Nhưng Dã Cù, Ốc Lam lại nhìn nhau rồi cùng nở nụ cười. Dã Cù cười nói:
- Tần Vũ, nếu ngươi quả thật muốn đến giả mạo thành người Ám Tinh giới để thám thính, vậy cần phải thật sự chú ý... Nói thật, ta đối với Ám Tinh giới vẫn rất tò mò, hồi đó đi theo Nghịch Ương, căn bản không hiểu rõ về Ám Tinh giới.
Hầu Phí bất đắc dĩ nói:
- Đại ca, huynh cần đến Ám Tinh giới... Kỳ thật trong lòng ta cũng muốn đi, Ám Tinh giới a , địa phương như thế đúng là thần bí, rất kích thích tâm lý ta, chỉ là người nơi đó có địch ý với tiên giới, ma giới, yêu giới, ta cũng không có biện pháp ngụy trang hình dạng như huynh.
- Hầu tử, chúng ta yên tâm tu luyện ở Khương Lan giới.
Hắc Vũ ngược lại mỉm cười nói,
- Đại ca tu luyện tốc độ nhanh như thế, cho dù hôm nay ta luôn có cảm giác khó mà theo kịp, hiện tại đại ca cần đến Ám Tinh giới thám thính, vậy chúng ta ở lại Khương Lan giới yên tâm tu luyện, hắc hắc... có thời gian hơn gấp mười lần, tốc độ tu luyện của chúng ta khẳng định có thể bắt kịp đại ca!
Hầu Phí vừa nghe cũng phải bật cười.
Đúng như lời Hắc Vũ nói, từ khi Tần Vũ đạt tới Cửu Chuyển Ám Kinh Thân đệ bát tầng, đến giờ Hầu Phí, Hắc Vũ ở cảnh giới thất cấp yêu đế vẫn luôn cố gắng nỗ lực.
Một bên ở ngoại giới, một bên ở trong Khương Lan giới, Hầu Phí, Hắc Vũ cũng có đủ tự tin vượt qua được Tần Vũ.
- A a... Kỳ thật tiến nhập Ám Tinh giới, một là muốn tiến nhập cửa vào Mê Thần Điện của Ám Tinh giới, hai là muốn xem Ám Tinh giới trong truyền thuyết là như thế nào.
Tần Vũ tràn ngập hưng phấn muốn đi thám thính.
Trong mắt người ở tiên giới, ma giới, yêu giới, nơi thần bí nhất chính là Ám Tinh giới. Ngay cả đám người Thanh đế xem chừng cũng không biết rõ, tối đa cũng chỉ biết một vài điều mà thôi.
- Tần Vũ.
Ốc Lam vẻ mặt trở nên trịnh trọng,
- Ngươi đến Ám Tinh giới cũng không nên quá khinh thường. Dù sao ta và Dã Cù cũng biết về Ám Tinh giới, cũng chỉ là chút ít phiến diện mà thôi. Nói không chừng người ở Ám Tinh giới, có những thủ đoạn để kiểm nghiệm ra ngươi là ngoại nhân mà chúng ta không biết được.
- Yên tâm đi.
Tần Vũ ngoài việc tràn đầy tự tin, trong lòng cũng thầm nghĩ,
- Ta cũng không tin. Người của Ám Tinh giới này có thể điều tra ra năng lượng trong tinh thần không gian.
Lập tức Tần Vũ nhìn mọi người xung quanh:
- Phí Phí, Tiểu Hắc. Hai người tạm thời tu luyện trong Khương Lan giới, hoặc là chỉ dạy bọn Tiểu Đồng, Quách Phàm.
- Hà, đại ca, bản thân huynh ở Ám Tinh giới cũng phải cẩn thận một chút.
Hầu Phí không cười nữa mà nghiêm chỉnh nhắc nhở.
Chính là Hầu Phí, Hắc Vũ biết thực lực hiện nay của Tần Vũ. Muốn giết được Tần Vũ... Ám Tinh giới cũng không có nhiều kẻ làm được.
Tần Vũ một mình phi hành trong không trung vô tận. Huynh đệ của bản thân hắn đều tiến nhập vào Khương Lan giới, mà hiện tại chỉ còn một mình hắn, tốc độ cũng đã có thể đạt tới nhanh nhất.
Tần Vũ không sử dụng thần kiếm Phá Thiên, bởi vì thân thể hắn hiện nay có thể so với một thanh trung phẩm thần kiếm. Giờ phút này hắn bay với một tốc độ cực kỳ kinh khủng tới Mê Lâm Tinh.
- Vốn muốn trực tiếp đến Ám Tinh giới, ai nghĩ là có vô số vết nứt không gian, vậy mà cũng phân chia được Ám Tinh giới và Yêu giới phi cầm nhất tộc.
Tần Vũ bất lực cười khổ.
Nghĩ đến vết nứt không gian kéo dài không ngừng trên cả ức vạn dặm như thế, ngay cả khi Tần Vũ tái cường cũng khó mà vượt qua được.
Vết nứt không gian đó không phải chỉ một, mà là một chuỗi liên tục. Tần Vũ cũng không dám trực tiếp vượt qua.
Từ Mê Lâm Tinh, Tần Vũ thông qua Tinh Tế Truyền Tống Trận đi đến nơi lân cận Ám Tinh giới, chính là tại một tinh cầu ở xa phía nam của Mê Lâm Tinh. Trên tinh cầu này, Tần Vũ xuất phát đến Ám Tinh giới.
Tinh cầu này xung quanh không có không gian ba động. Tần Vũ trước tiên bay ra tinh cầu, rồi sau đó đại na di hai lần, liền tới được khu vực Ám Tinh giới.
Ám Tinh giới là tinh cầu rất thích hợp cho nhân loại cư ngụ, có nước chảy, cũng có thực vật hoa cỏ, song tinh cầu này nhiều năm nay lại không có một người cư ngụ, hôm nay... cuối cùng cũng có người đến.
- Chuyện gì đã xảy ra?
Tần Vũ nhíu mày đứng trên thảo nguyên, tiên thức bao phủ khắp tinh cầu, tinh cầu này trừ hắn ra cũng không có một ai, "tinh cầu thích hợp cho nhân loại cư ngụ như thế sao lại không có một ai, trong không gian vũ trụ này phần lớn là tinh cầu hoang vu, tinh cầu mỹ lệ như thế này có rất ít. Hẳn phải có nhiều người mới đúng".
Đây chỉ là phán đoán của Tần Vũ.
Chính là Tần Vũ cũng biết... Người của Ám Tinh giới, hẳn là rất khác biệt với người tiên giới, ma giới, yêu giới.
Xem xét hồi lâu, Tần Vũ dám khẳng định... Tinh cầu này xem chừng rất lâu rồi đã không có ai ở, bởi vì Tần Vũ trên tinh cầu này, căn bản không phát hiện một chút vết tích nào, hết thảy đều là tự nhiên.
- Xem ra tinh cầu này là sát với Ám Tinh giới, ta tiếp tục đi vào bên trong, ta không tin là không tìm được một người của Ám Tinh giới.
Tần Vũ thi triển đại na di, biến mất khỏi bề mặt tinh cầu mỹ lệ đó.
Một tháng sau.
Tần Vũ đứng trên không trung, không lòng có chút bất đắc dĩ.
Mọi sự đều nằm ngoài dự tính của hắn.
Cả một tinh vực! Tần Vũ thăm dò cả một tinh vực sát bên Ám Tinh giới, tuy nhiên trong phạm vi tinh vực này, Tần Vũ tuyệt nhiên không phát hiện một người nào, tinh vực này căn bản là trống không.
- Phạm vi của Ám Tinh giới, xem chừng có mười tinh vực. Vậy sao một tinh vực giáp ranh lại không có một ai?
Tần Vũ nghĩ không thể thông nổi.
Nhưng hôm nay, Tần Vũ đã đi đến một tinh vực mới.
Vừa tiến vào tinh vực mới này, Tần Vũ bản thân đã có một cảm giác khó nói rõ, hắn có một dự cảm... chính hắn hẳn là sắp phát hiện ra người của Ám Tinh giới.
Sau gần nửa canh giờ, hơn mười lần đại na di, Tần Vũ đứng ở không trung, kinh sợ nhìn một hoàng sắc tinh cầu ở phía xa, hoàng sắc tinh cầu đó thể tích không lớn, xem chừng cả tinh cầu đường kính cũng khoảng hơn mười vạn dặm mà thôi.
- Không thể nào!
Tần Vũ lộ vẻ mặt không thể tin nổi.
Chính mình kiểm tra trọng điểm là tinh cầu mỹ lệ thích hợp cho nhân loại cư ngụ này. Tần Vũ nhìn lại. Khả năng có thể xuất hiện con người nhất chính là tinh cầu này. Chỉ là Tần Vũ không nghĩ đến... Hắn lần đầu tiên phát hiện tung tích con người, cũng là ở một tinh cầu giống thế trước mắt.
Hoàng sắc tinh cầu trước mặt, nếu như ở tiên giới, yêu giới, địa phương như thế này là nơi không ai thèm hỏi đến. Không ai sẽ ở một tinh cầu có hoàn cảnh gian khổ như thế.
Chính là hoàng sắc tinh cầu này, tiên thức của Tần Vũ lại phát hiện khí tức của ít nhất là một vạn người.
Thậm chí, tiên thức của Tần Vũ rõ ràng phát hiện bộ dạng của mỗi người, Tần Vũ ít nhất cũng phát hiện một điểm - Người của Ám Tinh giới này, cũng có hình dạng một mũi hai tai, hai mắt, một miệng. So với chính hắn cũng không có gì khác cả.
Nếu muốn nói đến khác biệt, thì phải là...
Người Ám Tinh giới. Tựa hồ mỗi người đều khá lợi hại, chí ít theo Tần Vũ quan sát trong hơn vạn người, đại đa số thực lực đều vượt quá nhất cấp, ngay cả quan sát một hài đồng, thực lực cũng là Độ Kiếp Kỳ, thậm chí có hài tử đạt đến Thiên Tiên cấp.
- Trên tinh cầu này, thoạt nhìn là một tinh cầu bình thường của Ám Tinh giới.
Tần Vũ phân biệt rõ, tinh cầu này rất bình thường, người cũng tương đối ít.
- Mặc kệ, trước tiên đến tinh cầu thăm dò một phen.
Tần Vũ quyết định, trước mắt từ tinh cầu này bắt đầu thâm nhập Ám Tinh giới.
Đại na di!
Tần Vũ bay vào tinh cầu, tuy nhiên vừa mới đặt chân xuống đất. Tần Vũ liền kinh sợ phát hiện ra... Tinh cầu này trọng lực rất lớn, lớn đến kinh người.
- Sao lại lớn như vậy chứ?
Tần Vũ nhíu mày, trọng lực thế này đối với hắn chỉ có chút ảnh hưởng,
- Lựa chọn ở lại tinh cầu, chí ít cũng có thể để trẻ con được thụ hưởng. Trọng lực lớn như thế. Trẻ con Ám Tinh giới hưởng thụ được gì chứ?
Tiên giới và các địa phương khác, một tinh cầu có hơn một ức người ở. Lại có nhiều tinh cầu phổ thông, như tinh cầu loại Lưu Lam tinh, lực hút cũng không lớn. Cũng là hơn phàm nhân giới Tử Huyền Tinh có vài lần mà thôi.
Tuy nhiên...
Tần Vũ hiện tại hạ xuống tinh cầu này, lực hút cực lớn, so với Lưu Lam tinh gấp hơn ba trăm lần. Cũng là trẻ con, ở Lưu Lam tinh thân thể chỉ nặng hai mươi ba cân (Lưu Lam tinh lực hút so với phàm nhân giới Tử Huyền Tinh lớn hơn vài lần). Còn trẻ con nơi tinh cầu Tần Vũ đang đứng... cũng phải chịu trọng lực đến bảy tám ngàn cân!
Một đứa bé mới sinh ra liền chịu trọng lực như thế, Tần Vũ trong lòng không khỏi khiếp sợ.
- Tinh cầu này quá ít người, tổng cộng chỉ hơn vạn mà thôi, mặc dù tinh cầu cũng không quá lớn. Chỉ là về con người... tinh cầu này hầu hết mọi nơi đều rất trống trải. Hà, nơi đây cũng có vài mãnh thú?
Tần Vũ chỉ hơi chú ý một chút, liền tập trung vào hai người gần nhất, một nam, một nữ.
Tần Vũ vừa nhấc chân.
Trong nháy mắt, Tần Vũ đã di động vài ngàn dặm, đi đến một hẻm núi. Song Tần Vũ vừa mới xuất hiện liền kinh hãi phát hiện ra một sự kiện.
Lực hút thay đổi!
Nói chính xác, ví trí hẻm núi này , so với nơi Tần Vũ vừa đứng, hai nơi lực hút không giống nhau.
- Cùng một tinh cầu, địa phương khác nhau lực hút cũng khác nhau?
Tần Vũ bắt đầu kinh ngạc, đột nhiên Tần Vũ nhớ lại sư tôn Lôi Vệ, giảng thuật của sư tôn về vũ trụ, từng miêu tả qua một loại tinh cầu loại hình Trọng Tụ tinh.
Vũ trụ nơi ở của Lôi Vệ, khoa học kỹ thuật đạt đến độ loài người cơ hồ trải rộng khắp vũ trụ, ngay cả thoát ra không gian Tinh vực cũng có thể được. Do đó có thể tưởng tượng được trình độ khoa học kỹ thuật nơi đó.
Trong thư tịch Lôi Vệ lưu lại, từng nhắc đến một loại hình tinh cầu kỳ lạ - Trọng Tụ tinh.
Trọng Tụ tinh, địa hạch bên trong cấu tạo kỳ lạ, không giống với hành tinh bình thường, cả tinh cầu lực từ trường cũng cực kỳ quái dị, thậm chí làm cho lực hút ở các khu vực khác nhau của tinh cầu cũng có sự biến hóa.
Nhưng nơi có lực hút nhỏ nhất của Trọng Tụ tinh đều lớn gấp trăm lần so với tinh cầu thích hợp cho nhân loại cư ngụ. Cho nên trong không gian vũ trụ nơi Lôi Vệ ở, Trọng Tụ tinh không thích hợp cho nhân loại cư ngụ.
- Chẳng lẽ người Ám Tinh giới cũng sinh sống ở Trọng Tụ tinh? Quả thật thế giới kỳ lạ, trong sách sư tôn nói về Trọng Tụ tinh, xác định tinh cầu này không có khả năng cư ngụ, nhưng sao nơi này người sống nhiều như thế, lại còn có cả trẻ em hài đồng nữa.
Tần Vũ mỉm cười, vừa rồi tiên thức của hắn bao phủ cả tinh cầu, đã sớm phát hiện ra trẻ em và hài đồng.
- Địa phương vừa rồi trọng lực chỉ lớn hơn Lưu Lam tinh ba trăm lần, nhưng nơi này trọng lực lại lớn hơn ở Lưu Lam tinh đến chín trăm lần!
Tần Vũ nhìn ra xa thấy hai người đang giao thủ nhanh như chớp, không khỏi tán thưởng người của Ám Tinh giới.
Hai người phía trước thực lực đã đạt tới cấp kim tiên, trong mắt Tần Vũ, đương nhiên là không coi ra gì. Hai người giao chiến một lúc, rồi không ngừng đấu khẩu, Tần Vũ nghe rõ từng câu nói của mỗi người, cũng dần hiểu được sự tình xảy ra.
- Tên này cũng quá dã man, xem như ngươi không gặp may, ta đã chọn ngươi rồi.
Tần Vũ khẽ mỉm cười, thân hình liền biến mất.
Hai người giao chiến là một nam một nữ, nữ tử đó có mái tóc ngắn màu đen dựng đứng, da thịt trắng ngà, toàn thân mềm mại như một tấm vải, nhưng cả người lại có sức mạnh như một con báo, hai chân nhanh như chớp không ngừng công kích.
Còn nam tử đó, cả mái tóc vàng chói lọi như thái dương, sức mạnh kinh khủng bạo phát theo mỗi cước phát ra về phía nữ tử.
- Húc Tông, ngươi hiện tại lực công kích tuy mạnh hơn ta, nhưng muốn giết ta vẫn còn chưa đủ, đừng ép ta cùng ngươi đồng quy vu tận.
Nữ tử đó lạnh lùng nói, hai người đã chiến đấu suốt ba canh giờ.
Húc Tông cười dài nói:
- Ha ha... Tu Nhã, mặc dù ta theo đuổi nàng, muốn nàng trở thành thê tử của ta. Nhưng nàng đừng nghĩ vì chuyện này mà ta hạ thủ lưu tình, mau để kim hạch lại, để lại nó, ta sẽ tha cho nàng một mạng.
- Nằm mơ!
Tu Nhã phẫn nộ nói:
- Nếu ta không phải quyết chiến với Kim Chúc Thú để đoạt kim hạch, bị thương ở cánh tay phải. Ngươi há có thể đả thương ta được? Kim hạch này là ta đổi mạng mà có được, ngươi đừng hòng chiếm đoạt!
- Muốn dùng kim hạch, tối thiểu phải toàn mạng mới có thể hưởng dụng? Ngươi đã chấp mê bất ngộ như thế, vậy ta tiễn ngươi một đoạn.
Húc Tông toàn thân phát xuất quang mang kim sắc, lực công kích lại tăng thêm một tầng.
Hiển nhiên, Húc Tông đã hạ sát thủ.
Tu Nhã trong lòng oán hận, nếu không phải chiến đấu với Kim Chúc Thú, thụ trọng thương, ngay cả cánh tay phải cũng bị đứt. Nàng lại bị bức đến tình cảnh như vầy, mà muốn chữa trị cánh tay phải thì cần có thời gian, rất nhiều thời gian!
- Hèn hạ!
Tu Nhã trong lòng càng thêm oán hận tên Húc Tông bề ngoài như dương quang này.
Húc Tông hai chân hai tay biến thành tàn ảnh, công kích cực nhanh. Cùng với một âm thanh răng rắc, Tu Nhã cả người bay về phía sau, cánh tay trái cũng bị gãy lìa.
Húc Tông vẻ mặt xuất hiện nụ cười hung ác.
- Ba!
Một bàn tay tùy ý phất qua mặt của Húc Tông, cả đầu hắn liền méo đi một cách quái dị, lập tức bàn tay đó nắm lấy đầu của Húc Tông, giơ cả người hắn lên.
Ma đạo sưu hồn!
- Đã chết.
Tu Nhã chấn kinh nhìn cảnh tượng trước mắt, nàng có thể cảm thấy linh hồn của Húc Tông đã hồn phi phách tán, hơi thở cũng không còn.
- Cướp bóc đồ vật của kẻ khác, ngươi khi phụ nữ nhân đã không đúng, đặc biệt là còn muốn cướp của nữa, truy giết một nữ nhân mà ngươi đã từng theo đuổi, lại càng đáng chết.