Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân

Chương 147: Chương 147: Ba tháng (2)




"Được!"Đồng ý sảng khoái! ! !

Cái gì? Dễ dàng đồng ý như vậy? ? ?

Ngải Tuyết hoài nghi nhìn Mộ Dung Kiệt, mặc kệ đi, nếu đã đồng ý rồi thì cứ thế mà làm !!

"Còn nữa..., không được động tay động chân với tôi!.”

Mộ Dung Kiệt ngẫm nghĩ, không động tay động chân? Dùng những cái khác động cũng được mà ???

Vậy cũng tốt, sau này khỏi phải đau tay đau chân ! ! !

"Không thành vấn đề! ! !.”

Ngải Tuyết giật mình há to miệng, cô còn tưởng rằng, anh sẽ từ chối, không ngờ…..

"Còn gì nữa không?Nói hết một lần đi, sau này không có cơ hội đâu!” Giọng nói của Mộ Dung Kiệt lạnh nhạt, khiến Ngải Tuyết vô cùng áp lực!

Sau này không có cơ hội thì bây giờ là cơ hội tốt nhất!

"Anh không được hạn chế sự tự do của tôi!”

"Ừ? ? ? Chuyện này…. Có thể!”Mộ Dung Kiệt gật đầu một cái, anh không can thiệp là được, anh quyết định nghe theo Chu Bân, dù cô muốn sao trên trời, anh cũng sẽ leo lên hái xuống cho cô.

Cô muốn làm gì thì làm, anh luôn luôn ủng hộ là được, cô muốn gây họa, cùng lắm thì anh ra mặt dọn dẹp thay cô!

Ngải Tuyết thấy anh đồng ý mọi thứ, cảm giác rất thoải mái, tâm trạng khó chịu bay đi lúc nào không hay!

"À còn nữa, tôi cho anh thời gian ba tháng, nếu sau ba tháng, tôi vẫn không khôi phục trí nhớ, anh không thể ép buộc tôi làm người phụ nữ của anh nữa!.”

Dù gì cũng nên cho cô lối thoát chứ !!!

"Không được!"Điều này, anh kiên quyết không đồng ý! Không làm người phụ nữ của anh, vậy anh chịu đựng vì cô làm gì?

"Tại sao? Chúng ta không kết hôn, cũng không phải là vợ chồng hợp pháp, nếu tôi không rời đi, chẳng lẽ phải dây dưa mãi với anh?.”

"Chính là không được, anh đã nói với em nhiều lần rồi, em chỉ có thể là bảo bối của riêng anh!Vĩnh viễn!”Mộ Dung Kiệt trợn to đôi mắt, hung dữ nhìn cô, về chuyện này cô đừng hòng mơ tưởng tới!

Sắc mặt Ngải Tuyết có chút khó coi, quệt mồm"Vậy ba tháng tới đừng nói chuyện với tôi!”

Cô cắn môi muốn nứt, anh không đồng ý, cô cũng không thỏa hiệp liền đứng dậy biểu tình liếc Mộ Dung Kiệt!

"Anh xem cách này có được không, trong vòng ba tháng, tôi thử sống với anh, nếu trong vòng ba tháng tôi yêu anh, cho dù không khôi phục trí nhớ, tôi vẫn tiếp tục làm người phụ nữ của anh! Có được không?.”

Gần nửa ngày, cô liếc anh, anh lườm cô, cuối cùng cô cũng chịu thỏa hiệp lên tiếng trước. Bởi vì ánh mắt Mộ Dung Kiệt buồn bã quá mức nên cô có chút chột dạ!

Mộ Dung Kiệt vẫn dùng ánh mắt bi thương nhìn cô như cũ.

Ngải Tuyết méo miệng, nói thầm một câu"Chẳng lẽ một chút tự tin anh cũng không có, hay là, những chuyện trước kia của chúng ta, đều do anh thêu dệt lừa gạt tôi.”

"Cứ như vậy đi, mọi thứ anh đều đồng ý với em, từ giờ trở đi, không cho phép em tránh anh như tránh tà, chúng ta sống với nhau!”Giọng điệu của Mộ Dung Kiệt rất dứt khoát, có điều lời nói có chút xoay chuyển"Nhưng mà, trước khi thực hiện chuyện đó, để anh ôm em một cái có được không?.”

"Anh hứa sau này không bao giờ động tay động chân!"Anh cố ý nhấn mạnh từng chữ.

Ngải Tuyết suy nghĩ một chút"Vậy cũng tốt, ba mươi giây thôi!”

Cô mới vừa gật đầu, cả cơ thể liền bị Mộ Dung Kiệt ôm chặt vào trong ngực, Mộ Dung Kiệt nhướng mày cười gian trá, ba tháng, anh không thu phục được cô, anh sẽ tự động nhảy vào ao cá sấu!

truyện thấy hay các bạn sang Doc Truyen .. o. r .g đọc nhé

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.