Xe đi trên con đường Nguyễn Đức Cảnh. Qua cửa kính, Thư nhìn ngắm
cảnh vật bên ngoài một cách trầm ngâm. Giờ không phải là giờ tan tầm nên con đường trở nên vắng lặng lạ thường, lác đác vài bóng người qua lại.
Mùa đông rồi mà, quang cảnh cũng trở nên xơ xác chứ không nhộn nhịp như
những ngày hè, cảm giác u trầm càng rõ hơn. Tuy mang vẻ lạnh lẽo nhưng
quanh cảnh vẫn mang một vẻ đẹp riêng trong mắt con người........
Đến nơi lún nào không hay. Xe dừng lại trước ngôi biệt thự đẹp mắt, trông
khá xa hoa. Chú tài xế xuống xe, mở cửa xe cho Thư. Cô gật đầu thay cho
lời cảm ơn. Chú lên tiếng, giọng nhẹ nhàng nói :
- Cháu vào trong đi cô chủ đang đợi bên trong. Hành lí thì ta sẽ chuyển vào sau.
Thư không đáp lại, lững thững tiến vào trong. Ngôi biệt thự được trang
hoàng đẹp đẽ, không quá cầu kì nhưng vẫn không kém phần tráng lệ. Từ
trên cầu thang đi xuống, Quỳnh vui vẻ nói :
- Bồ đến rồi à. Đi lên đây đi Thư, phòng bồ ở trên này.
Thư tiến lên cầu thang, đi ngay sau Quỳnh. Nó dẫn cô đến trước một căn phòng, bắt đầu giới thiệu :
- Phòng bồ đây, đối diện là phòng tôi đó. Bồ cứ thoải mái nhé, tự nhiên như nhà mình đi. Vào xem có thích không?
Thư cười nhẹ, sau đó tiến vào theo nó. Quỳnh nói tiếp :
- Tôi biết bồ không thích màu mè nên chọn tông đen trắng và xám tro cho căn phòng. Được không ?
- Ok. Cảm ơn bà _ Thư hài lòng nói
- Được rồi. Bà đi nghỉ đi tôi đi nghỉ đây, tối còn đi bar nữa. _ Quỳnh ngáp ngắn ngáp dài ểu oải nói
Thư ậm ừ cho có, không nói gì. Quỳnh trở về phòng lăn ra ngủ luôn.......
Ngồi trong căn phòng mới của mình, Thư nhìn ngắm xung quanh. Tông màu sơn
cũng không khác gì phòng cô ở kia là mấy, cách bài trí đồ tuy khác nhưng cô cũng khá hài lòng, không có gì là bất mãn hay không ưng ý cả. Nằm
nghỉ ngơi một lúc, cô chuẩn bị đi làm. Vẫn phong cách năng động hàng
ngày, cô lại mặc áo dài tay bên trong, khoác ngoài là áo khoác gió màu
đen, quần bò bó xanh, mài hơi rách, giày thể thao, tóc cột cao gọn gàng. Nhanh chóng, cô rời ngôi biệt thự tới chỗ làm. Trước khi đi cô cũng
không quên để lại mẩu giấy có ghi :
” Tôi làm thêm ngoài,
tối sẽ tới bar Light luôn. Bà báo cho Phong biết bảo mấy tên kia biết
địa điểm, cũng đừng đợi tôi ... SĐT Phong : 012*******”
Chập tối Quỳnh mới bình minh dậy. Nó ểu oải ra phòng khách rót cốc nước
uống, nhìn thấy mẩu giấy. Đọc xong mẩu giấy đó, nó lấy điện thoại ra
phone cho Phong theo sđt Thư ghi trong giấy. Từ đầu dây bên kia truyền
tới tiếng nói :
-Alo
- Alo, Phong phải không?_ nó hỏi
- Ừmm, ai vậy ? _ Phong thắc mắc hỏi
- Tôi Quỳnh đây. Tôi hẹn nhau ở bar Light nhé. Báo hai người kia hộ tôi
- Ok
- Ok, gặp lại sau... !!!
Nói xong nó cúp máy luôn, rồi lên phòng chuẩn bị trang phục để đi bar....
Trong khi đó.... Bên phía Phong....
- Alo _ Thiên mới ngủ dậy nói trong điện thoại
- Tao Phong đây _ Phong nói
- Tao biết rồi, không cần giới thiệu _ Phong vươn vai, ngồi thẳng dậy trả lời
- Cái thằng này.... Tối hẹn nhau ở bar Light nhé, Quỳnh bảo thế.
- Ừ rồi
- Ừm, thôi cúp đây, còn bảo Long nữa.
Nói xong Phong cúp thẳng, không đợi Thiên í ới gì nữa. Anh lại tiếp tục gọi cho Long, bên kia nhấc máy :
- Alo, Phong mày gọi gì ?
- À, tao gọi bảo mày tối nay hẹn ở bar Light nhé !
- Ừ, tối gặp sau.
Lần này là Long cúp máy trước chứ không phải Phong. Phong chán trường lắc đầu, không lạ gì tính của Long nữa.
Thế rồi ba chàng cũng bắt đầu chọn quần áo chuẩn bị đi.........
8h30' tối - Quán cafe “Tâm Trạng“.....
Thư dọn ly mang vào trong rửa. Xếp gọn đống ly lên giá, cô tiến lại gần quầy hỏi chị :
- Chị Minh, em hôm nay tan ca sớm, được không?
- Em bận sao ? _ Chị hỏi
- Em có cuộc hẹn _ Thư trả lời.
- Thế thì ok. Em có hẹn thì cứ đi đi, còn lại chị làm nốt cũng được.....!!! _ Chị Minh vui vẻ đồng ý
- Cảm ơn.
Thư gật đầu, xong rồi rời khỏi quán tới chỗ hẹn....