Tình Yêu Của Lọ Lem Lạnh Lùng

Chương 57: Chương 57




Không khí trong căn phòng từ lúc cô thư kí đi ra có phần không tự nhiên. Thư sau khi ra khóa cửa rồi quay trở lại ghế ngồi, đối diện Long. Cô không tự nhiên hỏi:

- Tại sao anh lại ở đây?

Long vắt chân ngồi ung dung tự tại, cười nhẹ, hờ hững đáp:

- Because of you! (Bởi vì em)

Thư nhíu mày, nói tiếp:

- Tại sao anh biết tôi ở đây mà tới?

- Hmmm?! I cannot speak for you now (Hừm. Hiện tại tôi không thể nói cho em)

Thư nghe tới đây mặt xám xịt, sắp hết kiên nhẫn khi Long cứ cợt nhả như thế này. Cô đang định lên tiếng thì có tiếng gõ cữa từ ngoài vào, đoán chắc là cô thư kí mang nước vào. Thư thuận mồm lên tiếng:

- Mời vào!

Tiếng cửa gỗ nặng nề được đẩy vào, ngay sau đó là tiếng lộc cộc lạnh ngắt từ guốc lên sàn nhà, phá tan cái không khí kì quái trong căn phòng. Đưa từng ly café tới cả hai người, cô thư kí cũng biết ý ngay sau đó đi ra ngoài, dù tò mò nhưng cũng đành ngậm ngùi rời đi vì cô biết mình không nên ở đây làm kì đà cản mũi hai người…

“Cạch”- tiếng cửa lần nữa được đóng lại, cái không khí lại trở về với tình trạng trước. Thư nhìn anh khó hiểu, cố dò xét, trong khi đó Long lại bình thản nhâm nhi ly cà phê của mình. Long đợi mãi không thấy cô nói gì, anh đành lên tiếng:

- Nhìn gì nhìn ghê thế, mòn cả mặt tôi ra rồi?

- Mòn luôn đi. Thế rốt cuộc tại sao anh tới đây và vì sao lại có mặt ở đây?

Thư nhăn mày cáu kỉnh nói, tay khoanh trước mặt. Long nhìn vẻ này biết cô bắt đầu bực, không nhịn được cười mỉm, vui vẻ đáp:

- Haizzz, rồi, tôi đến đây vì muốn giúp em, đầu tư nguồn vốn của tôi cho công ty em.

Thư nhanh miệng cướp lời:

- Không cần. Mà sao anh biết chuyện công ty tôi đang tìm vốn?

- Hừm, tôi đủ thông minh để biết và hiểu em.

Long đứng dậy cợt nhả đi tới gần chỗ Thư ngồi. Thư dè chừng nhìn, tò mò xem anh muốn làm gì? Long lúc này cúi người, sát lại gần cô, ghé tai nói nhỏ:

- Thực sự không cần sao? Mà tôi từng nói em phải đổi cách xưng hô đi rồi mà nhỉ? Chả nghe lời gì cả?

Thư đối diện với ánh mắt sắc bén của anh, nhìn rõ từng nét trên khuôn mặt đẹp đẽ khiến bao người mê muội này. Cô phản bác:

- Còn lâu. Anh thử như trước xem, tôi sẽ băm vằm anh!

Long bật cười, hơi thở phả vào tai khiến Thư hơi nhột, hơi ngả người vào ghế né tránh. Nhìn hai người hiện tại, tư thế mập mờ. Long thấy cô thế càng tiến tới, tay giữ cằm cô, cười nhẹ đáp:

- Tôi tình nguyện để em băm vằm!

Nói xong anh cúi đầu đặt nụ hôn lên môi cô, bất ngờ không báo trước. Thư đứng hình chôn chân tại chỗ, đơ trợn trừng mắt nhìn khuôn mặt phóng đại trước mắt mình. Long lần này hôn sâu, không phải chuồn chuồn đạp nước như lần trước, hôn cô một cách điêu luyện. Thư cố giẫy ra khỏi vòng tay anh, như cổ bị chế ngự không sao thoát khỏi, càng cố gắng thoát ra thì Long càng lại gần hơn và hôn sâu hơn. Dần dần dẫn dắt cô chìm đắm vào nụ hôn sâu này. Thư như có như không nắm lấy lưng áo anh, nhìn tưởng chừng như đang ôm anh, hai người hôn nhau say đắm. Long cảm nhận được sự rung động từ cô, càng được nước lấn tới, hôn càng sâu hơn, một cách thuần thục…

Tới khi hai người buông nhau ra cũng là lúc tưởng chừng như rút hết hơi sức của nhau. Thư vì bị rút cạn hơi sức mà mặt hây hây đỏ, nhìn Long ánh mắt muốn giết người. Trong khi đó Long lại vui vẻ, phấn chấn, hiện rõ trên khuôn mặt của anh. Long kéo tay Thư, ôm cô vào lòng, thì thầm nói, giọng trầm ấm:

- Hôn thì cũng hôn rồi, yêu thì cũng yêu rồi, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt viên đạn ấy, tội nghiệp tôi lắm!

Thư đẩy anh ra, như có như không cố kéo khoảng cách, nhưng cũng chả bao, cô cứng miệng nói:

- Ai nói yêu anh? Tôi giờ muốn băm vằm anh từng mảnh một!

Long cười, cùng cô đấu võ miệng:

- Anh có hỏi em yêu anh sao, là em tự nhận nhé? Tôi nói rồi mà tôi cam tâm tình nguyện cho em hành sự! Không phải em lúc nãy cũng đáp lại tôi sao?

- Ai nói tôi đáp lại anh hả??????? Cái đồ biến thái!_ Thư quát, lườm anh

- Tôi biến thái cũng là vì em?! Tôi có thể biến thái hơn nếu em muốn_ Long ha hả đáp, thuận tay lại kéo cô vào lòng mình.

Thư nghe anh nói vậy càng cáu, dù trong lòng lại không khỏi rung động. Cũng kệ anh ôm, cô không thèm cãi với anh vì biết mình không đấu lại được cái miệng dẻo hoạt này. Long thấy cô như vậy biết là mình đã chiến thắng, lòng mở cờ tung hoa. Anh cúi mặt vào hõm vai cô, thủ thỉ:

- Tôi thích em, Lã Thiên Thư! Tôi không biết tình cảm này được bao lâu, tôi chỉ biết mình lần này thực lòng thích em. Không biết em thế nào nhưng tình cảm của tôi không lừa dối.

- Anh nói là thật sao? _ Thư lên tiếng ngắt lời anh.

- Thật! Tôi cam đoan là vậy! Tôi chưa từng vì ai mà vất vả tìm hiểu như em, chưa từng vì ai mà lao tâm khổ tứ như em, cũng chưa ai từng có thể len lỏi trong trái tim tôi như em?! Chúng ta vốn đã xác định quan hệ người yêu, tôi đã tấn công rõ ràng rồi, chỉ mong em đừng cản phá, trái tim này của tôi sẽ đau lắm đấy!

Long đưa tay cô đặt vào ngực trái mình, trái tim anh rõ ràng đang thổn thức khi nói những lời này, cô nhìn thấy ánh mắt anh rất kiên định. Thư cũng đặt tay mình lên chính trái tim mình, cũng thổn thức rộn ràng như vậy. Long vẫn nhìn cô ánh mắt chờ mong, Thư cũng nhìn anh, mắt đối mắt. Sau cùng cô mới lên tiếng, giọng dịu dàng hiếm có:

- Anh đã tấn công, em sẽ đỡ mà không cản phá nữa!

Long nghe vậy mà đơ mấy giây, lòng mừng rỡ. Anh kéo mạnh cô vào lòng, lại cúi xuống hôn cô, như bộc lộ hết cảm xúc của bản thân lúc này! Thư lầ này không giẫy khỏi anh nữa, cô tiếp nhận nó, vòng tay ôm anh, đáp lại. Dù nụ hôn này không sâu như vừa nãy nhưng cũng đủ khiến cả hai đắm say…

Mãi về sau hai người mới buông nhau ra. Long kéo Thư ngồi xuống sô pha, anh ngồi bên cạnh, lấy trong cặp một tập tài liệu. Long cười nói:

- Tí nữa thì quên việc chính. Đây là bản hợp đồng do bên công ty đã soạn thảo, muốn đầu tư vào bên em. Em xem đi, có gì thắc mắc thì hỏi anh?

Thư nhận lấy tập tài liệu, nhìn qua bên ngoài bìa, thấy ghi tên Mike là tổng giám đốc, không khỏi thắc mắc hỏi:

- Mike là tổng giám đốc ABB, vậy còn anh là gì?

- Là là…._ anh ấp úng đáp

- Là gì??_ Thư nhăn mày hỏi, tranh thủ cũng giở từng trang xem.

Long cười cười gãi đầu, không nhịn được thành thật:

- À, thực chất Mike là anh, ban đầu chỉ định đến gặp em một cách thông thường mượn cảnh mà diễn vai nhân viên bình thường thôi, nên anh bảo nhân viên không lấy tên thật của mình. Ai nghĩ cơ sự lại thành ra như này, đôi lúc đánh nhanh thắng nhanh cũng đúng thật!

- Hả? _ Thư ngạc nhiên, không khỏi nghĩ tới anh dùng kế này tấn công cô, nếu hôm nay không xảy ra chuyện vừa rồi, thì có lẽ cô bị lừa rồi chăng?

Nhìn vẻ mặt anh lại vui vẻ như vậy, Thư không khỏi bực mình mà cầm chính tập tài liệu anh vừa đưa đập vào người anh. Long né được mấy lần cũng dính, hòa hoãn nói:

- Thôi, xin lỗi xin lỗi, anh biết sai rồi!

- Cũng biết sai sao? Có phải nếu như hôm nay chúng ta thành ra thế này thì anh tiếp tục diễn vai nhân viên đi lừa gặt em đúng không hả? Cái tên lưu manh này, không thể nhìn cái vẻ ngoài lạnh lùng, ưu tú của anh được, lừa người?

- Hahaha, em chưa nghe câu không thể đánh giá con người qua vẻ bề ngoài à?

- Anh còn cứng họng đấu võ mồm với em? _ Thư không thèm đánh anh nữa, quay ra mặt lạnh chất vấn.

- Đâu dám, anh không lưu manh sao có thể đấu lại được em! Mà anh cũng chỉ lưu manh với một mình em thôi! Thôi xem qua tài liệu đi, nếu được chúng ta kí hợp đồng luôn.

Long kéo cô ngồi lại về ghế, dịu giọng hạ hỏa cô. Thư không nói gì nữa cũng nghiêm túc xem tài liệu, còn anh ngồi cạnh im lặng ngắm cô…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.