- Chủ đề gì thế này?
- Nghe thú vị đấy chứ
- Hội học sinh bao giờ cũng sáng tạo cả
- Xem ra lễ hội năm nay vui đây
Học sinh trong trường bàn tán xôn xao, đa phần ai cũng hứng
thú với chủ đề năm nay, trong phút chốc sân trường ồn ào như chợ. Hội phó Lap lại
cất giọng “oanh oanh”:
- Được rồi, bây giờ xin mời các học viên đến tập trung ở hội
trường để nghe hội trưởng phổ biến “luật chơi”, hội trưởng chỉ nói 1 lần thôi,
bạn nào không đến, không nghe được luật chơi khi phạm luật sẽ bị tước quyền
không được tham gia được thì đáng tiếc lắm đấy.
Hội phó vừa dứt lời thì các học sinh lại nhao nhao lên
- Ôi hội trưởng đích thân phổ biến luôn àh
- Vậy lễ hội năm nay hoành tráng rồi
- Thật là háo hức quá
- Mau mau đến hội trường thôi
Rồi cả trường kéo nhau đến hội trường. Kris không còn tâm trạng
để ý chuyện đó nữa, nó đi ngược về hướng sân thượng, bây giờ nó cần chút không
khí và yên tĩnh. Gió mạnh quá, thổi tung mái tóc của nó, mỗi lần đứng trước
gió, nó lại thấy lòng nhẹ nhõm thoải mái hơn nhiều
- Chào các học viên E.K, mình là Hoàng Thiên Khang, hội trưởng
hội học sinh, bây giờ mình sẽ phổ biến luật chơi của lễ hội năm nay…
Giọng nói của Khang vang lên, Kris nhìn quanh thì thấy 1 góc
sân thượng có gắn loa “mình chạy đến đây mà còn không thoát, thế mà nói có đến
hội trường mới nghe được, đúng là ba hoa”- Kris chán nản rủa thầm tên hội phó.
- Lễ hội năm nay rất quan trọng, trường E.K vốn được xây dựng
từ 1 cuộc hôn nhân, và ngôi trường chính là biểu tượng cho cuộc hôn nhân đó,
năm nay E.K tròn 100 tuổi, vì thế hội học sinh quyết định chọn chủ đề WEDDING vừa
để tôn vinh cuộc hôn nhân bách niên của người sáng lập, vừa để cầu chúc cho tình
yêu đó cũng như E.K tồn tại vĩnh viễn
Tiếng vỗ tay vang lên khắp hội trường, có mấy đứa con gái
còn khẽ lau nước mắt (ôi giời)
- Lễ hội sẽ kéo dài trong 3 ngày, vì đề tài WEDDING nên trò
chơi sẽ xoay quanh “tình yêu”và các cặp đôi– vừa nói Khang vừa giơ 2 ngón tay mỉm
cười gian xảo làm lũ con trai cười khoái chí còn đám con gái cứ thế mà ngất
ngây – trường chúng ta gồm 700 học sinh, nam nữ bằng nhau, tất vừa đủ 350 cặp,
vì là lễ hội lớn nên bắt buộc tất cả học sinh phải tham gia, ai không chấp hành
sẽ bị kỉ luật nặng và có thể sẽ đuổi học, và bây giờ là phần quan trọng nhất,
luật chơi. 3 ngày tương ứng với 3 thử thách. Thử thách thứ nhất chính là dành
cho các “chú rể”. Các bạn nam có thể tùy chọn “cô dâu” mà mình thích, ghi tên
cô gái ấy lên giấy sau đó bỏ vào thùng phiếu, những cô gái này sẽ cùng các bạn
tham gia trò chơi , người nào chiến thắng sẽ giành được cô dâu của mình, và cô
gái được người chiến thắng chọn, dù thích hay không, vẫn phải đồng ý thành 1 cặp,
xin lỗi nhưng đây là quy định – nhìn thấy ánh mắt bất bình của đám con gái,
Khang chỉ lắc đầu cười trừ
Đám con gái trở nên lao nhao, có người chắp tay trước ngực
mong chú rể của mình không phải “tiểu Bảo Bảo” của hội vật, “Trư sư huynh” hội
kiếm hiệp hay bất cứ nhân vật “tiếng tăm” tương tự thế…
- Các bạn nữ đừng lo, vì ngày thứ 2 sẽ là dành cho các bạn,
chỉ cần các bạn chiến thắng thì cũng sẽ có được “hoàng tử” của mình. Luật chơi
chung sẽ là như vậy, còn chi tiết sẽ được thông báo vào từng hôm thi. Bây giờ
các bạn nam nhanh chóng bỏ phiếu vào thùng, ngày mai WEDDING’S FESTIVAL sẽ
chính thức được bắt đầu.
Khang vừa dứt lời cả hội trường vang lên tiếng vỗ tay, có thể
cảm nhận được “tinh thần chiến đấu” đang sôi sục, lễ hội năm nay thực sự rất
đáng xem đây.
Sân thượng. Kris nghe xong liền thở dài “sao mình lại dính
vào chuyện phiền phức thế chứ”
- Thật đáng mong chờ
Không cần quay lại Kris cũng đoán được là Phong, không quay
lại cũng không đáp lại, nó tiếp tục nhìn vào khoảng trời mông lung phía trước.
Phong cũng đoán trước nó sẽ phản ứng thế nên chẳng quan tâm, tiếp túc nói:
- Hi vọng cô không quên lời hứa
- Anh muốn tôi phải giữ thế nào đây? – Kris hỏi lại
- Đơn giản thôi, tôi giành lấy cô và cô giành lấy tôi
Lần này thì Kris quay lại, kinh ngạc phóng ánh mắt vào còn
người đang vô cùng thản nhiên dựa vào lan can
- Chẳng phải nói cùng tham gia lễ hội còn gì. Đừng bức xúc
thế, chỉ là trò chơi thôi
Nghe Phong nói, Kris bỗng cảm thấy có chút hụt hẫng
- Mà hình như tôi chưa biết tên cô, làm sao ghi vào tờ giấy
đây – Phong vừa nói vừa hơu hơu tờ giấy
- Đoán xem, tôi là cô dâu của anh cơ mà – Kris vừa nói vừa
nghênh mặt thách thức rồi quay người bước đi
Nhìn theo bóng nó đi khuất, Phong nhoẻn miệng cười
- Thú vị lắm, Hàn Tiểu Phong
Vừa bước xuống cầu thang thì Kris lại đụng trúng người quen
- Ô lại gặp nhau rồi – Khang mỉm cười
- Uh, chào – Kris ậm ừ rồi nhanh chóng bước qua Khang
- Này sao vội thế, nói chuyện chút đi – Khang đuổi theo
- Tôi và anh có chuyện để nói sao
- Anh có chuyện muốn nói với em đấy
Kris khựng lại, hôm nay thật có nhiều chuyện làm nó kinh ngạc
- Đừng khó chịu, em học lớp 10 mà, thua anh 1 tuổi xưng anh
em là đúng rồi, Hàn Tiểu Phong – Khang nghiêng đầu cười ranh ma
- Vậy chẳng hay hội trưởng Hoàng Thiên Khang đây có gì muốn
nói với tôi – Kris lạnh nhạt hỏi
- Hẹn hò với anh nhé
- ….
- Chỉ một ngày thôi
- Không thể, xin lỗi – Kris nhìn thẳng vào Khang lạnh lùng
đáp
“em càng như vậy thì tôi càng thích em hơn, tôi nhất định phải
giành được em” – Khang nhìn theo nó
Vừa bước chân vào lớp Kris lại bị chặn bởi 1 đám con gái
“ngày gì thế này”- Kris ngán ngẩm
- Đi theo bọn tao – 1 đứa con gái trông như chị hai ra lệnh
- Không
- Con này láo thật, mày chán sống rồi àh -1 nhỏ khác giọng
chua như giấm la lên
- Vẫn chưa
- Ôi trời đúng là chịu hết nổi mà, xử nó tại đây luôn – đứa
chị hai hét lớn
Ngay lập tức số học sinh còn lại trong lớp chạy biến ra
ngoài. Đứa chị 2 khoanh tay trước ngực hỏi giọng xấc xược:
- Mày là cái thá gì mà dám làm giá thế với anh Khang chứ,
Hàn Tiểu Phong
- Đừng gọi tên tôi bằng cái miệng dơ bẩn của cô – Kris lạnh
lùng nói
- Tao cứ thích gọi đấy, Tiểu Phong Tiểu Phong Tiểu Phong, một
cái tên tầm thường dành cho đứa tầm thường – vừa nói cô ta vừa cười như điên,
đám còn lại cũng cười theo
- Mày chỉ là cơn gió nhỏ thôi, gãi ngứa cho tao còn chưa được,
đừng trèo cao tưởng bở nữa, khôn hồn thì tránh xa anh Khang ra – cô ta gằn từng
tiếng
Kris im lặng, rồi nhìn thẳng vào mắt cô ta, nhẹ nhàng nói:
- Tôi nghĩ có lẽ cô cần hóng gió chút rồi
Lũ kia chưa kịp hiểu gì thì nhanh như chớp Kirs bóp cổ cô chị
hai lôi đến bên cửa sổ cho cả nửa người cô ta ra ngoài (thông báo thêm đây là tầng
5)
- Nếu không muốn tôi “trượt tay” thì bảo bọn kia đứng im đi
– Kris từ tốn nói
Đám còn lại đang định xông tới thì bị cô chị 2 thét đứng lại.
Thế là cả phòng đứng im như tựa, mọi con ngươi đều tập trung vào “cặp đôi bên cửa
sổ”. cô chị 2 mặt cắt không còn hột máu, mồ hôi tuôn như mưa, miệng ú ớ cầu
xin. Kris lạnh lùng nhìn cô ả, sau đó chậm chạp nói:
- Lần sau đừng vô cớ kiếm chuyện và gọi tên tôi, nếu không
tôi sẽ khiến cô vì cơn gió nhỏ mà hóa thành tro đấy, biết chưa hả
- B..i.ế..t r..ồi – cô ta mấp máy môi khó khăn trả lời
Kris lôi cô ta vào, phủi tay rồi bỏ đi. “Mất thời gian”-
Kris nhìn đám con gái nghĩ thầm. Hôm nay thật sự là ngày đại hạn của nó, đang định
bước ra cổng trường thì 1 bóng người đuổi theo
- Này đợi đã
1 cô gái xinh xắn gọi với theo, khi bắt kịp Kris thì luôn miệng
thở hồng hộc. Lau bớt mồ hôi, cô nói:
- Mình là Võ Khánh Linh, lớp 10K10, mình rất hâm mộ bạn, làm
thần tượng mình nhé – mỉm cười thật tươi
Kris lại được dịp sững sờ, cô gái kì lạ này ở đâu ra thế
- Không
- Tại sao? – mắt ngân ngấn
- Không muốn
- Tại sao?- mắt ngân ngấn
- Cô tự ti nên mới xem tôi là thần tượng àh – Kirs chơi
chiêu đánh vào tự ái
- Nếu mình nói phải thì bạn đồng ý phải không – mắt ngân ngấn
- ….. – Kris chẳng biết phải nói gì với cô ta, ngao ngán bỏ
đi 1 nước, hôm nay tốt nhất đừng kiếm thêm phiền phức
- Này này, bạn không nói nghĩa là nhận lời rồi nhé. Oh yeah
– Linh nhảy dựng lên
Bỏ lại cô gái kì lạ kia, Kirs nhanh chóng trở về nhà, bây giờ
nó chỉ muốn đánh 1 giấc đến sáng.