“Chủ nhân!”
Nghe nàng xưng hô, Lạc Thần ngây ra một lúc, khống thần phù văn này hiệu quả thật sự quá kinh người.
“Nói cho ta biết tên của ngươi.”
Tỉnh táo lại, Lạc Thần nói.
“Hồi bẩm chủ nhân, ta kêu U Ảnh!”
U Ảnh quỳ trên mặt đất, cung kính nói.
“Đứng lên mà nói đi, là ai sai ngươi tới giết ta?”
Lạc Thần lại hỏi.
“Vâng.”
U Ảnh đứng lên, vẫn cung kính nói: “
Là một người gọi là Lâm Hạo Thiên muốn giết ngài.”
“Quả nhiên!”
Lạc Thần thầm nghĩ.
Lâm Hạo Thiên cùng Bạch Băng Nhi hai người là cá mè một lứa, vô luận ai ra mặt, người khác cũng không thoát khỏi không có liên quan.
Lạc Thần lại hỏi thêm mấy vấn đề, từ U Ảnh biết được một ít tin tức, cũng hiểu được đôi chút về tổ chức sát thủ U Minh này.
Cuối cùng, hắn lại hỏi:
“Nhiệm vụ của ngươi thất bại, còn có thể trở về sao?”
U Ảnh nói:
“Có thể, Các chủ U Minh Các ở Thiên Lam Thành này là sư phó của ta.”
“Vậy được, ngươi trở về đi, nếu tổ chức ngươi tiếp tục phái người giết ta, ngươi phải cho ta biết trước.”
Lạc Thần nói.
“Vâng.”
U Ảnh khom ngươi hành lẽ, sau đó xoay người rời đi.
Vẫn luôn nhìn U Ảnh đi xa, Lạc Thần lẩm bẩm:
“Nếu không phải quá vô nhân đạo, khống thần phù văn này thật đúng là thứ tốt a.”
Dứt lời, hắn xoay người, bước nhanh về phòng luyện khí.
……
……
Năm ngày lúc sau, mặt trời vừa lên.
Phía trước một tầng tháp cao chín tầng trong Học Viện Hoàng Gia, gần ba ngàn tân sinh tiến vào học viện năm nay đều tụ tập ở chỗ này.
Hôm nay là ngày tân sinh kiểm tra thiên phú, tháp này gọi là Cửu Tuyệt Tháp, cũng là địa điểm tham gia kiểm tra thiên phú của bọn họ.
“Thế nào, có tin tưởng vượt thượng tầng thứ ba không?”
Trần Lâm nhìn Lạc Thần, tò mò hỏi.
Lạc Thần thay đổi quá nhanh, khiến cho nàng cảm thấy Lạc Thần nhất định sẽ không tâm thường.
“Không biết, đi một bước xem một bước đi!”
Lạc Thần nhàn nhạt nói.
Thời gian năm ngày, hắn lại ngưng tụ thêm một viên tinh thần, bây giờ trong đan điền có hai viên tinh thần, tinh nguyên dự trữ hùng hồn gấp đôi.
Điều này làm cho thực lực của hắn tăng lên không ít.
Trải qua mấy ngày luyện tập, hắn đã có thể sử dụng một ít thủ đoạn công kích tinh thần đơn giản.
Quanh thân phạm vi năm mét, bất luận gió thổi cỏ lay đều không thể gạt được hắn.
Điều này tuyệt đối có tác dụng khủng bố trong lúc chiến đấu.
“Vì sao ta lại cảm giác được có vẻ ngươi rất tự tin a?”
Trần Lâm nhìn chằm chằm Lạc Thần.
“Sao có thể, loại chuyện này ai dám nói tin tưởng mười phần.”
Lạc Thần cười khổ, Trần Lâm cảm giác quá nhạy bén.
“Cũng phải.”
Trần Lâm nhún vai, ngay sau đó cười nói:
“Có điều chúng ta nói trước, nếu ngươi trở thành đệ tử chân truyền, ta nhất định chạy tới thơm lây, đến lúc đó ngươi đừng nói không cho.”
“Được, không thành vấn đề.”
Lạc Thần cười gật gật đầu.
Một bên khác.
“Hắn còn chưa chết?”
Bạch Băng Nhi nhìn Lạc Thần Trần Lâm vừa cười vừa nói, ánh mắt lạnh băng.
“Hẳn là sắp rồi, người nọ nói trong vòng hai mươi ngày, bây giờ đã qua mười lăm ngày.”
Lâm Hạo Thiên nói.
Bạch Băng Nhi lạnh lùng nhìn Lạc Thần:
“Ta xem ngươi còn có thể cười bao lâu.”
Chỉ là lúc này bọn hắn cũng không biết, sát thủ kia đã biến thành nô lệ của Lạc Thần.
Đúng lúc này.
Cửu Tuyệt Tháp đại môn mở ra, mấy vị lão giả ăn mặc phục sức trưởng lão đi ra.
Lạc Thần nhìn thấy Chu Chấn Đông trưởng lão cùng lão giả Lục Quang Vũ đều ở trong đó.
“Mọi người chú ý.”
Một lão giả dáng người gầy ốm lên tiếng:
“Ta là người phụ trách đợt kiểm tra lần này, ta tên Lâm Viễn, các ngươi có thể xưng hô ta là Lâm trưởng lão.”
“Bây giờ mọi người lấy một trăm người làm một tổ, phân tổ đi.”
Nghe vậy, các học viên lập tức hành động.
Trần Lâm cùng Lạc Thần đứng ở một tổ, Bạch Băng Nhi cùng Lâm Hạo Thiên không biết nghĩ gì thế mà cũng đứng chung một tổ cùng Lạc Thần.
Sau một lát, phân tổ kết thúc.
Theo lâm Viễn ra lệnh một tiếng, tổ thứ nhất đi vào Cửu Tuyệt Tháp.
“Mau xem, đó là Hoắc Phi, tân sinh bảng thứ tám nhân vật phong vân.”
“Oa, hắn đi đường thật soái.”
Một nữ đệ tử kinh hô.
“Nghe nói Hoắc Phi đã đạt tới Tinh Sĩ tứ trọng, không biết hắn có thể xông lên tầng thứ ba hay không.”
“Không biết chừng, dù sao mỗi năm cũng chỉ có mười mấy người có thể bước lên tầng thứ ba mà thôi, mà có thể ở tầng thứ ba kiên trì mười phút trở lên thì chỉ có một hai người, Hoắc Phi mới là tân sinh bảng thứ tám, trước hắn còn có bảy mãnh nhân nữa đâu.”
“Tân sinh bảng là thứ gì?”
Lạc Thần khó hiểu nhìn Trần Lâm.
“Ngươi thật đúng là không để ý đến chuyện bên ngoài!”
Trần Lâm bất đắc dĩ liếc nhìn Lạc Thần một cái, nói:
“Tân sinh bảng, là học viện thiết lập có cái bảng đơn nhằm vào tân học hàng năm, có thể lên bảng, thực lực ít nhất cũng là top mười.”
“Vậy ngươi lên bảng sao?”
Lạc Thần tò mò hỏi, Trần Lâm cũng là Tinh Sĩ tứ trọng.
“Không có, thực lực không đủ.”
Trần Lâm trầm mặc một lúc, lại nói:
“Bạch Băng Nhi lên bảng, tân sinh bảng thứ sáu, Tinh Hồn của nàng là màu xanh, ở học viện cũng coi như cấp bậc rất cao.”
Lạc Thần gật gật đầu, không nói gì nữa.
“Chẳng qua ta cũng lên một bảng khác.”
Dường như vì lấy lại mặt mũi, Trần Lâm lại nói một câu.
“Bảng gì?” Lạc Thần hỏi.
“Mỹ nữ bảng.”
Trần Lâm cười cười lộ răng nanh, đắc ý nói:
“Bổn tiểu thư chính là tân sinh mỹ nữ bảng đệ tam.”
Nói tới đây, nàng lại có chút khó chịu nói:
“Bạch Băng Nhi nữ nhân kia, là đệ nhị.”
Nghe vậy, Lạc Thần không nhịn được bật cười.
Hai bảng đều bị Bạch Băng Nhi ép một đầu, tự nhiên là Trần Lâm rất khó chịu.
Hắn lại hỏi:
“Vậy mỹ nữ bảng đệ nhất nhân là ai?”
Bạch Băng Nhi cùng Trần Lâm có dung mạo xinh đẹp như thế mới chỉ bài danh đệ nhị đệ tam, vậy đệ nhất muốn đẹp đến loại trình độ nào.
“Biết ngươi sẽ hỏi câu này.”
Trần Lâm trợn mắt một cái, nhưng vẫn nói ra:
“Đệ nhất gọi là Lạc Khinh Hàn, cụ thể trông như thế nào ta cũng chưa thấy qua, nàng cùng ngươi rất giống nhau, rất ít lộ diện.”
“Mau xem, Cửu Tuyệt Tháp môn đóng lại.”
Có người lên tiếng, Lạc Thần phát hiện một trăm người kia đã vào trong tháp.
Cùng lúc đó, Lâm Viễn trưởng lão chợt vung tay, một bình thuỷ tinh rộng năm mét, cao chín mét bị hắn ra.
Trên bình chia làm chín dòng, ở dòng dưới cùng nhất, một trăm chấm đỏ đang lập loè.
Hiển nhiên trên màn hình biểu hiện ra đúng là tình cảnh trong Cửu Tuyệt Tháp, một trăm chấm đỏ đại biểu cho một trăm người vừa mới đi vào.
Lập tức, ánh mắt mọi người dừng ở trên màn hình…