“Ngưu huynh, ngươi phỏng chừng ngươi có thể từ trên Tiên giới lấy được bao nhiêu Phá Cấm Đan? ” m Bách Khang hỏi.
Lão vương bát đản! Rốt cục đã nghĩ thông suốt sao? Dược Thiên Sầu cười thầm trong lòng, trầm ngâm nói: “Mấy vạn viên thì có thể được! Lộng quá
nhiều, sợ dễ bị phát hiện, khiến cho nhừng người khác trên Tiên giới
quan tâm, như vậy có chút không an toàn. Bất quá nói đi thì nói lại,
muốn một lần duy nhất lấy mấy vạn viên, cũng không quá khả năng, ta cũng không dám làm đường hoàng như vậy, theo ta nghĩ nhóm đầu tiên lặng lẽ
mang xuống một vạn viên, hẳn là không thành vấn đề. Đến tiếp hãy tính
tiếp! Chắc phải chờ thêm một năm sau, ta muốn an toàn đệ nhất. Bất quá
linh thạch trên đinh đầu có hạn, một vạn viên chắc cũng phải đem tới
trước một ngàn viên, nhiều lần đi lại... ”
“Mấy vạn viên? ” Ảm
Bách Khang giật mình, sắc mặt trầm ngâm lên, do dự một hồi lâu, bỗng
nhiên ngẩng đầu nói: “Ngưu huynh, một vạn viên đầu tiên ta bao hết. ”
“Ách. ” Trong bụng Dược Thiên Sầu cười ngất trời, nét mặt lại tỏ vẻ vô cùng
kinh ngạc hỏi: “m huynh, ngươi đừng nói giờn, một viên viên Phá Cấm Đan
giá trị một trăm ức thượng phẩm linh thạch, ngươi ăn được nhiều như vậy? ”
“Chuyện này Ngưu huynh không cần lo lắng, ta sẽ nghĩ biện
pháp. Sẽ không thiếu tiền cho ngươi. Hơn nữa mấy vạn viên sau đó ta cũng lấy hết toàn bộ. ” m Bách Khang trầm giọng nói. Trên mặt để lộ ra khí
thế sát phạt quả đoán, tựa hồ đã làm ra quyết định gì trọng đại.
Hai mắt Dược Thiên Sầu chợt khép hờ, lần này hắn thật sự giật mình, hơn nữa còn là là phi thường giật minh. Ảm Bách Khang không ngờ đòi ăn hết mấy
vạn viên Phá Cấm Đan, khâu khí cũng quá lớn đi thôi! Giả như là năm vạn
viên, chăng phải hắn phải bỏ ra năm trăm ức thượng phẩm linh thạch? Lẽ
nào Thiên Hạ thương hội có nhiều tiền tới nông nỗi như thế?
“Ảm
huynh, ngươi không phải là đang nói giỡn đi? Đó là mấy trăm ức nga!
Ngươi đừng đem ta ra làm trò cười. ” Thần tình trên mặt Dược Thiên Sầu
có chút lạnh lùng.
“Ta trà tiền trước, lấy hàng sau, lẽ nào Ngưu
huynh còn có cái gì phải lo lắng? ” Biểu tình m Bách Khang không giống
như đang nói giờn.
Trái tim Dược Thiên Sầu nhất thời nhảy mạnh,
hắn đang huyễn tưởng bản thân đang nằm trên mấy trăm ức linh thạch mà
lãn lóc. Nhưng lại nghe m Bách Khang nói: “Bất quá ta có điều kiện, mong muốn Ngưu huynh có thể đáp ứng ta. ”
Mẹ nó! Quả nhiên không có
chuyện tốt như vậy! Dược Thiên Sầu oán thầm không ngớt hòi: “Không biết
là điều kiện gì, không ngại nói thử nghe xem một chút. ”
“ờ tại
việc buôn bán, m mỗ có gì xin nói thẳng. ” vẻ mặt m Bách Khang trịnh
trọng nói: “Phá Cấm Đan, ngươi có bao nhiêu, ta ăn bao nhiêu, hơn nữa
đều trước tiên trả tiền rồi mới lấy hàng. Thế nhưng Ngưu huynh phải bảo
chứng không bán cho người khác, chi có thể bán cho một mình ta. ”
Có âm mưu, tuyệt đối có âm mưu! Dược Thiên Sầu xoay chuyển ý nghĩ, cũng nghĩ
Không ra m Bách Khang đang muốn làm gì. Hắn không khỏi hắc hắc cười nói: “m
Huynh, thứ ta nói thằng, mấy vạn viên Phá Cấm Đan, sợ rằng ngươi không dùng được.
Đương nhiên, ta không phải nói ngươi không mua nổi, có chuyện ngươi khả năng
Không biết, ta phải nhắc nhở ngươi, miễn cho đến lúc đó trong lòng ngươi không thoải / %% mai.
Ảm Bách Khang lộ ra hình dạng ý ta đã quyết, trầm ổn gật đầu nói: “Ngưu
huynh có chuyện thì cử nói, nếu là lời khuyên, ta chăm chú lắng nghe. ”
Dược Thiên Sầu tỉ mỉ quan sát biến hóa biểu tình trên mặt hắn, chậm rãi nói: “Công hiệu của Phá Cấm Đan chỉ có thể giúp người đề thăng tu vi tới Độ
Kiếp sơ kỳ, sau đó thì vô dụng. Giả như một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, mỗi khi đề thăng một cấp thì cần một viên Phá Cấm Đan, mãi cho đến Độ Kiếp sơ
kỳ, cần dùng chín viên Phá Cấm Đan. Nhưng linh thạch tiêu hao từ Trúc Cơ sơ kỳ đến Độ Kiếp sơ kỳ, phải cần một trăm hai mươi vạn thượng phẩm
linh thạch. Cộng thêm chín viên Phá Cấm Đan giá trị chín trăm vạn thượng phẩm linh thạch, tổng cần cần tới hơn ngàn vạn thượng phẩm linh thạch.
Ảm huynh, mấy vạn viên Phá Cấm Đan! Ngươi thực sự đủ khả năng thừa thụ
hết sao? ”
Nói lời thành thật, Dược Thiên Sầu cho rằng dù Thiên
Hạ thương hội có tiền cũng không khả năng xuất ra được nhiều tiền như
vậy. Hắn có gần vạn thủ hạ, đến bây giờ còn có hơn phân nửa chưa đột phá được tới Độ Kiếp sơ kỳ, nguyên nhân chủ yếu là vì linh thạch tiêu hao
quá lớn. Đó là nói tới hắn tự sản xuất Phá Cấm Đan, hoàn toàn miễn phí
sử dụng. Đổi lại thành Thiên Hạ thương hội có đông đảo đệ tử như vậy,
cộng thêm một viên Phá Cấm Đan trị giá một trăm vạn thượng phâm linh
thạch, tùy tiện đem phân nửa đệ tử Thiên Hạ thương hội đề thăng tới Độ
Kiếp sơ kỳ, tiêu hao thượng phẩm linh thạch chỉ sợ không có một ngàn ức
căn bản còn không đủ, vẫn còn thiếu thốn.
m Bách Khang yên lặng
suy nghĩ một hồi, ngẩng đầu lần thứ hai thanh minh nói: “Ta trả tiền
trước, sau đó mới lấy hàng. ” Ý tứ trong lời nói rất rõ ràng, nói đúng
ra là, ngươi không cần lo lắng, ta không thiếu tiền của ngươi.
Ta kháo! Thiên Hạ thương hội có tiền như thế? Dược Thiên Sầu hơi nhíu nhíu mày nói: “Ngươi đã thành tâm họp tác với ta, ta cũng không thể chì lo
cái lợi trước mắt, không để ý tới sinh ỹ tương lai, dù sao sau này khẳng định vẫn còn cơ hội họp tác. Có chuyện ta muốn nói cho ngươi, Phá Cấm
Đan có thế giúp người đề cao tu vi thì không sai, nhưng không thể giúp
người đột phá bình cảnh tu vi. Thí dụ từ Trúc Cơ hậu kỳ đột phá tới Kết
Đan sơ kỳ, bình cảnh như vậy không thể đột phá. ”
“A! ” Ảm Bách
Khang sửng sốt, sau đó lại nói: “Sai! Ta nghe nói Ngưu huynh ở tại Quỷ
trang từng trợ giúp hai gã tán tu từ Trúc Cơ kỳ đề thăng tới Độ Kiếp sơ
kỳ, chẳng lẽ lời đồn sai lầm? ”
“Không sai. Đồn đãi là thật. ”
Dược Thiên Sầu khoát khoát tay, lập tức lấy ra một viên linh đan tòa ra
đan vựng bảy màu trong túi trữ vật, ném cho Ảm Bách Khang nói: “Linh đan này tên là Thất Bảo Đan..
Lời còn chưa nói xong, liền nghe m
Bách Khang kinh ngạc nói: “Đây là Thất Bảo Đan có thể trợ giúp người đột phá tu vi bình cảnh trong truyền thuyết? Thế nhưng là dùng chủ dược
Thất Thải Linh Chi luyện ra Thất Bảo Đan? ”
“Không sai. ” Dược
Thiên Sầu cười nói: “Ảm huynh quả nhiên kiến thức uyên bác, thứ này cũng giống như Phá Cấm Đan, ở tại Tiên giới tương đối phổ biến. Lúc ta ở Quỷ trang là dùng thứ này trợ hai gã tán tu đột phá tới Độ Kiếp sơ kỳ. Bất
quá công hiệu cũng chi đến được Độ Kiếp kỳ, đối với người có tu vi ngoài Hóa Thần kỳ thì không có hiệu quả. m huynh không ngại tìm một người tới thử xem hiệu quả Thất Bào Đan ra sao. ”
“Tiên giới quả nhiên là
Tiên giới. ” Ảm Bách Khang cảm thán một tiếng, lập tức truyền âm triệu
hoán Tư Không Tuyệt đang ở dưới chân núi đợi lệnh. Không bao lâu Tư
Không Tuyệt dẫn theo một gã đệ tử có điều kiện phù họp đi lên. Đệ tử
Thiên Hạ thương hội đông đảo, muốn tìm một gã đệ tử phù họp điều kiện
thật quá dễ dàng.
Tên đệ tử này bị vây trong tu vi Nguyên Anh hậu kỳ đã lâu, vẫn không sao đột phá, vô cùng khổ não. Không nghĩ tới lại
đụng phải chuyện tốt như vậy, hai vị tuyệt đại cao thủ tổ sư gia và Ngưu tiền bối lại tự minh ban thường linh đan...
Tư Không Tuyệt nhìn
thấy Thất Bảo Đan lượn lờ đan vựng bảy màu, vui mừng nhìn sư phụ đang
mim cười. Thầm nghĩ, xem ra lần này có thể thinh được Ngưu Hữu Đức đến
Thiên Hạ thương hội, đã lập đại công, tinh thần trạng thái của sư phụ
thật không tệ a!
Qua một đoạn thời gian, tên đệ tử khoanh chân
ngồi cả người chợt chấn động, trên người toát ra hơi nước màu trắng, vừa mở mắt, liền lập tức hướng m Bách Khang và Dược Thiên Sầu liên tục dập
đầu nói: “Tạ ơn tổ sư gia thành toàn, tạ ơn Ngưu tiền bối. ”
Nói đùa sao, Nguyên Anh kỳ và Độ Kiếp kỳ là hai khái niệm, một khi đột phá, mất hứng mới là lạ.
Tư Không Tuyệt cấp tốc kiểm tra trạng huống thân thể hắn, sau đó vui vẻ
nói: “Không sai, thân thể không việc gì, đã thuận lợi đột phá Độ Kiếp sơ kỳ, không hổ là Thất Bảo linh đan. ”
“Các ngươi xuống dưới
trước, ta và Ngưu huynh còn có chuyện quan trọng cần thương lượng, không có ta triệu hoán, bất luận kẻ nào cũng không được quấy rối. Tư Không,
ngươi tự minh canh giữ ngay chân núi. Nhớ kỹ, bất luận kẻ nào cũng không được quấy rối. ” m Bách Khang luôn mãi căn dặn.
“Dạ! ” Tư Không
Tuyệt rất cung kính hướng hai người thi lễ. Lúc này Ngưu Hữu Đức trong
cảm nhận của hắn trở nên rất trọng yếu, mỗi một sự kiện cùng sư phụ trao đổi đều phải liệt vào cơ mật cao cấp nhất của Thiên Hạ thương hội,
tuyệt đối không thể để cho bất luận kẻ nào quấy rối. Sau khi hắn xuống
núi, lập tức triệu tập mười mấy cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ, mỗi người đều
mang theo đệ tử Độ Kiếp kỳ bằng trạng thái cảnh giới cao nhất, bao quanh chân núi Thần Tài Phong. Lại hạ xuống mệnh lệnh: Bất luận kẻ nào cũng
không được tới gần, nếu có ai dám không nghe lệnh, giết chết không tha!
Trạng thái thần hồn nát thần tính trông gà hóa cuốc như vậy, nhất thời khiến
cho không ít người quan tâm, không biết trên Thần Tài Phong rốt cục xảy
ra chuyện gì, chi biết lúc này trên Thần Tài Phong có hai vị cao thủ Hóa Thần hậu kỳ đang ở lại.
Cành Nguyên Không đối với mệnh lệnh
không cho kẻ nào được tới gần rất là khó chịu, bởi vì câu bất luận kẻ
nào cũng bao quát luôn cả hắn, đối với uy tín của hắn ở tại Tụ Bào Bồn
có ảnh hưởng không nhỏ. Ngoài miệng tuy rằng không nói gì, nhưng vẫn tìm một lý do chuẩn bị lên núi hướng sư phụ hồi báo sự tình. Ai biết, đệ tử thủ vệ thật sự ngăn cản hắn, không cho hắn đi lên, nhất thời làm hắn
giận tím mặt.
Đệ tử thủ vệ nào dám đắc tội hắn, nhưng cũng không
dám cho đi, vì vậy truyền tin cho Tư Không Tuyệt. Tư Không Tuyệt hiểu rõ tình huống, lạnh lùng nói: “Không phải ta không cho sư đệ lên núi, mà
là sư phụ hạ pháp chi, cùng Ngưu tiền bối có chuyện quan trọng thương
lượng, không cho bất luận kẻ nào lên núi quấy rối. Bao quát cả ta bên
trong, không được sư phụ triệu hoán, ai cũng không thể đi lên. Sư đệ tạm thời mời trở về đi! ”
Đưa ra Ảm Bách Khang. Cảnh Nguyên Không
còn có thể nói gì, chỉ có thể sầm mặt đi trở về. Đây chì là một nhạc đệm nho nhỏ dưới chân núi, nhưng đã nói rõ một vấn đề, tuy rằng Thiên Hạ
thương hội tài đại thế đại, nhưng nguyên nhân chính là vì như vậy, tránh không được hiện tượng tranh quyền đoạt lợi tồn tại. Mà sư huynh đệ hai
người, tu vi tương đồng, m Bách Khang cũng không có khả năng trường sinh bất tử, đến cuối cùng phải có một người nắm Thiên Hạ thương hội trong
tay, rốt cục là ai? Ai thắng ai thua, còn phải chờ xem!
Hai người trên núi tự nhiên không biết chuyện dưới chân núi. Ảm Bách Khang biết
được tu vi đề thăng ngoại trừ Phá Cấm Đan còn có Thất Bảo Đan, không
thấy được hắn có gì không thoải mái, trái lại mơ hồ lóe ra một tia hưng
phấn trong ánh mắt.
Dược Thiên Sầu càng thêm mê hoặc, không chút
biểu tình nói: “Ảm huynh, ta cũng không phải là chính nhân quân tử gì,
nhưng vì muốn sau này họp tác thuận lợi, thực sự khuyên ngươi suy nghĩ
cho kỹ hãy làm. ”
Lời này nói ra làm Ảm Bách Khang mỉm cười, Ngưu Hữu Đức nhiều lần khuyên can, càng làm trong lòng hắn thêm quyết định.
Chí ít có một chút có thể khẳng định, Ngưu Hữu Đức tuyệt đối là một
người rất có thành ỹ buôn bán, không phải loại người kiếm được một bút
liền phủi tay bỏ đi, nhất thời tâm trạng đại định. Có thể dùng người từ
tiên giới đến như vậy kết giao thương nghiệp cơ sở tín dự, trọng yếu phi thường, đây là đại biểu cho tài nguyên cuồn cuộn sau này...