Tư Vũ Như ngẩng đầu nhìn Hứa Hành, hỏi “ Anh có muốn tôi không?”
Hứa Hành cố gắng ổn định lại hơi thở gấp gáp, nói “ Em sẽ không hối hận chứ?”
Tư Vũ Như im lặng, bàn tay cô nhẹ nhàng mở khóa, cởi xuống chiếc áo ngực màu đen, hai luồng vú trắng nõn phút chốc bại lộ, cô nắm lấy tay anh đặt lên chúng, dùng hành động nói lên quyết định của mình. Tay Hứa Hành run run, bầu ngực của cô vừa tròn vừa ấm, ngón tay anh bắt đầu động đậy, ma sát nhè nhẹ.
” Ừm..mạnh lên ...”
Tư Vũ Như ngữa đầu rên nhẹ, cơ thể nóng ran khó nhịn. Hứa Hành bị tiếng kêu mị hoặc của cô hớp hồn, hai tay liền dùng thêm lực xoa nắn liên hồi, Tư Vũ Như đột nhiên lùi về phía sau, hai tay Hứa Hành trống rỗng, anh nghĩ cô muốn đổi ý, tâm trạng bỗng chốc như rơi xuống vực sâu.
Tư Vũ Như đem quần lót thoát ra, ngồi xuống giường, hai chân giang rộng, để anh dễ dàng nhìn rõ, giọng nói ma mị vang lên “ Tôi có đẹp không?”
Hứa Hành gật gật đầu, hai mắt chăm chú nhìn vào dải đất huyền bí, mảnh lông mao mượt mà, điểm xuyến lên nụ hoa mềm mại, hai bối thịt đỏ hồng, khe khẽ lay động, che lại khe huyệt bé xíu đang mắc cỡ ẩn núp.
” Lại đây!”
Tiếng gọi như câu thần chú lấy đi cả thể xác lẫn tâm hồn anh. Hứa Hành tiến lại, quỳ sụp dưới chân Tư Vũ Như, giống như một nô lệ đang chờ lệnh của chủ nhân.
” Hầu hạ tôi đi “ Tư Vũ Như như nữ vương ban ra mệnh lệnh. Hứa Hành từ tốn đặt từng nụ hôn lên ngực cô, đột nhiên tay cô nắm lấy tóc anh giật mạnh về phía sau.
” Nếu anh không được tôi sẽ đi tìm người khác, đừng ủy mị như đàn bà vậy “
Hứa Hành tức giận đẩy mạnh cô xuống giường, bàn tay kéo khóa quần móc ra cự vật đang cứng ngắt, chống lên khe huyệt khô ráo, thúc thẳng vào trong, vẻ mặt anh kinh ngạc, ấp úng nói “ Em...em vẫn còn ...”
Tư Vũ Như cắn chặt môi, cố ngăn lại tiếng thét muốn bật ra khỏi miệng, hai mắt mờ lệ, cô vẫn kiên cường đem chân ôm lấy thắt lưng anh, mông nâng lên để cự vật càng đâm sâu hơn, nói “ Tiếp tục”
Ừ phải thống khổ hơn nữa mới áp được cảm giác đau nhói trong tim cô lúc này. Hứa Hành cúi đầu ngậm lấy môi cô, đầu lưỡi đẩy mở hàm răng trắng bóng, tìm tới đầu lưỡi trơn mềm ngọt ngấy của cô mút mát, tay anh xoa bóp bầu ngực căng mọng, tay còn lại lần xuống chỗ kết hợp của hai người, côn thịt cưỡng ép xông vào âm đạo khô ráo, xung quanh cửa huyệt căng ra, giống như sắp nứt rách. Anh biết cô đang hành hạ mình, nhưng anh cũng không thể để cô đi tìm người khác. Anh nắm cự vật lùi về sau, bắt đầu xoay tròn trong tiểu huyệt non mịn, quy đầu quét qua từng tấc thịt mỏng manh tìm kiếm điểm G của cô. Đầu tròn bỗng đụng vào một điểm hơi gồ, Tư Vũ Như lập tức kêu thành tiếng.
” Ưm...”
Hứa Hành hài lòng mỉm cười, anh không chút nhân nhượng chọc quấy vùng mẫn cảm, đến khi Tư Vũ Như cong người hét lên “ A a...”
Một dòng nước trong suốt phun trào tưới thẳng vào quy đầu bóng bẩy, gậy thịt càng căng trướng khó nhịn, gân xanh nổi lên dữ tợn tựa như sắp nổ tụng. Hứa Hành mãnh liệt luật động, âm đạo trở nên lầy lội, côn thịt đâm vào rút ra cũng vô cùng thông thuận.
” Ừm..a...ừm...”
Tư Vũ Như liên tục rên rỉ, cảm xúc tê dại sung sướng không ngừng đánh úp, cả người cô như rơi trên mây, hai chân cô mở rộng hết mức, phối hợp đón lấy cự vật thô to thúc vào. Hứa Hành điên cuồng thúc mạnh, tận lực thỏa mãn người con gái anh yêu, anh cúi đầu đem cả bầu ngực sữa ngậm vào trong miệng hút chặt, chiếc lưỡi nóng bỏng liếm liếm trêu đùa đỉnh nhọn, đến khi viên nhũ tiêm co rúm thành một đoàn, anh dùng răng cắn nhẹ giữ lấy dây dưa lôi kéo.
” Ừm...a...thích quá...anh...nhanh lên...ừm..mạnh thêm chút nữa ...”
Tư Vũ Như ưỡn ngực, hai tay ôm lấy đầu anh nhấn xuống. Hứa Hành có chút bối rối với sự cuồng nhiệt của cô, phía dưới chưa từng ngừng nghỉ, chỉ là côn thịt bị bao vây trong tầng tầng lớp lớp đệm thịt êm dịu, âm đạo còn co rút xiết chặt từng chập, đã đến cực hạn, bỗng nhiên anh đâm mạnh, đầu tròn run rẩy bắn thẳng tinh dịch nóng rực vào bên trong. Cả người mệt nhoài, Hứa Hành tựa vào người cô thở hổn hển. Tư Vũ Như hụt hẫng đẩy anh ra, không hài lòng nói.
” Ai cho anh bắn vào trong?”
” Anh...xin lỗi...” Hứa Hành từ trong cơn khoái cảm dần tỉnh lại, áy náy nhận sai.
” Anh còn có thể tiếp tục?” Tư Vũ Như thản nhiên hỏi.
Hứa Hành bận cả một ngày, chưa kể vừa dọn dẹp xong đống hỗn loạn mà cô để lại, thật tình anh cũng không còn bao nhiêu sức lực...Hứa Hành không dám nhìn cô, mím môi im lặng. Tư Vũ Như nghiêng người, ghé đầu nhìn vào vật nam tính đang ủ rũ, bàn tay mềm mại bắt lấy di chuyển lên xuống, giống như được hóa phép, chỉ vài giây sau nó liền ngóc đầu, phấn chấn mười phần, Tư Vũ Như hừ một cái rất khinh thường ... Hứa Hành có chút bất lực với cậu nhỏ của mình, trong hoàn cảnh này vẫn còn giữ được khí thế sừng sững như vậy...nhưng anh vốn không còn sức để làm tiếp.
Tư Vũ Như ngôi dậy, bàn tay linh hoạt cởi thắt lưng của anh, đem chiếc quần vướng víu thoát ra, cô leo lên người anh,cầm cự vật to lớn nhét vào tiểu huyệt đang đói khát của mình.
” Ừm...” một tiếng, cô thở dài thỏa mãn. Thân thể với những đường cong lả lướt không ngừng nhún nhảy, khe huyệt gắt gao nuốt lấy cự vật như muốn khảm vào bên trong...một cuộc yêu mới lại bắt đầu.
.
Diệp Phi Vũ chán chường đi ra khỏi phòng Tư Vũ Thần, trái tim tan nát, nhưng anh rất không cam lòng, nếu Tư Vũ Thần không yêu anh, thì cũng không được yêu người khác, đúng vậy, hai tay anh nắm chặt, nhanh chóng bước vào thang máy, nhìn bảng điều khiển có chút suy tư, tòa nhà rộng lớn chỉ có một tầng ở trên, ba tầng còn lại đều xây dưới lòng đất, âm u khép kín, dựa theo tính cách Tư Vũ Thần, nhất định cậu ấy sẽ giấu Nhân Nhân ở một chỗ không ai tìm được...chắc chắn là ở khu vực cấm, nhưng làm cách nào.
Thang máy mở ra, Diệp Phi Vũ đi thẳng tới một phòng nghiên cứu gần đó, đẩy cửa bước vào. Trong phòng khá sáng sủa, một dáng người cao gầy đang vùi đầu trong đống chai lọ trên bàn, nên không để ý có người tiến vào, Diệp Phi Vũ từ phía sau ôm chầm lấy Hứa Thâm khiến anh có chút giật mình, Hứa Thâm liền nhận ra người tới, mùi vị quen thuộc luôn khiến anh mê mẩn. Diệp Phi Vũ lè lưỡi liếm lên cổ Hứa Thâm, bàn tay thô bạo vội vã đem thắt lưng Hứa Thâm cởi ra, dồn dập tới tấp.