Dược Thiên Sầu vỗ ngực nói: "Ai cũng biết con người ta có tín dụng, chuyện đã thu tiền sẽ đáp ứng làm việc thì tuyệt đối sẽ không đổi ỷ, làm tiểu nhân nói không giữ lời ta kiên quyết sẽ không làm, về phần điếm này ngươi có thể yên tâm. Dù không có lệnh bài thông hành, chúng ta cũng nhất định sẽ xông tới. Tuyệt sẽ không bị sự ngăn cản nào làm hoảng sợ." Lời này của hắn rõ ràng là uy hiếp, ý tứ rất rõ ràng. Ngươi không đưa lệnh bài thông hành cho ta, trên đường nếu đụng phải môn phái nào kiểm tra, vạn nhất phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, cũng đừng trách ta không sớm nói cho các ngươi. Cừu Vô Oán giận dữ phản cười: "Ngươi giảng túi dụng nhất? Không biết ai sẽ tin tưởng! Ra vẻ cho tới nay, đều là tự ngươi khen chính mình. Chuyện giảng túi dụng không phải do chính ngươi nói là đúng, mà là cần nhờ người khác đánh giá." Kháo! Không ngờ hoài nghi nhân phẩm của lão tử! Dược Thiên Sầu cau mày nói: "Thế nhân đối ta hiểu lầm rất nhiều, ta không nói đi ra, ai sẽ biết Dược Thiên Sầu này thích nói tín dụng?" "Già mồm át lẽ phải." Cừu Vô Oán nổi trận lôi đình định phàn bác, Đông Phương Trường Ngạo phất tay ngăn trước người hắn, không cho hắn nói thêm gì nữa, một tay lấy ra ngọc bài ném cho Dược Thiên Sầu: "Ngọc bài thông hành ở đây, các ngươi sớm chạy đi phục mệnh cho kịp!" Cừu Vô Oán ngần ra, không giải thích được nhìn Đông Phương Trường Ngạo, Đông Phương Trường Ngạo khẽ lắc đầu. Dược Thiên Sầu tiếp được ngọc bài, thuận tay vứt cho đầu lĩnh tán tu đứng phía sau, còn không cam lòng phi một tiếng nói: "Con mẹ nó, không nghĩ tới cứu bạch nhãn lang (ý bảo vô ơn), sớm biết như vậy cứ để Yến Bất Quy giết chết hết bọn họ cho xong. Ta ăn no không việc gì làm, lại nhúng tay vào việc này để làm chi! Chết sạch an tâm, đỡ phải gây phiền toái cho lão tử."
Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán biến sắc, tuy rằng đối phương nói thật khó nghe, nhưng xác thực đã cứu mạng bọn họ, còn hơn ân cứu mạng, một hai câu nói khó nghe thực sự không tính là gì, cho nên hai người cũng không nói thêm gì nữa. Thấy đối phương cũng không phàn ứng, hắn cũng đã lấy được lệnh bài thông hành, Dược Thiên Sầu cũng lười tiếp tục cãi nhau, hắn từ trong túi trữ vật lấy ra một đống pháp khí phi hành, đưa cho đầu lĩnh tán tu, còn dư lại bỏ vào trong túi trữ vật. Hắn nói đến cửa hàng tứ đại gia tộc mượn mười pháp khí phi hành tốt nhất, kỳ thực mười pháp khí phi hành này chính do hắn dùng số tiền vốn thật lớn làm ra. Đương nhiên, gọi là tiền vốn lớn, là do chính hắn tìm được không ít tài liệu quý hiếm, cũng không phải là lấy ra bao nhiêu linh thạch, phí dụng chế tạo dĩ nhiên là miễn phí toàn bộ. Tứ đại gia tộc làm sao không biết xấu hổ đi thu tiền của hắn, bất quá trong quá trình chế tạo cũng đã chiếm được không ít tài liệu tốt. Từ trước đại hội rút đao, hắn đã bí mật thương nghị thật lâu với Kinh gia chủ về việc chế tạo pháp khí phi hành, Kinh Hồng Nhạn đáp ứng với hắn sẽ dùng kỹ thuật tuyệt mật nhất của Kinh gia chế tạo mười chiếc chiến thuyền pháp khí có thể đồng thời chở được vạn người, nếu chia ra mỗi chiếc chở được ngàn người. Mặc dù như vậy, nhưng yêu cầu của Dược Thiên Sầu cực kỳ hà khắc. Hắn yêu cầu mười chiếc pháp khí chiến thuyền không chỉ phải có kỹ thuật cao nhất, còn phải dùng tài liệu bền nhất đến chế tạo, nhất là hộ xác bên ngoài, phải chịu đựng được cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ công kích, chí ít yêu cầu trong thời gian ngắn có thể không bị cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ phá hư.
Kinh Hồng Nhạn nghe vậy thất kinh, dùng tài liệu bền chắc nhất còn nói được, nhưng hộ xác phải làm kiên cố như vậy để làm gì? Phi hành pháp khí vốn chỉ dùng chịu tải phi hành, lẽ nào còn có ai muốn ở lại trong pháp khí phi hành đấu với cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ hay sao? Kinh Hồng Nhạn ngẫm lại, lắc đầu cười khổ nói: "Pháp khí phi hành loại nhỏ có lẽ còn có thể tìm chút tài liệu quý hiếm làm ra thử xem, nhưng mười chiến thuyền loại đại Hình ph^p khí phi hành như thế, đi đâu tìm được nhiều tài liệu tốt như vậy. Lại còn phải kháng cự được sự tập kích của cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ, Kinh gia ta thật sự vô năng vô lực." "Điều này ngươi không cần lo lắng, tài liệu ta sẽ cung cấp. Ngươi xem dùng thứ này chế tạo thế nào?" Dược Thiên Sầu nói xong lén lút nhét một vật cho Kinh Hồng Nhạn. Kinh Hồng Nhạc nhận lấy cầm trong tay vừa nhìn, nhất thời thất kinh nói: "Minh Thiết!" Kinh gia am hiểu luyện khí, đối với việc phân biệt mấy thứ này tự nhiên là cao hơn người một bậc, ở ngay tại chỗ lập tức nhìn ra đây là thứ gì, không ngờ là vật hiếm quý Minh Thiết! "Ngươi xem nếu như ngươi dùng Minh Thiết để chế tạo, chống đỡ cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ tập kích hẳn là không có vấn đề chứ?" Dược Thiên Sầu hỏi như vậy, cũng bởi vì trong lòng không quá nắm chắc. Hắn vẫn chưa từng cùng cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ giao thủ, bởi vì biết Độ Kiếp hậu kỳ và trung kỳ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, cũng không dám cùng người như vậy thử sức. Bị người đánh cho là chuyện nhỏ, cùng lắm ngã xuống lại đứng lên, then chốt là đường đường lão đại không chịu nổi sự mất mặt này. "Tuyệt đối không thành vấn đề, trừ phi trong tay đối phương có pháp khí gì lợi hại." Kinh Hồng Nhạc ôm vật trong tay liên tục gật đầu, nhưng lập tức lại hồ nghi nói: "Coi như là dùng Minh Thiết chế tạo, nhưng tạo mười chiến thuyền tiêu hao tài liệu không phải chỉ là một con số nhỏ là có thể giải quyết, tiên sinh có thể tìm được nhiềU Minh Thiết như vậy?" "Điều này ngươi không cần lo lắng, ngươi nói cho ta biết cần bao nhiêu là được." Dược Thiên Sầu tự tin vỗ ngực nói. "Cái này..." Kinh Hồng Nhạn thoáng trầm ngâm, tính toán xong lại nói: "Mười chiến thuyền cần số Minh Thiết, án theo dung lượng túi trữ vật là ba gian phòng, chí ít phải tám túi mới đủ." Kinh Hồng Nhạn nói tiếp: "Toàn bộ dùng Minh Thiết, hơn nữa còn đủ loại thiết trí, tám túi cũng chỉ là miễn cưỡng đủ. Nếu như ở những bộ vị then chốt bớt đi một ít, khoảng một túi là đủ rồi." "Bỏ đi!" Dược Thiên Sầu vung tay lên, cắn răng hung hăng nói: "Tạo, tài liệu ngươi không cần lo lắng. Ta mau chóng gom góp mười túi cho ngươi, toàn bộ dùng Minh Thiết cho ta, nhất định phải dùng bền cùng kiên cố." Kinh Hồng Nhạn trợn tròn mắt nhìn hắn rời đi, không biết có phải hắn thực sự tìm được mười túi Minh Thiết hay không. Dược Thiên Sầu không nói một lời, cùng ngày quay trở về Ô Thác Châu. Ngày xưa khi hắn ở Cửu U Minh động đào địa đạo, góp nhặt không ít Minh Thiết, chỉnh lý lại nhìn xem, cũng bất quá miễn cưỡng gom được ba túi. Mà Trần Phong còn khóc hô đòi hắn ít nhất phải lưu lại một nửa, nói là phải nghiên cứu biện pháp luyện hóa Minh Thiết, hắn sẽ cung cấp cho toàn bộ đại quân Ô Thác Châu dùng tới pháp khí Minh Thiết.
Nguyên bản Dược Thiên Sầu không muốn lưu, nghe Trần Phong vừa nói như vậy, hắn lại động tâm. Không có biện phấp, không thể làm gì khác hơn là chạy một chuyến đến Cửu U Minh động, phải dùng thời gian một ngày đêm, chui trong địa đạo Cửu U Minh động đào ra, rốt cục mới đào đủ mười túi. Ngày kế, khi hắn thực sự giao mười túi Minh Thiết cho Kinh Hồng Nhạn, Kinh Hồng Nhạn phải nỗ lực nuốt nước bọt, thật không dám tin tưởng đây là sự thực, sau khi hồi phục lại tinh thần, lúc này mới bảo chứng nói: "Nhất định mau chóng làm ra mười chiến thuyền pháp khí phi hành cho tiên sinh." Dược Thiên Sầu nhớ tới việc Trần Phong than thở luyện hóa Minh Thiết rất phiền phức, vì vậy bèn hỏi Kinh Hồng Nhạn: "Minh Thiết luyện hóa khả năng rất phiền phức, Kinh gia các ngươi có biện pháp?" "Điểm ấy tiên sinh không cần lo lắng, Kinh gia nhờ vào luyện khí đặt chân, tự nhiên có bí pháp luyện chế bí mật." Kinh Hồng Nhạn tự tin nói. Ánh mắt Dược Thiên Sầu sáng lên, lúc này liền hứng thú, thử hỏi: "Là bí pháp gì vậy? Có thể tặng cho ta một bản ghi chép phương pháp, cho ta kiến thức một chút." Kinh Hồng Nhạn có chút do dự nói: "Đây là gốc rễ đặt chân của Kinh gia, bí pháp luyện chế luôn luôn do trưởng lão hội cộng đồng bảo quản, muốn lấy ra cũng phải được trưởng lão hội đồng ý, sợ rằng trong lúc nhất thời khó đưa ra."
"Ha hả! Không cần làm khó, ta chỉ thuận miệng hỏi một chút, thuận miệng hỏi một chút." Dược Thiên Sầu cười nói. Trong lòng hắn lại suy tính, sớm muộn gì cũng phải lấy tới tay, hiện tại không thể quá gấp. Trước tiên chờ bọn họ làm xong mười chiến thuyền phi hành pháp khí rồi hãy nói. Cứ như vậy, Dược Thiên Sầu một mực chờ tin tức làm xong phi hành pháp khí của Kinh gia, thẳng đến ngày hôm trước, người trong cửa hàng Kinh gia đến báo, tối ngày mai sẽ lặng lẽ đưa pháp khí đến Bách Hoa Cốc. Vì vậy ngày kế khi tán tu đầu lĩnh che mặt nhận được linh thạch do Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán đưa tới, đã nói ngày xuất phát sẽ lùi lại hôm sau. Nguyên nhân vì phải chờ Dược Thiên Sầu lấy được pháp khí phi hành kia mới bằng lòng rời đi. Một pháp khí phi hành có thể tải một ngàn người, cũng đủ tải hơn sáu trăm tán tu. Nhưng dù sao cũng là thử vật, phải lo lắng phương diện tốc độ và an toàn, Dược Thiên Sầu liền quyết định phân tán hơn sáu trăm người, một là vì thể tích pháp khí phi hành càng nhỏ thì tốc độ phi hành càng linh xảo mau lẹ, hai là vạn nhất đụng phải thứ gì ngoài ý muốn cũng sẽ không bị người ta tận diệt một lần. Mặt ngoài là tán tu che mặt, kỳ thực là sáu gã liên trưởng của đặc chiến đội, cùng khu động pháp khí trong tay, đảo mắt pháp khí phi hành màu đen có hai đầu nhìn tròn tròn ngang trời xuất hiện, phía dưới lộ ra hai chân đỡ, sáu chiến thuyền song song rơi xuống mặt đất.
Đang lúc ánh mặt trời sáng sớm vừa mọc lên, vốn là lúc vạn vật thức tỉnh sinh cơ bừng bừng, nhưng sáu quái vật lớn vừa xuất hiện, lập tức làm mọi người cảm thấy một cỗ áp lực khó hiểu. Cả thân thuyền đen kịt như mực, hai đầu như con thơi, phân không ra đâu là đầu là đuôi, tạo hình trơn truột lưu tuyến, ánh mặt trời chiếu xuống lại hiện rõ vẻ ngăm đen khiến lòng người sợ hãi, làm cho mọi người đều có được cảm giác đang phải đối mặt với sáu con quái thú. Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán nhìn nhau, biết đây là pháp khí phi hành, nhưng chưa từng nhìn thấy qua pháp khí phi hành như vậy, có chút tà môn. Bách Mị Yêu Cơ nhìn Tử Y, thấy vẻ mặt nàng cũng hiếu kỳ, hiến nhiên cũng chưa từng thấy qua. Các tán tu cũng đang quan sát, ánh mắt bọn họ đều tập trung ngay bụng pháp khí phi hành, chỉ thấy bên trên ghi chép chữ Ô Thác Châu 00 cùng những ký hiệu kỳ quái, ba chữ ô Thác Châu mọi người đều nhận ra, còn ký hiệu phía sau mọi người cũng chưa từng được nhìn thấy. Dược Thiên Sầu sờ cằm, vùng lông mày nhướng lên, ra vẻ có chút đắc ý. Mấy thứ này vứt qua tạo hình rồng hay thú gì đó, chỉ tuyển dụng hình giọt nước, nhìn qua thì đơn giản, nhưng kỳ thực dung hợp một ít lý niệm thiết kế kiếp trước của hắn. Hình giọt nước có thể giảm thấp sức cản của gió, như vậy sẽ phát huy ra tốc độ phi hành, làm ra những hoa văn tạo hình linh tinh có cái rắm gì dùng, then chốt cần thực dụng. Ô Thác Châu 00 tới 010, mười phi hành pháp khí đều lấy tên của Ô Thác Châu, trước mặt là sáu chiến thuyền, còn lại hắn thu vào túi trữ vật. Dược Thiên Sầu hưng phấn chà xát hai bàn tay, có chút khẩn cấp muốn đi vào nếm thử lý niệm tiên tiến của kiếp trước, dùng thiết kế kiếp trước kiến tạo phi hành pháp khí, dù sao hắn không thể quay về kiếp trước được nữa, cũng chỉ đành ngồi trên thứ này để nhớ lại dĩ vãng.