Tinh Thần Biến

Chương 11: Q.9 - Chương 11: Hộ thân pháp bảo






Khuôn mặt Hầu Phí lúc này đầy lo lắng, lộ rõ vẻ thống hận cùng phẫn nộ. Hắn còn nhớ từng ở trước mặt Tần Vũ vỗ ngực cam đoan, tuyệt đối có thể dễ dàng giết chết Địch Hùng. Không để cho Địch Hùng làm ảnh hưởng đến quá trình độ kiếp của Tần Vũ nhưng cuối cùng hắn lại sơ ý. Hắn đánh giá quá thấp quyết tâm liều chết của đối phương.

Kỳ thật cũng khó thể trách Hầu Phí, bởi bình thường khi chiến đấu, khả năng vừa giao chiến đồng thời nguyên anh li thể đều không có. Đối với người bình thường, dùng nguyên anh chi thể đào mệnh chỉ khi chắc chắn biết mình thua trong tình huống đó. Nhưng lần này sau khi biến thành tử sát giao long Địch Hùng chưa hề cùng Hầu Phí giao thủ, đã lập tức phóng xuất nguyên anh.

Đến lúc nhất kích thiết bổng tiêu diệt nhục thân Địch Hùng, Hầu Phí mới phát hiện nguyên anh Địch Hùng đã sớm đào thoát. Trọng yếu nhất là Địch Hùng đã dùng công lực trực tiếp kích cháy nguyên anh, đề thăng tốc độ nhanh nhất hướng về Tần Vũ. Nguyên anh ngự kiếm cộng hưởng với đốt cháy nguyên anh, tốc độ đó, Hầu Phí vô phương ngăn chặn. Hắn đành chỉ có thể trơ mắt nhìn vụ nổ kinh thiên động địa xảy ra!

- Đại ca, đại ca.

Thần tình Hầu Phí đầy lo lắng lớn tiếng gọi, đồng thời phát ra linh thức cẩn thận dò tìm. Nhưng mặc cho hắn dò tìm như thế nào cũng vô pháp phát hiện tông tích của Tần Vũ. Kỳ thực tốc độ tăng trưởng linh thức Hầu Phí chỉ ở mức bình thường, căn bản không thể cùng Tần Vũ so sánh.

Trên hải đảo những cột nước bắn tung toé, cây cối gẫy đoạn, các nhánh cây trôi dạt trên mặt nước... Thạch Hạc Hải đảo hoang tàn, cảnh vật nguyên thủy cơ hồ không còn thể nhận ra.

Từ mắt Hầu Phí lóe ra giọt lệ, song quyền hắn nắm chặt.

"Oanh!"

Hầu Phí tung thân lao vào trong dòng nước. Một lúc lâu, từ hơn mười mấy dặm ngoài trồi lên, nhìn xung quanh một cái, Hầu Phí lại tiếp tục tiến vào trong làn nước. Hầu Phí không ngừng cố gắng tìm kiếm trong hải vực.

Một canh giờ!

Hai canh giờ!

Ba canh giờ!

Suốt ba canh giờ, Hầu Phí không ngừng cẩn thận tìm kiếm, nhưng hết thảy nỗ lực đều là vô ích.

"Bồng!"

Nước bắn tung toé, một nhân ảnh xuất hiện, chính là Hầu Phí. Những giọt thuỷ châu còn lưu lại trên lông mi Hầu Phí, hơi thở nặng nề, nhưng hắn vẫn cố xoay đầu, trải rộng tầm mắt tìm kiếm. Bốn bề nước mênh mông, vài mảnh vụn cành cây phiêu diêu nơi làn nước, tuyệt không có thân ảnh nào tồn tại.

- Đại ca, huynh rốt cuộc đang ở đâu?

Hầu Phí đứng trên mặt nước, nhẹ giọng than.

Sau khi vụ nổ tan hết. Tần Vũ cho dù là chết, cũng phải có thi thể, tại sao đến cả thi thể cũng không thấy? Đừng nói vụ nổ quá mạnh làm cho thân thể hoá thành tro bụi? - Hầu Phí không tin vào điều đó.

"Tí tách ! Tí tách!"

Hầu Phí bóp chặt hai tay, từng giọt máu nhỏ xuống mặt nước, móng tay hắn đâm sâu vào lòng bàn tay, nhưng Hầu Phí tựa như không hề có cảm giác, hai tay càng bóp chặt.

Vũ vương phủ - Tần Vương triều.

- Phụ Hoàng.

Tần Chính khom người nói.

Tần Đức ngẩng đầu lên nhìn, tươi cười nói:

- Chính nhi, là con à. Gần đây biên cảnh giữa Minh vương triều và Tần vương triều có biến động gì không?

- Vẫn bình thường, tình hình hiện vẫn rất quy củ. Đúng rồi, phụ hoàng! Tiểu Vũ không phải là độ kiếp sao? Hiện tại có độ kiếp thành công không? có tin tức truyền về không ạ?

Tần Chính quay về phía Tần Đức hỏi.

- Chưa có tin tức, nhưng nhất định là sẽ thành công." Tần Đức tự tin khẳng định nói.

- Ai.., nhất định sẽ thành công.

Tần Chính cũng gật đầu nói.

Dù hai người đều nói như thế, nhưng trong thâm tâm thập phần lo lắng. Tần Vũ một ngày chưa quay về, khó có thể làm cho bọn họ an tâm.

Lập Nhi cô nương, Tuyết nhi đang nhàn tản nói chuyện, nhưng đột nhiên Lập Nhi dừng lại im l ặng.

-Tiểu thư? Người làm sao vậy ?

Tuyết nhi mở to đôi mắt đen láy, lắc lắc tay Lập Nhi hỏi.

"A!"

Lập Nhi chợt bừng tỉnh, vội nói: "Không sao, không sao, chỉ là nghĩ đến một chút sự tình."

Tuyết nhi chớp chớp mắt nói: -

- Hi hi, có phải là nghĩ đến Vương gia không?

- Nói bậy.

Lập Nhi trên mặt không khỏi ánh lên một tia đỏ bừng.

- Muội nói bậy, ừ thì muội nói bậy, vậy được chưa?

Tuyết Nhi cười hi hi nói. Lập Nhi cười nhẹ, trong sâu thẳm thâm tâm thầm nguyện cầu:

"Tần Vũ đại ca, huynh ngàn vạn lần không được xảy ra điều gì, nhất định phải độ kiếp thành công, nhất định an toàn trở về."

Hầu Phí khoanh chân ngồi trên mặt nước, lẳng lặng đợi, cả người an tĩnh giống như điêu khắc từ nham thạch.

"Bùng!"

Một đạo thanh âm đột nhiên vang lên, nước bắn tung toé bốn phía, mặt biển nhất thời dao động. Hầu Phí đang nhắm mắt, mục quang vụt mở ra, bắn thẳng đến nơi phát ra âm thanh.

Một đạo thân hình quen thuộc vọt lên giữa làn nước tung tóe, một nụ cười quen thuộc, m ột ánh mắt quen thuộc...!

- Đại ca!

Hầu Phí kích động vội đứng dậy.

- Phí Phí

Tần Vũ mỉm cười, thân hình xuất động, hiện bên cạnh Hầu Phí. Hầu Phí nhất thời hai mắt đều đỏ hoe, mạnh mẽ ôm chặt Tần Vũ: "Tốt quá rồi, tốt quá rồi, đệ còn nghĩ rằng huynh..." Hầu Phí đang nói chợt dừng lại.

- Nói, huynh trốn ở đâu?

Hầu Phí từ từ khôi phục vẻ bình tĩnh, một tay xoa eo, một tay giơ hắc bổng, nhìn Tần Vũ tra vấn.

- Trốn? Ta không có trốn.

Tần Vũ cười nói.

- Không trốn, có thể như vậy sao.

Hầu Phí bĩu môi:

- Đại ca, huynh phải biết rằng, đệ đã tìm huynh trong chu vi vài ngàn dặm phạm phiên thiên phúc địa, đệ còn nghĩ sợ rằng huynh bị đạo thiên lôi cuối cùng cộng với một kích thí mạng của Địch Hùng làm cho hồn phi phách tán.

- Đại ca ngươi làm sao có thể vô dụng như vậy?

Tần Vũ cười nói, nhưng sau đó Tần Vũ thu liễm, nghiêm mặt:

- Phí Phí, bất quá lần này, thực sự rất nguy hiểm.

Nghĩ lại lúc đối diện với đạo thiên lôi thứ sáu đi cùng với sức mạnh do Địch Hùng tự bạo, Tần Vũ vẫn còn cảm thấy rét run.

Đạo thiên lôi thứ sáu cực kỳ quỷ dị đó, phỏng chừng trong lịch sử tu chân giới chưa từng có đạo thiên lôi thứ sáu nào uy lực hơn. Tuy chưa được thấy qua tất cả lục cửu thiên kiếp, nhưng trong tâm Tần Vũ mặc nhiên xuất hiện suy nghĩ đó. Quả thực đạo thiên lôi thứ sáu đó vô cùng quỉ dị, khó có thể tin.

Bình thường Lục Cửu thiên kiếp của thần thú phải tiếp, so với tu tiên giả, tu ma giả đều uy lực hơn nhiều. Lục Cửu thiên kiếp của Hầu Phí, Tiểu Hắc cực kỳ lợi hại. Nhưng so với Lục Cửu thiên kiếp của Tần Vũ...Lúc bắt đầu năng lượng của đạo lôi điện hấp thụ nhiều kinh khủng. Song năm đạo thiên lôi đầu uy lực đều không lớn, thậm chí so với bọn Hầu Phí quả thực rất yếu. Trọng yếu nhất là phần lớn năng lượng còn lại đều tập hợp ở đạo thứ sáu.

Đó là gì?

Như lão thiên cố tình làm khổ Tần Vũ, cố ý khống chế năng lượng Lục Cửu thiên kiếp như vậy. Án chiếu theo tỉ lệ mỗi đạo thiên lôi từ từ tăng cường, Tần Vũ tuyệt đối có thể an toàn trụ lại. Tuy nhiên ở lục cửu thiên kiếp của Tần Vũ lần này, năm đạo thiên lôi trước năng lượng đều giảm hơn nửa, để rồi tích hợp hết vào đạo thứ sáu.

"Mưu sát, đó đơn giản là mưu sát." Tần Vũ trong lòng nghĩ như vậy. Cũng không thể lý giải được, chẳng lẽ cao thiên đố kị với mình?

Địch Hùng tự bạo đích xác đã mang tai hoạ cho Tần Vũ. Diễm sí kiếm, diễm sí quyền sáo, cộng thêm mười hai phù triện cùng lục nguyên mậu mộc trận, đích xác làm cho thiên lôi năng lượng uy lực giảm đi rất nhiều. Tần Vũ song thủ bị đánh nát, hai tay bị cháy đen, thiên lôi tối đa làm cho Tần Vũ trọng thương đến mức đó mà thôi, không thể làm cho Tần Vũ nguy hiểm như vậy. Nhưng phi kiếm của Địch Hùng lại đâm vào ngực của Tần Vũ, hơn nữa nguyên anh của Địch Hùng tự bạo bên người Tần Vũ. Lồng ngực Tần Vũ thực sự đã bị tổn thương nặng.

May mắn vị trí nổ, vừa vặn ngay vị trí Lưu tinh lệ.

Tần Vũ vẫn còn ý thức sau vụ nổ cả người chìm xuống đáy biển. Dưới sự giúp đỡ của của Lưu tinh lệ, sinh cơ Tần Vũ dần phục hồi. Vết thương trên thân thể được chữa trị. Đồng thời bản thân Cửu Tinh Hợp Nhất , đột phá cảnh giới Lưu Tinh kì, bước vào cảnh giới Tinh Hạch tiền kì.

- Lần độ kiếp này có thể giữ được tiểu mệnh, thật là may mắn, may mắn phi thường.

Tần Vũ cảm thán nói.

Nếu như thiên lôi uy lực lớn hơn một chút, hoặc giả nếu như không có Lục Nguyên Mậu Mộc trận, thiên lôi đó tuyệt đối có thể đánh tan nhục thân Tần Vũ, lúc đó không chỉ nhục thân vỡ vụn, e rằng chín khoả kim sắc tinh thần trong đan điền Tần Vũ cũng bị tan nát.

Một khi nhục thân bị vỡ vụn, Lưu Tinh lệ còn có thể giữ được linh hồn mình không? Tần Vũ không biết được.

- Đại ca, Tạp mao điểu, còn có Lập Nhi tỉ tỉ, phụ vương huynh đều đã truyền tấn cho đệ mấy lần, hỏi việc độ kiếp của huynh có thành công hay không, đệ chỉ nói còn chưa độ kiếp, tiếp tục nói như vậy nha.

Hầu Phí cười nói, giờ phút này hắn có thể cho phép mình thư giãn.

Tần Vũ nghĩ đến thân nhân của mình, lập tức trong tâm nhói lên, vụt nói:

- Trở về, Phí Phí.

Lúc này trong đan điền Tần Vũ, một khoả kim sắc hình cầu nhỏ bé, tinh thần chi lực của kim sắc viên cầu này so với kim sắc tinh thần khi hình thành càng tinh thuần, hùng hậu hơn nhiều.

Một đạo kim sắc tinh thần lực chạy khắp toàn thân Tần Vũ, toàn thân Tần Vũ hoá thành một đạo kim sắc hồng quang, trực tiếp bay về phương Bắc.

- Đại ca, huynh không linh khí, tốc độ nhanh vậy?

Hầu Phí kinh ngạc thốt hỏi.

Trải qua độ kiếp, hai kiện linh khí của Tần Vũ toàn bộ bị tổn hại. Theo đạo lý, Tần Vũ không có linh khí, tốc độ không bằng Hầu Phí ngự hắc bổng. Nhưng công lực Tần Vũ lúc này đạt đến tinh hạch tiền kỳ, tốc độ ngự không phi hành sánh ngang bằng Hầu Phí

- Phí Phí, hiện tại ta không có linh khí, chờ luyện chế linh khí tốt xong ta sẽ cho đệ biết tốc độ chân chính của ta!

Tần Vũ cùng Hầu Phí, hai người về đến Vũ vương phủ, một đoàn người đều đang chờ ở đó: phụ vương Tần Đức, cùng với đại ca và nhị ca, còn có Lập Nhi, cùng Phong Ngọc Tử, Từ Nguyên.

Để trấn an mọi người, Tần Vũ tịnh không đem nguy hiểm của lần độ kiếp này toàn bộ nói ra, chỉ nói ra một bộ phận.

Lúc này trong Vũ vương phủ đang cử hành đại tiệc, đại sảnh vốn tự nhiên là hào hoa lộng lẫy có thêm các trang trí điểm xuyến lại càng thêm phần đẹp mắt. Đại tiệc nguyên là vì Tần Vũ độ kiếp thành công mà chuẩn bị, tham gia bữa tiệc là những người thân nhất với Tần Vũ, phụ vương và huynh đệ của mình, còn có bọn Từ thúc. Bên cạnh đó còn có một nhân vật đặc biệt - Lan thúc.

- Đại ca, sự tình này có điểm quỷ dị.

Tiểu Hắc thân ngươì vận hắc y, ưng thủ để trước ngực lãnh tĩnh nói:

- Trong ký ức truyền thừa của đệ, trước đây chưa từng có có Lục Cửu Thiên Kiếp nào quỷ dị đến thế. Thiên kiếp... tu chân giả đều biết đạo lôi kiếp sau so với đạo lôi kiếp trước lợi hại hơn, nhưng mà không đến mức lợi hại như vậy."

- Mà Lục Cửu Thiên Kiếp của đại ca, năm đạo thiên lôi trước thì yếu nhược, năng lượng lại hoàn toàn tập trung ở đạo thiên lôi thứ sáu, đạo thiên lôi thứ sáu uy lực rất khủng bố... vốn là không có khả năng... không biết phát sinh sự tình gì."

Đôi mắt ưng Hắc Vũ không ngừng chớp động lóe quang mang, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Hầu Phí cũng gật đầu.

Những người khác cũng nghĩ như vậy, Lập Nhi một bên thì trầm tư, Lan thúc cũng nhè nhẹ nhíu mày.

- Lục Cửu Thiên Kiếp quỷ dị như thế, ông trời giáng hạ thiên kiếp như vậy, ta có năng lực ứng phó sao? Không nghĩ đến nữa, nghĩ cũng vô dụng. Cạn. Uống rượu tiếp.

Tần Vũ quay về phía mọi người cười nói.

- Lập Nhi, tại sao không cầm ly?

Tần Vũ nhìn hướng Lập Nhi.

Lập Nhi giật mình, sau đó nhìn Tần Vũ, ánh mắt làm cho Tần Vũ si mê. Ánh mắt của Lập Nhi Là chân thành? Là e thẹn? Hay là thâm tình? Tần Vũ không thể hiểu được, không khỏi tự giễu cười. Thâm tình? E rằng tự mình huyễn hão mình.

- Tần Vũ đại ca, khi huynh độ kiếp, Địch Hùng có đến tấn công không?

Lập Nhi nhìn Tần Vũ, vẻ mặt nghiêm túc hỏi.

- Chuyện đó!

Tần Vũ trong một lúc không biết nói sao cho tốt.

Trong mắt Lập Nhi hiện lên tia tức giận:

- Tần Vũ đại ca, muội biết những lời đó nên để phụ vương huynh nói, nhưng muội phải nói. Độ kiếp vốn cực kỳ trọng yếu cũng cực kỳ hung hiểm, việc khác có thể không để ý, nhưng độ kiếp ngàn vạn lần không thể đem ra làm trò đùa. Huynh muốn giết Địch Hùng, cũng ngàn vạn lần không được xem độ kiếp là cơ hội để giết y. Huynh nên biết, chỉ một sai lầm rất có khả năng khiến huynh độ kiếp thất bại."

Nghe Lập Nhi nói như vậy, bất giác Tần Vũ cảm thấy trong lòng ấm áp.

- Yên tâm, huynh sau này sẽ không như vậy.

Tần Vũ nhìn thẳng vào mắt của Lập Nhi khẳng định.

- Không là tốt rồi.

Lan thúc cũng lên tiếng.

- Tiểu Vũ, lần độ Lục Cửu Thiên Kiếp này đã như vậy, khẳng định không phải ngẫu nhiên. Người khác thì không như vậy, tại sao riêng ngươi lại gặp nó? - Khẳng định có nguyên nhân đặc thù. Lục Cửu Thiên Kiếp đã như thế, thì Cửu Cửu Trọng Kiếp cũng khẳng định không đơn giản, ngươi sau này độ kiếp, cần phải cẩn thận.

- Vâng, Lan thúc.

Đối với những lời nói của Lan thúc, Tần Vũ tuyệt đối để tâm.

Lan thúc lại nói:

- Ta biết, qua một đoạn thời gian, ngươi sẽ đi đến Bạo Loạn Tinh Hải, khai mở Cửu kiếm Tiên phủ.

- Lan thúc, làm sao thúc biết?

Tần Vũ kinh ngạc... nơi hạ lạc của Cửu kiếm tiên phủ chỉ một số ít người biết, hắn không hề nói với Lan thúc.

- Điều đó ngươi không cần phải hỏi, ta cũng biết sở hữu một thanh Ngọc kiếm, có thể đi hai người. Tinh Thần Các của ngươi phái xuất hai người, ta thấy ngươi và Lập nhi nên đi. Lập nhi đi với ngươi đến đó rất có ích.

Lan thúc điềm nhiên nói.

Tần Vũ trong lòng giật mình:

- Lan thúc, người nói Lập Nhi...?

- Yên tâm, Lập Nhi có giữ pháp bảo hộ thân của tộc ta, chỉ cần không phải là thiên tiên cấp bậc cao thủ thì không thể đả thương nó, ngươi chỉ cần tự bảo vệ mình là tốt rồi.

Lan thúc nói.

------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.