng lực của tên này vẫn được. Vả lại, xét đến nghiệt duyên của y với tên này, hai người về sau không làm đồng đội thì cũng làm kẻ thù. Vậy nên tốt nhất là làm đồng đội còn an toàn hơn cho cái thái dương của Celtic. Giờ Celtic đã sớm chai mặt với hắn nên có làm gì y cũng chống đỡ được, và quan trọng hơn vẫn có thể ung dung đánh bại hắn.

Với lại, cũng nhờ nghiệt duyên này mà y gặp được định mệnh của mình, Mạc Dương. Vậy nên tha thứ hắn chút cũng được.....┐( ˘_˘)┌

------------------------------------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.