Dược Thiên Sầu đoán được ý nghĩ của họ bảy tám phần, uống thêm chén rượu, nhẹ nhàng đặt lên bàn, đạm nhiên nói: "Vận khí của ta tốt hơn các ngươi một chút, may mắn trúc cơ thành công."
Cử chỉ ba người dừng lại, một hồi lâu Lăng Phong không thể tin được hỏi: "Dược huynh, ngươi nói ngươi trúc cơ thành công rồi?"
"May mắn mà thôi." Dược Thiên Sầu gật đầu.
Bắc Tử buông chén rượu trong tay, một lần nữa quan sát hắn, nhìn không ra có gì khác trước đây, trong lòng tồn nghi hoặc, không khỏi hỏi: "Ngươi đã đạt Trúc Cơ kỳ, như thế nào còn ở nơi này?"
Ba người đều nhìn hắn, chờ hắn giải thích.
"Tự nhiên không thoát được quan hệ tới Nghiêm Thù." Dược Thiên Sầu cười nói: "Kỳ thực ở nơi này cũng không có gì không tốt, có thể để ta đoàn tụ với ba vị huynh đệ, thật phải cảm tạ Nghiêm Thù."
Giải nghi hoặc, ba người nhìn nhau, lúc này đứng lên, cùng nhau hành lễ: "Dược sư thúc."
Ngoài mặt Dược Thiên Sầu lộ ra hình dạng kinh ngạc, nhưng vẫn thoải mái đợi ba người hành lễ xong, mới đứng lên ngăn cản: "Ba vị làm gì vậy?"
Lăng Phong lắc đầu cười khổ nói: "Quy củ tông môn như vậy."
"Ai! Đã như vậy, cứ theo quy củ trước đây, khi chỉ có bốn chúng ta hãy dùng huynh đệ tương xưng!" Dược Thiên Sầu giả vờ than thở. Nếu hắn nói như vậy, ba người khác cũng gật đầu đồng ý.
Không phải Dược Thiên Sầu tham chút hư vinh, mà sau khi trúc cơ xong tâm thái có biến hóa rất lớn. Con đường do từng bước chân đi tới, đi Thanh Quang Tông tiếp ra Khúc Bình Nhi là mục tiêu của hắn, chí ít là mục tiêu hiện nay. Tu chân giới không phải như địa phương khác, tất cả đều chỉ nói chuyện bằng thực lực, trước đi vì muốn trúc cơ thành công mà liều mạng phấn đấu chỉ là bước đầu tiên. Sau khi trúc cơ thành công, sẽ vì bước thứ hai mà phấn đấu, đó chính là đề thăng thực lực, thực lực đủ đến Thanh Quang Tông tiếp ra Khúc Bình Nhi. Nhưng một người đề thăng phải bao lâu thời gian, tu vi phải đến tình trạng gì, mới có đủ thực lực đến tiếp Khúc Bình Nhi?
Cuộc chiến giữa Huyễn Ma Cung và Thanh Quang Tông vẫn còn rõ ràng ngay trước mắt, lúc đó hắn từng than thở sợ hãi với thực lực Huyễn Ma Cung, nhưng thực lực Thanh Quang Tông bày ra sau đó lại một lần san bằng cả Huyễn Ma Cung, thật là khủng bố tới cỡ nào. Muốn bằng lực một người đến tiếp Khúc Bình Nhi, thật giống như người si nói mộng, chỉ sợ còn chưa xông vào Thanh Quang Tông đã không còn xương cốt, trừ phi tu vi của hắn đạt được Hóa Thần kỳ trong truyền thuyết, nhưng điều này có thể sao?
Còn có sự kiện, thù hận sư phụ Hắc Tam Tư bị giết! Đó là đau đớn chôn thật sâu trong lòng, có thù oán không thể báo, hận này ai biết được? Hận này hướng ai nói? Hắn từng phát thệ, phải để Đại La Tông gà chó không tha! Điều này không phải là nói giỡn, điều này không phải tùy tiện nói một chút, đây là động lực lớn nhất thúc giục hắn đi tới. Nhưng thực lực Đại La Tông còn cường hãn hơn Thanh Quang Tông rất nhiều, thực lực như vậy chỉ dùng chút tiểu thông mình của mình là có thể giải quyết sao?
Ngoại trừ đề cao chính tu vi của mình, phải thành lập một nhóm lực lượng thuộc về mình, thành lập ra lực lượng đủ chống lại một môn phái. Điều này không phải nói sảng, là kết luận hắn suy nghĩ kỹ càng mới có, Kim Châu trong tay chính là đòn bẩy để làm việc này!
Quan Vũ, Trần Phong còn có Thạch tiểu Thiên thuộc về nhóm lực lượng đầu tiên của mình, tuy rằng còn chưa thành thục, nhưng tin tưởng sẽ có một ngày trưởng thành, việc này không gấp được, cũng không khả năng một lần là xong. Như vậy Lăng Phong, Bắc Tử, Tuyên Bình còn có toàn bộ những người giống như các ngươi đang ở tu chân
Giới, ta có thể cho các ngươi hi vọng, nhưng các ngươi cũng phải vì điều đó mà nỗ lực!
Dược Thiên Sầu làm bộ trong lúc vô ý tiếp nhận bọn họ hành lễ, là vì nhượng bọn họ có được ý thức hắn luôn cao hơn nhất đẳng. Đây là giác ngộ của một người làm thủ hạ, cũng là giác ngộ của một người lãnh đạo của họ, giác ngộ của người lãnh đạo so với người bị lãnh đạo.
Tu Chân Các là địa phương cường hãn nhất Phù Tiên Đảo, chỉ địa bàn đã chiếm phân nửa diện tích Phù Tiên Đảo, trong đó cường giả san sát, ở tại tu chân giới như sấm bên tai. Chính là căn bản để Phù Tiên Đảo đứng sừng sững trong tu chân giới, trưởng lão có tu vi Độ Kiếp kỳ vẫn duy trì hơn tám mươi người, cao thủ còn lại cũng nhiều không kể xiết. Mấy ngàn năm qua, mỗi khi gặp phải đại loạn trong tu chân giới, hoặc khi Phù Tiên Đảo đối mặt nguy cơ thì Tu Chân Các sấm sét xuất kích ngăn cơn sóng dữ, thủy chung vẫn duy trì hàng đầu đệ nhất trên đảo.
Không nói tới chiến tích khác của họ, chỉ nói lần chính ma đại chiến cuối cùng của bốn trăm năm trước. Tuy rằng Phù Tiên Đảo chiếm cứ danh nghĩa đệ nhất chính đạo, nhưng dường như vị trí của họ lại nằm trên cô đảo ngoài biển khơi, nó vẫn không đơn giản bị cuốn vào bất luận cuộc tranh đấu gì, thế nhưng ma đạo càn rỡ, toàn bộ chính phái gặp phải thời gian nguy cơ nguy ngập, tất cả rơi vào đường cùng, ba mươi sáu đại môn phái đứng hàng đầu liên danh khẩn cầu Phù Tiên Đảo xuống núi ngăn cơn sóng dữ.
Ứng với thỉnh cầu, Tu Chân Các của Phù Tiên Đảo phái ra tám mươi trưởng lão Độ Kiếp kỳ, suất lĩnh ba ngàn Nguyên Anh tu sĩ quả đoán xuất kích, một lần nghịch chuyển thế cục bất lợi của chính phái, cuối cùng quyết đấu cùng ma đạo đệ nhất đại phái Vạn Ma Cung, hi sinh sáu mươi trưởng lão Độ Kiếp kỳ, hai ngàn Nguyên Anh tu sĩ đẩy lùi Vạn Ma Cung. Trận chiến ấy bi tráng và thảm liệt khiến những người đời sau ngẫm lại mà kinh. Từ đó toàn bộ tu chân giới nguyên khí đại thương, mới có chuyện chính ma hai đạo đạt được sự bình tĩnh hơn bốn trăm năm. Mà uy danh của Tu Chân Các Phù Tiên Đảo cũng nhân trận chiến ấy mà rực rỡ.
Chuyện Dược Thiên Sầu đột phá Trúc Cơ kỳ đã đăng báo tông môn, ngày thứ hai liền nhận được thông tri báo danh, vì vậy một mình đến Bồng Lai Các báo đanh, kết quả bị yêu cầu đến Tu Chân Các báo danh, lại quay về Bồng Lai Các phục mệnh tái sách, lúc đó mới được Phù Tiên Đảo thừa nhận, chính thức trở thành đệ tử Trúc Cơ kỳ. Dược Thiên Sầu dở khóc dở cười, Bồng Lai Các này thật sự giống y hệt tòa lầu chính phủ kiếp trước không nói, thế nhưng ngay cả thủ tục làm việc cũng hoàn toàn rất giống.
Đại danh Tu Chân Các Dược Thiên Sầu tự nhiên có nghe nói qua, dùng cách nói của hắn để hình dung, địa vị Tu Chân Các tại Phù Tiên Đảo giống như La Hán Đường của Thiếu Lâm Tự hồi kiếp trước, đụng tới chuyện cần giải quyết bằng vũ lực, vũ tăng của La Hán Đường sẽ đi ra đánh nhau.
Bình thường đứng trên địa thế cao nhất của Luyện Đan Các nhìn theo hướng đông, sẽ phát hiện hơn phân nửa Phù Tiên Đảo trường kỳ bao phủ trong mây mù, kẻ khác đẽo gọt không ra, đó chính là vị trí của Tu Chân Các. Địa phương quá lớn, Dược Thiên Sầu dọc theo đường đi không ngại hỏi thăm vài người, mới tìm được phương pháp đi tới.
Một đạo sơn cốc nằm trung gian hai tòa núi lớn, ngay cửa cốc lập một tấm bia lớn, nhìn ba chữ Tu Chân Các thật có cảm giác áp bách, không có biện pháp a! Ai kêu hắn thành công trúc cơ chậm hơn, một mình vượt qua, nên chỉ đành đến một mình.
Bên dưới tấm bia có hai gã đệ tử thủ vệ đeo kiểm đang đứng, nhìn thấy hắn cô linh linh đến một mình, mắt lạnh theo dõi hắn.
Dược Thiên Sầu cười ha ha đi tới trước mặt một người, lấy ra "thư giới thiệu" là một khối ngọc điệp, cung kính đưa qua nói: "Trúc Cơ kỳ đệ tử Dược Thiên Sầu, đến đây báo danh."
Người nọ hồ nghi quan sát hắn, tiếp nhận ngọc điệp rót thần thức vào kiểm tra một phen, xác nhận xong mới nói: "Đi theo ta!"