Tình Yêu Giả Dối

Chương 1: Chương 1: Gặp lại




“Tôi chỉ dạy một lần, em nghiêm túc học.”

Hơi thở nồng nặc mùi rượu mơ hồ phả vào tai, khiến trái tim nàng tê dại, Vân Sơ nằm ngửa trên giường, thở hổn hển như một con cá sắp chết, trong hoảng hốt, nàng ngửi thấy mùi nước hoa trên người Giản Du.

Hương thơm rất dịu, giống như ngọn gió thổi nhẹ qua rừng rậm, làm gợn lên một hồ xuân thủy.

Nàng nghe thấy giọng nói của mình: “...... Dạy cái gì?”

Ánh đèn tường giống như từng tầng lự kính mông lung mà ái muội, khuôn mặt gần trong gang tấc của Giản Du trở nên mơ hồ, mái tóc dài của cô xõa xuống, nhẹ nhàng lướt qua cổ của Vân Sơ, khiến nàng cảm thấy ngứa ngáy.

Nàng nghĩ rằng, Giản Du thật sự là một đạo diễn thiên tài rất biết cách giảng dạy cho diễn viên, rất nhiều sinh viên khoa diễn xuất đã tham gia lớp học của cô, tất nhiên là nàng không vắng mặt lần nào cả, tuy rằng ý của Túy Ông không phải ở rượu, nhưng tốt xấu gì nàng cũng học được không ít.

Nhưng hiển nhiên là hiện tại Giản Du không phải muốn dạy nàng kỹ năng diễn xuất.

Giản Du cúi người, cắn cổ áo nàng kéo xuống phía dưới, khi Vân Sơ chợt nhận ra điều gì đó thì Giản Du đã ôm lấy nàng, mu bàn chân nàng bỗng nhiên căng thẳng, trần nhà trở nên lúc gần lúc xa.

Thì thầm, hôn môi, triền miên không dứt.

Nàng chìm trong vui sướng cực hạn, không ngừng hạ trụy.

Chìm vào đáy biển.

......

Vân Sơ bị tiếng chuông di dộng đánh thức.

Nàng cố gắng tỉnh táo, tay sờ soạng ở bên gối một lát mới chạm tới di động, cũng không nhìn thấy là ai đã trực tiếp ấn nghe, chưa đến hai giây, giọng nói lanh lảnh chói tai của người đại diện Trần Tĩnh lan tỏa toàn bộ căn phòng: “Vân Sơ! Hôm nay tôi sẽ cùng với cô đồng quy vu tận!”

Vân Sơ đã tập mãi thành thói quen mà kéo bịt mắt xuống, cất tiếng nói lười biếng: “Làm sao vậy?”

“Làm gì? Cô còn hỏi tôi làm sao vậy?” Tiếng của Trần Tĩnh như pháo nã liên tục, dường như là dỗi: “Cô vậy mà lén lút ở sau lưng tôi tiếp nhận《 Love Tips 》? Ai đồng ý? Ai cho phép? Khách mời chính của mùa này đều là Lesbian cô không biết sao?”

Love Tips......?

Não bộ chậm chạp dần dần thức tỉnh, Vân Sơ úi một tiếng: “Em biết nha!”

“Nha cái cây búa cô!” Sức chống cự của Trần Tĩnh đối với hành động cố tỏ vẻ dễ thương của nàng là mười phần, một quyền đập vào cửa khách sạn: “Xuống giường mở cửa!”

/

Hai phút sau.

Vân Sơ và Trần Tĩnh một người trên giường một người dưới giường, mắt to trừng mắt nhỏ.

Trừng mắt nhìn một lát, Trần Tĩnh liếc mắt nhìn nàng một cái, đá giày cao gót xuống, nhếch chân bắt chéo, môi đỏ khẽ nhếch: “Nói đi, Vân đại tiểu thư, nghĩ như thế nào?”

Vân Sơ ngẩng đầu nhìn: “...... Không nghĩ gì cả, người ta mời thì em nhận thôi.”

“Tôi đã hỏi nhà sản xuất rồi, cô ấy nói chính em là người tìm tới tổ chương trình.”

“Chị Tĩnh đúng là thần thông quảng đại danh bất hư truyền!”

“Bớt tâng bốc tôi!”

Về Trần Tĩnh, cô ấy vào nghề này hơn mười năm, những người mà cô ấy dẫn dắt nhiều không đếm xuể, có người phi thăng thành công rời khỏi công ty, có người giải nghệ mờ nhạt trong biển người, mỗi khi nhắc tới cô ấy, ai cũng phải thốt lên rằng “Chị Tĩnh là một người tốt và có năng lực nghiệp vụ rất mạnh”, những việc như cắt giảm tài nguyên của nghệ sĩ là việc không có khả năng xảy ra.

Nhưng 《 Love Tips 》thì không giống vậy.

Tiền thân của chương trình《 Love Tips 》là 《 30 ngày cùng nhau sinh hoạt 》, là một chương trình thực tế, ekip mời ba cặp đôi khách mời, lần lượt là người yêu, anh em và bạn thân.

Khách mời đều là những minh tinh nổi tiếng, độ nổi tiếng không hề thấp, tập cuối thậm chí còn phá đảo rating của đài vì tập đó cặp đôi bạn thân công khai ở bên nhau.

Cùng năm, cặp đôi người yêu tuyên bố lãnh chứng.

Một năm sau, cặp anh em kia cũng......

Cư dân mạng: Tới một đôi thành một đôi, đây đích thị là chương trình yêu đương hàng thật giá thật!

Vì vậy, khi chuẩn bị cho mùa thứ hai, tổ chương trình đã nảy ra ý tưởng, lợi dụng nhiệt độ sẵn có, đổi chủ đề thành chương trình tình yêu, vốn là tình yêu nam nữ, nhưng gần hai năm nay hôn nhân đồng giới đã hợp pháp, cho nên mùa mới quyết định mời những cặp đôi đồng giới.

Đây là tham gia chương trình sao?

Đây là come out!

Trần Tĩnh nói: “Chị sẽ từ chối chương trình này giúp em.”

Vân Sơ lập tức phản đối: “Không được.”

Trần Tĩnh nhướng mày: “Làm sao? Ở giới giải trí không có danh tiếng, dự định tìm bạn gái giải nghệ à?”

“Em là vì sự nghiệp!” Vân Sơ ghé vào trên giường, một tay chống cằm, một tay khác giơ ba ngón tay lên thề, thấy Trần Tĩnh rõ ràng không tin, nàng hậm hực: “Đầu xuân em không có quay chụp, dù sao cũng phải làm chút gì đó để cho người ta biết mặt em chứ?”

Trần Tĩnh cười tủm tỉm: “Sao chị lại không biết em có tinh thần vì sự nghiệp như vậy ha?”

Vân Sơ bắt đầu tham gia diễn xuất từ năm hai đại học, năm ba ký hợp đồng công ty, đến tháng 12 năm nay, tính toán đâu cũng xuất đạo bốn năm. Những thứ khác không nói, nàng chỉ yêu thích đóng phim, trong cái giới giải trí mà lưu lượng chiếm ưu thế, các chương trình tạo nhiệt độ này, nàng cũng kiên trì không ngừng từ diễn vai quần chúng tới vai nữ phụ.

Đáng tiếc thời vận không tốt, quay năm bộ phim, bốn bộ chờ phát sóng, bộ duy nhất được chiếu chỉ là vai khách mời, thời lượng cũng được 3 phút 14 giây, ngay cả mặt người xem còn chưa có nhìn kỹ là đã hết cảnh.

Trần Tĩnh cũng nôn nóng, cô ấy nói đóng phim không được thì nhận tham gia chương trình tạo chút nhiệt độ cũng được mà?

Vân Sơ không chịu, nàng khuyên Trần Tĩnh: “Chị đừng vội nha.”

Trần Tĩnh: “Sao không vội?”

Vân Sơ: “Dù sao thù lao đóng phim còn không nhiều bằng tiền em kiếm được từ việc quản lý tài chính cá nhân* trong một tháng nữa đó.”

*Tài chính cá nhân sẽ liên quan đến các vấn đề tài chính thường gặp như: chi tiêu, thu nhập, đầu tư, tiết kiệm,… Hoặc bạn cũng có thể hiểu tài chính cá nhân là việc sử dụng đồng tiền sao cho hiệu quả nhất.

Trần Tĩnh: “...... Tôi cầu xin cô rời khỏi giới giải trí về kế thừa tài sản đi thôi!”

Vân Sơ cái gì cũng không chịu, giữ khư khư thái độ sống Phật hệ, chương trình không nhận, hợp đồng quảng cáo thì không bằng người đã lăn lộn ở giới giải trí nhiều năm, cầm 5000 đồng tiền lương cố định, quanh năm suốt tháng đều là nghỉ phép.

Sau đó, Trần Tĩnh cũng trở nên mệt mỏi, tùy nàng vậy, nhưng giờ thì hay rồi, không rên một tiếng mà nhận tham gia chương trình yêu đương.

Vân Sơ yên lặng mà tiếp thu lời phê bình và chỉ trích của Trần Tĩnh, chờ cô ấy ngừng nói mới trầm giọng nói: “Ai rồi cũng sẽ thay đổi.”

Trần Tĩnh cười lạnh: “Vậy cô thay đổi cũng có chút nhanh ha, tuần trước vừa mới nhấn mạnh với tôi một lần là sau khi bộ phim này đóng máy không có kịch bản mới thì cô sẽ nghỉ phép liền, đi đâu chơi?”

Vân Sơ: “California đại lộ hoàng hôn lộng gió.”

Trần Tĩnh tiếp tục cười lạnh.

Vân Sơ: “Ây......”

“Chờ chút,“ Trần Tĩnh bỗng nhiên ngồi thẳng người, nói: “Vân Sơ, đừng có nói là em nghe Giản Du sẽ tham gia cho nên mới tiếp nhận chương trình này đó nha?”

Dường như là ấn xuống chốt mở nào đó, Vân Sơ bất chợt lại rơi vào giấc mộng vừa rồi, cảnh xuân triền miên kiều diễm được bao phủ bởi một lớp màng mờ ảo, rõ ràng đã qua bốn năm, mỗi khi nhớ tới, vẫn cứ nhịn không được mặt đỏ tim đập.

Đây là dấu vết mà Giản Du để lại cho nàng.

“Đừng có nằm mơ, chị biết em muốn lân la làm quen với đạo diễn lớn, nhưng em chưa từng tiếp xúc với cô ấy nên không biết, cô ấy với phong thái không dính khói lửa phàm tục ấy, sao có thể tham gia chương trình yêu đương?” Trần Tĩnh khẳng định: “Trừ khi là cô ấy bị hạ giáng đầu thuật!”

Vân Sơ chưa từ bỏ ý định: “Em xem bài đăng của account marketing, phòng làm việc của Giản Du cũng không bác bỏ tin đồn.”

“Ngày thường chị cũng đâu có bác bỏ tin đồn nào của em, càng miễn bàn Giản Du, Giản Du là ai chứ? Thành tích của cô ấy còn muốn chị thuật lại hết cho em nghe sao?”

Vậy thì không cần.

Vân Sơ hậm hực, thành tích của Giản Du nàng đã sớm nhớ kỹ trong lòng.

Giản Du, đạo diễn trẻ tuổi xuất sắc nhất tại giải Kim Lộc.

Đại học năm hai, Giản Du đã giành được Giải thưởng Đạo diễn Sinh viên cho bộ phim mini 《 danh hiệu 21 》Sau khi bộ phim được phát hành, số lượt xem đã vượt quá 100 triệu chỉ sau năm ngày. Cùng năm, cô trở thành học trò của Trương Thầm Hào, thái sơn bắc đẩu trong giới điện ảnh, đã biên soạn kịch bản 《 buôn bán 》, đạt được giải thưởng kịch bản xuất sắc nhất tại Kim Lộc.

Sau khi tốt nghiệp đại học, cô đến Boston học và chuẩn bị cho bộ phim 《 Kissed the Deep Sea 》, phim lấy đề tài hiện thực, áp dụng kỹ xảo quay táo bạo, đã giành Giải Sư Tử Vàng tại Liên hoan phim quốc tế, giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất cùng với Giải phim xuất sắc nhất của Kim Lộc, cũng là bằng vào bộ điện ảnh này, Giản Du giành được giải Đạo diễn xuất sắc nhất.

Xuất đạo bảy năm nhận vô số giải thưởng, địa vị trong giới rất ổn định, như mặt trời ban trưa.

Vân Sơ khẽ nói: “Lỡ như là thật thì sao?”

Không đợi Trần Tĩnh phản bác, nàng lập tức nói sang chuyện khác: “Chị đích thân đến đây không phải chỉ để giáp mặt mắng em chứ? Là đến tiễn em sao? Nhưng là buổi tối em phải lên máy bay rồi.”

Trần Tĩnh ồ một tiếng: “Chị hủy chuyến bay của em rồi.”

Vân Sơ: “Hả?”

Trần Tĩnh đứng lên, khịt mũi, nói: “Ghi hình chương trình yêu đương cùng Giản Du là chuyện viển vông. Nhưng nhặt của hời được nhân vật khách mời trong bộ phim mới của Giản Du thì có thể đấy.”

Vân Sơ sững sờ ở tại chỗ: “Hả???”

/

“Đạo diễn Giản — “

Ở phim trường ồn ào náo nhiệt, người phụ trách chạy chậm trên nền tuyết mỏng, hơi thở nóng hổi tan biến trong không khí âm độ, cô nàng thở hồng hộc mà chạy vào lều: “Đạo diễn Giản!”

Vừa bước vào đã bị trợ lý ngăn cản: “Chờ chút, đạo diễn đang giảng diễn.”

Người phụ trách vội vàng bước sang một bên.

Hẳn là mới vừa kết thúc một cảnh quay, Giản Du cầm bình giữ ấm ngồi trên ghế, nam chính ngồi xổm bên cạnh cô, hai người hết sức chăm chú mà nhìn hình ảnh trên màn hình, Giản Du thỉnh thoảng nhỏ giọng nói hai câu gì đó.

Cô mặc màu áo lông vũ màu đen, quần áo màu đen, tóc cũng màu đen, chỉ có mặt là trắng, màu môi thủy nhuận, có màu hồng nhạt.

Vẻ đẹp lãnh đạm.

Trợ lý và người phụ trách rất quen thuộc, thấy vẻ mặt của cô nàng như trút được gánh nặng, hỏi: “Chuyện đã giải quyết rồi sao?”

Người phụ trách không thể che giấu sự vui vẻ: “Giải quyết rồi!”

Đoàn phim của bọn họ đang quay bộ phim truyền hình lấy chủ đề từ gia đình được sản xuất bởi nền tảng video nhất định và truyền hình vệ tinh, nam nữ chính đều là diễn viên phái thực lực, biên kịch cũng có danh tiếng trong ngành, còn có Trương Thầm Hào ra mặt thuyết phục Giản Du đảm nhiệm vai trò đạo diễn cho bộ phim này.

Hiện tại, kế hoạch quay phim của đoàn phim đã đi vào quỹ đạo, nhưng trong hai ngày này đã xảy ra một sự cố nhỏ.

Nguyên nhân gây ra là nền tảng bên kia muốn nhét một tiểu lưu lượng vào, đóng một nhân vật bình thường suất diễn cũng không nhiều lắm để tạo chút nhiệt, thuận tiện để Giản Du hướng dẫn kỹ thuật diễn. Nền tảng là nhà tư bản lớn nhất, Giản Du đồng ý, biên kịch suốt đêm thêm suất diễn, quyết định chiều nay sẽ quay chụp.

Kết quả, buổi sáng nhận được điện thoại người đại diện, nói là đụng lịch quay của nghệ sĩ nên yêu cầu dời ngày quay lại hai ngày.

Điện thoại là do Giản Du trực tiếp bắt máy, người đại diện ở bên kia điện thoại kiêu căng ngạo mạn: “Đạo diễn Giản cũng biết, độ nổi tiếng của Xuân Hoà nhà chúng tôi quá cao, khách mời bên kia của cô, cô xem thử, sắp xếp lại xem?”

Giản Du mặt vô biểu tình mà nghe xong, nói: “Bối cảnh đã dàn dựng xong rồi.”

Người đại diện cười nói: “Tôi biết, lần sau lại —”

Giản Du ngắt lời: “Lần này không tới thì lần sau cũng không cần tới.”

Nói xong, trực tiếp cúp điện thoại.

Bối cảnh đã bố trí xong, dù sao suất diễn không nhiều lắm, Giản Du liền gọi người phụ trách tùy tiện tìm một diễn viên quần chúng có kỹ thuật diễn không tồi đến thay thế.

Cũng vừa khéo, người phụ trách vừa ra cửa đúng lúc gặp phải đoàn phim chuẩn bị khởi động máy ở kế bên, người đại diện của nam chính là chị Tĩnh cũng ở đấy, hàn huyên đôi câu, chị Tĩnh vỗ tay một cái: “Dưới trướng của tôi có một diễn viên nữ, ngày hôm qua mới vừa đóng máy, vẫn còn chưa đi đâu, nếu không tôi gọi tới cho cô?”

Vì thế hai người ăn nhịp với nhau.

Chờ Giản Du giảng diễn xong, cô nàng thuật lại mọi chuyện, Giản Du hỏi: “Cô nói với đạo diễn Vưu chưa?”

Đạo diễn Vưu, đạo diễn tổ B, phân cảnh này là hắn chỉ đạo.

Người phụ trách nói: “Sơ yếu lý lịch của diễn viên chị Tĩnh đã gửi cho tôi, nếu ngài cảm thấy được, tôi sẽ nói cho Vưu đạo.”

Giản Du lật kịch bản, không hứng thú lắm: “Suất diễn không quá mười phút, không cần đưa tôi xem. Trực tiếp đi tìm Vưu đạo, đừng chậm trễ quay chụp.”

Người phụ trách ngẫm lại thấy cũng đúng, nói câu được rồi đi, Giản Du bỗng nhiên nhớ tới cái gì, giương mắt: “Chờ chút.”

Người phụ trách phanh gấp: “Làm sao vậy đạo diễn!”

“Chị Tĩnh, là Sơn Trúc giải trí sao?”

“Đúng vậy!”

“...... Đưa sơ yếu lý lịch diễn viên cho tôi xem.”

Sơ yếu lý lịch rất quy củ, ảnh thẻ ở trang đầu tiên được chụp cẩn thận, trên nền màu xanh lam, cô gái buộc tóc đuôi ngựa khoe hàm răng trắng và ngồi ngay ngắn trước ống kính, nở nụ cười rạng rỡ và tràn đầy năng lượng.

Tên họ: Vân Sơ.

Cung hoàng đạo: Song Tử.

Có kinh nghiệm diễn xuất phong phú, từ vai diễn phụ mới nhất, đến diễn xuất cho câu lạc bộ của trường, thậm chí còn tham gia một bộ phim nào đó làm phông nền cũng viết vào.

Giản Du cười một cái.

Lắc lắc đầu, đem sơ yếu lý lịch trả lại cho người phụ trách.

Người phụ trách có chút đắn đo không hiểu, thật cẩn thận hỏi: “...... Cô gái Vân Sơ này, làm sao vậy?”

“Không,“ Giản Du cúi đầu, như suy tư gì: “Em ấy học chung trường với tôi.”

Người phụ trách bừng tỉnh đại ngộ.

Đã hiểu, là học muội nha, phải chiếu cố nhiều!

/

Bộ phim truyền hình này chủ yếu xoay quanh ở ngõ nhỏ, vì thế đoàn phim liền đặt bối cảnh ở ngõ nhỏ, tổ A là ngoại cảnh, tổ B là trong nhà, ở bên ngoài có thể nhìn thấy cảnh tượng trong phòng của nữ chính trên lầu hai.

Vai diễn của Vân Sơ chính là một cô gia sư trưởng thành có mị lực, là công cụ người thúc đẩy tình cảm của nam nữ chủ.

Hình tượng của nữ chủ là phản nghịch, là thiếu nữ bất lương điển hình, là nhân vật mà trong trường ngoài trường đều phải gọi một tiếng chị đại, rất khinh thường gia sư, ở trước mặt nàng liền bắt đầu hút thuốc.

Vân Sơ đẩy cửa sổ ra, gió bắc cuốn lấy bông tuyết thổi tới.

“Cắt.” Dưới lầu cách đó không xa, nơi mà máy quay phim không thể quay tới, Giản Du đứng lên, ý bảo diễn viên ở bên cạnh chờ, cô xem nội dung quay chụp, gật gật đầu: “Được rồi, hôm nay đến đây thôi, kết thúc công việc đi.”

Trường quay ngay lập tức trở nên bận rộn.

Giản Du ngồi trở lại, uống một ngụm nước trong bình giữ ấm, suy nghĩ một chút vẫn là lên lầu xem tình huống quay chụp của tổ B. Hàng hiên cố ý làm cũ, biển quảng cáo nhỏ bị xé hư và dơ bẩn có vẻ rất có cảm giác cũ kỹ, cô nhẹ nhàng bước vào phòng, nhân viên công tác nhường ra một cái đường nhỏ, nhỏ giọng nói: “Chào đạo diễn Giản.”

Giản Du khẽ gật đầu, Vưu đạo cũng thấy cô, vẫy tay, chỉ vào Vân Sơ trong màn hình, khen nói: “Cô gái nhỏ này, rất có năng lực.”

Giản Du cười cười: “Phải không?”

“Là thật sự!” Vưu đạo tưởng cô không tin, kích động: “Cô biết nữ diễn viên chính của chúng ta tuyệt vời như thế nào mà đúng không? Nhưng không ngờ rằng cô gái nhỏ này có thể tiếp diễn được tất cả, hơn nữa, một chút cũng không có bị áp......”

Vưu đạo càng khen càng nhiều, Giản Du thất thần mà nghe, lấy di động ra.

WeChat có ba tin nhắn chưa đọc, đến từ Tiểu Lưu trợ lý riêng của cô.

【 đạo diễn, giám đốc Hạ lần trước tới phòng làm việc một hai phải đầu tư cho phim mới lại đến nữa rồi, điều kiện vẫn là như vậy, chỉ cần ngài tham gia 《 Love Tips 》, tiền sẽ lập tức chuyển vào thẻ 】

【 còn có, lần trước ngài muốn danh sách khách mời của《 Love Tips 》 tôi đã tìm được rồi】

【 hình ảnh 】

Giản Du click mở hình ảnh.

Khách mời rất phong phú, có diễn viên lồng tiếng, có tổng tài, có nhiếp ảnh gia, còn có diễn viên.

Cô nhìn chằm chằm hình ảnh một lát, nghe được Vân Sơ được Vưu đạo khen đến ba hoa chích choè đang nói gì đó với nữ chính, nâng lên mắt, nhập chữ: “Cô nói cho hắn, tôi đồng ý.”

/

Tuy rằng nhân vật của Vân Sơ này suất diễn ít, nhưng mở đầu, giữa và kết phim đều có lên sân khấu, quay ba cảnh một lúc, cũng tới buổi tối mới kết thúc.

Vân Sơ quay chụp kết thúc, cùng đạo diễn diễn viên hàn huyên xong, mới ra tới đã bị chị Tĩnh một phen túm đi.

Vân Sơ khoe khoang: “Biểu hiện vừa rồi của em không tồi đúng không? Một lần là qua, không có NG, năng lực nghiệp vụ chuẩn cmnr, chị nói xem em có nên ghi cái điểm sáng này vào sơ yếu lý lịch không — ui ui ui! Chị kéo em làm gì!”

Trần Tĩnh: “Giản Du bị trúng thuật giáng đầu rồi!”

Vân Sơ: “......?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.