CHAP 19: Sự nhầm lẫn hi hữu.
Sau khi kết thúc phim kungfu panda thì cũng là lúc bé Yum ngáp ngắn ngáp dài buồn ngủ và nhất quyết không chịu tự đi mà đòi nằng nặc Ron phải bồng Yum trên tay mới chịu còn Ron mà không chịu thì bé Yum sẽ khóc ré lên nên bắt buộc cậu nhóc phải bồng bé Yum.
-Ủa,xe đâu rồi_Sin thốt lên khi chiếc xe khi nãy Ron đậu ở đó đã…không cánh mà bay.
-Tôi kêu tài xế lái về rồi.
-Hả?chẳng lẽ đi bộ??_Sin kinh ngạc tròn mắt nhìn Ron.
-Ừ
Trong khi Ron bình thản mà đi thì Sin lại khổ sở tột cùng vì bình thường đi học đã đi bộ mà giờ tới đi chơi cũng đi bộ nốt!
Trên dọc đường đi mọi người cứ nhìn ba người họ như một “gia đình” hạnh phúc,người ngưỡng mộ kẻ ganh tị và một số “diễn viên ganh ghét khác” cứ thế mà “gia đình” này chìm trong nguyên cả một “biển mắt”.Đi một hồi thấy Sin có dấu hiệu mệt Ron mới dẫn Sin vào một nhà hàng để ăn nhưng cô bé cứ khăng khăng không chịu vào.
-Không vào đâu,ăn chỗ thường được rồi cần gì phải vào cái nhà hàng đắt tiền như thế này!_Sin la ó lên.
-Cuộc đời tôi chưa thấy đứa con gái nào ngốc ngếch như cô hết,người ta dắt đi nhà hàng thì không chịu đi mà đòi đi ăn ở mấy tiệm bình dân không à.
-Tôi không thích,nếu cậu có thích thì tự ăn lấy một mình đi còn tôi sẽ dắt bé Yum về nhà.
Sin giật lấy bé Yum trên tay Ron rồi quay đi mặc kệ Yum giảy nảy nhất quyết không chịu về.
-Ừ thì cứ quay đi đi,rồi đừng có hòng mà tôi tha cho cô bảy ngày còn lại đấy nhé!_Ron nói với theo,giọng khiêu khích.
Sin quay qua liếc cậu nhóc phát cháy da rồi vùng vằng quay trở lại,hễ cô bé mà đòi đi về hôm nay là y như rằng Ron sẽ “uy hiếp” Sin bằng cái tuyệt chiêu đó.
-Nhưng cậu phải dắt tôi đến quán bình dân thôi nhé!
-Được thôi,có điều tôi không biết quán nào ngon cả_Ron chau mày
-Làm sao mấy thiếu gia như cậu biết được,có bổn cô nương đây là biết thôi_Sin cười toe rồi “quăn” bé Yum trở lại cho Ron bồng.
……..
Sin dắt cậu nhóc đến một quán ăn nhỏ nhưng ấm áp đúng hợp với thời tiết lành lạnh này,cô bé là khách quen nên vừa mới bước chân vào bà chủ đã niềm nở tiếp đón.
-Hôm nay cháu dắt theo cả chồng đến nữa à,vậy mà bấy lâu nay bác cứ tưởng cháu còn là học sinh ai dè cháu đã có đứa con kháu khỉnh như thế này rồi à.
-Dạ??!?!_Sin trợn mắt kinh ngạc.-cô ơi cháu đúng là học sinh,còn người kia chỉ là….
Ron liền ngắt lời Sin như thể cậu nhóc rất sợ nghe hai chữ sau.
-Con là bạn trai cô ấy chứ không phải chồng như bác đã tưởng,còn đứa nhóc là em của bạn gái con.
-ơ,vậy cho bác xin lỗi nhé!vậy hai cháu muốn ăn gì??_bà chủ cười ngại ngùng.
-lấy món nào ngon ngon thì bác cứ việc đem ra hết đi ạ.
Chưa đầy 10’ sau bà chủ đã đem ra ba tô mì hoành thánh thơm nức mũi.Ron đưa mắt nhìn Sin,vừa đem tô mì ra là cô bé cứ ăn lấy ăn để nhưng cứ cuối gầm mặt xuống mà ăn chứ không một lần ngước lên nhìn Ron,cậu nhóc cũng hiểu ra được chắc chắn là Sin lúng túng vì lời nói của bà chủ chứ không gì hết!
-chị Sin ăn từ từ thôi ạ,kẻo mắc nghẹn thì tiêu_bé Yum khều khều Sin.
Yum vừa dứt câu thì đúng là cô bé bị mắc nghẹn thật,Ron hoảng hốt đưa ly nước ra cho cô bé uống còn bé Yum thì vỗ vào lưng Sin.
-đúng là lời nói của bé Yum đúng thật đấy_Ron ôm bụng cười ha hả
-cười cái gì mà cười,tin tôi đá cậu té ghế luôn không??_mặt Sin đỏ lự lên như trái cà chua chín,một phần vì tức giận và một phần vì…mắc cỡ J
-cô…cô đừng có nói gì thêm nữa,nhìn mặt cô thế này chắc cười đến chết mất,chưa thấy con nhỏ nào có khuôn mặt khờ khờ ngốc ngếch như cô hết!
Ron vẫn tiếp tục cười,còn bé Yum nghệch mặt ra chẳng hiểu hai anh chị mình đang làm “trò” gì trong quán ăn khiến cho cả quán phải đổ dồn ánh nhìn về phía hai người họ.Một lúc sau thì cô bé phát quạo lên đứng dậy đi thẳng ra khỏi quán mặc kệ cho hai anh em kia muốn làm gì thì làm,Ron thấy vậy cũng kêu tính tiền rồi dắt bé Yum đi ra đuổi theo Sin.
Đối với một người từng giành giải nhất cuộc thi chạy đua như Sin mà bị Ron cũng giỏi thể thao cực kì đuổi theo bằng cái đôi chân dài thườn thượt tất nhiên Ron đuổi theo kịp Sin là cái chắc nhưng vấn đề là còn bé Yum,Ron phải vừa chạy vừa bồng bé Yum theo nữa thì khá là bất tiện,chứ chẳng lẽ bỏ Yum ở quán cũng không an tâm nên đành phải “chịu thiệt” vậy thôi.
Đọc tiếp Tình yêu của thiếu gia – Chương 20