Ánh mắt Tất Trường Xuân nhìn lên ánh nắng gắt, mới nhớ tới tiểu tử này đang nhập định, còn không biết lúc nào hồi tinh, chi sợ trong một chốc cũng sẽ không nghĩ tới việc bón linh thạch cho Khuyết Diễm Huyền Quà, xem ra chi có minh phải tự đi làm.
Chơi bời lêu lổng thời gian dài như vậy, khó có được có hội tĩnh tâm như vậy, đó là vận khí! Tất Trường Xuân lại liếc mắt nhìn Dược Thiên Sầu lắc đầu cười khổ, thân hình chợt lóe, xuất hiện trong vườn trồng Khuyết Diễm Huyền Quả, lấy ra linh thạch trong túi trữ vật tự làm việc...
Dược Thiên Sầu cũng không biết loại trạng thái này của mình là có thể gặp mà không thể cầu, chính là nhập cảnh mà ngay cả Tất Trường Xuân cũng phải ước ao, với hắn mà nói, chì cần bản thân hắn nguyện ý tĩnh tâm, loại trạng thái này đều có thể tùy thòi xuất hiện, lần trước thời gian ngộ ra Tinh Diễm Hỏa Quyết cũng là như vậy.
Kỳ thực như Tất Trường Xuân suy nghĩ, thật đúng là khả năng có vài phần thiên ý bên trong, cũng có thể là vận khí. Bạch Tố Trinh và Dược Thiên Sầu cũng không biết tên của Kim Châu, nếu như công hiệu thần bí được Tất Trường Xuân hay biết, hắn một ngụm là có thế nói ra lai lịch của nó, vật này chính là Tinh Thần Châu đã gây ra cuộc đại chiến thời thượng cổ tu chân giới, kỳ thực cũng không chì là tu chân giới...
Tất Trường Xuân thân là chưởng hình sử Yêu Quỷ Vực còn muốn những bí mật mà không muốn người khác biết, cuộc đại chiến thượng cổ tu chân giới, dù là không ít cao thủ tiên giới đều liều mạng gặp tiên phạt, liều mạng gặp phải hạ tràng vĩnh bất siêu sinh, nguy hiểm vĩnh bất luân hồi cũng phải đi tới nhân gian vung tay cướp đoạt, mục đích chính là vì tranh đoạt viên Tinh Thần Châu.
-
Khi đó thế giới này vốn là thế giới nhân yêu quỷ cùng sống chung, ba dạng sinh vật tuân thủ nghiêm ngặt quy củ, bình thường sẽ không quang minh chính đại mạo phạm lẫn nhau, mỗi bên tự tu hành, đến lúc đó ngươi thành tiên của ngươi, ta thành tiên của ta. Kết quả bởi vì hạt Tinh Thần Châu, đánh cho thế giới này hoàn toàn rối loạn, quy củ tuân thủ nghiêm ngặt dành cho nhân, yêu, quỷ biến thành chó má.
Nói chung là cao tầng quyết đấu liên lụy phía dưới, phía dưới không biết mặt trên làm thứ gì, cũng mò làm theo, huyên đến thế giới này vô cùng lộn xộn, yêu quỷ hoành hành khắp noi, vì thế thân thể máu thịt của người phàm lập tức phải gặp tao ương. Ngay lúc này xuất hiện một nhân vật ngưu bức, đem những kẻ thích đánh nhau gạt tới một đại lục hoang vu phía đông, làm ra một trận pháp gọi là Thiên Địa Càn Khôn Đại Trận, đem một đám lưu manh nháo sự vây khốn, địa phương kia hiện tại chính là Đông Cực Thánh Thổ rắm chó.
Bất quá nhân vật ngưu bức kia cũng bởi vậy bị một đám lưu manh quần ẩu đánh thành trọng thương, trước khi hắn chết lại lần nữa phát uy, đem tuyệt đại đa số yêu quỷ mạnh mẽ tống tới một địa phương cằn cỗi khác, sau đó hắn liền treo, không còn năng lực tiếp tục bày ra trận pháp vây khốn, vì vậy dùng linh bảo tùy tiện bao vây. Trong núi không có cọp, hầu tử xưng bá vương, nhân vật ngưu bức chọn một cao thủ đinh cấp làm chưởng hình sử, ý tử là nếu có quỷ yêu không nghe lời, ngươi lập tức dụng hình cho lão tử. Đâỵ là lai lịch của Yêu Quỷ Vực, cho nên Tất Trường Xuân thân là chường hình sử liền biết Kim Châu có tên là Tinh Thần Châu.
Mông mông vũ trụ, tuyên cổ vĩnh tồn, hồng mông tứ châu, chưởng chi thành thần.
Lịch đại chưởng hình sử Yêu Quỷ Vực truyền miệng một truyền thuyết, nói là nếu ai nắm được Tinh Thần Châu trong tay, là có thể trở thành vị thần chủ tể một phương, là sự tồn tại còn cao cấp hơn cả tiên giới, là loại tồn tại ngoại trừ sự ước thúc của Hồng Mông đại đạo thì không người nào có thể ước thúc. Cho nên nói, một vật ngưu bức như vậy tự nhiên dù là những cao thủ tiên giới cũng không thể kiềm chế được, vì vậy chạy đến nhân gian đùa giỡn lưu manh, đáng tiếc đoàn người này lại bị nhân vật ngưu bức kia thu thập.
Nếu như Dược Thiên Sầu biết được minh sở hữu vật như thế, không vui vẻ tới phát điên mới lạ, may là hắn không biết. Bất quá hắn cũng không phải ngu ngốc, nếu không cũng sẽ không đem Kim Châu xem thành bảo bối cuối cùng bảo mạng, ngoại trừ Bạch Tố Trinh đã biết lai lịch ra, những người khác dù là có đánh chết hắn cũng đừng hòng hỏi được, hắn càng ngày càng cảm nhận được chỗ tốt của Kim Châu, cho nên quyết định một minh độc hưởng đến già.
Cứ như vậy, cũng đã giải thích vì sao Dược Thiên Sầu có thể dễ dàng tiến nhập vào trạng thái dù là Tất Trường Xuân cũng phải ước ao, yốn chiếm được Tinh Thần Châu, lĩnh ngộ được quỹ tích vận chuyển của tinh đấu, đối với những người khác mà nói, cũng giống như tự minh sáng tạo ra, so với người khác cũng dùng ít sức hơn.
Thần thức chìm đắm trong ngọc điệp, Dược Thiên Sầu không biết qua bao lâu thời gian, khắp đầu óc chì là quỹ tích vận chuyển của tinh đấu, để có thể chuyển hóa thành pháp quyết có thể tu luyện mà trầm tư suy nghĩ. Bởi vì có việc ngẫu nhiên lĩnh ngộ Tinh Diễm Hỏa Quyết, vô số quỹ tích tinh đồ cấu tạo đang chậm rãi dung họp cùng nhau...
Tất Trường Xuân vừa bổ sung xong linh thạch cho Khuyết Diễm Huyền Quả, hai mắt bỗng nhiên chợt lóe tinh mang, thuấn di xuất hiện bên người Dược Thiên Sầu, chỉ thấy Dược Thiên Sầu vốn đang tùy ý ngồi chợt khoanh chân quy củ ngồi thẳng, trên mặt mang theo dáng tươi cười vui mừng, lộ ra thần tình thì ra là thế.
Hiểu thông rồi! Lúc này mới chỉ một ngày đêm thời gian a! Tất Trường Xuân là người có kinh nghiệm, liếc mắt liền nhìn ra, thần tình hắn có chút co quắp, song song cũng nhìn ra Dược Thiên Sầu vẫn còn đang chìm trong cảnh giới kia chưa thức tỉnh, hiện tại nhừng hành động của hắn cũng chi như đang làm trong mộng.
Ánh mắt Tất Trường Xuân rơi vào khối ngọc điệp rơi trên mặt đất, đưa tay hút vào trong tay, rót vào thần thức nhìn xem, bên trong rất nhiều quang điểm rậm rạp rối loạn tràn đầy, quỷ mới biết là vật gì. Nhưng Tất Trường Xuân bằng vào trực giác cảm ứng, Dược Thiên Sầu nhập cảnh có quan hệ tới vật này, vì vậy nhẫn nại kiểm ưa, mong muốn có thể nhìn ra được gì đó.
Một người ngồi, một người đứng, cứ như vậy bất tri bất giác đã đi qua thêm một ngày đêm. Khi bầu tròi lại sáng ngày thử hai, Tất Trường Xuân chậm rãi mở hai mắt, lắc đầu cười khổ, chính mình còn chưa được người khác đồng ý lại một minh tự rình coi chuyện riêng tư của người ta, bằng chính thân phận của mình ngàn lần không nên làm, tuy rằng người nọ là đệ tử của chính mình. Đáng tiếc dù làm mặt dầy làm ra, cũng không thể nhìn ra đến tột cùng, bên trong hằng hà quang điểm thực sự không thể hiểu được là gì.
Kỳ thực đừng nói là hắn, dù là thần tiên có tới xem cũng không hiểu, nhưng thứ này là ký hiệu do Dược Thiên Sầu ghi nhớ lại khi quan sát tinh đấu trên bầu ười, xác thực mà nói, phải nói là kỷ hiệu tinh đấu bốn phương chi thiếu hướng nam tinh đấu đầu tiên mà thôi. Vốn là vật không trọn vẹn, huống chi Dược Thiên Sầu chỉ làm ra đế tự minh nhìn xem, đây giống như một người viết chữ, tự viết thật ngoáy thật dối, những người khác xem không hiêu, cũng chi có người viết ra mới nhìn hiểu được.
Bên trong ngọc điệp ghi chép những thứ cả quỷ thần cũng khó lường, thần tiên xem không hiểu, Tất Trường Xu càng xem không hiểu, tuy rằng tu vi hắn cao thâm.
Tất Trường Xuân tiếc nuối lặng lẽ đem ngọc điệp thả lại chỗ cũ, làm chuyện đuối lý, ngày sau vi sư sẽ bồi thường cho ngươi!
Vừa muốn rời đi, bỗng nhiên linh giác phát hiện có chút không thích họp, nhìn quanh bốn phía lại không thấy gì, lúc này phóng xuất thần thức lưu tâm kiểm tra. chỉ thấy mặt hồ đối diện Dược Thiên Sầu vọt tới rậm rạp những lượng điểm trong suốt thật nhỏ mà mắt thường không nhìn thấy được, những lượng điểm giống như tiểu tinh linh khoái hoạt, quanh chung quanh Dược Thiên Sầu nhảy nhót, cuối cùng từ lỗ chân lông Dược Thiên Sầu chui tọt vào trong cơ thể hắn.
Đây là thứ gì vậy? Chằng lẽ là ngoại tà xâm thể? Tất Trường Xuân kinh hãi, hắn còn thật nhiều nghi vấn muốn hỏi đệ tử, lúc này cũng không thể để cho hắn gặp chuyện không may, thần tình ngưng trọng giơ tay lên, muốn bằng vào tu vi cao thâm của mình đem những lượng điểm nhỏ xíu kia đánh đuổi.
Nhưng cuối cùng hắn không động thủ, nhìn thấy thần tình thoải mái trên mặt Dược Thiên Sầu ngăn trở.
Ngoại tà xâm thể hẳn nên có vẻ thống khổ mới đúng, không có khả năng sẽ thoải mái. Tất Trường Xuân kinh nghiệm phong phú không làm ra quyết định lỗ mãng, mà cân thận thay Dược Thiên Sầu hộ pháp, chỉ cần phát hiện sai, liền xuất thủ cứu giúp.
Đứng bên người Dược Thiên Sầu, liền cảm giác được không khí ngày càng ẩm ướt, tựa như mặt hồ đang nặn ra nước trong không khí. Một lớp màn nước như có như không bắt đầu bao bọc quanh Dược Thiên Sầu, cho đến khi biến thành dịch thể trong veo như nước, trong trẻo trong suốt. Tất Trường Xuân thở phào nhẹ nhõm, xem ra do mình quá lo lắng, tiểu tử này tựa hồ tu luyện thành pháp thuật huyền diệu nào đó. Nhìn nắng gắt đã nhô lên cao, lần thứ hai cười khổ, Tất Trường Xuân thuấn di đến trong vườn trồng Khuyết Diễm Huyền Quả...