Tình Yêu Của Vương Tuấn Khải

Chương 41: Chương 41: Bữa Ăn Vui Vẻ




Mấy ngày sau đó, cứ hễ nó nhìn thấy anh là hai đứa lại xông vào đánh nhau, không đánh nhau thì cãi nhau, Hiền, Nguyên, Quỳnh và Thiên thì chả hiểu chuyện gì đang xảy ra với 2 đứa nó cả, hỏi thì không ai thèm trả lời. Bực quá đi mất

Mới đó mà chỉ còn 1 tuần nữa là đến sinh nhật của Tuấn Khải rồi. Cả Fan, cả Idol đều đang gấp rút chuẩn bị cho bữa tiệc, vé tham dự tiệc sinh nhật tròn 20 tuổi của Khải cũng đang được chuẩn bị, tất cả đều đang rất bận

Trong khi đó tại phòng tập nhảy

- Thiên Tỉ, Vương Nguyên, Tuấn Khải nghỉ 1 chút ăn tối đã nào_ Hiền vừa đi vào vừa gọi ầm lên, chả là 3 đứa chung nó vừa đi mua đồ ăn và nước uống tẩm bổ cho mấy anh vì mấy ngày hôm nay các anh bận quá rồi

Nghe thấy đồ ăn, Nguyên không thèm nhảy tiếp nữa xông ra nhăm nhe túi đồ ăn từ tay Hiền

- Ấy, ấy bình tĩnh em lấy cho, có cần phải vội thế không?_ Hiền phì cười nhìn điệu bộ của người yêu

- Cần chứ, anh đói muốn xỉu rồi đây nè

- Anh thì lúc nào chả đói_ Quỳnh châm chọc

Tuấn Khải thì kiên nhẫn tập hết bài nhảy mới ra ăn nhưng còn Thiên Tỉ- anh vẫn đang miệt mài với đoạn nhảy khó. Vũ đạo là thứ quan trọng đối với Thiên, lúc nào anh cũng tập nhảy, nhiều khi tập nhảy quá sức khiến thể xác anh bị thương

- Thiên à! Anh qua đây nghỉ 1 chút, tập nhảy sau đi_ nó sắp đồ uống lên bàn lo lắng nhìn theo anh vẫn đang miệt mài tập nhảy

Vì không có thời gian đi nhà hàng ăn uống, cũng không có thời gian về nhà nên bắt buộc chúng nó phải ăn đồ ăn nhanh

- Mọi người ăn trước đi, tôi ăn sau cũng được_vừa nhảy vừa nói, mồ hôi thấm đẫm áo rồi, anh nhất định phải nhảy cho kì được đoạn này

Thấy thế Quỳnh đứng phắt dậy xoay người đứng nhìn Thiên. Vẫn cái cử chỉ ấy, vẫn cái ý chí kiên định ấy, vẫn con người ấy, anh đang ở rất gần, hình ảnh này của anh đẹp hơn bao giờ hết, chính vì vậy nhỏ mới yêu anh, thậm chí yêu rất rất nhiều

- Thiên Tỉ à, em biết anh muốn nhảy thành công đoạn nhảy này nhưng phải ăn chút gì cho có sức đã rồi tập tiếp chứ anh, ở Việt Nam em có câu “ có thực mới vực được đạo” nên anh ra đây đi, hôm nay em có mua đùi gà chiên cho anh nè_ Quỳnh vừa nói vừa chạy ra tắt nhạc buộc anh phải dừng lại. Bị tắt nhạc, Thiên nhìn nhỏ có chút tức giận nhưng thấy ánh mắt kiên định của nhỏ anh lại phì cười

“ Cô ấy lo cho mình đấy chứ”_ Thiên nghĩ

Rồi từ từ bước đến bàn ăn, ngồi xuống cầm chiếc đùi gà lên ăn 1 cách ngon lành, thấy thế nó cũng thấy vui

- Ô lạ nha, Quỳnh! Đây là lần đầu tiên anh thấy có người khuyên được nó trong việc tập nhảy đấy, đến ngay cả anh cũng có bao giờ khuyên nổi nó đâu, ví dụ như cái năm sinh nhật Thiên Tổng 15 tuổi, nó tập nhảy tới mức bị thương phần eo mặc dù anh khuyên thế nào nó cũng không chịu nghe, đến nỗi anh giận nó vài tuần cơ, còn có khi........ưm ưm_ Khải vừa nhai miếng đùi gà vừa nói khiến Phương bực bội, thế là nó nhét ngay cái đùi gà khác vào miệng anh khiến anh hết nói @@

Bỏ được miếng đùi gà ra, Khải bực mình

- Cô không bỏ qua được chuyện đó hay sao mà kiếm chuyện với tôi hoài à_ anh thực sự đang khá là bức xúc, hôn nó 1 cái thôi mà anh phải chịu khổ mấy ngày hôm nay rồi

- Tôi không bỏ đấy thì sao?_ nó vênh mặt cãi lại

- À, đã thế thì..........này Thiên Tỉ, em có biết ở đây có 1 người thích em.....ưm ưm_ lần này Khải bị bịt miệng không phải bằng đùi gà mà bằng bàn tay của nó

- Nốt ngày hôm nay rồi tôi bỏ qua là được chứ gì, anh bớt nói lại đi, đang ăn mà nói hoài_ nó mỉm cười nhẹ nhàng, ngây thơ vô ( số) tội, cái thái độ này làm Khải phát bực thêm

- Ơ, anh Khải, chuyện anh vừa nói là thật á? Chỉ có mỗi em khuyên được anh ấy thôi à? Haha em là thiên tài_ nhỏ vui mừng nhảy tâng tâng

- Vớ vẩn, anh đúng là nhiều chuyện_Thiên Tỉ lạnh lùng, tay vẫn cầm miếng đùi gà ăn liên hồi

Bữa ăn hôm nay đúng là vui quá đi mất

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.