Hội Tụ Bảo Bồn oanh oanh liệt liệt cử hành, tổng đà của Thiên Hạ thương
hội tại Tụ Bảo Bồn trở thành tiêu điểm trong tu chân giới. Lần này quy
mô thịnh hội viễn siêu bất luận lần thịnh hội nào của trước kia, nhân số đến đây tham gia vượt lên cả hi vọng của Thiên Hạ thương hội gấp mấy
lần, toàn bộ Tụ Bào Bồn đã tràn ngập người đến. Nói đến việc này, sở dĩ
toàn bộ quần hùng tu chân giới cùng nhau đến dự hội, sợ rằng đều hướng
về phía Phá Cấm Đan mà tới.
Ngư long hỗn tạp, dưới loại tình
huống này chính là thời gian dễ gặp phải chuyện không may nhất. Thiên Hạ thương hội phải triệu tập thêm cao thủ từ các phân hội chạy về.
Chấn động nhân tâm nhất chính là, những cao thủ Hóa Thần kỳ ngày xưa thật
khó gặp mặt lại đều hiện thân tại Tụ Bào Bồn. Trong đoàn người lưu động
tại Tụ Bảo Bồn, thinh thoảng vang lên từng đợt xôn xao, mọi người luôn
luôn ở ngay cửa của những cửa hàng thuộc chư quốc nhìn thấy dòng người
tách ra, chì thấy nhân vật cấp lĩnh chủ Hóa Thần kỳ trong truyền thuyết, bên trong vòng vây của thế lực chính mình, đặt chân bên trong cửa hàng
của nhà minh kinh doanh.
“Đại Ương quốc Hoắc Tông Minh tới! ” Đoàn người ào ào hướng cửa hàng của Đại Ương quốc chạy tới.
“Cao thủ Hóa Thần hậu kỳ, một trong mười đại cao thủ Bùi Phóng tới! ” Đoàn
người lại chạy về hướng con đường có cửa hàng của Thiên Hi quốc.
“Đông Chính quốc Hồ Trường Thọ tới! ” Đoàn người lại lần nữa chuyển hướng...
Từng vị từng vị lĩnh chủ xuất hiện, làm những tu sĩ tầng dưới chót đến chiêm ngường thịnh hội bị kinh sợ không nhỏ. Bọn họ vui vẻ nghe tin lẻn chạy
chung quanh, chi vì mong có thể được tận mắt nhìn thấy những nhân vật
trong truyền thuyết.
“Ta cũng béo như hắn. ”
“Ta cũng gầy như hắn. ”
“Ta cũng cao tương tự như hắn. ”
Mỗi một vị cao thủ xuất hiện, đều có thể làm cho không ít tu sĩ hưng phấn
không ngớt. Bọn họ phát hiện không ngờ từ trên người của những cao thủ
trong truyền thuyết này, tìm được điếm gì đó giống mình, cho dù là cùng
giống bộ râu quai nón, cũng làm cho bọn họ hưng phấn không thôi.
Đối với những tu sĩ giãy dụa ở tầng dưới chót mà nói, có thể từ trên người
những vị cao thù tìm được địa phương tương đồng với chính mình, không hề nghi ngờ có thể phóng đại thêm ngàn vạn lần bên trong lòng mình, để con đường tu chân vốn ảm đạm của mình ở trong nháy mắt lại tràn ngập quang
minh.
Ngay ngày đầu tiên dự thịnh hội, đã có nhiều vị cao thủ
đứng đầu quang lâm như vậy, trước đây chưa từng có a! Bọn họ chạy khắp
nơi chiêm ngường những cao thủ Hóa Thần kỳ trong truyền thuyết không hề
biết mệt mỏi.
“Vãn Lan Phong! Thiên hạ đệ nhị cao thủ Vãn Lan Phong tới, Vãn Lan Phong cũng tới! ”
Tâm tình hưng phấn nơi đầu đường nhất thời tiến nhập cao trào, đoàn người giống như nước chảy tràn đến.
Có mấy người không nhịn được, sưu một tiếng bay bắn lên khoảng không.
Vào thời gian cử hành hội Tụ Bảo Bồn, ngoại trừ chấp pháp vệ đội cùng cao
thủ Hóa Thần kỳ, những kẻ khác bất luận là ai cũng không được phi hành
trong Tụ Bảo Bồn, bằng không trừng phạt nghiêm khắc! Đây là hiệp định mà các thế lực chư quốc đều gật đầu đồng ý. Dù sao tất cả mọi người đều có sinh ý ở đây, quá hỗn loạn đối với ai cũng không tốt.
Trên nóc
nhà nơi đầu đường, một vị cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ bỗng nhiên nghiêng đầu
nhìn về phía mấy người vừa bay lên, vung tay quát: “Bắt cho ta, giết
không tha! ”
Hơn mười đạo nhân ảnh đột nhiên từ bốn phương tám
hướng toát ra, lúc này ngăn cản ba người kia tại không trung, sắc mặt ba người đại biến, nhất thời hoàn toàn tinh ngộ, minh bạch do minh nhất
thời quá xung động làm ra chuyện ngu xuẩn, trong đó có người lập tức cầu xin nói: “Ta không phải cố ý, cho ta..
Chấp pháp vệ đội đã lập
tức giết chết ba người ngay tại chỗ. Ba cỗ máu tươi vẩy lên, vài đoạn
thi thể rơi xuống đoàn người, một chút liền làm bầu không khí nóng nảy
nơi đầu đường hạ thấp nhiệt độ.
Tư Không Tuyệt đang ở trên đường
quan sát, tận mắt chứng kiến một màn này, nhìn về người vừa hạ lệnh giết không tha, hơi vẫy tay lộ ra thần sắc tán thưởng. Hắn đang lo lắng
người đến quá nhiều, tình tự mọi người lại kích động quá mức, xảy ra
chuyện. Hôm nay người kia quả đoán hạ lệnh giết chết, hiệu quả sản sinh
thật sự quá tốt.
Để cho Tư Không Tuyệt thỏa mãn chính là người
này cũng không phải ai khác, chính là tam đệ tử Mục Liên Thu của hắn.
Mục Liên Thu chính là tống chấp pháp của hội Tụ Bào Bồn lần này, thống
lĩnh phụ trách giữ gìn trật tự trong thung lũng.
Nhìn về những
ánh mắt sùng kính không gì sánh được chung quanh hướng về phía mình, Vãn Lan Phong khẽ cau mày. Hắn không nghĩ tới sự xuất hiện của mình lại tạo ra động tĩnh lớn như vậy. Hắn cũng không giống như những người khác,
thích hưởng thụ loại cảm giác cao cao tại thượng như thế, thân hình hắn
chợt lóe, cả người đã biến mất vô tung.
“Y phục của ta, y phục của ta... ” Một gã trẻ tuổi đứng trong đám người đang lôi kéo áo choàng trắng xám của mình lắp bắp nói.
Đồng môn bên cạnh hồ nghi hỏi: “Y phục của ngươi làm sao? ”
“Nguyên lai Vãn tiền bối cũng như ta, đều thích mặc áo choàng màu xám trắng. ” Tu sĩ kia kích động hoa chân múa tay vui sướng.
“Thiết! ” Đồng môn châm chọc nói: “Ngươi cho là y phục giống như, tu vi có thể như nhau? Ngu ngốc! ”
Tu sĩ kia rất trịnh trọng nói: “Cũng không nhất định, thẩm mỹ của Văn tiền bối cũng tương tự như ta, vậy nói rõ trong sự lý giãi về tu hành, cũng
sẽ có điểm giống nhau. Nói cách khác, ta cũng rất có khả năng có một
ngày trở thành cao thủ Hóa Thần kỳ.. . Di! Sư huynh, ngươi đi đâu? Chờ
ta một chút! ”
Trên tòa lầu các tầng cao nhất Xuân Miên Lâu, bố
trí thanh nhã, lư hương đặt trên bàn khói xanh lượn lờ. Nhan Vũ ngồi bên cạnh bung chén trà thường thức, ánh mắt yên lặng quan sát Bách Mị Yêu
Cơ đang đứng bên cửa sổ từ trên xuống dưới. Không biết vì sao Ngưu Hữu
Đức phải thu lưu nữ nhân này, chẳng lẽ xem trọng tư sắc của nàng?
Bách Mị Yêu Cơ vẫn một mực đứng bên cửa sổ nhìn chăm chú vào động tmh nơi
đầu đường, nội tâm gợn sóng phập phồng liên tục không ngừng, những cao
thủ Hóa Thần kỳ trong truyền thuyết đều hiện thân, thật sự làm cho nàng
khiếp sợ.
Nhan Vũ đứng dậy, nhẹ nhàng đi tới bên cạnh nàng, liếc
mắt nhìn đầu đường náo nhiệt phía dưới, thuận miệng hỏi: “Ngươi nói
ngươi đến Tụ Bào Bồn tìm người, không biết đang tìm ai? Nếu như phương
tiện, không ngại báo cho ta biết. Ta ở tại Tụ Bảo Bồn nhiều năm, nói
không chừng có nghe nói qua. ”
Bách Mị Yêu Cơ quay đầu lại trầm mặc, lập tức thản nhiên cười nói: “Người ta muốn tìm tên là Dược Thiên Sầu. ”
“Dược Thiên Sầu? ” Nhan Vũ ngạc nhiên nói: “Ta không có nghe sai chứ! Ngươi tới Tụ Bào Bồn tìm sát nhân đồ tể Dược Thiên Sầu? ”
Bách Mị Yêu Cơ cười gật đầu, trong dáng tươi cười phát hiện vẻ khổ sáp. Nhan Vũ cười khổ nói: “Vậy sợ rằng ngươi đã tìm lộn địa phương, hôm nay cao
thủ Hóa Thần kỳ tập họp ở đây, hầu như đều là người mà Dược Thiên Sầu
từng đắc tội qua, hắn thế nào khả năng lại đến Tụ Bảo Bồn, chằng lẽ là
muốn chết. ”
“Hẳn là sẽ đến. ” Bách Mị Yêu Cơ nhìn về phía đầu
đường nói. Nghĩ thầm, bằng vào thân phận đệ tử thiên hạ đệ nhất cao thủ
Tất Trường Xuân, sẽ không có lý do gì để sợ hãi, bất quá ra vẻ cho tới
bây giờ không có nghe người ta nói qua hắn có quan hệ với Tất Trường
Xuân.
“Ngươi khẳng định như thế? ” Nhan Vũ có chút vô cùng kinh
ngạc, lập tức như có đăm chiêu gật đầu nói: “Cũng nói không chừng, có
Vãn Lan Phong làm chỗ dựa, hơn nữa Vãn Lan Phong đã tới Tụ Bảo Bồn, Dược Thiên Sầu nói không chừng sẽ đến. Bất quá chỉ sợ hắn sẽ không quang
minh chính đại hiện thân, nói vậy ngươi lại làm sao có thể tìm được hắn? ”
T
Ánh mắt Nhan Vũ sáng lên, nói: “Đúng rồi! Ta nghe nói Dược Thiên Sầu tài hoa hơn người, mỗi thủ cầm khúc sáng tác đều là tác
phẩm xuất sắc thiên hạ hiếm có. Đáng tiếc ta vẫn chi được nghe kỳ danh,
chưa từng chính tai nghe qua. Lẽ nào ngươi biết đàn hát từ khúc của Dược Thiên Sầu? ”
“Không nói gạt ngươi, ta và Dược Thiên Sầu là bạn
cũ, hắn từng sáng tác một bài hát tặng cho ta, hẳn là không có ai biết.
Nếu như hắn tới Tụ Bảo Bồn, ta hi vọng hắn có thể tầm âm đến đây. ” Bách Mị Yêu Cơ cười nói.
“Là bạn cũ của Dược Thiên Sầu? ” Nhan Vũ nói thầm một tiếng, bao hàm thâm ý quan sát đối phương một phen, mang theo
nét cười nhàn nhạt nói: “Nếu như ta không đoán sai, ngươi hẳn là đến từ
Hoa Hạ tu chân giới! Bằng không với dung mạo và tu vi ngoài Độ Kiếp kỳ
của ngươi, chỉ sợ ta không biết nhân vật như ngươi cũng khó. ”
Bách Mị Yêu Cơ cười mà không nói, Nhan Vũ cũng không hỏi nhiều, trong lòng
biết đến là được, cười nói: “Nếu như Diệp tỷ tỷ muốn lộ diện bán tiếng
hát, chỉ sợ danh tiếng Xuân Miên Lâu của ta lại phải nâng cao thêm một
bước. ”
Bên ngoài Tụ Bảo Bồn, ngay trong thông đạo cuồn cuộn mây
mù, chính là thông đạo chuyên dụng cấp cho cao thủ lĩnh chủ Hóa Thần kỳ. Sáu gã đệ tử Thiên Hạ thương hội canh giữ trên không trung, chuyên môn
để dẫn tiếp.
Đúng lúc này, bên trong thông đạo lóe ra một thân
ảnh, sáu gã đệ tử cùng nhau hành lễ, người tới không phải ai khác, chính là Tư Không Tuyệt.
Tư Không Tuyệt yên lặng phiêu phù trên không
trung nhìn ra viễn phương, hiển nhiên đang đợi người nào đó. Sáu gã đệ
tử nhìn nhau, không biết là ai muốn tới, không ngờ phải để cho nhân vật
số hai của Thiên Hạ thương hội tự minh đi ra đón tiếp, ngay cả Vãn Lan
Phong đến hắn cũng không hề đi ra nghênh tiếp. Lẽ nào người tới là thiên hạ đệ nhất cao thủ Tất Trường Xuân?
Sáu gã đệ tử trao đổi ánh
mắt, trong tim nhảy dựng, nếu như có thể được nhìn thấy vị Tất Trường
Xuân như thần long thấy đầu không thấy đuôi, thật là tam sinh hữu hạnh.
Kỳ thực sáu người đã hiểu sai, nếu như thực sự đích thân Tất Trường Xuân
tới, Ảm Bách Khang còn ngồi yên được trong Thần Tài Phong mới là lạ, chi sợ đã sớm chạy ra chờ đợi. Hơn nữa chư vị lĩnh chủ mới đến bên trong,
sợ rằng sẽ không có một ai ngồi yên được, đều phải chạy hết ra nghênh
tiếp.
Không bao lâu, xa xa có hai điểm đen phá không mà đến. Đảo
mắt xuất hiện một nam một nữ đứng lơ lửng trên không trước thông đạo
chuyên dụng. Nam khoanh tay đứng một bên, nữ dáng người thướt tha, thanh sam phiêu diêu, trên đầu đội một chiếc nón có phủ lụa xanh che khuất
khuôn mặt, bên dưới lụa mỏng xanh lộ ra mái tóc đen nhánh thật dài.
-
“Gặp qua thần y. ” Tư Không Tuyệt không minh hành lễ, lập tức đưa tay nói:
“Gia sư đang ở trên núi xin đợi, thinh! ” Một nam một nữ chính là Lộ
Nghiên Thanh và Tân Lão Tam.
Sáu gã đệ tử âm thầm chậc lười,
nguyên lai là thiên hạ đệ nhất mỹ nữ Lộ Nghiên Thanh đã tới. Mấy người
rất muốn tỉ mỉ quan sát dung nhan bên dưới lụa mỏng xanh kia, lại không
dám thất lễ.
Ngay khi nữ tử vừa gật đầu, mấy người đang muốn tiến nhập thông đạo, xa xa có người hô: “Phía trước là Lộ Nghiên Thanh sao? ”
Mấy người đồng thời khựng lại, quay đầu nhìn qua, chỉ thấy phía xa có một
con thuyền phi hành pháp khí bay tới rất nhanh. Sau khi tới trước mặt,
chì thấy Lộng Trúc đang cười hì hì nhìn mấy người, phía sau còn có hai
nữ tử đang đứng. Tư Không Tuyệt ngây ra, lập tức chắp tay nói: “Nguyên
lai là Lộng Trúc tiên sinh giá lâm. ”
“Đừng khách khí! ” Lộng
Trúc khoát khoát tay, nhìn chằm chằm Lộ Nghiên Thanh quan sát từ trên
xuống dưới nói: “Chậc chậc! Lộ Nghiên Thanh, thật là khó được a! Sao
ngươi lại chạy tới đây? ”
“Lộng Trúc, ngươi đã đến rồi. ” Thanh
âm mềm mại như không cốc u lan, lại thanh thúy như chim hoàng oanh đề
minh. Ánh mắt Lộ Nghiên Thanh sau tấm lụa mỏng rơi lên trên người Tử Y,
nhẹ di một tiếng nói: “Tử Y cũng tới. ”