Giữa tháng mười một, chính là ngày kỷ niệm ngày thành lập trường lần thứ năm mươi bốn.
Sáng sớm, Lục Minh Tuyết rời giường sửa soạn trang điểm, hôm nay cô
muốnđến trường trung học cũ, để trả cho Cao Nhà Xương một cái nhân
tình, thay thế lớp bọn họ thiết trí* đứng bán ở gian hàng cà phê.
(*)thiết trí: xây dựng, lắp đặt
Đúng tám giờ, Cao Gia Kỳ đến nhà đón cô, cuối tuần trước cậu đã thi xong
giai đạn thứ hai, cuối tuần này vốn là thời gian nghỉ ngơi, nghỉ ngơi
cho thật tốt, trường học cũng không có cứng rắn quy định học sinh lớp
mười hai đến tham gia phương án hoạt động kỷ niệm ngày thành lập trường, anh hoàn toàn cũng không cần đến trường học, nhưng bởi vì cô đã đồng ý
đến giúp Cao Gia Xương một tay, cậu đành phải đi cùng với bạn gái đến
trường.
Tất cả hoạt động của quán cà phêtrước đó đã chuẩn bị
sẵn sàng, một ngày trước Cao Gia Xương và bạn cùng lớp đã làm xong toàn
bộ, Lục Minh Tuyết đến gian hàng của bọn họ, được nhiệt liệt hoan
nghênh, hàn huyên xong, học đệ, muội đưa cho cô một bộ quần cáo nữ
phụcvụ, sau khi thay xong, cô cười dịu dàng bắt đầu mời chào khách.
Bởi vì có chị gái xinh đẹp sẽ đứng bán, Cao Gia Xương và bạn cùng lớp làm
đủ công việc quảng cáo, bọn họ chuẩn bị nguyên liệu cà phê rất nhiều thế nhưng chưa tới giữa trưa đã bán hết toàn bộ, để bảng ghi hai chữ thật
to “Hết bán“.
Lục Minh Tuyết không ngờ tới sức quyến rũ của mình
lớn như vậy, chỉ trong mấy giờ ngắn ngủn, đã hoàn thành nhiệm vụ trao
đổi với Cao Gia Xương, còn dư nhiều thời gian như vậy, cô và Cao Gia Kỳ
có thể đi dạo những gian hàng khác, dạo chơi hưởng thụ kỷ niệm ngày
thành lập trường.
Ít khi Cao Gia Kỳ và Lục Minh Tuyết hẹn hò ở
bên ngoài, mỗi lần gặp mặt không phải nhà cậu thì cũng là nhà của cô,
hôm nay sau khi đi dạo mấy gian hàng ở trong trường học, cậu phát hiện
trong lòng mình đầy ghen tức vẫn không ngừng tuôn trào ra.
Gần
như tất cả phái nam khi nhìn thấy Lục Minh Tuyết, cũng sẽ có cảm giác
mất hồn ngắn ngủi, người không quen thì chỉ chào hỏi, còn người quen thì ngay lập tức sẽ lộ vẻ mặt mừng rỡ đến gần hàn huyên ôn chuyện với cô.
Trước kia thì có học trưởng, bạn học trước kia, học đệ trước kia, thậm chí
ngay tất cả giáo viên trước kia đã từng dạy cô, sau khi nhìn thấy cô,
cũng sẽ nhiệt tình ngăn cô lại trò chuyện.
Lúc đầu, Cao Gia Kỳ
còn cười cườiđứng ở một bên lắng nghe, nhưng cuối cùng cậu không còn
một chút nhẫn nại nào, bởi vì mỗi lần ngăn cô lại đều là phái nam, sự
ghen tức của cậu càng lúc càng tăng lên, cho đến khi bộc phát.
”Minh Tuyết, em với ngườikhác phái thật đúng là có duyên!”
”Hả? Tại sao anh nói như thế?” Lục Minh Tuyết nghiêng đầu nhìn cậu.
”Tất cả mọi người rất yêu mến bộ dạng của em.” Cao Gia Kỳ đã đếm không hết
từ khi cô đi vào trường, có rất nhiều nam sinh cố gắng ngăn cô lại trò
chuyện với cô, càng nghĩ, cậu càng tức giận.
Dĩ nhiên Lục Minh Tuyết cũng có tự giác, hơn nữa sau khi nhìn thấy sắc mặt của cậu càng lúc càng khó coi.
”Thật xin lỗi, em lạnh nhạt với anh hả?” Cô khoát cánh tay Cao Gia Kỳ, ở
trước công chúng hôn lên gương mặt cậu:“Chúng ta đi mua thức ăn, rồi
tìm một chỗ ngồi xuống, được không?”
”Muốn trốn đi chỗ nào?”
”Đi đến phòng học.” Lục Minh Tuyết đề nghị: “Phòng học lớp mười hai bên kia, ở đó không có người đúng không? “
”Phòng học đã khóa cửa.”
”Chúng ta đến phòng hành chính tổng hợp lấy chìa khóa!”
”Em nghĩ anh lén đi vào trộm chìa khóa hả?” Cao Gia Kỳ không đồng ý đề nghị này: “Đến chỗ ít người một chút là được, không cần thiết phải đi trộm
chìa khóa?”
”Trộm cái gì chứ? Là quang minh chánh đại đi lấy.”
Lục Minh Tuyết chỉ vào cậu: “Anh đi lấy chìa khóa cửa phòng của lớp anh, tại sao gọitrộm?”
”Gì?” Cao Gia Kỳ nhìn cô chằm chằm, “Cho nên, em muốn đi lấy?”
”Dĩ nhiên rồi!” Lục Minh Tuyết nhìn cậu mỉm cười ngọt ngào: “Nếu em đi lấy, thì sẽ biến thành kẻ trộm.”
”Ai! Anh biết ngay là như thế.”
Lục Minh Tuyết năn nỉ cậu: “Bây giờ em muốn xem phòng học của anh một chút, được không?”
”Này đứng trước phòng học, em còn chưa xem ngán sao? Trước kia em học phòng
sát vách sát vách.” Trước kia Minh Tuyết học lớp 6, cậu lớp bốn, phòng
học vẻn vẹn cách xa nhau một phòng mà thôi.
”Em không có đi vào!” Lục Minh Tuyết len lén bóp cậu một cái: “Bây giờ, ở đó cũng không có người!”
”Em muốn làm gì hả?” Lý trí của Cao Gia Kỳ cảm giác đầy nguy hiểm dây anten nhất thời đưa lên: “Minh Tuyết, bây giờ em cũng đừng phòng học của anh
đó! Sau này mỗi ngày anh đều đi học ở đây sẽ thất thần, nhất định đều là tại em làm hại!”
”Anh đừng loạn tưởng, em không có muốn làm gì!” Lục Minh Tuyết quẫn đỏ mặt, đấm cậu một cái:“Em muốn đi xem không được hả?”
Nhìn vẻ mặt khát vọng, khuyên thế nào cũng không lùi đi?
Cuối cùng Cao Gia Kỳ đành phải đồng ý, khuất phục, theo ý của cô, bọn họ mua mấy món ăn, đồ uống, sau đó đến phòng hành chính tổng hợp lấy chìa
khóa, quang minh chánh đại đi vào phòng học yên tĩnh của lớp mười hai.
Cùng lúc đó, phòng học của lớp mười một bên kia náo nhiệt kỷ niệm ngày thành lập trường không khí tương đối, phòng của lớp mười hai bên này hoàn
toàn yên lặng, thật ra thì lúc nãy cũng có vài người bên trong phòng
học, bởi vì thời điểm Cao Gia Kỳ đi lấy chìa khóa, phát hiện có mấy chỗ
trống, có lẽ là học sinh lớp mười hai tới trường học để ôn tập!
”Ồn ào! Thật nhớ nhung cảm giác đó!” Đi vào phòng học lớp bốn năm ba, Lục
Minh Tuyết chợt cảm thấy nhớ nhung chạy tới trên bục giảng, nhìn bàn ghế phía dưới có chút nghiêng ngã.
Muốn sắp xếp lại bàn ghế thật
ngay ngắn không dễ dàng chút nào, trước kia bọn họ có thử dùng dầu vẽ
trên mặt đất tiêu chuẩn đúng vị trí sắp xếp bàn ghế, nhưng sau khi trải
qua một tiết học rồi xem lại, bàn ghế lại nghiêng lệch đi. Trong lớp bọn họ có một kẻ cuồng sạch sẽ, mỗi lần đều kháng cự đứng trên bục giảng,
bởi vì vừa nhìn thấy sự nghiêng lệch đó, cậu tasẽ cảm thấy vô cùng
không thoải mái. . . . . .
Không biết tại sao đột nhiên lại nhớ
tới chuyện này, Lục Minh Tuyết cười ném chuyện nhàm chán này sang một
bên, quay đầu hỏi:“Gia Kỳ, anh ngồi chỗ nào?”
”Em đoán thử xem.”
”Không có ghi tên, phải đoán thế nào? Rất khó phải không? Ở đây có ba mươi mấy chỗ ngồi!”
”Ở đây.” Cao Gia Kỳ đành phải chủ động công bố đáp án, bởi vì ngay cả muốn gợi ý cũng đầy khó khăn.
”Woa! Anh ngồi phía trước như vậy, đi học còn dám suy nghĩ lung tung, đáng sợ quá?” Nhìn cậu đứng ở phía trước đếm vị trí dãy thứ tư, cô cảm thấy cậu hoàn toàn cóhành động tự sát! Khó trách cậu bị giáo viên dạy Anh văn
bắt được.
”Cho nên em ngoan ngoãn cho anh, không nên ở chỗ này làm ra hành động kinh thế hãi tục gì đó.” Cao Gia Kỳ lúng túng đỏ mặt.
Ngộ nhỡ để lại bất kỳ ấn tượng khó quên, vậy thì hỏng bét, cậu cũng không
muốn thời gian đang học mà vẫn nhớ bóng hình xinh đẹp của Minh Tuyết
đâu!
”Hôn nhẹ cũng không được sao?” Lục Minh Tuyết cong cánh môi lên, bay ra mùi hương thơm mát.
”Minh Tuyết!” Cao Gia Kỳ tức giận vỗ bàn.
”Oa! Thật hung dữ. . . . . .” Ngay sau đó Lục Minh Tuyết rúc vai, thu lại nụ hôn gió.
Theo thói quen Cao Gia Kỳ kéo ghế ngồi xuống chỗ ngồi của mình, cậu muốn
mình tận lực không nhìn dáng vẻ Lục Minh Tuyết đứng trên bục giảng, bởi
vì bây giờ trong đầu của cậu một mực nhớ lại hình ảnh!
”Đừng đùa, qua đây ăn nhanh lên.”
Lục Minh Tuyết không để ý đến lời nói của cậu, tự mình đứng trên bục giảng
nhìn phía Đông một chút, nhìn phía Tây một chút, sau đó đột nhiên xoay
người cầm phấn lên viết, trên bảng đen viết lung tung.
Sau khi nghe động tĩnh của cô, Cao Gia Kỳ không nhịn được ngẩng đầu lên xem cô rốt cuộc đang làm những gì.
Sau khi cậu nhìn thấy thì ngây người.
”Minh Tuyết!” Cậu gầm nhẹ kháng nghị nói: “Em là học sinh tiểu học shả? Vẽ cây dù tình yêu hả?”
”Học sinh cấp ba cũng có thể vẽ cây dù tình yêu chứ?” Lục Minh Tuyết le lưỡi một cái, xấu hổ bật cười.
Thật ra thì tên của cô trước kia bị người tùy ý ghi vào cây dù tình yêu
nhiều lần, nhưng cô đối với những nam sinh kia cũng không có hứng thú,
cô cảm thấy nam sinh cùng tuổi rất ngây thơ, không ngờ cuối cùng cô lại
nói yêu đương với nam sinh nhỏ hơn mình hai tuổi. . . . .Quả nhiên con
người không thể làm bằng sắt.
Cây dù tình yêu này, quả nhiên là muốn ghi tên hai người yêu nhau, xem ra mới có FU!
”Ha ha. . . . . . Em muốn chụp nó lưu lại làm kỷ niệm.” Lục Minh Tuyết lấy
điện thoại di động ra, chụp lại hình vẽ cây dù tình yêu rất xấu, hơn nữa còn đặt thành ảnh chờ trên màn hình.
”Thật là không chịu nổi em.”
Sau khi Lục Minh Tuyết từ bục giảng nhảy xuống, vọt tới bên cạnh cậu, nhìn cậu đưa tay ra.
”Đưa điện thoại di động cho em.”
”Hả?” Cao Gia Kỳ không hiểu nhìn cô: “Em tính làm gì?”
”Dĩ nhiên là hai người cùng nhau dùng mới có thể đạt thành quả thần bí
chứ!” Lục Minh Tuyết đưa tay vào trong túi quần của cậu lấy điện thoại
di động ra, sau đó dùng hồng ngoại tuyến chuyển, gởi hình cây dù tình
yêu tới điện thoại của cậu, hơn nữa đặt thành ảnh chờ trên màn hình.
”Ha ha . . . . . Hoàn thành.” Cô đặt di động vào trên tay của cậu, hơn nữa
cảnh cáo cậu, “Không cho phép anh xóa bỏ hình đâu đấy! Em sẽ kiểm tra
định kỳ.”
”Anh muốn để hình của em củng không được hả?”
”Không được, bởi vì sau khi anh nhìn thấy sẽ suy nghĩ lung tung.” Lục Minh Tuyết cười rồi hôn cậu.
”Em! Đã bảo em phải ngoan một chút rồi mà, em lại còn hôn trộm anh?” Cao Gia Kỳ che môi của mình, hoảng sợ nhìn cô chằm chằm.
Xong đời, xong đời, cậu đã lưu lại hình ảnh ngọt ngào vào trí nhớ rồi, sau
này mỗi khi ngồi ở đây, đột nhiên nghĩ đến cái KISS thì làm thế nào?
”Thật sao! Kế tiếp em bảo đảm sẽ ngoan ngoãn.” Lục Minh Tuyết kéo ghế ngồi
xuống trước mặt cậu, sau đó nhìn khuôn mặt hơi đỏ của cậu: “Gia Kỳ, anh
khỏe chứ? Chỉ là hôn một cái thôi mà, anh làm gì mà đỏ mặt như thể hả?”
”Chỉ là hôn một chút mà thôi, anh sẽ bắt đầu suy nghĩ lung tung!” Cao Gia Kỳ hơi oán trách nhìn cô chằm chằm.
Bọn họ đã cấm dục một tuần, cho đến thứ sáu cậu thi xong lần thứ hai mới
thôi, vốn là cuối tuần này, ngày nghỉ có thể túng dục sung sướng, nhưng
ngày hôm qua là sinh nhật của Gia Thành, buổi trưa cha mẹ đặc biệt dẫn
cả nhà ra ngoài ăn cơm, buổi chiều tới vườn cây đi dạo, khó có dịp cả
nhà đi du lịch một lần, cứ như vậy, ngày chủ nhật quý báu cũng biến mất.
Cố tình hôm nay lại dạo chơi ở trường trung học kỷ niệm ngày thành lập trường, ngày nghỉ quý báu của cậu đã lãng phí hết rồi.
”Minh Tuyết, anh muốn đến nhà em . . . . . .” Đây là thói quen sử dụng ám hiệu ân ái của cậu.
”Ai?” Lục Minh Tuyết vừa nghe, khuôn mặt lập tức đỏ lên: “Không phải anh bảo
em phải ngoan sao? Em đã ngoan ngoãn, không làm gì rồi.”
”Anh không muốn ân ái với em ở chỗ này.” Cao Gia Kỳ giả vờ ho một tiếng, nhắc lại: “Anh muốn đến nhà em. “
Từ khi kết giao đến bây giờ, mỗi lần bọn họ ân ái, đều xảy ra ở nhà cô,
cho nên “Anh muốn đến nhà em. “ Những lời này ám hiệu ân ái của bọn họ.
”Bây giờ sao?” Lục Minh Tuyết có chút khó hiểu nhìn cậu.
”Ai bảo em hôn trộm anh, làm cho anh bắt đầu suy nghĩ. . . . . .” Cậu hoàn
toàn là nhịn đến hỏng mất, cố tình vào thời điểm này, cô còn cố ý trêu
chọc cậu, một khi bắt đầu có suy nghĩ, thân thể tự động nóng như lửa.
”Nhưng mà hôm nay có mẹ ở nhà!”
”Mẹ em cũng không quản em, hơn nữa, mẹ biết chúng ta đang kết giao phải
không?” Tin tức này là do thím giúp việc nhà cô tiết lộ ra ngoài, nhưng
mà người nhà của cô cũng không có phản đối bọn họ kết giao.
”Được rồi!” Lục Minh Tuyết nhìn thức ăn trên bàn vừa mới mua xong, nói: “Ăn xong rồi đi được không?”
”Không được, đi ngay bây giờ.”
”Anh gấp lắm hả?” Lục Minh Tuyết kinh ngạc nhìn cậu.
Mặt Cao Gia Kỳ đỏ lên, đột nhiên đứng lên, sau đó cúi đầu nhìn mình bụng dưới.
”Em nhìn xem tình trạng của anh bây giờ rốt cuộc có vội vã hay không đây?”
Lực ảnh hưởng của cô rất lớn với cậu, nhưng ONE¬TOUCHlà đẳng cấp cao
nhất!
Vừa đụng ngay lập tức có phản ứng.
”Anh . . . . .” Lục Minh Tuyết lúng túng đến độ nói cà lăm:“Bộ dạng này của anh. . . . . . Làm sao đi ra cửa trường được đây?”
”Cho nên anh đã cảnh cáo em, không nên làm loạn ở chỗ này sao?”
”Người ta chỉ hôn anh một cái mà thôi.”
”Mặc kệ, em phải chịu trách nhiệm cho anh!”
”Không thể làm ở chỗ này được.”
”Vậy. . . . . .” Vẻ mặt Cao Gia Kỳ đều là giãy giụa, cuối cùng, động tình mà
lửa dục vọng chiến thắng lý trí, cậu đi tới trước cửa phòng học, đóng
cửa lại.