Tình Yêu Cấp 2

Chương 148: Chương 148




– Như , Như , mày có nghe tao nói gì không ?

Thấy nó bỗng nhiên thất thần , cái điện thoại rơi từ lúc nào chẳng hay Ngọc liền gọi ríu rít . Nó thoát khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn , kí ức từ quá khứ ùa về mà không báo trước . Cười cười , lấy điện thoại rồi nó nói :

– Ừ , sao ?

– Làm gì nghe đến tên người thương cũ lại thất thần dữ vậy , đừng nói còn vương vấn nha~

Ngọc cười , chọc má nó.

– Người cũ lâu không nhắc tới , giờ nghe tên cảm thấy là lạ..

Nó lắc đầu rồi thở dài.

– Tình cảm , còn không ? – Ngọc cười nhẹ

– Không ! – Nó dứt khoát

– Ừ , vậy thì tốt ! – Ngọc nhướn mày cười

Nó cũng cười , nụ cười mang đến sự thoải mái , tâm hồn đã thanh thản tự lúc nào rồi..

—————————

Một bữa tiệc , chỉ đơn giản là để ăn mừng , uống rượu nói những lời hoa mỹ tốt đẹp chúc mừng ? Không , đó chỉ là một vỏ bọc cho những cuộc giao dịch trên bàn rượu , là cơ hội dành cho những người đẹp muốn tìm kim chủ , là nơi để khoe khoang một cách lịch sự bằng cách diện những bộ trang phục giá trên trời hay những món trang sức đá quý vô giá.

– Gần đến giờ rồi , không biết con nhỏ kia đi đâu nữa rồi !

Ngọc cằn nhằn đứng cạnh Cen , cô nàng hôm nay diện rất đẹp , ai không biết tưởng cô nàng là nhân vật chính mất.

– Nhìn xem , chẳng phải bữa tiệc này có quy mô hoành tráng quá sao ? Chậc chậc , đúng là rất biết cách khoa trương~

Cen cười cười , quả nhiên Bạch gia thích chơi trội đây mà.

– Đừng tụ lại một góc chứ , mấy cô tiểu thư ở đây nhìn chằm chằm vào chỗ này rồi kìa..

Kino từ phía xa đi lại , nở nụ cười tươi . Chỗ Ngọc và Cen đang đứng còn có đủ mọi người , nói chuyện rôm rả . Ngọc nhìn Kino một cái , di chuyển sang đứng cạnh Kai.

– Hai người này lại gây lộn nữa sao ?

Kai nhìn Ngọc rồi nhìn Kino , hai người này ăn no dư mỡ nên suốt ngày giận nhau , đúng là..

Kino nhìn Ngọc rồi nói :

– Này , làm thái độ gì thế ?

– Thái độ gì là thái độ gì ? – Ngọc trả lời

– Là cái thái độ của em đó , bước qua đây ! – Kino nhíu mày

– Hơ , anh nghĩ anh là ai ? Tôi thích đứng đâu thì đứng , mắc mớ gì tới anh ! – Ngọc nói

– Đây là tiệc nhé , là tiệc chứ không phải ở nhà hay ở bang mà cãi nhau . Giữ thể diện chút đi ! – Key cười

– Đúng vậy , thể diện thể diện – Tuấn Anh gật gù

– Hứ , tôi không thèm đôi co với anh ! Tránh xa tôi ra , kèm theo mang cô người yêu đáng mến của anh luôn đi ! – Ngọc nói

– Ồ – Cả đám đồng thanh

– Ừ , về rồi đôi co tiếp , không sao ! – Kino đáp

Ngọc không thèm quan tâm không đáp lại , mọi người bắt đầu bàn về đủ thứ chuyện trên đời . Khách mời ngày một đông , toàn là những vị doanh nhân , có tiếng trong giới.

– Haha, xin chào xin chào !

Ông Bạch đang tiếp khách , nụ cười rất tươi . Vì lần đầu tiên tổ chức sinh nhật cho con gái , trong lòng ông vừa vui vừa hạnh phúc.

– Xem ông kìa , cười đến ngoác cả miệng !

Cha mẹ của Key , hay còn gọi là ông bà Trương vừa đến nơi . Bữa tiệc này dù ông bà Trương muốn giúp nhưng họ hiểu tính của ông Bạch . Bạch gia không thiếu tiền , bữa tiệc họ không lo nỗi thì tập đoàn liệu có phát triển nỗi ?

– Nhà ông có ba người con , đứa nào cũng tài giỏi . Chẳng bù cho chúng tôi , chỉ vỏn vẹn thằng Hoàng , vừa lì lợm vừa thích làm theo ý mình ! – Bà Trương nói

– Bà đừng nói vậy , nhà tôi có ba đứa nhưng chỉ mỗi thằng Vĩ An với con bé út là muốn điên đầu rồi . May mà anh hai tụi nó đã lớn , phụ giúp tôi phần nào.

Ông Bạch cười , nghĩ đến con trai lớn thì trong lòng ông là một niềm tự hào , không chỉ có đứa con đầu mà cả hai đứa còn lại , đều là những niềm tự hào của ông.

– Con bé út lại là một tuyệt sắc giai nhân đấy , y hệt mẹ . Từ tính tình , đến cả vẻ ngoài đều giống . Chắc là cô ấy đã để lại cho ông đứa con gái này , gửi trọn tình nghĩa vào con bé ! – Bà Trương cười nói

– Ừ , tôi cả đời này chỉ còn nhiệm vụ là chăm sóc Hạ Băng , Vĩ An và Minh Phong thật tốt để không phụ lòng Hạ ! – Ông Bạch cũng cười

Hạ , tên của vị cố phu nhân , cũng là mẹ của Bạch Hạ Băng . Ông Bạch tức là chồng bà , người mà bà đã yêu bằng sinh mạng và con tim chính mình..

—————————

– Ố ồ , chẳng phải là mối tình đầu của nhân vật chính sao ?

Kai cười rõ tươi nói , mọi người ngoái đầu lại nhìn . Trường đang bước vào , sau khoảng thời gian dài không gặp cậu ta dường như đã đẹp trai ra nhiều . Đôi mắt xanh biển vẫn trong , tạo cho người khác cảm giác yên bình đến lạ lùng . Trường nhìn xung quanh , dường như muốn kiếm ai đó rồi dừng lại ở chỗ Ngọc . Cô nàng mỉm cười rồi bước tới , đứng cạnh cậu ta nói :

– Dạo này đẹp trai phết nhỡ ?

– Dạo này đẹp gái lên đây à ? Nhìn được đấy ! – Trường trả lời

– Cảm ơn cảm ơn !

– Như… À không Hạ Băng đâu ? – Trường lại nhìn xung quanh

– Chưa tới , nhỏ này tính hay đi trễ , mày cũng biết mà ! – Ngọc nói

– Này , tao nói nhỏ cho nghe . Tại sao từ lúc mày đến đây , Lý Khôi Vĩ nhìn tao như muốn xé xác tao vậy ?

Lúc nãy khi nhìn Trường đã chạm mắt với Kino , giống như anh ta muốn giết mình khiến cậu ta hơi khó chịu . Ngọc nghe xong quay lại nhìn Kino rồi tỏ vẻ chẳng quan tâm nói :

– Anh ta bị lé , đừng quan tâm !

– Ồ….

Trường lại nhìn sang , thấy chàng trai..bị lé vẫn nhìn mình bằng ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống , cậu ta liền hiểu rồi nhìn Ngọc không nói gì.

Chàng trai ” bị lé ” mặt hầm hầm , Key thấy vậy liền chọc :

– Sao đây ? Chẳng phải như chó với mèo sao ? Giờ người ta bị người khác giành mất rồi tức à ?

– À , yêu nhau lắm cắn nhau đau , muốn giống nhóc con với tên Yun sao ? – Cen tiếp lời

– Em đây không có ấu trĩ như ông Yun ! – Kino nói

– Gần thôi – Kai cười

– Nói gì đấy ? Muốn chết sao ? – Kino liếc Kai

– Cậu dám ?! – Cen nhìn Kino

– Em trai bị người ta ăn hiếp thì anh trai nhảy vô liền , Cen anh mà cứ bảo vệ em trai như vậy sau này nó sẽ như cọng bún đấy ! – Kino nói

– Anh mới là cọng bún , lo mà canh chừng cô nàng của anh đi kìa , sắp đi theo thiếu gia họ Phạm rồi kìa ! – Kai đáp

Kino quay lại nhìn , Ngọc đang nói chuyện vui vẻ với Trường , cả hai thân mật lạ thường . Lúc này Ngọc có cảm giác ai đó nhìn mình liền quay lại , gặp ánh mắt của Kino cô nàng liền nhếch môi rồi quay đầu cười híp mắt với Trường . Kino cố không quát to , lôi cổ cô nàng về giữa bữa tiệc , uống cạn ly rượu trong tay.

– Sao mặt lại hầm hầm thế này ?

Người từ nãy giờ đi tiếp khách , Ken bước tới vỗ vai Kino hỏi . Kino thở hắt ra , không nói gì.

– Người ta đang ghen , đừng có chọc ! – Key cười

– Ghen ?! Với ai ? – Ken ngạc nhiên

– Thiếu gia họ Phạm , “chàng trai vàng” rất được báo chí yêu thích !- Key nói

Ken im lặng nhìn sang chỗ Trường , ánh mắt thấp thoáng ý cười . Nhìn sang Ngọc , ý cười càng tràn ngập hơn.

– “Chàng trai vàng” ? Chậc chậc , chẳng phải tới đây để làm loạn sao ? Lần này lại khổ cho Yun rồi – Cen cười

– Nói mới nhớ , nãy giờ tao vẫn không thấy Yun ! – Key nói

– Anh ta sẽ tới , chắc chắn sẽ tới ! – Tuấn Anh nói

– Sao biết ? – Kai đứng cạnh hỏi

Tuấn Anh nhìn qua Trường , làm sao cậu ta không biết chứ . Tình đầu sâu đậm của nó xuất hiện , Yun không đến để phòng vệ thì chẳng phải là tên ngốc sao ?

– Tình địch đầy rẫy khắp nơi , không cẩn thận là mất người ngay !

Tuấn Anh rất bình tĩnh , khoé mắt cong lên . Mọi người hiểu ý liền cười , bữa tiệc như thế mà diễn ra…

Lúc này vẫn chưa có nhân vật chính , khách mời cũng to nhỏ với nhau khiến sắc mặt của anh và Vĩ An dần kém đi.

————————-

Từ cửa chính , Yun bước vào từng bước chân thu hút ánh nhìn của mọi người trong bữa tiệc . Ánh mắt của hắn đảo xung quanh , dừng lại ở chỗ của Key và mọi người đang đứng . Nhưng con ngươi lại di chuyển sang một chàng trai với đôi mắt màu xanh biển , hắn cau mày .

Song Trường lúc này rùng mình , cảm giác có ánh mắt nhìn mình liền quay lại đã thấy hắn . Yun càng nhíu mày chặt hơn , ban đầu hắn còn tưởng mình nhìn lầm giờ thì chắc chắn rồi . Người không nên xuất hiện cũng đã xuất hiện , thật oan nghiệt !

Ngọc từ lúc nào đã về chỗ của Key , cô nàng thấy Yun liền nhoẻn miệng cười , nói :

– Nam chính xuất hiện rồi , chỉ chờ nữ chính nữa thôi !

Yun đang bước tới , thấy Ngọc nhìn mình cười liền nheo mắt nói :

– Nước Mĩ chưa đủ lạnh , muốn ra Bắc Cực câu cá sao ?

– Hihihi , thiếu gia Trang đến rồi sao ?

Cô nàng cười hì hì theo đó là di chuyển ra phía sau lưng Ken . Yun liếc Ngọc không đáp lại , mọi người cũng bật cười . Lúc này hắn mới hỏi Ken :

– Em ấy đâu ?

– Chưa thấy xuất hiện , chắc là kẹt xe ! – Ken nói

Hắn hơi nhíu mày rồi giãn ra , trong lòng bất an đôi chút . Kể từ khi tìm được nó , hắn luôn phải bất an 24/24 . Sợ nó lại bỏ đi rồi lại tốn thêm ba năm để tìm , thật phiền phức !

– Anh hai , điện thoại của em ấy không gọi được !

Vĩ An đi đến cạnh Ken nói nhỏ , sắc mặt anh đanh lại . Không muốn kinh động đến ba mình và bị khách mời ở đây nói ra nói vào nên Vĩ An đã nói nhỏ hết mức có thể.

– Alex , gọi cho anh ta !

Ken nói , Alex hôm nay đưa nó đi kèm theo vệ sĩ , không thể nào có chuyện gì xảy ra được . Anh tin là vậy !

Vĩ An bấm gọi , nhưng thứ nghe được chỉ là tiếng “tút…tút” vô hồn.

– Anh hai , không có tín hiệu..

Vĩ An thấp giọng nói , hắn đứng cạnh thấy sắc mặt Ken không tốt liền phát hiện ra vấn đề , trong lòng nỗi bất an lại càng tăng cao.

– Có chuyện gì sao ? – Key nhíu mày

– Điện thoại mất tín hiệu hết rồi ! – Ken đáp

– Chia người ra đi tìm , mày với Vĩ An ở lại kiểm soát tình hình đừng để người lớn biết !

Yun nói một cách nghiêm túc , từ khi thấy sắc mặt của Vĩ An ngập lo lắng lòng hắn đã như lửa đốt , giờ nghe anh nói điện thoại mất tín hiệu hắn không thể không đi tìm . Alex có thân thủ tốt , vệ sĩ đi kèm Bạch gia không thể chọn những người vô dụng nên nó không bị thương là điều chắc chắn . Nhưng giờ đang là mùa đông , căn bệnh chính là mối nguy hiểm duy nhất mà họ không thể ứng phó kịp thời được..

Bữa tiệc vẫn diễn ra , tiếng nói cười rôm rả khắp nơi nhưng họ đâu biết một vài người ở đây lòng như lửa đốt , như đứng trên đống lửa.

Bỗng một lúc sau , Vĩ An với vẻ mặt tối sầm tiến tới , tay xiết chặt điện thoại lại thấp giọng nhất nói :

– Phát hiện ra một vụ tai nạn xe tại khúc cua của con đèo ở phía Bắc , một trong hai chiếc xe rơi xuống vực , gần hiện trường còn phát hiện vết máu và vỏ đạn…

(Còn tiếp)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.