Tình Yêu Cấp 2

Chương 156: Chương 156: Món Hời Béo Bở




Nó trợn to mắt hai tay chống lên ngực Yun , cảm giác bất an dâng lên.

- Anh... Anh định làm gì ?

- Chẳng phải em nói là làm những gì nên làm sao ?

Hắn cười gian tà , nó liền muốn tát cho mình một cái !

Hắn từ từ lại gần , nó lại chẳng còn đường lui , liền nhắm tịt mắt lại.

Nhưng một hồi sau vẫn không có động tĩnh gì , rồi nghe tiếng cười nhỏ..

- Anh xấu xa đến vậy sao ?

Hắn vùi đầu vào mái tóc thoang thoảng mùi hương của nó , nhỏ giọng nói.

- Anh...đồ chết tiệt , aaaaaaaaa

Trong ánh đèn mờ ảo , khuôn mặt nó hơi ửng hồng lên . Nó cảm giác da mặt như bị thiêu đốt . Cái tên điên này , tại sao vẫn giữ thói thích trêu chọc người khác vậy ? Mà nói đúng hơn là tại sao lại thích trêu chọc nó đến vậy ?

- Nhóc con , anh nhớ em..

Hắn ôm nó trong vòng tay siết chặt lại , trong đầu đã lên kế hoạch về chung nhà từ rất lâu , và có lẽ đã đến lúc thực hiện

Tiếp sau đấy , trong lặng lẽ hắn đã bắt đầu kế hoạch được cho là quan trọng nhất trong đời mình : Đưa nàng về dinh !

Bước đầu tiên trong kế hoạch chính là cầu hôn , nhanh chóng bắt lấy đối phương !

------------------------------

- Món gan ngỗng này , cũng được đấy !

Key nhâm nhi , đưa ra nhận xét cho món gan ngỗng vừa dọn lên.

- Họp mặt đầy đủ thế này , chẳng lẽ bị đuổi việc hết rồi sao ?!

Cen vừa đến đã châm chọc , và anh ta nhận được câu trả lời là ánh mắt giết người của những người còn lại.

- Okay okay , tôi chỉ thắc mắc thôi mà !

- Cái người hẹn chúng ta ra đây , đâu rồi ?

Ken xoa xoa cổ tay , cả ba người họ vừa nhận được tin nhắn của ai đó và ai đó đã đến trễ . Đúng là không có phép tắc

- Dạo này cô em gái của hai cậu , ngày càng phát huy năng lực rồi nhỉ ? - Cen nói

- Còn nhớ dự án 6 năm trước bị bác bỏ chứ ?

Ken mỉm cười , xoay xoay ly rượu . Dự án ấy chính tay Vĩ An và anh đã làm nên , nhưng vì một số trục trặc cũng như trùng hợp thay , nó gặp chuyện . Ông Bạch đã bác bỏ , đó cũng lí do khiến Vĩ An ngông cuồng mà bỏ đi ! Mọi người đều biết việc này , trừ nó.

Hai người còn lại trên bàn ăn im lặng , đợi anh nói tiếp :

- Con bé đã tìm ra dự án ấy và lập tức triển khai , lần này ông ấy không thể bác bỏ nữa ! - Anh cười

- Chẳng phải nói rằng khu vực đó không thể mua được sao ? Đó cũng là lí do khiến dự án ấy bị bác bỏ ! - Key tiếp lời

- Đúng vậy , nhưng bằng cách nào đó con bé đã liên hệ được với chủ sở hữu - Anh nói

- Nghe bảo người sở hữu đã đổi , lúc trước ông già tớ cũng muốn mua nhưng không được , nghe tin có người mua ông liền hối hận đã không kiên trì ! - Cen thở dài

- Người mua hẳn rỗng túi sau khi mua được nhỉ ? Thật tò mò về nhân vật tài ba này đây..

- Chẳng phải chúng ta hiểu nhau quá rõ sau ?

Một giọng nói bất ngờ xuất hiện , Yun điềm tĩnh ngồi xuống chiếc ghế còn lại . Và dĩ nhiên hắn nhận được ánh mắt ngạc nhiên của những người còn lại.

- Ý Trang Hoàng Nhật chú là...?

Cen hỏi , đôi môi nhếch lên tỏ vẻ thích thú.

- Cái giá phải trả cũng không phải đắt , rất đáng đồng tiền !

Hắn cười , đúng vậy cái giá để trả cho khu vực này rất đáng . Dù có cao đến mấy , hắn cũng mua bằng được . Vì việc này đã nằm trong kế hoạch rồi.

- Khoan đã , chẳng phải khu vực ấy vô dụng trong tay mày sao ? - Key hào hứng

- Không hề... - Hắn cười nhạt

- Vậy nói cho tụi này nghe , chú định làm gì ?

Ken bình thản , môi cười nhạt vì anh biết hắn đã có tính toán trong đầu mình.

- Vụ này , tôi cần mọi người giúp !

Yun nói , ánh mắt loé lên tia sáng . Đây sẽ là phi vụ mà hắn đặt nhiều tâm huyết nhất , chiếm lợi phẩm sẽ là người con gái mà hắn yêu : Bạch Hạ Băng!

-----------------------

Quay trở lại với hiện tại , nó còn đang bị một vòng tay ôm từ phía sau , khung gian xung quanh là một màn đêm bao phủ.

- Ai đó ?

Nó vùng vằn , nhưng vòng tay ấy như sắt thép không thể gỡ ra được . Rồi hơi thở nống ấm phả vào tai nó , giọng nói cất lên :

- Xin chào..

Không phải giọng nói quen thuộc , là một giọng nói xa lạ . Hơi thở kia khiến da gà nó nổi hết cả lên , đối phương là một người đàn ông . Nó tưởng tượng ra một tên đàn ông đáng sợ với làn da đen xạm , khuôn mặt dữ tợn.

- Ai đó ? Mau buông ra ! - Nó gắt

- Bình tĩnh nào ! Chậc chậc , Bạch tiểu thư cô thật đẹp , thật thơm.. - Người đàn ông nói

- Ông muốn gì ?

- Muốn gì sao ? Haha , trong tay tôi là phu nhân tương lai của Trang Hoàng Nhật , cô nói xem tôi muốn gì ?

- Ai nói với ông tôi là vợ của Trang Hoàng Nhật ? Nguồn tin của ông thật kém.

- Vậy cô nghĩ gì về hắn ta ? Một người đàn ông hấp dẫn đẹp trai , là giấc mơ của những cô gái , giàu có..

- Đối với tôi , anh ta chỉ là tên khó chịu lắm tiền , dùng vẻ bề ngoài dụ dỗ con gái , biến thái !

- Hmmm , vậy nếu anh ta cầu hôn , cô sẽ đồng ý chứ ?

- Còn tuỳ !

Nó buộc miệng nói và không ngờ rằng đã làm ai đó tức giận !

Đèn bỗng được bật sáng , nó nhanh nhẹn gạt mạnh tay người đàn ông kia ra . Và điều bất ngờ là :

- Tuỳ là tuỳ thế nào ?

Yun đứng đó , đuôi mắt nhếch lên . Hắn bóp nát cái máy đổi giọng trên tay , vậy là hắn đã và đang nổi điên !

- Anh , anh đang làm cái trò gì vậy ?

Nó còn chưa hết ngạc nhiên thì đã phát hiện xung quanh là vài khuôn mặt quen thuộc . Chẳng hạn như hai ông anh , anh em họ Lâm , Ngọc . Và thứ nó tò mò , Trang Hoàng Nhật hắn ta đang làm gì ở đây ?

- Mọi người đang giở trò nữa vậy ?

Nó liếc họ , và ai nấy đều giả vờ là mình vô tội.

- Còn anh nữa , không phải đang đi công tác sao ? - Nó nhìn hắn

- Anh có việc quan trọng hơn phải làm..

Giờ phút cảm động ấy , đẹp đẽ ấy có lẽ nó không bao giờ quên được..

Trang Hoàng Nhật hắn tay cầm hộp nhẫn và nói bằng cả tấm chân tình :

- Bạch Hạ Băng , em có đồng ý lấy anh không ? Anh sẽ nấu ăn cho em mỗi ngày , mưa sẽ che dù cho em , không để em chịu khổ . Cả cuộc đời , anh nguyện chỉ yêu mình em . Nhóc con , nếu em từ chối anh sẽ cầu hôn lần 2 , lần 3 và đến khi em đồng ý mới thôi . Em cưới anh , anh có tiền có sắc , gia thế không thua một ai , em chỉ có lợi không hại . Vậy tại sao em lại từ chối một món hời béo bở chứ , đúng không ?

Hắn miệng lưỡi không thua ai , khiến nó vừa cảm động vừa buồn cười..

Người con trai này , lúc nào cũng có mặt trong cuộc đời nó cả . Tấm chân tình ấy , nó dần dần nhận ra , rằng đó là sự chân thành đẹp nhất mà nó thấy.

- Em...

- Chàng trai , cầu hôn mà không quỳ xuống thì không có chút chân thành gì cả ! - Cen la lên

- Anh đừng làm vậy !

Quá muộn , hắn nghe xong đã quỳ một gối . Nó luống cuống không biết làm gì , hắn tiếp tục nói :

- Anh đã được sự cho phép của ba mẹ hai bên , mặc dù vẫn còn gặp rắc rối ở mấy ông anh của em nhưng không sao , anh có thể giải quyết được ! Em chỉ cần gật đầu , mọi việc còn lại để anh lo.

Nó cảm giác nước mắt lưng tròng , bản thân nó biết ba mình rất khó , yêu cầu của ông không hề thấp . Vậy mà hắn đã được sự đồng ý của hai bên ba mẹ , điều đó chứng tỏ hắn đã tốn không ít công sức . Người đàn ông này , đáng để nó dựa vào cả đời

- Bạch Hạ Băng , em có muốn nhận món hời này không ?

- Em..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.