Cảnh đám cưới giờ thật hỗn loạn, khách tới tham dự đám cưới thì nhìn nhau xì xào bàn tán lớn nhỏ: sao cô dâu lại ôm người khác trước mặt chú rể thế kia? Chuyện là như thế nào? Và đương nhiên chỉ có người trong cuộc mới hiểu được tình huống gì đang xảy ra.
- Phương, về với anh. Anh không cần biết bất kì lí do gì em lại bỏ đi như vậy nhưng.......anh biết........em yêu anh mà đúng không? Về Trung với anh
Tuấn Khải nâng khuôn mặt thiên thần của nó lên, ép nó nhìn thẳng vào đôi mắt của anh. Bàn tay nó anh đang nắm giữ, anh tuyệt không thể để bàn tay ấy vụt mất thêm 1 lần nào nữa
Nghe Khải nói vậy, nó bất giác sợ hãi quay ra nhìn sắc mặt của Devil, anh ta đang giận, sự giận giữ tăng ngùn ngụt, bàn tay Devil nắm chặt thành quyền. Không xong rồi, nó làm gì vậy nè! Tuấn Khải của nó sẽ bị anh ta hành hạ chết mất.
- Tuấn Khải, em không........em không thể đi........anh về đi, hãy quay về đi.........em hết yêu anh rồi, điều này là thật mà
Hết yêu anh rồi ư? Toàn là nói dối, chẳng nhẽ Khải lại không hiểu nó sao? Khuôn mặt nó đẫm lệ, son phấn gần như trôi hết. Khi nói hết yêu anh, nó không dám nhìn thẳng vào mắt anh. Khải biết mà, nó không bao giờ hết yêu anh được đâu. Anh chắc chắn
- Đây không phải lí do, em không biết nói dối đâu Phương,........là vì Devil uy hiếp em đúng chứ?
Đúng! Khải là người có chỉ số IQ khá cao, nhìn thấy ánh mắt của nó hồi nãy nhìn Devil là anh đã hiểu được phần nào
- Em..........
- Gọi cho tao 50 thằng tới hôn trường ngay lập tức
1 giọng nói lạnh lùng phá chút quỷ dị bỗng vang lên. Devil đang cầm chiếc Iphone 7 gọi cho đàn em tới. Không hay rồi. Nó mặt tái xanh nhìn Devil, đôi chân như muốn nhấc lên chạy tới chỗ hắn ta để cầu xin nhưng không nhấc nổi. Bỗng cánh cửa lễ đường lại mở ra. Tuy là Devil có nhiều người nhưng hắn ta nghĩ, đối phó với Khải chỉ nhiêu đó người là đủ rồi
- Phương.......Phương, cậu............
Là Quỳnh và Hiền, theo sau là Thiên và Nguyên. Do Tuấn Khải vội vàng nên đã nhanh chân tới đây trước còn 4 người bọn họ theo sau
Thấy Phương trong bộ váy cưới, Quỳnh và Hiền chạy tới ôm lấy cô bạn. Nhưng chúng nó biết, hiện giờ không phải là lúc hàn huyên tâm sự. Cái quan trọng bậy giờ là phải làm sao khi đàn em Devil sắp tới rồi
- Phương, mau đi theo anh
Khải bỗng cầm lấy tay nó kéo đi. Nhưng vừa bước được 1 bước, nó cảm thấy có 1 lực mạnh giật nó trở lại và ôm vào người
- Devil.........anh............
Bàn tay nó lại rời khỏi Khải thêm 1 lần nữa. Chết tiệt!
- Đừng hòng rời khỏi tôi, em nên nhớ.......
Giọng Devil là nói với nó, nhưng ánh mắt sắc bén lại nhìn vào Tuấn Khải như ám chỉ 1 điều rằng nó sẽ không rời khỏi đây.
Ui! Đám cưới giờ trở thành cái gì thế này? Âu Dương Thiên Minh thì cũng không có vẻ quá bất ngờ khi nhìn thấy Khải nhưng còn Quách Đình Vĩ? Ông ta khá giận khi nhìn thấy cảnh này! Cái quái gì thế này? Đường đường ông là 1 trùm showbiz, sao lại có thể có ngày mất mặt thế này chứ?
- Tôi nói cho anh biết, nếu Tuấn Khải mà có chuyện gì không hay thì................chính tay tôi sẽ giết chết anh
Nó gằn giọng, ánh mắt căm thù nhìn Devil.
Nhận được câu nói khẳng định chắc nịch, Devil có 1 chút nhạc nhiên khi nghe nó nói nhưng hắn ta lại cười ngay tức khắc. Giết anh ta sao? Đâu có dễ vậy?
- Tuấn Khải, mau......bọn anh mau rời khỏi đây nhanh.......nguy hiểm. Để em ở lại, em không thể đi
Nước mắt nó rơi lã chã
- Phương, chúng ta là bạn thân mà phải không? Sống chết có nhau, tớ không đi được đâu...
Hiền và Quỳnh cương quyết ở lại giải cứu nó khỏi Devil
- Anh sẽ không đi, trừ khi anh cứu được em
Tiếng động cơ ô tô của 50 tên đàn em đã gần đến, nó có thể nghe được. Không ổn rồi.
“ Pằng, pằng”
Hai tiếng súng của bọn đàn em vang lên ở bên ngoài như báo hiệu cho bằng chủ của chúng. Nghe thấy tiếng súng, khách tới tham dự chạy loạn xạ mở cửa ra ngoài với mong muốn bảo toàn mạng sống. Trong đám hỗn loạn đó chỉ có duy nhất 7 người vẫn đứng im không động đậy. Đó là Devil, Khải, nó và 2 cặp còn lại
Đúng lúc đó, 1 chiếc xe Lamborghini trắng cũng tiến tới. Trong chiếc xe đó là mẹ của Devil, Hoàng Bảo Lan. Đang ngồi trong xe, bà bỗng thấy hôn lễ khung cảnh hỗn loạn, sao vậy nhỉ? Bước vội xuống xe, bà cố chen lấn trong dòng người náo loạn và với tình đụng phải 1 người khiến bà tròn mắt nhìn ngạc nhiên đến tột độ
- Âu.....Âu Dương.....Dương Thiên Minh?
Bỗng giọng bà không còn giữ được bình tĩnh mà run rẩy nói không thành lời
- Là bà sao? Hoàng Bảo Lan?
Âu Dương Thiên Minh quá xúc động khi nhìn thấy người con gái năm xưa, người con gái mà ông tìm kiếm suốt 20 năm. Đúng thật là xa tít chân trời, gần ngay trước mắt
Bảo Lan quay người như muốn tránh mặt ông Minh nhưng tay bà đã bị ông giữ lại.
- Bà còn muốn bỏ đi 1 lần nữa sao?
- Bây giờ không phải lúc nói chuyện, tôi muốn biết tại sao đám cưới của con trai tôi đang xảy ta chuyện gì?
Cái gì? Con trai tôi? Nói vậy là Bảo Lan đã có chồng? Và điều quan trọng là............Devil là con của bà ấy và Quách Đình Vĩ sao? Không xong rồi. Nó và Devil là anh em cùng mẹ khác cha
Ông Thiên Minh bỗng giật nảy người khi nghe bà Lan nói vậy. Quả thực không xong rồi. Mặt của ông đang chuyển dần thành màu xám
- Này.......Thiên Minh.....ông không sao chứ? Tôi đang hỏi đám cưới của con trai tôi làm sao vậy?
- Phương..........con tôi........
Sao? Thì ra con dâu tương lai của bà lại là con của Thiên Minh. Bà Lan khá bất ngờ nhìn Thiên Minh, quả thực là duyên phận
- Bảo Lan, bà còn nhớ bà đã có 1 đứa con với tôi không?
Ông Thiên Minh thay đổi hẳn thành thái độ kiên quyết, ông nắm chặt lấy bả vai của bà.
Sao ông ta lại biết rằng bà đã có.............
- Ông nói gì tôi không hiểu, làm gì có con nào của ông, ông sai rồi
- Bà đừng nói dối. Bà nghe rõ đây, đứa con gái của bà và tôi tên là Minh Phương, bà đã rõ chưa? Và nó đang đứng trong lễ đường với bộ váy cô dâu để chuẩn bị kết hôn với con trai của bà đấy. Hai đứa nó là anh em cùng chung 1 mẹ đẻ ra, không thể xảy ra chuyện này được đâu bà có nghe không?
Giống như 1 chuyện gì đó rất kinh khủng mà bà Lan vừa nghe thấy. Con gái bà? Đứa con gái mà gần 20 năm trước bà đã bỏ rơi nó trong nhà chùa, giờ đây lại sắp biến thành con dâu bà sao? Thảo nào khi gặp nó lần đầu tiên bà đã thấy có gì đó rất quen thuộc, không thể ngờ được..........
Không nói gì thêm, bà Lan chạy 1 mạch vào bên trong lễ đường
Bên trong lúc này tình hình thực sự căng thẳng đến đứt dây thần kinh, chiếc súng của Devil đang kề sát đầu Khải
- Cô gái này là của tôi.............
- Là anh ép cô ấy đúng không? Tôi nói cho anh biết Tuấn Vũ, cô ấy sẽ không bao giờ là của anh bởi tình cảm của cô ấy là dành cho tôi
“ Bốp”
1 phát đánh thật đau dành trọn cho Khải
- Câm miệng
- Không, Tuấn Khải........không.......anh đừng nói nữa
- Anh Khải........._Nguyên và Thiên lo lắng cho người anh của mình, mày đẹp nhói chặt
- Devil......mau thả bạn tôi ra
Nó, Quỳnh, Hiền, Nguyên và Thiên đang bị hai, ba tên khác giữ chặt tay, nó cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi, nó muốn ôm chặt lấy Khải ngay lúc này
- Tôi có cố gắng bao nhiêu thì tình cảm của em cũng vẫn đặt lên người Tuấn Khải,......nói.......rốt cuộc tôi thua kém cậu ta ở điểm gì?
Devil ánh mắt sâu thẳm nhìn nó gần như tuyệt vọng
- Đương nhiên anh thua kém Khải, không những thua mà còn thua kém thảm hại, anh không hiểu tôi như anh ấy, không ấm áp như anh ấy, anh luôn áp đặt mọi chuyện lên người tôi trong khi Tuấn Khải thì chưa 1 lần...........
- ĐỦ RỒI
Devil hét lên, tay phải cầm súng nắm chặt giống như muốn bẻ gãy chiếc súng ấy ra. Được, không lấy được trái tim nó thì hắn sẽ chiếm lấy thể xác của nó. Nghĩ tới đây, ánh mắt Devil đục ngầu đầy dục vọng.
- A, Tuấn Khải, cậu cũng đã qua cái tuổi 18 rồi phải không? Xoan nghĩa là đã quá đủ tuổi để xem phim người lớn rồi nhỉ? Vậy hôm nay, tôi sẽ cho cậu chứng kiến cảnh người cậu yêu thương nằm dưới thân của tôi như thế nào?
Nhận thấy trong câu nói của Devil có quá nhiều mối nguy hiểm, Tuấn Khải giật mình
- Devil, cậu định làm gì?
- Suỵt, sẽ biết ngay thôi
Anh ta nở 1 nụ cười đầy sự kinh khủng rồi bước chầm chậm tới chỗ nó. Nó nhìn sắc mặt của Devil rồi muốn giật lùi về phía sau nhưng tay nó đang bị giữ lại, không thể lùi
“Xoạc”
Chiếc váy cưới màu trắng bị xé 1 phát nên đã rách để lộ ra làn da trắng đó
- Không.......
Hiền và Quỳnh kinh hoàng nhìn cảnh tượng đó diễn ra với bạn của mình
- Aaaaaaaaaaaaaaa
Tức nước rồi cũng sẽ vỡ bờ, chính mắt Khải đã chứng kiến cảnh tượng đó. Cố gắng hết sức giãy giụa, anh không muốn tiếp tục nhìn cảnh này của nó và Devil diễn ra
- Devil, anh quá đáng rồi đấy
Nó nhìn anh ta căm phẫn. Không nói gì, Devil mỉm cười rồi ra lệnh cho đám thuộc hạ không có nhiệm vụ ra ngoài. Khuôn mặt anh ta dần dần nhìn từ chiếc cổ của nó đi xuống rồi tiến lại gần nó.........và dự định hành động tiếp theo sẽ là 1 nụ hôn dành cho nó
- Không, dừng lại đi Devil!
Tiếng nói dừng lại vang lên nhưng không phải của nó, của Khải hay của 2 cặp kia mà là của Hoàng Bảo Lan
- Con trai, dừng lại đi, tội lỗi lắm. Phương.......Phương là em gái của con đấy
Hành động kia bỗng dừng lại, nó có thể cảm nhận được đôi bàn tay đang ôm eo nó bắt đầu run rẩy
- Mẹ có biết mẹ vừa nói gì không?
- Mẹ biết, nó là em gái con, trước khi lấy Quách Đình Vĩ mẹ đã có Phương với Thiên Minh, chỉ là mẹ quá đau khổ nên mới bỏ Phương trong chùa mà đi. Tin mẹ, nó là em gái con mà Devil
Nó trợn tròn mắt ngạc nhiên? Bà ấy mới nói gì vậy?
- Devil mau dừng lại đi, Phương là em gái cháu thật mà, buông em nó ra đi và đừng tiếp tục diễn ra hành động này nữa
Ông Thiên Minh cũng đi vào
- Bố.......bố........là thật sao?
Nước mắt nó tự nhiên rơi nhiều hơn trước? Hôm nay là ngày gì mà nó phải chịu đựng nhiều như vậy?
- Đi hết ra ngoài
Devil ra lệnh cho mấy tên đang giữ tay chúng nó ra ngoài. Được thả, Quỳnh vội bỏ áo khoác ngoài ra khoác tạm lên người nó để không còn bị lộ ra
Nó lại bắt gặp ánh mắt của Devil nhìn nó, không còn gắt gao, không còn chiếm hữu, mà thay thế vào đó là 1 câu hỏi “ Rốt cuộc em là ai?”
Nó vội chạy lại ôm lấy Tuấn Khải, nhìn lại chỗ vết thương mà vừa nãy Devil đã làm với Khải.
Kết thúc rồi, có lẽ sẽ không còn thử thách nào đối với Khải và nó nữa?
Devil lặng lẽ không nói gì, giống như là anh ta chưa thể chấp nhận sự thật này. Anh ta cần phải kiểm tra xem mẹ anh ta có nói thật không? Hay chỉ là........lừa dối để giải thoát cho nó. Nhưng mà, nhìn kĩ thì nó rất giống mẹ Devil. Có thể là sự thật. Hắn ta lại nghĩ đến ngày hôm ấy, khi vô tình vào phòng mẹ, anh ta đã nhật được 1 tấm ảnh của 1 người con gái trẻ với 1 người đàn ông trong rất đẹp đôi. Thì ra, là ảnh của mẹ và Thiên Minh hồi trẻ. Câu trả lời dường như đã quá rõ. Kết thúc rồi, anh ta có em gái và em gái của anh ta là nó, là Minh Phương