Vô luận là Tần Vũ và Hầu Phí, Hắc Vũ, hay là gia đình Tiểu Hắc đều đã lâu không gặp nhau, mọi người đều rất kích động, ngay hôm đó ở trong 'Thanh Lưu uyển' của Ngũ Liễu cung bày yến tiệc.
Chén qua chén lại, mọi người đều lộ ra vẻ rất kích động, trên mặt tràn ngập nụ cười.
Tần Vũ ánh mắt quét một vòng, tiên thức đã đạt tới cửu cấp Tiên đế dễ dàng phát hiện thực lực của tất cả mọi người, đột nhiên Tần Vũ kinh dị nhìn Dã Cù:
- Dã Cù, ngươi cũng đạt tới bát cấp yêu đế rồi?
Phí Phí và Tiểu Hắc có tiến bộ lớn, Tần Vũ tịnh không kỳ quái, có Hắc bổng, Xuyên Vân thương Lan thúc ban cho, cộng với tư chất của siêu cấp thần thú, tiến bộ nhanh không cần nghi hoặc. Dã Cù này dường như ngừng lại ở thất cấp yêu đế rất lâu rồi, làm sao một nghìn năm lại đột phá rồi.
- Làm sao? Ngươi được phép tiến bộ nhanh như vậy, ta lại không được sao?
- Tần Vũ, 'Cửu chuyển ám kim thân của ngươi' chẳng lẽ cũng có đột phá rồi?
Tần Vũ mỉm cười định nói.
- Ngươi nghìn vạn lần đừng nói với ta ngươi đã đạt tới đệ thất tầng rồi!
Dã Cù nghiêm túc nói.
- Ồ?
Tần Vũ hơi nghi hoặc.
Dã Cù này làm sao không để mình nói với hắn?
- Ta sợ ta chịu không nổi đả kích.
Dã Cù ẩn chứa oán khí nói,
- Ngươi ở bên ngoài Khương Lan giới cũng đã một trăm năm, một trăm năm từ đệ lục tầng đến đệ thất tầng, nếu như ngươi quả thực làm được, ngươi không phải là người nữa.
Tần Vũ hiểu ra.
- A a... lúc trước khổ tu trong Khương Lan giới một nghìn năm, ta đã ngừng tại đệ lục tầng mấy trăm năm rồi, hiện tại đạt đến đệ thất tầng cũng không tính quá nhanh.
Tần Vũ hơi mỉm cười nói.
Dã Cù lắp bắp nói:
- Ngươi thực sự đạt đến đệ thất tầng rồi?
Dã Cù vừa rồi chỉ là đoán đùa mà thôi. Không nghĩ đến Tần Vũ quả thực đã đạt đến đệ thất tầng.
- Ta dù đạt đến đệ thất tầng, sợ là so với ngươi còn yếu hơn một chút, ngươi đã là đệ bát tầng rồi, Phí Phí... tiến bộ của đệ nhanh quá a.
Tần Vũ nhìn Hầu Phí.
- Dát dát, cái đó còn phải nói.
Hầu Phí tràn đầy tự mãn.
Bây giờ Hầu Phí đã là thất cấp yêu đế, phải biết điều này càng về sau càng gian nan, kể cả với thiên tư của Hầu Phí cộng thêm phụ trợ của Hắc bổng, Hầu Phí cũng hao phí gần một nghìn năm mới đột phá.
- Hầu tử cũng là mười năm trước mới đột phá mà thôi, nếu như đại ca ở bên ngoài cả trăm năm mới mở Khương Lan giới, hầu tử ước chừng còn là lục cấp yêu đế.
Hắc Vũ ở một bên cố ý phá đám.
- Ngươi đừng đố kỵ ta, tạp mao điểu, ngươi muốn đạt đến thất cấp yêu đế, ít nhất phải qua mấy nghìn năm nữa.
Hầu Phí đắc ý dương dương nói.
Tần Vũ trong lòng lại thầm suy nghĩ.
Lần khổ tu này, thực lực của huynh đệ mình đều đề cao nhiều. Đặc biệt là Hầu Phí... thất cấp yêu đế siêu cấp thần thú, đã ngang bằng với Ngao Vô Danh rồi, nếu như lại cộng thêm côn pháp thần kỳ của hắn, với cửu cấp tiên đế đều có thể đấu một trận.
Còn Tần Vũ... Không khác biệt nhiều. Ít nhất bát cấp tiên đế ở trước mặt Tần Vũ, chỉ có thể chuốc lấy cái chết
- Tần Vũ.
Ốc Lam ở một bên mỉm cười nói,
- Nhìn thực lực của ba huynh đệ các ngươi bây giờ, dù cho ba cửu cấp tiên đế công kích, các ngươi cũng có thể an toàn đào thoát. Sự giúp đỡ của ta và bọn Ngao Vô Hư đối với các ngươi cũng không lớn nữa rồi.
Ốc Lam hiển nhiên nghĩ rằng thực lực của Tần Vũ đủ để tự bảo vệ.
- Còn chưa đủ.
Tần Vũ bất lực nói.
- Thực lực của chúng ta bây giờ, đối với Vũ Hoàng, Huyền Đế cũng không sợ hãi, chỉ là Bằng Ma Hoàng đó quá phiền toái. Lúc trước ta tự mình nhìn thấy tốc độ của hắn, tốc độ của hắn ít nhất cũng gấp ta ba, bốn lần, chân chính chiến đấu, ta hoàn toàn roi vào thế kém. Hơn nữa... Công kích của Bằng Ma Hoàng rất mạnh. Kể cả với phòng ngự bây giờ của ta, tin rằng hăn chỉ cần toàn lực một quyền liền có thể phá phòng ngự của ta.
- Bằng Ma Hoàng, Long Hoàng, Đại Viên Hoàng, ba người này đều không phải cửu cấp tiên đế bình thường có thể so sánh.
Tần Vũ thở dài một hơi nói.
Bây giờ thực lực của Tần Vũ tuy không sợ một cao thủ bình thường, nhưng địch nhân sở hữu truyền thừa bảo vật, vẫn còn quá mạnh.
- Đối diện Long Hoàng, ta hoàn toàn không phải đối thủ. Bất quá... Bằng Ma Hoàng, lúc nguy hiểm, ta còn có thể ngăn cản hắn, cứu ngươi một mạng.
Ốc Lam cười nhẹ nói.
Dã Cù ở bên cạnh cũng ngoác miệng ha hả cười nói:
- Tần Vũ, ngươi yên tâm đi, với thực lực của Ốc Lam lão đại, đánh không lại Long Hoàng đó, Bằng Ma Hoàng lại là ngăn cản được. Kể cả ta... 'Cửu chuyển ám kim thân' đạt đến đệ cửu tầng, cũng có thể cùng Bằng Ma Hoàng đấu một trận.
Tần Vũ kinh ngạc nhìn Ốc Lam.
Trong lòng dâng lên kinh hỷ, lúc trước Long Hoàng từng dùng vũ lực ép Nghịch Ương tiên đế, bức bách Nghịch Ương tiên đế thả Ngao Vô Hư. Sau đó Ốc Lam liền nhận không bằng Long Hoàng.
Tần Vũ hắn vẫn luôn nghĩ... Ốc Lam không bằng Long Hoàng, nên cũng không bằng Bằng Ma Hoàng. Sau cùng Bằng Ma Hoàng và Long Hoàng thực lực ngang nhau, nhưng ai ngờ hôm nay Ốc Lam lại nói như vậy.
- Ốc Lam tiền bối, thực lực của Bằng Ma Hoàng không phải ngang với Long Hoàng sao?
Mấy người Tần Vũ, Hầu Phí đều nhìn Ốc Lam, đây cũng là điều bọn họ nghi hoặc.
Ốc Lam cười nhạt nói:
- Đó gọi là... mỗi người đều có ưu điểm khuyết điểm của riêng, Bằng Ma Hoàng và Long Hoàng tuy khác biệt không lớn, nhưng ta vừa hay khắc Bằng Ma Hoàng này, bởi vậy liền có thể ngăn cản hắn, đương nhiên chỉ là ngăn cản hắn, tốc độ của hắn quá nhanh... Ta muốn đánh bại hắn lại không có khả năng.
- Ồ...
Tần Vũ trong lòng đã có một chút minh bạch.
- Ốc đại bá, người thật lợi hại, Tiểu Đồng kính Ốc đại bá một chén.
Hắc Đồng vẫn ở một bên lắng nghe, đột nhiên đứng dậy mỉm cười nói.
- Được, được, rượu Tiểu Đồng kính, ta đương nhiên phải uống.
Ốc Lam, Dã Cù, kể cả Ngao Vô Hư, đối với Hắc Đồng đều rất yêu quý, sau cùng cũng là nhìn thấy từ bé đến trưởng thành.
Sau tửu yến.
Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ, Bạch Linh liền ở tại Thanh Lưu uyển, Ốc Lam cũng lưu lại Thanh Lưu uyển, đối với Ốc Lam mà nói, tu luyện trái lại không cần lo lắng. Còn Dã Cù lại tiến vào trong Khương Lan giới tu luyện.
Dã Cù cũng muốn dựa vào Khương Lan giới, sớm đạt đến cảnh giới cửu cấp yêu đế.
*****
Những ngày ở Lưu Lam tinh, mấy người Tần Vũ trải qua rất bình tĩnh khoái lạc. Bình thường ba huynh đệ lúc thì nói chuyện với nhau, lúc thì cùng nhau uống rượu, lúc thì du lãm một vài cảnh tự nhiên của Lưu Lam tinh, tiêu diêu tự tại.
Còn Ốc Lam, cũng rất tiêu diêu, tùy ý dạo chơi trong ba tòa thành trì của Lưu Lam tinh, ngày ngày trôi qua rất hài lòng.
Một hôm.
Ba huynh đệ Tần Vũ đang ở trong một tòa đình viện uống rượu, Tần Vũ đang uống liền ngừng lại, ánh mắt hướng lên không trung, dường như đang nghĩ đến cái gì.
- Đại ca, đang nghĩ gì vậy?
Hầu Phí và Hắc Vũ nhìn nhau một cái, sau đó Hầu Phí đặt chén xuống hỏi.
- Ồ.
Tần Vũ từ trong hồi ức tỉnh lại.
- Ta vừa rồi đang nghĩ... Chúng ta tới tiên ma yêu giới, kể cả chỉ án chiếu thời gian của tiên ma yêu giới mà tính, cũng đã mấy trăm năm rồi, không biết phụ vương của ta, đại ca, nhị ca của ta bọn họ đã phi thăng tiên ma yêu giới chưa.
Tần Vũ thở nhẹ một hơi nói.
- Với tốc độ tu luyện của mấy người phụ vương, ước chừng còn chưa đâu, nhưng sự thật rốt cuộc như thế nào, cũng còn khó nói, ai biết mấy người phụ vương ta có thể tu luyện rất nhanh hay không?
Tần Vũ trên mặt hiện lên một nụ cười khổ.
Hắc Vũ ở bên cạnh an ủi nói:
- Đại ca, đừng quá để ý, con đường của tu luyện giả, một khi bước lên, thì chỉ có thể dựa vào bản thân. Huynh có thể giúp thì giúp, không thể giúp... cũng không cần nghĩ quá nhiều.
Tần Vũ gật đầu.
- A, đại ca, Khương Lan giới đệ nhị tầng, hiện tại huynh đã mở được chưa?
Hầu Phí đột nhiên hỏi,
- Hiện tại thực lực của huynh đã rất mạnh, chắc là có thể rồi chứ.
Tần Vũ lắc đầu
Mở Khương Lan giới đệ nhị tầng?
Bây giờ thực lực của mình không tệ, Cửu chuyển ám kim thân đạt đến đệ thất tầng, Cửu chuyển kình lực cũng đủ lợi hại. Nhưng muốn mở Khương Lan giới đệ nhị tầng, vẫn còn chưa đủ a.
- Khoảng cách mở Khương Lan giới đệ nhị tầng, ta còn có cách một đoạn không nhỏ, việc này không thể vội vã.
Tần Vũ nói xong, đột nhiên quay đầu nhìn lại. Hầu Phí và Hắc Vũ cũng quay đầu nhìn về phía cửa, chỉ thấy Hắc Đồng toàn thân mặc hoàng sam đang cười rất ranh mãnh.
- Tiểu Đồng, có chuyện gì ư?
Hắc Vũ hơi lộ vẻ băng lãnh, nhưng cũng có vẻ nghiêm khắc của một người cha.
Hắc Đồng mắt nhìn Hắc Vũ, hắc hắc cười:
- Cha, con muốn tới Lục Lam tinh dạo chơi.
- Lục Lam tinh?
Hắc Vũ nghi hoặc,
- Ngươi muốn tới đó làm gì? Lưu Lam tinh này xem ra không nhỏ, ở ba thành trì của Lưu Lam tinh dạo chơi là đủ rồi.
Hắc Đồng hừ một tiếng, liền thay đổi mục tiêu, nhìn Tần Vũ, đôi mắt to long lanh nhìn Tần Vũ:
- Đại bá, cháu muốn tới Lục Lam tinh.
- Lục Lam tinh, là tinh cầu trung tâm của Lục Lam tinh hệ chứa Lưu Lam tinh này, nơi đó rồng rắn lẫn lộn, ngươi muốn tới làm gì?
Tần Vũ hỏi.
- Cháu chỉ là muốn đi thôi, năm ngoái cháu và sư tôn tới Lục Lam tinh dạo chơi, không có ai nhận ra cháu, cháu không có nguy hiểm.
Hắc Đồng vội giải thích, Tần Vũ nghe xong liền cười:
- Được rồi, ngươi muốn đi thì đi đi.
- Dạ... Đại bá đối với cháu tốt nhất.
Hắc Đồng ôm lấy Tần Vũ ngọt ngào nói.
- Đại ca.
Hắc Vũ nhíu mày nói.
- Được rồi, tạp mao điểu, không phải tới Lục Lam tinh sao, có gì lớn chứ.
Hầu Phí nói.
Tần Vũ nói:
- Tiểu Hắc, bây giờ linh hồn cảnh giới của ta đã đạt đẳng cấp cửu cấp tiên đế, kể cả là Bằng Ma Hoàng, linh hồn cảnh giới cũng bất quá là bát cấp yêu đế. Chỉ cần ta đi cùng Tiểu Đồng, nó sẽ không có một chút nguy hiểm nào.
Tần Vũ rất tự tin.
Bây giờ linh hồn cảnh giới của hắn đã cao, cả tiên ma yêu giới cũng chỉ có một vài người có thể phát hiện hắn, hắn lại có thể phát hiện người khác.
- Vậy cũng được.
Hắc Vũ gật đầu, sau đó nghiêm khắc nhìn Hắc Đồng,
- Tiểu Đồng, nhất định phải nghe lời đại bá.
- Đại bá, người cũng muốn đi a?
Hắc Đồng mặt lộ vẻ khó khăn.
- Làm sao, không được à?
Tần Vũ mỉm cười hỏi lại, hắn có cảm giác... Tiểu Đồng dường như có chút bí mật nhỏ.
- Không, không sao.
Hắc Đồng nỗ lực nặn ra một nụ cười.
*****
Lục Lam tinh, thân là tinh cầu trung tâm của một tinh hệ, nơi này số lượng cao thủ rõ ràng so với Lưu Lam tinh cao hơn nhiều, tiên nhân, ma giới cao thủ ở nơi này cũng rất nhiều, rắn rồng hỗn tạp. Còn Tần Vũ và Hắc Đồng chính đang ở một tửu lầu.
Trong tay Hắc Đồng đặt dưới gầm bàn có một khối truyền tấn linh châu.
- Đại bá, cháu muốn một mình ra ngoài dạo chơi trong thành.
Hắc Đồng nhìn Tần Vũ nói.
- Một mình?
Tần Vũ hơi hiện vẻ nghi hoặc.
Hắc Đồng liên tục gật đầu, sau đó chu cái miệng nhỏ nhắn nhõng nhẽo:
- Đại bá, để cháu ra ngoài dạo chơi đi.
- Đại bá lại muốn xem xem ngươi chơi trò gì.
Linh thức của Tần Vũ đã phát hiện truyền tấn linh châu trong tay Hắc Đồng,
- Được rồi, bất quá không được gây chuyện, mang phiền phức đến cho đại bá.
- Hắc hắc, nhất định, nhất định.
Hắc Đồng vui mừng trong phút chốc đã chạy khỏi tửu lầu, cả người liền đó đã biến mất, chỉ là tiên thức của Tần Vũ lại bao phủ cả Lưu Lam tinh, trừ phi có cao thủ đạt đến cửu cấp tiên đế, nếu không không ai có thể phát hiện ra sự tra xét của Tần Vũ.
- A, Dư Duy, ngươi có nghe nói tiên giới chúng ta phát sinh chấn động lớn không.
Một tiên nhân trong tửu lầu lên tiếng,
- Ở mãi ở trong phạm vi yêu giới, đối với tình huống của tiên giới đều không biết rõ rồi.
Một thanh niên mặc thanh sam khác gật đầu nói:
- Đúng, hiện giờ tiên giới là phát sinh chấn động lớn rồi, mấy trăm năm trước thế lực của Vũ Hoàng và Huyền Đế hợp nhất, không lâu trước một thế lực khác nổi lên, thủ lĩnh hình như gọi là 'Viêm Hoàng', còn mấy ngày trước... Thanh Đế trực tiếp thoái vị, đem vị trí thủ lĩnh của hắn giao cho huynh đệ của hắn.
- Thanh Đế đang trong tình trạng rất tốt, thoái vị làm gì?
Tiên nhân đó hỏi.
Thanh niên tên Dư Uy lắc đầu nói:
- Ai biết được, Vũ Hoàng lúc trước bị Tần Vũ tiền bối đả kích mà thoái vị, Thanh Đế này thanh danh viễn bá, hắn làm sao muốn thoái vị chứ?
- Thanh Đế thoái vị?
Tần Vũ nhíu mày, nâng một chén lên uống cạn, chỉ là trong lòng hắn vẫn suy nghĩ,
- Ta nhớ, lúc trước ở Nguyệt Nha loan, công pháp của Thanh Đế dường như đại công cáo thành rồi. Hắn hiện tại thoái vị, chẳng lẽ phải... độ thần kiếp?
Tần Vũ trong lòng chấn động.
- Còn nữa, tiên giới lúc nào xuất hiện Viêm Hoàng, chưa từng nghe nói a, được rồi.
Tần Vũ cũng không nghĩ nhiều, lúc này từng nhóm người trong tửu lầu không ngừng trò chuyện, có nói về các đại nhân vật của tiên ma yêu giới, cũng có nói về sự tình của một vài tông phái.
Đột nhiên Tần Vũ đôi mắt phát sáng:
- Nguyên lai, Hắc Đồng tiểu nữ tử này muốn tới Lục Lam tinh là vì cái này.
...
Trong một căn phòng tranh nhã của một tửu lầu khác.
Hắc Đồng đang cùng một thanh niên mới nhất cấp Thiên yêu nói chuyện, thanh niên này lộ vẻ rất hàm hậu (đơn giản và chân thật), trên mặt luôn có một nụ cười thuần phác.
- Đại cá tử (tên to xác), không đợi lâu quá chứ, ta chậm một tháng mới ra được.
Hắc Đồng cười nói, đôi mắt linh động nhìn đi nhìn lại người thanh niên hàm hậu này.
Hàm hậu thanh niên lắc đầu nói:
- Không, trái lại ta cũng không sao, bình thường thì ở một đỉnh núi ngoài thành tu luyện.
- Đại cá tử, cho này.
Hắc Đồng chìa một tay ra, mười khối thượng phẩm nguyên linh thạch xuất hiện ở trên bàn,
- Thấy ngươi công lực thấp như vậy, lại nghèo như vậy, nhận lấy số nguyên linh thạch này cố gắng tu luyện đi. Những thứ này ta có rất nhiều.
Hàm hậu lắc đầu nói:
- Không, không được, ta không thể nhận.
- Ngươi không muốn, ta sẽ đi đấy.
Nói xong, Hắc Đồng làm ra vẻ tức giận, muốn bỏ đi.
Hàm hậu thanh niên lo lắng, trong chốc lát không biết nên ngăn cản Hắc Đồng, hay là nhận lấy mười khối nguyên linh thạch, còn Hắc Đồng lúc này trong mắt lóe lên một nụ cười.
- Tiểu nữ tử ranh mãnh này, nguyên lai là động xuân tâm rồi.
Tần Vũ ở trong một tòa tửu lâu khác đằng xa bật cười, nâng chén chầm chậm uống rượu.