Một giây , hai giây , ba giây…..một phút trôi qua !
Khuôn mặt ửng hồng lên , mùi hương quen thuộc xộc lên mũi cũng không
thể làm giảm đi nhịp tim đang đập loạn . Tư duy lại hoạt động chậm lại , lập tức ngay sau đó hiểu ra vấn đề . Một tay ghì chặt đầu nó , một tay
đút trong túi quần , vẻ mặt cao ngạo hắn chỉ nhếch môi tạo thành một
đường cong.
Ken di chuyển ánh mắt , dừng lại ở cái cổ nơi có vết cắn sâu liền hiểu ra vấn đề . Key thì sắc mặt không tốt lắm , đôi mắt nheo lại nhìn chằm chằm hắn . Cả hai không
hẹn mà cùng lúc liếc sang Vĩ An , trong đầu anh ta chỉ thầm oán trời hận đất khóc không ra nước mắt . Tuấn Anh nắm chặt tay lại nhưng rồi lại
buông thỏng ra , vẫn giữ khuôn mặt bình thường.
– Nói cái quái gì vậy ?
Nó thẹn đến đỏ mặt , lập tức đẩy Yun ra . Lảo đảo bước hai bước về
phía sau , nó nghiến răng nhìn Yun đang thản nhiên như không có chuyện
gì xảy ra . Còn chưa kịp quát thêm vài câu thì ánh mắt sắc bén của nó đã thấy một vật lớn từ phía sau đang muốn tấn công Yun . Hắn đương nhiên
có cảm giác , chỉ là vẫn đợi đối phương đến gần hơn..
Không suy nghĩ nhiều , nó kéo Yun về phía mình để né đòn đánh lén .
Hắn giữ khuôn mặt lạnh băng , ôm nó vào lòng đồng thời xoay người đá vào cánh tay của đối phương . Người kia lập tức né được đòn , cây gậy trong tay bị hắn đá gãy làm đôi.
– Kẻ nào ?
Kino rút cây súng ngắn ra , đôi mắt trở nên lạnh băng trong phút chốc . Mọi người cũng trở nên căng thẳng , Ngọc cũng cầm con dao bấm trên
tay với dây thần kinh đang căng ra . Đối phương nhếch môi , thân hình
vạm vỡ cao to . Hắn lúc này cũng nhíu mày nhưng từ từ giãn ra :
– Đứng sang một bên , đứng yên đó !
Hắn vỗ nhẹ lên đầu nó rồi buông tay ra . Nó cũng im lặng làm theo , đứng gần Key quan sát tình hình.
– Yun~ , bạn cũ lâu ngày không gặp sao lại ra tay mạnh thế ?
Lúc này diện mạo đối phương mới lộ dần ra , khuôn mặt có một vết sẹo
dài từ mi tâm đến má trái , trông rất hung dữ . A Tưởng nhíu chặt mày ,
quát lớn :
– Giác , mày lại lên cơn thèm thuốc à ?
– A Tưởng , anh không để em gặp lại bạn cũ sao ?
Người tên Giác nói mang theo ý cười , Yun cũng nhếch môi tay giơ lên
làm hiệu bỏ vũ khí xuống . Mọi người cất vũ khí đi nhưng không thể nào
giấu nổi vẻ căng thẳng.
– Tao không nghĩ chúng ta là bạn ?!
Hắn nói tiếp , ngữ khí sặc mùi thuốc súng lên nòng . Giác bật cười
khanh khách , giọng cười đểu trá khiến nó nhíu mày . Ngọc từ phía sau
bước lên khoác tay nó , cô nàng hiếu kì nói nhỏ :
– Ai thế ?
– Làm sao tao biết được ? Chắc là kẻ thù ! – Nó nhún vai
Ngọc cũng im lặng đồng ý , tiếp tục quan sát .
– Không đổi tính , rất tốt ! Nhưng mà..tại sao hôm nay lại có con gái bên cạnh mày thế ?!
Giác dời ánh mắt sang nó và Ngọc , nhưng rõ ràng tên đó chỉ nhìn chằm chằm vào nó . Cái nhìn dâm tục của hắn ta khiến nó khó chịu vô cùng ,
cảm giác như mình là miếng thịt đỏ tươi nằm trước miệng những con linh
cẩu.
– Cô em cười một cái cho anh xem nào , sao lạnh lùng thế ?
Giác trêu chọc khiến lũ sát thủ khác không biết đứng ở phía sau tự
bao giờ bật cười . Nó vẫn không thay đổi nét mặt , nhìn Giác bằng ánh
mắt lạnh băng.
– Trông rất xinh đấy , điện nước đầy đủ lại còn làn da trắng mịn kia nữa . Không biết đem để dưới hạ thân sẽ thế nào nhỉ ?
Lũ sát thủ càng cười lớn hơn , Key vừa định bước lên đập cho chúng
một trận thì Ken đã ngăn lại . Anh nói kèm theo nụ cười quỷ quyệt :
– Cứ để vụ này cho Yun giải quyết , nó sẽ làm rất đẹp cho mày xem !
Key hiểu ý , cố kiềm cơn tức giận xuống . Ánh mắt của hắn càng ngày
càng lạnh hơn . Giác thấy biểu hiện của hắn hững hờ liền tiếp tục :
– Nếu chơi chán thì để lại cho tao , dù sao cũng là anh em cả mà ! Dù sao tao cũng sẽ đạp mày xuống , coi như lấy lòng đi.
Nói rồi Giác bước tới về phía nó , Ngọc đứng cạnh cũng đã bấm con dao để phía sau lưng tự lúc nào . Nó cau mày , nhìn tên cơ bắp nở ra quá
mức nó lại cảm thấy khó chịu hơn.
– Cô bé , lại đây theo anh nào , anh sẽ chiều chuộng em !
Đến khi cánh tay Giác gần chạm vào khuôn mặt nó , chỉ trong tích tắc mọi chuyện lại càng hỗn độn hơn.
Giác bị đá sang một bên , đập người vào tường rất mạnh . Yun cởi áo
khoác da ra , đưa cho nó . Chỉ hơi cau mày , nó cũng nhận lấy không nói
gì.
– Đừng có chạm vào người của tao , thằng chó !
Giác còn chưa kịp đứng lên Yun đã lao đến giáng một đấm vào mặt .
Xách cổ áo Giác lên , Giác thân thủ nhanh nhạy liền né được đòn tiếp
theo . Cả hai đứng đối diện nhau , Giác bật cười :
– Một con đàn bà , dễ chọc giận mày vậy sao ?
– Miệng chó không phun được ngà voi , để tao thay A Tưởng dạy dỗ mày !
Dứt câu cả hai đã lao về phía nhau , Giác không biết lấy từ đâu ra
một con dao găm , từng nhát nhắm vào những chỗ chí mạng . Hắn né rất
nhanh , được vài lần rồi xoay người đá bay con dao đi . Tiếp theo một cú móc phải từ dưới lên , đá mạnh vào đầu gối đối phương rồi lấy thế vật
đối phương xuống đất . Giác đau đớn nằm dưới sàn , hắn đạp thẳng xuống
đầu đối phương , nghiến từng chữ nói :
– Tao nghe nói mày ở đây muốn làm phản phải không ? Con mẹ nó , A
Tưởng nể mặt mày vì bố tao từng coi trọng mày . Mày nghĩ là tụi tao
không dám làm gì mày sao ? Thằng chó , ngước lên mà nhìn tao !
Yun đá một cước ngay bụng đối phương khiến Giác co người lại vẻ mặt đau đớn . Hắn nhếch môi , giọng ngông cuồng nói :
– Đánh chó phải nhìn mặt chủ , mày nhắc lại những lời ban nãy xem , tao không nghe rõ ?
Giác thu lại vẻ đau đớn , khạc máu xuống sàn đứng lên , vẻ mặt không biết sợ ai cất cao giọng nói :
– Tao muốn đem con đàn bà kia lên giường để thoả mãn , một con đàn bà chẳng lẽ mày tiếc ?
– Cái gì tao cũng không tiếc , trừ em ấy ! Cầu nguyện đi !
Một cước ngay đầu khiến Giác không còn đủ sức để tránh , nhận trọn rồi ngã xuống sàn . Hắn đi tới , đạp mạnh vào bụng Giác :
– Súc sinh , ngước lên nhìn tao . Muốn đạp tao xuống ? Con mẹ nó , mày đủ trình sao ?
– Mày nghĩ mày là cái rốn của vũ trụ sao ? Thằng khốn ngạo mạn ! – Giác quát
– Tao không phải là cái rốn của vũ trụ ! Tao là hố đen vũ trụ , nuốt trọn chúng mày không bao giờ nhả ra..
Yun nhếch môi , nụ cười nham hiểm khiến tất cả rùng mình.
– Mày muốn đem người của tao lên giường để thoả mãn , mày xứng không ? Linh cẩu mà cũng biết động dục sao ?
Yun lại đạp mạnh vào chỗ hiểm của đối phương khiến Giác la thất thanh . Hắn ra tay tàn nhẫn , không hề quan tâm đối phương là ai , địa vị thế nào !
– Hôm nay tao đến đây là muốn cho tụi mày biết , muốn làm phản thì
phải nghĩ đến hậu quả . Con mẹ nó , liên kết lại dám làm loạn ?
Hắn cười lộ hàm răng trắng , ngữ khí nồng nặc mùi máu tanh khiến đám
sát thủ lẫn thuộc hạ xung quanh không rét mà run . Nụ cười kia chỉ xuất
hiện khi Yun tức giận thật sự , là điềm báo của chuỗi ngày đẫm máu..
– Muốn đạp tao xuống , mẹ kiếp tụi mày đủ trình sao ? Tao không ngại
va chạm , hôm nay đến là để xem tụi mày có bản lĩnh cỡ nào mà dám làm
loạn , không ngờ chỉ là lũ đàn ông mặc váy !
Yun đá một cước mạnh khiến Giác văng vào vách tường . Móc từ trong
túi bao thuốc lá , bật hộp quẹt zippo đốt khiến mùi bạc hà lan ra .
Thuốc lá khiến hắn lấy lại bình tĩnh , bộ dạng cao ngạo khiến người ta
chán ghét nhưng cũng phải kính trọng.
– Tao biết tụi mày sẽ không phục , cơ hội cuối cùng của tụi mày chính là cùng tao vượt qua bức tường gai . Chỉ cần tụi mày leo lên trước tao , mọi yêu cầu sẽ được đáp ứng . Ngược lại , cả đời này lũ chó tụi mày phải ngước lên nhìn tao !
Mẩu thuốc còn cháy dở tắt đi dưới gót giày của Yun , ngữ khí hắn vô
cùng lạnh lẽo . Đám sát thủ vừa mừng vừa sợ , vài tên còn nở nụ cười đắc ý.
– A Tưởng , chuẩn bị sân cho em !
Yun không nói thừa một câu nào nữa , xoay người bước đi . A Tưởng gật đầu rồi rời đi , đám sát thủ cũng trong tình trạng phấn khởi mà biến
mất . Hắn bước tới trước mặt nó , định nói gì đó rồi lại thôi.
– Bức tường gai lần này , đứa nào muốn tham gia thì cứ bước xuống .
Cũng như tao vừa nói , chỉ cần leo lên trước tao , mọi yêu cầu đều được
đáp ứng !
Yun vừa nói vừa nhếch mép , anh cùng Key đưa mắt nhìn nhau ngầm hiểu ý đối phương.
– Đi thôi !
Hắn nắm tay nó kéo đi , không nhiều lời . Đi bên cạnh , nó vẫn còn
suy nghĩ lung tung . Đến khi trở về căn phòng ban nãy , nó mới giật mình nhớ ra điều gì đó :
– Điện thoại..
– Em giữ giúp tôi . Bây giờ tôi không ở cạnh em được , ngoan đợi tôi một chút !
Hắn vỗ nhẹ lên đầu nó như một đứa con nít . Còn đang định xoay đi , hắn bị nó kéo lại :
– Tay anh…
– Không sao , ở yên trong này . Người của tôi , chúng không dám gì đâu !
– Ừ….hả?!
Yun cười rồi bỏ đi , một khi đã chuyên tâm vào việc gì đó thứ yếu tố
bên ngoài không thể ảnh hưởng được đến hắn . Nó ngồi xuống ghế lầm bầm
rủa tên chết dẫm kia , mắt hướng ra bên ngoài , nơi này chính là trung
tâm , có thể thấy được mọi góc . Điều khiến nó ngạc nhiên chính là có cả hai ông anh quý hoá của mình đang lôi Vĩ An ra giữa sân , Tuấn Anh cùng Kino nhàn nhã đi theo ở phía sau.
Bỗng Tuấn Anh quay lại bắt gặp ánh mắt nó đang nhìn mình liền mỉm
cười giơ tay chào . Nó làm động tay chữ V rồi ra hiệu cố lên với nụ cười tươi . Tuấn Anh hơi ngẩn người rồi bật cười , nụ cười như tia nắng ấm
giữa sương mù.
Yun từ phía sau bước lên , nhìn thấy việc vừa diễn ra liền liếc Tuấn Anh một cái không nói gì rồi bước đi cùng Cen.
– Cô bé , của em !
A Tưởng bước vào , nụ cười hiền hoà khác với vẻ ngoài của anh ta .
Trên tay là một túi giấy , A Tưởng đưa cho nó . Còn đang ngỡ ngàng , nó
liền nở nụ cười rồi nói :
– Cảm ơn , nhưng cái gì thế ?
– Thức ăn nhẹ ! – A Tưởng cười tươi hơn
– Em đâu có….
– Có người nhờ anh , em ăn đi nhé . Anh phải ra quản bầy lâu la kia !
Còn chưa kịp hỏi là ai thì A tưởng như khói đã tan mất . Mở túi giấy
ra , bên trong toàn là thức ăn linh tinh . Nó im lặng suy nghĩ..
Được rồi A Tưởng , thức ăn nhẹ vậy thì tại sao lại có bia trong này ?
Bên ngoài hỗn độn thấy rõ , những chướng ngại vật chết người và cả
bức tường gai cũng nâng lên trong sân tập rộng lớn . A Tưởng đứng ở trên lầu , cầm micro nói :
– Im lặng im lặng.
Dưới sân vẫn nhốn nháo ồn ào..
– Im lặng đi !
Không để tâm đến A Tưởng , dưới sân càng ồn ào hơn…
– Con mẹ nó , câm miệng hết cho bố !
A Tưởng cáu quát vào micro , dưới sân lập tức im không một tiếng động . A Tưởng thấy chuyện theo ý mình liền nở nụ cười thân thiện , nói :
– Vẫn là bức tường gai , nhưng đặc biệt lần này ai leo lên trước Yun – người đầu tiên vượt qua bức tường gai – sẽ được đáp ứng mọi yêu cầu !
– Kể cả gái ? – Một tên hỏi to
– Đổi quản lí được không ? A Tưởng xấu trai quá ! – Tên khác nói to
– Đúng rồi , ban nãy tôi vừa thấy hai cô gái rất xinh , đổi thành cô gái tóc bạch kim đi ! – Tên khác hùa
– Cô gái tóc đỏ nhìn bạo hơn – Tên khác hùa tiếp
– Đổi thành cái anh tóc nâu đằng kia kìa ! – Một tên chỉ vào Key đang nói chuyện với Tuấn Anh
– Không , người kế bên nhìn hiền hơn ! – Tên khác nói
Một lần nữa , dưới sân lại nhốn nháo . A Tưởng mặt mày đanh lại , khoé miệng giật giật..
– Được , tụi mày được lắm . Mong rằng sẽ đổi quản lí , không thì mẹ
kiếp A Tưởng tao sẽ cho tụi mày nếm mùi địa ngục ! Cái thằng đề xuất ,
bố nhớ mặt mày đấy nhé !
A Tưởng nói , đầu như bóc khói đến nơi . Dưới sân xuất hiện vài tiếng cười nhưng không to.
– Luật như cũ , không đem theo súng , dao , phi tiêu , độc phẩm , bom , dao lam . Không được chiến giữa chừng đè nhau ra lột đồ như tập luyện , lần này bố mà thấy là bắn bỏ . Ngoài ra chỉ cần người bên Yun leo lên hết mà chúng mày chưa lên thì liệu hồn với bố nhé . Bạo lực , đương
nhiên với thế giới của chúng ta rất được hoan nghênh !
A Tưởng nói cùng với tiếng háo hức bên dưới , sân tập hừng hực khí thế .
Yun đứng một góc , mắt hướng vào căn phòng nó đang ngồi , miệng nở nụ cười ôn hoà khác hẳn với vẻ tàn ác khi đánh Giác.
– Ê , nhìn gì vậy ?
Key đứng cạnh thấy Yun không tập trung liền hiếu kì , mắt dáo dác
nhìn theo hướng mà hắn đang nhìn . Nhìn thấy cô em gái nhỏ đang ngồi ở
trước tấm thuỷ tinh dày , Key liền hiểu ý cười cười nói :
– Anh hùng không qua được ải mỹ nhân , mày gọi tao một tiếng anh đi rồi tao sẽ suy nghĩ lại !
– Anh cái quần ! – Yun liếc Key
– Thằng này được , Ken mày không được gả nhóc con cho thằng này nhé . Em rể mà dám hỗn , tuyệt đối không gả ! – Key nói anh
Ken còn đang tranh cãi với Vĩ An nghe thế liền bật cười , xoay qua nói :
– Đương nhiên , con gái họ Bạch sao có thể dễ dàng gả đi như vậy được . Nhất là với tên lạnh như băng , tuyệt đối không gả !
Mọi người nghe thế cười ồ lên , hắn chỉ nhếch môi , ánh mắt không đổi nhìn về phía người con gái đó . Sân tập chuẩn bị vào trận , A Tưởng nói qua micro giọng không giấu được phấn khởi :
– Anh em , chuẩn bị !
– MỘT….HAI…BA !
Nó ngồi trên ghế nhìn đám người đang chà đạp lên nhau mà vượt qua
chướng ngại vật , thật ác liệt . Lúc này Ngọc từ phía ngoài bước vào
ngồi cạnh nó , mắt dáo dác tìm ai đó miệng hỏi :
– Đâu hết rồi ?
– Mày không ra đó sao ? – Nó hỏi
– Ken đặc cách tao ở lại cạnh mày , hihi !
– Cười con khỉ.
– Điện thoại ai thế ?
– Yun
Ngọc há hốc mồm , mắt trợn to nhìn cái điện thoại trong tay nó . Cô
nàng chụp lấy , mở lên nhưng đã cài mật mã . Nó phì cười , mắt theo dõi
ra ngoài sân.
– Mày biết mật mã không ? – Ngọc hỏi
– Hỏi nhãm , làm sao mà tao biết – Nó nói
– Chắc chắn có liên quan đến mày , suy nghĩ thử đi !
– Liên quan gì nữa ? Mà điện thoại của anh ta , mày mở làm gì ?!
– Nghe bảo chưa ai đụng được vào điện thoại anh ta hết , tao còn nghe có một lần thuộc hạ của anh ta bảo trong này chứa phim đen !
– ……( nó không cho ý kiến )
– Mày nghĩ thử xem , nếu tao mở ra được sẽ biết được rất nhiều bí mật khủng khiếp . Khi đó Yun bị tao nắm thóp , cả đời này sẽ nghe theo lời
tao hahahaha
– Mở được rồi nói !
Bên ngoài hỗn chiến xảy ra , đám của Yun không hề bị ảnh hưởng mặc dù đám sát thủ hoàn toàn chơi xấu . Nó nhìn thấy vài thanh gỗ bay về phía
Yun mà thót tim vài lần , đúng là cái tên này đi đâu cũng bị người ta
ghét .-. !
– Không mở được , cái gì cũng thử rồi nhưng toàn sai , bực quá~~ . Về kêu Mạnh Cường chỉ cách giải mấy cái này mới được !
Ngọc quằn quại với cái điện thoại , cô nàng không tò mò nữa quăng
sang cho nó để tránh việc đập cái điện thoại ra làm từng mảnh .
Cầm điện thoại trong tay , nó ngẫm nghĩ một hồi lâu rồi lại thôi .
Ngọc lại nhìn thấy túi giấy bên cạnh nó , nở nụ cười gian ma nói :
– Anh nào đưa đây ?
– A Tưởng – Nó nói
– Gì ? Không nhầm đấy chứ , anh ta có vợ rồi đó !
– Mày suy nghĩ đi đâu vậy , A Tưởng nói có người nhờ anh ta ! – Nó cau mày
– À à , làm hết hồn ! Nhưng mà ai ?
Nó lắc đầu , nếu biết thì nó đâu suy nghĩ nãy giờ . Thời gian trôi
qua hơn nửa tiếng , bên ngoài vẫn còn hì hục khí thế . Ngọc cười tươi :
– Đúng là đàn ông , rất có khí thế !
– Khí thế cái nỗi gì , mày nhìn xem ban đầu có bao nhiêu người bây giờ còn bao nhiêu ? – Nó phê bình
– Này này , mày phải biết cái gì gọi là giới hạn chớ . Mà mày xem
người bên mình chẳng ai bị rớt lại , mày nhìn hai ông anh mày còn đang
muốn nhảy chân sáo tới nơi kìa !
– Chân sáo cái đầu mày , không thấy dưới đất là đinh à ?!
– Hahahaha , Vĩ An bò luôn rồi !
– Không thấy dao đang bay như chim vỡ tổ hả con điên ?
– Tên quả cam đầu rồi ta ?! – Ngọc đưa mắt tìm
– Đằng sau Tuấn Anh , đang ở bẫy bùn lầy ! – Nó chỉ tay
– Hahahaha , quả cam bùn !
-….( nó không còn gì để nói )
Mặc kệ Ngọc đang thích thú , nó mở túi giấy lấy một cái bánh ra ăn .
Vừa ăn vừa nhìn chăm chăm vào điện thoại , nó ngẫm nghĩ hồi lâu , nhìn
Ngọc không chú ý mới mở máy..
*0….2…4…2*
– Nhìn kìa , leo lên rồi !
(Còn tiếp)