"Hừ!" Phí Đức Nam lấy một khối ngọc thạch trong túi trữ vật, đánh ra vài đạo bí quyết, lại nhìn ngọc thạch nói: "Thu sư muội, ta là Phí Đức Nam, phiền phức ngươi mau nhanh tới một chuyến." Nói xong bóp nát trong tay. Sau đó lại lấy ra một khối ngọc thạch cũng thi pháp như nhau, lớn tiếng quát: "Lan Băng Tuyết, ngươi qua đây cho ta." Ngọc thạch bóp vỡ nát bấy.
Làm xong những việc này, Phí Đức Nam thở phì phì đi tới đi lui trong đại đường.
Dược Thiên Sầu cũng tỉnh hồn, cuối cùng hắn cũng hiểu được vì sao lúc đó Phí Đức Nam đem mình tới Tang Thảo Viên dưỡng linh thảo, không ngờ là vì chiếu cố Phù Dung, cô gái xấu xí này rốt cục có thân phận gì? Hắn không nói chuyện chỉ nhìn Phù Dung còn đang thất kinh. Người sau phỏng chừng nghe được Lan trưởng lão sắp tới, hoảng sợ.
Không bao lâu, ngoài điện truyền đến thanh âm đệ tử thủ vệ: "Thu trưởng lão."
Một phụ nữ phong tư yểu điệu dẫn theo một thiếu nữ thanh tú đi đến, Dược Thiên Sầu gặp qua người phụ nữ này, biết là Thu trưởng lão chuyên nhận chữa thương cùng trị bệnh cho đệ tử Phù Tiên Đảo, thiếu nữ phía sau chưa từng gặp qua.
Dược Thiên Sầu hành lễ nói: "Đệ tử Dược Thiên Sầu gặp qua Thu trưởng lão." Phù Dung cũng muốn đứng lên hành lễ, lại bị Phí trưởng lão đề vai, nói: "Ngươi không thích hợp đứng thẳng, Thu trưởng lão sẽ không trách móc." Lại quay đầu nói: ""Sư muội, ngươi tới xem dùm nàng, hai chân bị gãy, hẳn còn bị thương chỗ khác, ta không tiện hạ thủ, ngươi là cao thủ trong việc này, không thể làm gì khác hơn là mời ngươi tới"
Thu trưởng lão gật đầu nói: "Sư huynh không cần khách khí với ta." Bà đi tới trước mặt Phù Dung, nhìn thấy khuôn mặt nàng thì giật mình, nhìn Phí Đức Nam hỏi: "Là Phù Dung?" Người sau buồn bã gật đầu.
Ta kháo! Nha đầu này rốt cục có thân phận gì? Thế nào đến một cấp bậc đại lão cũng nhận thức nàng? Dược Thiên Sầu phải lần nữa nhìn kỹ nữ nhân xấu xí kia.
"Cửu Cô cung phụng, Lan trưởng lão." Ngoài cửa truyền đến thanh âm của thủ vệ đệ tử, Lan Băng Tuyết vẻ mặt cười nhạt đỡ Ma Cửu Cô đi đến.
"Cửu Cô." Phí Đức Nam và Thu trưởng lão hành lễ nói.
"Cửu Cô cung phụng, Lan trưởng lão." Dược Thiên Sầu và thiếu nữ thanh tú hành lễ nói. Phù Dung vừa định hành lễ thì Phí Đức Nam lại cản lại.
Lan Băng Tuyết cười lạnh nói: "Phí Đức Nam, gọi lại có chuyện gì?"
Vẻ mặt Phí Đức Nam giận dữ, chỉ vào Phù Dung quát: "Hai chân của nàng do ngươi đánh gãy?"
Lan Băng Tuyết liếc mắt nhìn Phù Dung, nói: "Là chính cô ta nói với ngươi sao?"
"Ta hỏi ngươi, có đúng do ngươi đánh gãy hay không?" Phí Đức Nam lại quát.
"Đúng thì thế nào? Ngươi xót xa sao?" Lan Băng Tuyết khinh miệt nói: "Sớm biết vậy năm xưa đem nó giết cùng tiểu tiện nhân kia."
"Tốt, tốt, ngày trước ngươi bảo chứng thế nào?" Bộ ngực Phí Đức Nam phấp phồng kịch liệt, tức giận nói: "Trước kia ngươi ở ngay trước mặt Cửu Cô và ta bảo chứng qua, chỉ cần ta không gặp nàng, ngươi sẽ không tổn thương nàng, ta vẫn giữ hứa hẹn, ngươi là làm thế nào?"
Có gian tình, có gian tình, nhất định có gian tình! Dược Thiên Sầu nhìn Phí Đức Nam lại nhìn sang Lan Băng Tuyết.
Quải trượng trong tay Ma Cửu Cô nặng nề chống mạnh xuống, trong đại điện nhất thời lặng ngắt như tờ, chỉ có tiếng hít thở gấp gáp của Phí Đức Nam, bà chống gậy bước tới đứng ngay trước mặt Phù Dung, tùy ý sờ sờ vài hai chân nàng, đôi mắt chợt mở lớn, tinh mang liễm khởi trong mắt trừng hướng Lan Băng Tuyết, trầm giọng nói: "Lan nha đầu, đây là có chuyện gì?"
Trên mặt Lan Băng Tuyết hiện lên một tia kinh hoảng, vội vã đi qua, tay kháp bí quyết, ở bên tai Ma Cửu Cô trầm giọng nói, lúc nói còn không ngừng chỉ về hướng Dược Thiên Sầu.
Dược Thiên Sầu biết bà ta dùng pháp thuật truyền âm, ngoại trừ người chỉ định người khác không thể nghe được, nhưng bà ta luôn chỉ ta làm gì? Hắn phiền muộn, hiện tại tất cả mọi người đang theo dõi hắn, Phí Đức Nam hai mắt đỏ bừng nhìn hắn, phảng phất như muốn ăn thịt người.
Nghe xong lời giải thích của Lan Băng Tuyết, mí mắt Ma Cửu Cô hồi phục như trước, lắc đầu nói: "Lan nha đầu a! Việc này ta tự có dự định, cần ngươi xen tay vào? Ngươi đã bội phản hứa hẹn ngày xưa, Đức Nam có quyền lợi cùng nữ nhi đoàn tụ, sau này ngươi không nên đánh chủ ý với nó nữa, bằng không ta sẽ không tha cho ngươi."
Nữ nhi? Nói chính là Phù Dung sao? Dược Thiên Sầu nghe ra được bảy tám phần, phỏng chừng Phù Dung là nữ nhi của Phí Đức Nam cùng một nữ nhân nào đó phát sinh gian tình sinh ra, kết quả bị lão bà phát hiện, giết tình nhân của hắn, sau đó hai người
Lập ước định, Lan Băng Tuyết mang đi nữ nhi của hắn. Bất quá có quan hệ gì tới lão tử? Bà ta luôn chỉ ta làm gì?
Vẻ mặt phẫn nộ của Phí Đức Nam trong nháy mắt biến thành vui mừng, tựa hồ không thể tin được đây là thực sự. Trên mặt Lan Băng Tuyết biến sắc, cả người run rẩy nhìn chằm chằm Phù Dung không tha, sương trắng nhàn nhạt từ trong cơ thể tràn ra, ôn độ trong đại điện lúc này đã hạ xuống tới.
"Thế nào? Lan nha đầu, ngươi không đồng ý sao?" Quải trượng trong tay Ma Cửu Cô chống mạnh xuống.
Lan Băng Tuyết lắc đầu nói: "Không dám." Trong mắt lại tràn đầy oán hận nhìn chằm chằm Dược Thiên Sầu, khiến cho Dược Thiên Sầu hết hồn, hắn biết chỉ sợ vì mình đã phá hủy chuyện của bà ta. Lần này thật hay, không nghĩ qua lại gặp phải một cường địch.
"Tốt lắm, hài tử Phù Dung sau này không cần quay về Tang Thảo Viên nữa. Đức Nam cũng không cần truy cứu việc Lan nha đầu đánh thương người. Từ hôm nay trở đi hai ngươi coi như chuyện này chưa từng phát sinh qua, không nên tiếp tục nháo xuống nữa." Ma Cửu Cô quay đầu nói: "Đức Nam, Vạn Phân Viên do ngươi làm đương gia, ta làm chủ như vậy, ngươi có đồng ý không?"
Phí Đức Nam vui mừng nói: "Tất cả nhờ Cửu Cô làm chủ, Phí Đức Nam tạ ơn Cửu Cô thành toàn." Hắn lấy được nữ nhi về đương nhiên vui vẻ.
Phù Dung dù nhát gan, nhưng không phải ngu ngốc, lúc này trong mắt ứa lệ, cắn chặt môi.
Dược Thiên Sầu đang nghĩ ngợi sau này làm sao ở chung với Lan Băng Tuyết, bỗng nhiên bên tai truyền đến thanh âm của Ma Cửu Cô: "Dược Thiên Sầu, nghe nói ngươi luyện được không ít Trúc Cơ Đan, nói vậy đã trúc cơ thành công rồi đi!"
Sắc mặt Dược Thiên Sầu trầm xuống, nhìn về phía bà, lại nghe bà nói: "Không cần lo lắng người khác nghe, ta dùng thần thức truyền âm, chỉ có ngươi có thể nghe, không cần lo lắng người khác nghe được."
Xem ra lời mình dặn Yến Tử Hà không có tác dụng, cô ta vẫn đem chuyện này nói cho Ma Cửu Cô, nữ nhân này...Trong nội tâm chợt hiện lên một tia chán ghét, Dược Thiên Sầu rất không vui gật đầu, thừa nhận mình đã trúc cơ thành công.
Ma Cửu Cô lại nói với hắn: "Vậy lão thân chúc mừng ngươi, nếu như sau này có ai hỏi thăm chuyện ngươi trúc cơ, ngươi cứ nói với họ, do lão thân tặng Trúc Cơ Đan cho ngươi." Dược Thiên Sầu lại gật đầu, biết bà làm ra cử động này chính là giúp mình giảm bớt rất nhiều chuyện phiền phức. Theo lý thuyết đây là điềU Minh mong muốn, lẽ ra phải vui vẻ mới đúng, nhưng vừa nghĩ tới do chính nữ nhân của mình đem chuyện này tiết lộ ra ngoài, làm sao cũng không vui vẻ nổi.
"Đức Nam, Dược Thiên Sầu đã trúc cơ thành công, ngươi báo lên cho hắn đi!" Ma Cửu Cồ đột nhiên mở miệng nói.
"Cái gì? Hắn trúc cơ thành công rồi? Hắn...Ta đã biết." Phí Đức Nam có chút kinh ngạc, nhưng Ma Cửu Cô đã nói như vậy, nghĩ không già, hơn nữa chuyện này cũng không nên hỏi, trong lòng hắn cũng không thắc mắc gì.
Trong đại điện ngoại trừ Thu trưởng lão và thiếu nữ thanh tú còn có Phù Dung ra, ngay cả Lan Băng Tuyết dù biết chuyện cũng có chút kinh ngạc nhìn về phía Dược Thiên Sầu, không biết hắn trúc cơ thành công từ lúc nào.
Bà ta làm chuyện tốt làm đến đây, tống phật đưa đến tây! Tống cho ta một nhân tình lớn như vậy rốt cục là vì sao? Dược Thiên Sầu thầm than một tiếng, nghĩ đến một người tu vi cao như vậy đang tính toán mình, ngẫm lại cũng cảm thấy tóc tai dựng đứng.
"Nữ nhi đã trở lại bên người ngươi, còn Dược Thiên Sầu do ngươi điều tạm tới làm sao bây giờ?" Ma Cửu Cô hỏi.
Phí Đức Nam trầm ngâm nói: "Người là do ta mượn chỗ Quan trưởng lão, ta ngày trước đáp óng sẽ trả hắn, nếu như Cửu Cô lão nhân gia cần dùng, đương nhiên tiếp tục ở lại Tang Thảo Viên, ta nghĩ Quan trưởng lão sẽ không có ý kiến."
Ma Cửu Cô lắc đầu nói: "Như vậy không phải là ép buộc hay sao. Ta xem do Dược Thiên Sầu tự quyết định! Nguyện quay về Luyện Đan Các hay muốn ở lại Tang Thảo Viên, ta tìm Uy Vũ nói một tiếng, để hắn đem đệ tử trực tiếp tặng cho Tang Thảo Viên của ta cũng được."
Thu trưởng lão và thiếu nữ đều quan sát Dược Thiên Sầu, không biết hắn vì sao có thể làm cho Ma Cửu Cô coi trọng như vậy.
"Cứ làm theo lời Cửu Cô." Phí Đức Nam gật đầu, nhìn Dược Thiên Sầu nói: "Dược Thiên Sầu, ngươi nguyện ý ở lại Tang Thảo viên hay quay về Luyện Đan Các?"
Rốt cục Dược Thiên Sầu hiểu được nguyên nhân Ma Cửu Cô đối tốt với mình, nguyên lại muốn mình ở lại Tang Thảo Viên, nhưng trên người mình rốt cục có thứ gì khiến bà ta có mưu đồ? Sau thoáng trầm mặc, chậm rãi nói: "Một ngày là sư chung thân là sư, ta muốn về bên người sư phụ."