Tình Yêu Của Gió

Chương 26: Chương 26




- Hội trưởng Hoàng Thiên Khang

Khang vẫn nở nụ cười thường ngày, nhưng sao bây giờ có chút nặng nề đè nén

- Sớm hơn anh nghĩ đấy

- Làm anh thất vọng rồi

Cả 2 đều im lặng. Kris chợt muốn kéo dài giây phút này. Sự thật. 2 từ này bỗng chốc khiến nó sợ hãi

- Con trai của Giang Tĩnh Nguyệt….

- ….

- Là Phong ?

- ..Phải

Câu chữ nhẹ nhàng được nói ra khiến cho Kris đau xé lòng. Mọi hi vọng sụp đổ

- Khi gia đình phá sản, Blue được người bác nhận nuôi và đổi theo họ của bác

- Người bác đó..là Dương Nghinh

Khang hơi bất ngờ, không ngờ Kris đã biết nhiều đến vậy. Cậu nhẹ gật đầu.

Kris thấy xung quanh mình đất trời nghiêng ngả

Dương Nghinh là chủ tịch công ty đối tác với ông ngoại. Khi công ty của ông ngoại rơi vào khó khăn, bên Dương Nghinh đột nhiên rút vốn đầu tư, từ bạn làm ăn bỗng chốc quay sang trở mặt thành thù. Khi công ty phá sản, chính Dương Nghinh đã thu mua lại tất cả cổ phiếu của công ty, nghiễm nhiên trở thành ông chủ mới. Sau này Kris biết được việc công ty gặp khó khăn là do chính Dương Nghinh bày mưu *** hại. Và một sự thật khác còn đáng sợ hơn, đó là, Dương Nghinh thật sự, đã chết 1 năm trước rồi, người tiếp quản điều hành công ty, do còn quá trẻ, sợ nhiều chuyện thị phi, nên mới dùng danh nghĩa của Dương Nghinh, đó không ai khác chính là cậu con trai độc nhất của ông, cậu con trai ông đã cưu mang đem về nuôi, Dương Thiên Phong.

- công ty của ông ta lại gặp vấn đề tài chính, rồi bất ngờ phá sản, ông bạn già của ta khi đó đang mang bệnh trong người, công ty một tay ông ta sáng lập trở thành tro bụi như vậy khiến cho bệnh tình đột ngột tái phát, dẫn đến đột quỵ

- nghĩ ông qua đời vì bệnh, nhưng chỉ là gián tiếp thôi, chứ nói đúng thì ông bạn già của ta bị người khác bức tử

- bị người khác bức tử

- bị người khác bức tử

- bị người khác bức tử

Giọng kể đều đều của sư phụ ngày nào bỗng chốc vang lên. Rành rọt. Rõ ràng.

Bị người khác bức tử. Vậy “người khác” ở đây…

..là Phong

Vậy

Kẻ giết chết ông ngoại, giết chết sư phụ

Đều là Phong

Phong cũng chính là con trai của Giang Tĩnh Nguyệt, người đàn bà đã giết chết mẹ, người đàn bà đã khiến gia đình nó tan nát

Sự thật này

Quá tàn nhẫn

17 năm trước, vụ hỏa hoản ở khu nhà cũ là do chính Giang Tĩnh Nguyệt gây ra, khiến cho một học sinh bỏ mạng, người đó chính là Đới Nguyên Hạo, bạn trai của Tô Gia Mẫn. Giang Tĩnh Nguyệt đã tung tin đồn vu oan cho Dĩ Thuần, khiến cho Tô Gia Mẫn hận cô, và Giang Tĩnh Nguyệt đã bảo nếu muốn báo thù, hãy đợi đến lúc Bạch Dĩ Thuần hạnh phúc nhất, đó chính là thời điểm 10 năm trước, khi Kris được 6 tuổi…

Người đàn bà độc ác đó

Chính là mẹ của Phong

Điều này cứ không ngừng lặp đi lặp lại trong đầu Kris, khiến nó như muốn nổ tung ra.

Lỗi lầm của bà ta, không liên quan gì đến Phong. Kris không hận thù đến mù quáng

Ai làm nấy chịu.

Chính vì thế

Việc Phong đã giết chết ông ngoại, và sư phụ của nó

Thì

Nhất định

Phải trả

Kris quay người bước đi. Khang chợt nói

- Nhất định phải làm thế hay sao? Nếu bỏ được…thì hãy bỏ đi

Nó khựng lại. Không đáp. Khang từ từ tiến đến gần, vẫn giọng nói ấm áp dịu dàng

- Cả 2 người đều yêu nhau, tại sao em không thể gạt hận thù lại phía sau, tiếp tục ở bên Phong?

Kirs vẫn im lặng. Khang nắm lấy tay nó

- Tất cả..đều đã là quá khứ rồi, em hãy quên đi

- Quên?

Nó khẽ hỏi

- Như vậy chẳng phải sẽ tốt hơn sao? Em đã từng nói, Phong là tất cả những gì em có, chẳng lẽ em có thể đành lòng….giết nó sao

Vẫn không quay lại, Kris rút tay ra, lạnh lùng nói

- Em đã sẵn sàng..để mất tất cả rồi. Vì thế, em có thể..

Yêu đến cực điểm chính là hận

…….

Mưa vẫn rơi

Khuôn mặt tuyệt đẹp ướt đẫm nước, không biết vì mưa, hay vì nước mắt

- Anh đã cướp mất 2 người thân của em….là anh nợ em..

Kris mím chặt môi, cố để không bật ra tiếng nấc

Đây có lẽ là trò đùa của ông trời. Để 2 kẻ thù vô tình yêu nhau. Kris chưa bao giờ muốn làm nữ chính trong một chuyện tình bi đát. Có lẽ ngay lần đầu tiên gặp trên phố Street, đã là sự sắp đặt của số phận.

Bỏ qua hận thù và cứ yêu Phong, Kris làm không được. Quá nhiều người đã gục xuống, quá nhiều máu đã đổ, quá nhiều nước mắt đã rơi.

Quá muộn rồi.

Cuộc chiến với quá nhiều tổn thất, cần có 1 cái kết thỏa đáng

Kris, và cả Phong nữa, không thể nào cứ yêu nhau mà vờ như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Như thế thật miễn cưỡng, thật giả tạo và cả 2 đều sẽ không bao giờ cảm thấy thanh thản

Đây chính là quyết định của Kris

Để chấm dứt

Để kết thúc

Tất cả

Chắc chắn, Phong cũng biết trước kết cục này

Kris không nhìn thẳng Phong, mà chăm chú vào ngực trái của hắn, nơi mà chỉ mấy tiếng trước thôi, nó đã chạm tay vào, và cảm nhận sự tồn tại của mình, nơi mà giờ đây, họng súng vô tình đang chĩa thẳng

Kris chưa bao giờ tự hỏi quyết định này là đúng hay sai. Nó không muốn suy nghĩ quá nhiều, vì như thế chỉ khiến nó thêm chừng chừ, nó thật sự đã quá yêu Phong, chính vì càng yêu nên Kris càng không thể tha thứ

Nhưng

Khi đối diện với thực tế, Kris vẫn không làm được. Còn gì đau đớn hơn chĩa súng vào người mình yêu thương nhất

Kris lên nòng

Phong vẫn nhìn nó. Hắn đau. Rất đau. Vì hắn đã khiến người con gái ấy đau đớn đến thế nào. Giá như họ đừng gặp nhau. Giá như họ đừng biết nhau. Giá như họ đừng yêu nhau, nhiều, và sâu sắc đến thế..

Nhưng trong thực tâm, nếu lại được quay trở về quá khứ, Phong vẫn sẽ đến phố Street, hắn vẫn sẽ đi bộ trong đêm khuya tĩnh mịch của thành phố Leno, để lại được gặp Kris, để họ lại yêu nhau. Phong vẫn sẽ đánh đổi tất cả, kể cả mạng sống của mình, chỉ để một lần được ôm Kris trong vòng tay

Kris nói giọng nhẹ tênh

- Gió…lặng rồi

Phong đưa tay lên nhẹ lau đi những giọt nước mắt của nó, đôi mắt xanh đầy đau đớn

- Không…gió, đang gào thét

Kris nhắm chặt mắt lại, nước mắt cứ thế rơi càng nhiều

Rồi nó chợt mở bừng mắt ra, nhìn thẳng vào khuôn mặt Phong, ngắm thật kĩ những đường nét thân quen, thật kĩ, thật kĩ

Vì đây

Sẽ là lần cuối

- …..

Kris khẽ nói gì đó, đôi mắt trong khoảnh khắc chuyển thành cái nhìn đầy yêu thương

Phong nhoẻn miệng cười, nụ cười mà Kris thích nhất

Tiếng súng đanh gọn lạnh lùng vang lên, cướp đi những yêu thương chưa kịp trao, bắn nát một tình yêu sâu đậm mãi còn dang dở…

Kris quay người bước đi, mắt nhắm chặt

Phong gục xuống

Máu loang trong mưa

- Ko có mắt àh?

- Mắt tôi không để dưới bàn chân

…….

- Công chúa đến đánh thức hoàng tử đây

……..

- Phong !!

- Tìm được rồi

…….

- Muốn tự đi hay anh cõng?

- Bế

…….

- Anh..có hi sinh vì em không?

- Còn em?

- Không

- …

- Vì em sẽ nghĩ cách để cả 2 chúng ta cùng sống

…….

- Lần này tôi sẽ bảo vệ em !!

…….

- “Sư phụ àh, con không muốn được bảo vệ nữa. Con muốn bảo vệ người ấy. Con không muốn vì con mà người ấy phải chịu thêm bất kì vết thương nào”

…….

- Yêu em không?

- Yêu

- Hối hận không?

- Hối hận

Nếu em yêu ai đó không phải là anh, có lẽ, bây giờ, không phải đau khổ thế này

…….

- Ước mơ của anh là gì?

- ….là em

……

- ….anh sẽ bỏ cả thế giới để đến bên em

……

- Gặp anh, là điều may mắn nhất từng xảy ra với em

……

- Em…tha thứ cho anh

…nhưng…sẽ không có lần sau, vì thế, đừng tiếp tục ép em phải lựa chọn. Em không muốn phải chĩa súng vào ngực anh

……

- Không cần đến cánh đồng bồ công anh nữa, gió luôn tồn tại ở đây, ngọn gió duy nhất mang tên Hàn Tiểu Phong

……

- Vì Phong..là tất cả những gì tôi có.

…..

- …vì thế em càng không thể tha thứ cho anh…

…..

- Anh yêu em, Hàn Tiểu Phong

…..

- Em yêu anh, Phong..rất yêu anh

Phong ôm chặt ngực, mắt khép lại

Kris vẫn bước đi lạnh lùng

Đôi mắt trống rỗng

Trái tim vỡ nát

Gió

*

*

Không còn tồn tại nữa

Lịch sử thổi tung từng số phận như cơn gió cuốn những chiếc là vàng

Những sắp xếp chính trị, ngoại giao, những mưu đồ cá nhân vị kỉ, đã khiến những bản tình ca dang dở trở thành những khúc bi ca


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.