Tình Yêu Cấp 2

Chương 94: Chương 94: CÔNG VIÊN TRÒ CHƠI




Các cô gái xung quanh tràn ngập sự thất vọng xen lẫn tức giận , những chàng trai cũng chẳng thua kém gì . Trước mắt họ là một đôi trai tài gái sắc , cả hai sinh ra là dành cho nhau . Một chàng trai với vẻ ngoài kiêu ngoại và lạnh lùng , ánh nhìn sắc bén , lời nói đầy quyền lực và nguy hiểm , không bao giờ biết thua cuộc là gì , tàn ác , độc tài , một Ma Vương hoàn hảo . Một cô gái sở hữu nét đẹp độc nhất vô nhị , đôi mắt ma mị , từng lời nói phát lên như kỷ băng hà , làn da trắng như trong suốt , đôi môi ửng hồng , một Thiên Thần băng giá . Thiên Thần sa ngã bị đuổi ra khỏi Thiên Đàng , Ma Vương tình cờ thấy được liền bắt về , Thiên Thần sa ngã vào Ma Vương . Thật là khó tin !

– Sao cơ ? – Nó ngạc nhiên

– Có vấn đề gì sao , VỢ YÊU ?

Nếu bình thường , một cô gái được một chàng trai đẹp hơn hoa nói thế sẽ hét lên đầy vui sướng hoặc rung động , nhưng nó thì ngược lại == . Không phải là lãng mạn mà là rùng rợn , nó nhìn hắn cười trừ , hắn nhìn nó , miệng cười tươi , đôi mắt lại tràn đầy sát khí :)) ! Theo bản năng , nó mà phản đối lại thì chết không kịp ngáp !!!

– À …… Không không ! – Nó vội vàng lắc đầu

– Lần sau không có CHỒNG thì VỢ phải cẩn thận chút nghe chưa ! Nếu không CHỒNG sẽ PHẠT đấy ! – Yun nghiến răng

– Thật rùng rợn ! – Nó lẩm bẩm

– Nói gì đấy ? – Yun liếc

– Ahihi , không gì ! – Nó giả nai

– Thế nào ? Còn vấn đề gì không ? – Yun nhìn tên đó

– Nhưng nhưng …. Chẳng phải con nhỏ này dưới tuổi vị thành niên sao ? Với lại nếu vợ chồng thì … Thì nhẫn đâu ? – Tên đó cãi

Đúng vậy , nó chưa đủ 18 tuổi và nó cũng chẳng có nhẫn . Vậy thì lấy đâu ra mà vợ vợ chồng chồng >

– Chiếc lắc dưới chân là quà đính hôn , bông tai tượng trưng cho nhẫn ! – Yun nói

Sự thật phũ phàng , đúng như nó nghĩ :)) ! Tên Ma Vương này thật gian xảo >

– Giờ thì né ra được chứ ? Chúng tôi không có thời gian ! – Yun nói

Anh chàng kia xấu hổ đến đỏ mặt , rời khỏi công viên ! Cặp ” Vợ Chồng ” Tiến vào công viên với hàng ngàn ánh mắt ngưỡng mộ , ghen tị và cả ganh ghét nữa . Hắn ta vừa đi vừa nắm tay nó , như thể hiện rằng nó là của hắn . Còn nó , chả hiểu sao lại cảm thấy có chút vui trong lòng :3 !

– Nè , đó không phải là cô con gái của Gia Tộc Bạch sao ?

– Phải không ? Cơ mà nhìn đẹp quá !

– Con rơi con rớt !

– Nói nhỏ nhỏ thôi !

– Ê , mà đó là Trang Hoàng Nhật phải không ?

– Đâu đâu ????

– Bla… Blaaaaa…..

Bỗng đám đông xôn xao và hướng về tụi nó , à thì ra nó và hắn nổi tiếng đến thế sao ? Thật phiền phức , đám người kia thật lắm điều >

– Em đang nghĩ gì vậy ? – Hắn bất ngờ hỏi

– À …. Anh có cảm thấy đang gây sự chú ý không ? – Nó ngước lên hỏi

Hắn dừng lại , đưa mắt nhìn xung quanh rồi nhìn nó , con ngươi xám loé sáng . Nó nhìn hắn một cách ngây thơ , giờ nó mới để ý , hôm nay hắn trông đẹp hơn rất nhiều . Trên người mặc bộ vest đen được may bằng tay bởi nhà thiết kế Ý nổi tiếng nhất thế giới , mái tóc xanh dương đậm làm tôn lên nước da trắng , tai bấm 2 lỗ và đeo bông . Điều kì lạ là chiếc bông y hệt nó !

– Em nhìn gì thế ? – Hắn hỏi

– À , chiếc bông ! – Nó nói

– Thì ? – Hắn cau mày

– Giống của tôi ! – Nó cười

Hắn khẽ mỉm cười vì sự ngây ngô của nó , trông đáng yêu không chịu nỗi . Hắn nhìn con nhóc đứng kế mình , cứ như búp bê sống . Mọi cử chỉ của nó đều thu hút người khác , khônh ngoại trừ hắn . Nếu nói hắn thích nó , thì hắn sẽ phủ nhận ! Nó đối với hắn , là một phần không thể thiếu . Thích là nhất thời , còn nó là một thứ tình cảm gì đó , khó mà nói ra bằng lời được . Hắn đã từng yêu một cô gái , đến khi cô ta bỏ đi , hắn thay đổi . Ngang tàn , bất cần , mọi hành động đều thể hiện sự tàn ác . Rồi đến khi gặp nó , người đầu tiên dám đối đầu với hắn , ngang ngược , lạnh như băng nhưng cũng có chút đáng yêu ! Nó khác biệt , không giống bất cứ ai , duy nhất !

– Đúng vậy ! Nó giống của em ! – Hắn nói

– Tại sao ? – Nó hỏi

– Vì tôi sẽ cưới em !

Như sét đánh ngang tai , câu nói như nửa đùa nửa thật ! Nó khẽ rùng mình khi nghe hắn nói thế . Nếu cuộc đời phải gắn liền với hắn , nó sẽ chết mất !

– Nếu tôi không đồng ý ?

– Hậu quả khó lường !

– Anh đang đe doạ tôi đấy à ?

– Cảnh cáo thì đúng hơn !

Hắn cười gian tà , nó bĩu môi nhìn hắn ! Hắn tiếp tục kéo nó đi rồi dừng trước trò tàu lượn siêu tốc , số người trên kia đang la hét vì tốc độ và đường ray quái gở kia !

– Chơi không ? – Hắn nhìn

– ….. Không ! – Nó lắc đầu

– Ngồi đầu nhé !

Chưa kịp trả lời nó bị lôi lên cho lượt tiếp theo , tàu vừa dừng thì hắn cũng nó bước lên đầu . Chỗ này trống không như nhường cho nó và hắn ! Ngồi xuống , hắn quay sang thắt dây an toàn cho nó kĩ càng rồi mới thắt cho mình sau . Cử chỉ này khiến bao cô gái ghen tị >

– Sợ chứ ? – Hắn hỏi

– ….. Kh….không ! – Giọng nó hơi run

– Nếu sợ cho em mượn tay ! Không thì thôi !

Vừa dứt câu nó đã nắm chặt tay hắn , nhắm tịt mắt lại vì sợ . Hắn bật cười vì biểu hiện kia . Chiếc tàu chạy với tốc độ kinh hoàng mang theo tiếng hét ngút trời , nó vừa hét vừa nắm bàn tay kia . Hắn thì tỉnh bơ quay sang nhìn nó , mặt nó sợ đến ứa nước mắt :))

Cuối cùng chiếc tàu cũng dừng lại , Yun bước xuống với vẻ mặt thích thú còn nó thì chết trôiiii :)) . Hắn phì cười khi nhìn bộ dạng của nó

– Không sao chứ ? – Yun hỏi

– Còn thở ! – Nó trả lời

– Đi chơi tiếp nào !

Hắn lôi nó đi , những trò tiếp theo nào là thuyền rồng , đu quay , v..v… Toàn là trò chơi cảm giác mạnh >

Sau khi chơi gần hết các trò trong công viên thì cũng đã chiều tàn , tụi nó ngồi nghỉ mệt ở ghế đá ! Yun bước tới với hai lon nước , đưa cho nó một lon .

– Cảm ơn ! – Nó nói

– Vui chứ ? – Hăn hỏi

– Chỉ có mình anh vui thôi ! Đúng là , biết cách hành hạ người khác đấy !

– Tôi thấy vui !

– Đương nhiên là anh phải vui rồi !

Nó bĩu môi uống một ngụm nước , giờ đã chiều tàn và số lượng khách cũng thưa dần . Cả ngày hôm nay đi đến mỏi nhừ cả chân , dù mặt lúc nào cũng nhăn nhó nhưng thật ra nó cũng vui . Nhất là mỗi khi hắn cười , nụ cười không hề giả tạo chút nào cả !

– Còn một trò mình chưa chơi nhỉ , trò này nổi tiếng ở đây lắm ! – Hắn nói

– Trò gì ?

– Nhà Ma !

Nó cứng đơ cả người , nuốt nước bọt , nhà ma sao ? Nếu vào đó chắc chưa tới 5 phút nó đã chạy ra rồi quá >

– Dẹp ! – Nó nói

– Em sợ ?

– Đương … Đương nhiên là không !

– Nếu sợ thì bỏ qua cũng được !

– tôi không sợ !

– Vậy thì đi nào !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.