Sau khi Hình Thi băng bó vết thương cho Hàn Tử Huyên. Lúc này, cô mới có thể nhìn gương mặt của Hình Thi. Cô không ngờ Hình Thi lại xinh đẹp đến như vậy. Mái tóc dài được kẹp gọn gàng lại phía sau. Hình Thi mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản cùng một chiếc quần jean. Khoác thêm một chiếc áo blouse.
" Cô ấy chỉ bị bỏng nhẹ thôi, tôi đã băng lại vết thương cho cô ấy rồi
Chỉ cần thoa thuốc thì sẽ không sao "
Hình Thi nhìn Vũ Thiên Phong nói
" Được rồi, chúng ta về công ty thôi "
Vũ Thiên Phong quay người trở lại xe. Trong phòng bây giờ chỉ còn Hàn Tử Huyên và Hình Thi. Hàn Tử Huyên nói với Hình Thi:
" Cảm ơn cô, bác sĩ "
" Không có gì
Đây là danh thiếp của tôi. Sau này nếu cần gì thì gọi điện cho tôi "
Hình Thi nghe Hàn Tử Huyên nói vậy, cô cầm chiếc ví của mình lên và lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho cô
Hàn Tử Huyên sau khi nhận danh thiếp thì nhanh chóng trở lại xe, cùng Vũ Thiên Phong trở lại công ty. Trên đường đi, Hàn Tử Huyên nói với Vũ Thiên Phong:
" Cô bác sĩ lúc nãy thật xinh đẹp "
" Cô ấy sao bằng một nửa của em "
Vũ Thiên Phong nói rồi liếc trộm nhìn cô
" Chuyện ở công ty khi nãy.... "
Hàn Tử Huyên định nói về chuyện ở công ty với Kiều Phi thì bị anh cắt lời
" Chuyện đó lát về công ty anh sẽ xử lý "
Về đến phòng làm việc, Vũ Thiên Phong kêu nhân viên gọi Kiều Phi đến. Trong phòng làm việc bây giờ chỉ còn Vũ Thiên Phong, Hàn Tử Huyên và Kiều Phi. Vũ Thiên Phong ngồi trên ghế làm việc của mình, nói:
" Bây giờ ở đây chỉ còn ba người. Kể tôi nghe rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? "
" Tổng giám đốc, Hàn Tử Huyên cô ta ỷ vào việc cô ta là thư ký của anh nên phách lối. Cố ý đổ caffe nên người của tôi. Làm đồ của tôi bị dơ "
Kiều Phi liếc nhìn Hàn Tử Huyên, nói
" Kiều Phi, nói chuyện cho cẩn thận. Là cô cố ý đụng tôi nên mới vậy. Nếu không thì ở đó có đặt camera, có thể xem lại camera thì sẽ biết ai cố tình đụng trúng ai? "
Hàn Tử Huyên tức giận nói. Kiều Phi nghĩ nếu như xem lại camera thì bị thấy mình là người đụng trước. Cô ta nhanh nhảu nói
" Xem camera làm gì? Có mọi người chứng kiến, họ có thể làm chứng cho tôi.
Tổng giám đốc, tôi làm trong công ty đã 6 năm, xin hãy tin lời tôi "
Kiều Phi bây giờ lại có thái độ năn nỉ Vũ Thiên Phong
Vũ Thiên Phong nghe hai người nói vậy. Anh kêu Kiều Phi ra ngoài, lát nữa sẽ thông báo quyết định của mình. Trong phòng chỉ còn mình anh và Hàn Tử Huyên, thấy thái độ của anh như vậy, cô hỏi anh:
" Đừng nói với tôi là anh tin những gì cô ta nói? "
" Tử Huyên, bắt đầu từ ngày mai em không cần đi làm nữa "
Vũ Thiên Phong im lặng một lát rồi nói
" Ngay cả anh cũng nghĩ là tôi sai? "
Hàn Tử Huyên nghe anh nói vậy. Trong lòng cô có chút ấm ức, cô rất muốn anh tin tưởng mình. Nhưng bây giờ lại nghe theo phía Kiều Phi mà bắt cô phải nghỉ việc
" Em không sai, anh cũng biết là cô ta cố tình gây sự với em "
" Vậy tại sao lại bắt tôi phải nghỉ việc "
" Ở đây có rất nhiều người ganh ghét em. Nếu bây giờ anh đuổi việc Kiều Phi, họ sẽ nói anh thiên vị em. Sau này sẽ có nhiều kẻ khác hại em
Với lại để anh nuôi em là được rồi. Em không cần phải đi làm. "
" Nhưng ở nhà lại rất chán. Tôi muốn đi làm "
" Em nghĩ anh không nuôi nổi vợ mình sao? "
" Nhưng mà.... "
Hàn Tử Huyên đang nói thì Vũ Thiên Phong gọi Kiều Phi trở lại phòng
" Kiều Phi, tôi sẽ cho Hàn Tử Huyên nghỉ việc nhưng.... "
Kiều Phi nghe Vũ Thiên Phong nói vậy. Trong lòng cô ta chưa từng cảm thấy vui sướng đến như vậy. Nhưng chợt thấy anh im lặng, cô ta cũng tò mò không biết anh định nói gì tiếp theo
" Nhưng từ đây về sau, tiền lương của cô sẽ bị trừ phân nửa "
" Tại sao vậy Tổng giám đốc. Không phải anh đã cho Hàn Tử Huyên nghỉ việc, anh cũng tin tôi bị cô ta hại. Sao lại trừ lương tôi "
Nghe bị trừ phân nửa tiền lương, Kiều Phi vô cùng hốt hoảng
" Cô làm cho Tử Huyên bị thương. Tôi không đuổi việc vì niệm tình cô làm ở đây được 6 năm
Tôi hỏi cô, cô có biết Tử Huyên là ai không? "
" Cô ta chỉ là thư kí của anh? "
" Cô ấy chỉ là vợ tương lai của tôi
Tôi cho cô ấy nghỉ việc, không phải vì tôi tin lời cô. Mà tôi không muốn cô ấy phải cực khổ đi làm thôi
Cô hiểu chưa? "
Kiều Phi nghe Vũ Thiên Phong nói Hàn Tử Huyên là vợ tương lai của anh. Cô ta nhưng sắp đứng không vững mà ngã. Nếu biết có kết cục như vậy, ngay từ đầu đã không đến gây sự với Hàn Tử Huyên
Khi Kiều Phi rời khỏi phòng làm việc với bộ dạng hối hận, Vũ Thiên Phong thấy Hàn Tử Huyên có chút gì đó không vui. Anh hỏi:
" Vũ phu nhân, còn việc gì làm cho em không vui? "
" Tôi không phục việc anh cho tôi nghỉ việc "
" Phục hay không phục, anh cũng đã quyết định. Bắt đầu từ ngày mai, em hãy yên phận mà làm Vũ phu nhân của anh đi "
Vũ Thiên Phong đi đến bên cô, nói rồi hôn lên môi cô một cái. Anh thật sự không thể cản lại bờ môi quyến rũ của cô