Dưới đáy hồ sâu ba bốn trăm thước, thanh sắc hỏa diễm tràn ngập, bao trùm toàn bộ bản thể Ngạc Tiên Quân, phẫn nộ thiên đốt. Theo Dược Thiên Sầu phỏng chừng, chỉ cần Ngạc Tiên Quân không chống cự, bằng nhiệt độ cao của Thanh hỏa hẳn có thể làm hắn chết cháy. Tuy quá trình không hoàn mỹ, nhưng có thể xem như thực hiện được phân nửa hứa hẹn với Ngạc Tiên Quân.., giết chết hắn!
Gần nửa canh giờ sau, Dược Thiên Sầu nhìn chằm chằm phía dưới, gương mặt dần dần biến thành màu đen. Động tĩnh của Thanh hỏa hắn hết sức rõ ràng, ra vẻ lóp da của Ngạc Tiên Quân bị Thanh hỏa đốt cháy vẫn không hề có chút biến hóa nào.
Mà Ngạc Tiên Quân cũng cảm thụ được nhiệt độ cao của Thanh hỏa, thế nhưng chậm chạp không thấy Dược Thiên Sầu hạ tử thủ với mình, lại đợi chờ, rốt cục lặng lẽ mở một con mắt nhìn lén, không xem thì thôi, vừa nhìn liền muốn nhảy dựng, bá một tiếng hai con mắt đều mở, thất thanh nói: "Thanh hỏa!"
"Ha hà!" Dược Thiên Sầu nghe vậy xấu hổ cười nói: "Lão yêu quái, ngươi an tâm một chút đừng nóng, chờ một chút, nhất định sẽ nướng ngươi...Chết cháy"
"Dược Thiên Sầu, đây là lời ngươi nói cho ta một thống khoái?" Ngạc Tiên Quân có chút phẫn nộ quát: "Thu lại Thanh hỏa của ngươi, thứ này đối với ta vô dụng."
"Vô dụng? Vì sao vô dụng?" Dược Thiên Sầu cũng tin tưởng hắn sẽ không nói dối, bởi vì chính mình cũng phát hiện Thanh hỏa không thiêu được hắn. Liền mở hai tay, thanh diễm biến thành hỏa long chui vào trong tay áo hắn.
Ngạc Tiên Quân nhìn không chuyển mắt theo dõi hắn thu nhấp Thanh hỏa vào trong cơ thể. Hắn ngạc nhiên hỏi: "Ngươi rốt cục lại có lai lịch gì, ở trong thân thể không ngờ có thể trữ Thanh hỏa một trong Tam Muội Chân Hỏa? Thủ đoạn này dù ở Tiên giới cũng ít có, đây không phải là vật của nhân gian."
"Dù sao ngươi cũng phải chết, còn quản chuyện này làm gì?" Dược Thiên Sầu thuận miệng có lệ, hiếu kỳ nói: "Bản thể của ngươi vì sao lại lợi hại như vậy. Ngay lúc không hề chống cự, không ngờ cũng không sợ Thanh hỏa, rốt cục là chuyện gì xảy ra?"
Ngạc Tiên Quân tức giận nói: "Lẽ nào ngươi không phát hiện ta có gì khác với cá sấu bình thường sao?"
"Vừa xem liền biết ngay a! Lớn hơn cá sấu bình thường rất nhiều, kỳ quái nhất chính là, không ngờ cà thân thể màu bạc, không nói gạt ngươi. Ta là lần đầu tiên mới nhìn thấy." Dược Thiên Sầu tấm tắc nói.
"Thí nói, ta vốn là hồng hoang dị chủng. Trời sinh phi phàm, trong tam giới ta là có một không hai, ngươi còn gặp qua một ai khác mới thực sự là gặp quỷ." Ngạc Tiên Quân có chút ít tự hào nỗi: "Ta trời sinh nước lửa bất xâm, vạn độc không hãi sợ, tốc độ tu luyện càng nhanh hơn người thường, chính là thiên phú thần thông. Ngươi nghĩ ta dựa vào cái gì đứng vào hàng mười hai đại tiên quân nơi Tiên giới? Người khác sợ Thanh hỏa của ngươi, nhưng lão phu còn chưa để vào mắt."
Dược Thiên Sầu nghe vậy tấm tắc ngạc nhiên: "Nguyên lai là động vật hi hữu nha! Khó trách, ta nói dùng Thanh hỏa thiêu ngươi, thế nào lại không có chút phản ứng, thì ra tròi sinh nước lửa bất xâm! Lợi hại lợi hại. Được rồi, lửa này có hiệu quà đối với ngươi hay không?"
Bàn tay vừa chuyển, một đoàn hắc diễm mọc lên trong bàn tay, ôn độ quanh thân trong nháy mắt giảm xuống. Hắn đang chuẳn bị động thủ thêm lần nữa, miễn cho làm việc vô ích.
Đồng từ đỏ rực đột nhiên rút lại, Ngạc Tiên Quân kinh hô: "Hắc hỏa? Trong cơ thể ngươi không ngờ còn có thêm Hắc hỏa một trong Tam Muội Chân Hỏa?"
Dược Thiên Sầu trợn mắt lườm hắn: "Đừng kinh hãi hô to gọi nhỏ. Nói chính đề, Hắc hỏa có thể giết ngươi hay không?"
"Dược Thiên Sầu, lẽ nào ngươi đã tu luyện thành Tam Muội Chân Hỏa?" Ngạc tiên
Quân vừa nói xong, lại liên tục phủ định: "Không có khả năng, nghe đồn người có khả năng tu luyện ra diệu pháp này, tu vi luôn là người đỉnh cấp trên Tiên giới, bằng tu vi của ngươi còn chưa đủ khả năng dung hợp ba loại hỏa thành Tam Muội Chân Hỏa." Đôi mắt to đỏ rực giống như thấy được quái vật, tràn ngập vè khó có thể tin, trong lúc nhất thời muốn cho hắn quay trở lại chuyện chính cũng thấy trắc trở.
"Không có, còn thiếu Tử hỏa. Thế nào? Nhìn hình dạng kinh ngạc của ngươi, lẽ nào Tam Muội Chân Hỏa rất lợi hại?" Dược Thiên Sầu lộ ra biểu tình khiêm tốn thỉnh giáo.
"Đâu chỉ là lợi hại!" giọng nói Ngạc Tiên Quân nghiêm nghị: "Tam Muội Chân Hỏa vô kiên bất tồi, không có gì không luyện được, chính là chân hỏa mà người luyện bảo tha thiết ước mơ, cũng là khắc tinh của tu sĩ tam giới. Tam Muội Chân Hỏa bá đạo ở chỗ, mặc kệ tu vi ngươi cao bao nhiêu, dù cho tu vi ngươi mạnh mẽ tới mức kháng cự được sự đốt cháy của nó, nhưng nếu bị nó vây khốn, mặc kệ ngươi là người, ma, yêu, quỷ, tiên, nó đều sẽ cấp tốc thiêu đốt tu vi của ngươi. Đợi khi ngươi không chịu nổi nữa, sẽ lập tức đem ngươi luyện thành thần hình câu diệt, trọn đời không được siêu sinh. Thứ này ngay cả Tiên Đế và Minh Hoàng đều kiêng kỵ, cho nên Tiên giới bất cứ ai luyện thành Tam Muội Chân Hỏa, Tiên Đế Kim Thái sẽ không tiếc hết thảy trả giá tru sát lập tức, bởi vì uy hiếp của nó thật sự quá lớn, quả thực không thể chạm vào...
"Lợi hại như vậy?" Dược Thiên Sầu không ngừng vuốt cằm, ánh mắt lóe ra không ngớt, một lúc lâu nhìn chằm chằm Ngạc Tiên Quân hỏi: "Lão yêu quái, ngươi thành thật nói cho ta biết, đi đâu mới tìm được Tử hỏa? Nếu dám giấu diếm, ta lập tức giết ngươi."
"Ách." Ngạc Tiên Quân dừng một chút, đột nhiên cười ha ha nói: "Ngươi thật đúng là không phải thứ gì tốt, lão phu vốn không nhúc nhích nằm đây cho ngươi giết, ngươi tội gì còn muốn uy hiếp ta?"
Vẻ hung hãn trên mặt Dược Thiên Sầu chợt cứng đờ. Trong nháy mắt chợt phản ứng, khí thế nhất thời yếu đi ba phần, trên mặt ngược lại hiện lên dáng tươi cười nịnh nọt nói: "Ngạc Tiên Quân, dù sao ngươi cũng không muốn sống, ngươi nói cho ta biết Tử hỏa ở nơi nào, có được hay không?"
Ngạc Tiên Quân thở dài một tiếng nói: "Dược Thiên Sầu, lão phu khuyên ngươi không nên nghĩ tới, bằng tu vi hiện tại của ngươi, dù có luyện thành Tam Muội Chân Hỏa, đối với ngươi chỉ có chỗ xấu không chỗ tốt, nếu tin tức truyền tới lỗ tai Kim Thái, hắn khẳng định sẽ không bỏ qua ngươi. Bảo đảm ngươi chỉ còn đường chết, sự kinh khủng của Kim Thái, ngươi chưa thấy qua, ngươi sẽ không cách nào tưởng tượng."
Dược Thiên Sầu chẳng quan tâm nói: "Ngay hiện tại ta còn sống không thuận lợi, suốt ngày còn phải chạy quanh nhảy loạn, còn quản Kim Thái Ngân Thái gì sau này, trước tiên để mình được thái bình rồi hãy tính. Ngươi trực tiếp nói cho ta biết đi đâu tìm được Tử hỏa, chuyện khác không cần ngươi quan tâm."
"Tiểu tử ngươi có gan, ngay Tiên Đế Kim Thái cũng không để vào mắt!" Ngạc Tiên Quân bội phục nói một tiếng, sau đó lại nói thêm: "Ta cũng không biết từ đâu tìm được Từ hỏa, Tử hỏa chính là lực lượng chi nguyên duy trì một giới vận chuyển, uy lực vô cùng cường đại, song song lại vô hình vô tung. Rất ít ai có thể tìm được nó, có người nói Tử hỏa ám hợp thiên lý vận chuyển. Có lẽ ở bên cạnh ngươi, hay là cách xa ngươi vạn dặm, có lẽ xé lẻ rải khắp thiên địa, người không có thiên duyên không thể nhìn thấy."
Dược Thiên Sầu sửng sốt, ngạc nhiên nói: "Có kiều mơ hồ như thế? Vậy chẳng phải là nói, ta khả năng cả đời không tìm được Tử hỏa."
"Hắc! Lẽ ra là như vậy. Nhưng ta có biết một chút về tin tức Tử hỏa của giới này, có lẽ có thể bang trợ ngươi tìm được nó." Ngạc Tiên Quân cười nói.
"Đâu?" Ánh mắt Dược Thiên Sầu sáng lên, vui mừng nói: "Mau nói cho ta biết."
"Nói cho ngươi cũng được, thế nhưng ngươi phải đáp ứng một yêu cầu của ta." Trong tiếng cười của Ngạc Tiên Quân nhiều ít ẩn giấu vài phần gian trá, ra vẻ rốt cục ta đã bắt được nhược điểm của ngươi.
"Ngươi áp chế ta? Ta nói cho ngươi, lão tử cũng không chơi trò này." Gương mặt Dược Thiên Sầu chợt đen thui, nhưng giằng co thêm một lát, trên mặt lại thay đổi dáng tươi cười, nói: "Chỉ là nói giỡn với ngươi thôi, có yêu cầu gì thì cứ nói, chỉ cần ta có thể làm được, nhất định làm thỏa đáng cho ngươi." Hắn vỗ bộ ngực bộp bộp, phỏng chừng muốn vỗ sưng lên, nhìn thật hào hùng vạn trượng, một lời nói ngàn vàng.
Tiểu nhân! Tiểu nhân mười phần! Lão phu xem lầm rồi! Nếu như chết trong tay ngươi, thật đúng là chết không rõ ràng làm ô uế anh minh suốt đời. May là lão phu tỉnh ngộ sớm. Ngạc Tiên Quân oán thầm một trận, hờ hững nói: "Lão phu bỗng nhiên không muốn chết nữa. Chỉ cần ngươi nghĩ biện pháp rút thanh kiếm trên người ta ra, ta liền nói cho ngươi tin tức về Từ hỏa."
"Không muốn chết nữa?" Dược Thiên Sầu kỳ quái nói: "Vừa rồi ngươi còn đòi ta cho ngươi thống khoái a!"
Hắn cũng không ngẫm lại, nói chuyện cùng Ngạc Tiên Quân thời gian dài như vậy, nhưng lại trò chuyện thực hợp ý, đã đem ý định muốn chết của Ngạc Tiên Quân biến thành linh hoạt thay đổi. Đây không khác gì chuyên gia tâm lý dẫn dắt mở đường, người ta đột nhiên phát hiện còn sống kỳ thật rất tốt, tốt xấu đã kiên trì được nhiều năm như vậy, hiện tại có cơ hội dĩ nhiên muốn nắm bắt.
"Nói thừa!" Ngạc Tiên Quân giận tím mặt nói: "Ngươi đâm thân thể lão tử lủng lỗ chỗ như vậy, nhưng bây giờ lão tử vẫn còn sống được hảo hảo. Đó cũng gọi là cho ta thống khoái? Nếu còn để ngươi tiếp tục lăn qua lăn lại, lão tử không bị người hù chết mới lạ. Chỉ bằng chút bản lĩnh đó của ngươi, làm sao cho lão phu được thống khoái. Chỉ có thể dằn vặt lão phu, hiện tại lão phu không muốn chết nữa, ngươi chỉ cần nói cho ta biết ngươi có đáp ứng hay không, bằng không không bàn nữa."
"Ai nói ta không thể cho ngươi thống khoái." Dược Thiên Sầu đưa Hắc hỏa trong lòng bàn tay ra nói: "Ở đây còn có Hắc hỏa chưa thử nha."
Nói lời thành thật, hắn vốn không nghĩ buông tha Ngạc Tiên Quân. Nếu thả ngưu nhân như vậy ra ngoài, không biết hắn sẽ làm sao thu thập chính mình.
"Không cần thử! Hắc hỏa ở nhân gian có thể nói là vô địch. Thế nhưng đối với Tiên, mình, Ma tam giới thì vô dụng. Người trong tam giới này thân thể đã thoát thai hoán cốt, không còn nhân gian sinh khí, ngươi dùng Hắc hỏa vốn không phát huy được tác dụng gì. Với ta mà nói, thậm chí còn không bằng Thanh hỏa, trừ phi ngươi có Tử hỏa, hoặc dung họp được Tam Muội Chân Hỏa, bằng không vô dụng." Ngạc Tiên Quân tức giận nói.
"Không thử làm sao biết." Dược Thiên Sầu không nói thêm lời nào, Hắc hỏa cấp tốc ngưng kết thành một thanh hắc sắc phi kiếm, hưu một tiếng trực tiếp bắn về thân thể khổng lồ phía dưới, kết quả nghe được một tiếng "phốc" trầm muộn, căn bản không hề xuyên được chút nào, xác thực không bằng Thanh hỏa phi kiếm.
Dưới ánh mắt tức giận của Ngạc Tiên Quân, Dược Thiên Sầu cười nói: "Thử qua rồi, thật đúng là vô dụng." Hắc kiếm bá một tiếng lủi về trong tay hắn.
"Ta hỏi lại ngươi, rốt cục ngươi có đáp ứng hay không?" Ngạc Tiên Quân uy hiếp nói: "Ta sẽ không hỏi thêm lần nữa, bỏ lỡ cơ hội này, dù ngươi có đáp ứng, lão phu cũng sẽ không nói tin tức Từ hỏa cho ngươi."
"Lão yêu quái, không ngờ chơi trò này với ta. Thật nghĩ ta bị hù lớn?" Dược Thiên Sầu vẫy tay nói: "Cho ngươi kiến thức một chiêu lợi hại, nếu như chiêu này còn không để cho ngươi chết được thống khoái. Ta liền đáp ứng ngươi." Nói xong hai mắt khép lại.
Ngạc Tiên Quân định nói, lại nhịn xuống, trong hồ nghi lại có vài phần hiếu kỳ nhìn Dược Thiên Sầu, không biết hắn lại muốn giở trò gì. Đột nhiên nhìn thấy một dòng nước kéo một con cá lớn nặng chừng mười cân chảy tới, Dược Thiên Sầu mở hai mắt, tùy ý hướng con cá chém ra một chưởng, đôi mắt Ngạc Tiên Quân chợt trợn tròn, một con cá vốn đang còn sống nhảy nhót, đảo mắt biến thành một con cá khô khô quắt, lảo đảo rơi xuống ngay chiếc mũi nằm giữa hai mắt hắn...