Tình Yêu Giả Dối

Chương 43: Chương 43: Hôn môi




Phòng giám sát Trốn thoát khỏi mật thất.

Nhân viên công tác Viên Viên là fan trung thành của Giản Du, xem các tác phẩm do Giản Du đạo diễn không dưới trăm lần, sau khi biết được Giản Du là cong, trực tiếp từ fan điện ảnh thăng cấp thành fan bạn gái, vì thế khi Giản Du tới tham gia chương trình yêu đương, phía chính phủ kéo cô và Vân Sơ xào cp, làm cô ấy có thành kiến rất lớn về Vân Sơ.

Ha hả, một tiểu diễn viên tuyến mười tám vô danh tiểu tốt không biết từ chỗ nào chui ra, thì có thể thật lòng thật dạ với Giản Du sao? Nhất định là coi trọng lưu lượng của Giản Du, muốn bú fame cũng như hưởng ké tài nguyên chứ gì!

Vì vậy, khi cô ấy biết được Vân Sơ và Văn Tây sẽ đến đây để hẹn hò vào buổi sáng, cô ấy quyết định thay đổi cương vị với một đồng nghiệp gần đây rất thích Vân Sơ, trốn vào phòng giám sát, mắt không thấy tâm không phiền, nhân tiện xem thử có thể khai quật bộ mặt thật của Vân Sơ sau máy quay hay không.

Cô ấy xem Love Tips rồi và cô ấy cũng thừa nhận, biểu hiện của Vân Sơ trong chương trình xác thật rất được lòng người khác.

Nhưng mà! Thứ không thiếu nhất trong giới giải trí chính là hình tượng!

Đáng yêu ngây thơ?

Giả!

Hoạt bát năng động?

Diễn!

Giản Du yêu Vân Sơ từ cái nhìn đầu tiên?

Kịch bản viết!

Viên Viên xoa tay hầm hè chuẩn bị cầm chứng cứ lên diễn đàn thêm mắm dặm muối, để cư dân mạng nhìn rõ bộ mặt thật của Vân Sơ. Chờ rồi lại chờ, cuối cùng cũng chờ được ekip《 Love Tips 》 đến.

Vãi ò? Viên Viên nhìn camera theo dõi, sao Giản Du cũng tới?!

Giản Du có đến thì cũng không sao, nhưng vừa đến liền dán mắt lên người Vân Sơ, ngay cả khi màn hình theo dõi không rõ ràng, cô ấy cũng có thể nhìn ra thâm tình bên trong ánh mắt ấy! Viên Viên an ủi bản thân, theo kinh nghiệm phân tích của fans, kịch bản cp của Giản Du chắc chắn là Vân Sơ, cho nên Giản Du như vậy cũng dễ lý giải, chuyên nghiệp thôi, Giản Du luôn luôn chuyên nghiệp!

Viên Viên vừa an ủi bản thân, vừa chụp một bức ảnh Giản Du trong màn hình theo dõi, gửi cho bạn tốt cũng là fan điện ảnh của Giản Du: Không ngờ tới phải không! Đạo diễn Giản của chúng ta cũng đến nè!

Bạn tốt:???

Bạn tốt: Không phải cậu nói chỉ có Vân Sơ và Văn Tây đến thôi sao?

Bạn tốt: Sao Giản Du cũng đến?

Bạn tốt: Đừng nói là không thể rời xa vợ iu đó nha?

Viên Viên: Cậu cắn CP cắn tới trước mặt tớ đúng không?

Bạn tốt: Thực xin lỗi, nhưng mà người ta không khống chế được mà

Bạn tốt: Kswl kswl

Bạn tốt: Ý là khát chết tớ rồi

Viên Viên: Khát chết thì uống nước đi

Viên Viên: Chắc chắn đây là ekip chương trình sắp xếp! Ha hả, tâm tư muốn khoá chết CP Gia Giản Thừa Sơ này không cần quá rõ ràng, thật hết chỗ nói rồi

Viên Viên: Sao không nói gì?

Bạn tốt: Đang nghiên cứu xem hình cậu chụp Giản Du có đứng bên cạnh Vân Sơ không ấy mà

Viên Viên: Không phải! Không phải! Không phải!

Bạn tốt: Đừng nổi nóng mà

Viên Viên:......

Viên Viên nghĩ thầm không gian của Trốn thoát khỏi mật thất có hạn, vì cảm giác trải nghiệm trò chơi, tổ chương trình cũng sẽ không cử nhiều cameraman đi vào như vậy, nhiều nhất là một hai cái, nhất định sẽ có một số chỗ không thể xử lý được, cô ấy tuyệt đối có thể nắm giữ chứng cứ Gia Giản Thừa Sơ là buôn bán CP!

Viên Viên: Tớ sẽ phát sóng trực tiếp cảnh Gia Giản Thừa Sơ cho cậu, chuẩn bị tâm lý tiếp nhận sự thật đi! 【 lời thì thầm của quỷ.jpg】

Viên Viên: Bọn họ đi vào!

Viên Viên: Cười chết, hai người cách nhau cỡ 800 met, làm như không quen biết.

Viên Viên: Ừm, xác thật không quen biết

Viên Viên: Vân Sơ và Văn Tây cắn chết tớ nha! Tập này mà phát sóng cậu không ship cặp này thì tính tớ thua được không?

Viên Viên: Chúc Hoàn Nhĩ lớn gan thật đó, Giản Du cũng vậy, xứng đôi quá

Bạn tốt cuối cùng cũng nhịn không được: Ngoại trừ Gia Giản Thừa Sơ ra, thì ai cậu cũng có thể cắn hai cái hả?

Viên Viên: Trò này tớ quen quá mà, sắp đi thực hiện tuyến nhiệm vụ đơn rồi nè, tớ thấy thẻ nhân vật của họ, chắc chắn là Giản Du đi rồi. Để Chúc Hoàn Nhĩ đi cùng cô ấy thôi, thật là một cơ hội tốt để vun đắp tình cảm!

Viên Viên:???

Bạn tốt:?

Viên Viên: Giản Du kêu Vân Sơ đi cùng cô ấy.........

Bạn tốt:!!!

Viên Viên: Hết chỗ nói rồi, hơn nữa, thoạt nhìn lá gan của Vân Sơ cũng không lớn lắm, dẫn cô ta theo chẳng khác nào trói buộc đâu chứ? Kịch bản rác rưởi!

Viên Viên: Chờ chút?

Viên Viên:...... Giản Du nói gì đó với người quay phim

Viên Viên: Người quay phim không theo kịp

Bạn tốt: Dm?

Bạn tốt: Cậu nói thế này tớ liền không mệt nhọc đâu

Bạn tốt: Làm ơn phát sóng trực tiếp hiện trường Gia Giản Thừa Sơ BE cho tớ đi, ngay lập tức!!!

Viên Viên:............

Viên Viên: Hai người họ đang nói cái gì vậy trời? Tớ không nghe được! Gấp chết tớ rồi gấp chết tớ rồi! Có thể tôn trọng Trốn thoát khỏi mật thất một chút không hả! Đây không phải là nơi cho mấy người yêu đương!

Viên Viên: Sao lại nắm tay? Ai cho phép? Tôi hỏi ai cho phép?

Bạn tốt: Nói thêm chút nữa đi, chuyện này đối với tớ rất quan trọng 【 chảy nước miếng 】

Viên Viên: Thương tâm, không muốn nhìn

Viên Viên: A a a a a đây là muốn tường đông sao!

Bạn tốt: Cái gì cái gì cái gì?

Viên Viên: Cám ơn trời đất, không có tường đông

Bạn tốt: 【 thất vọng.jpg】

Viên Viên: Hai người hôn môi............

Bạn tốt: Đù moá?

/

Trong đường hầm.

“Cô Giản? Vân Sơ?” Tiểu Lam ở bên ngoài kêu, vang vọng: “Hai người lấy được chưa? Có thể ra ngoài không? Không xảy ra chuyện gì chứ?”

Vân Sơ dựa vào tường thở hồng hộc, lồng ngực phập phồng kịch liệt, Giản Du nhìn thoáng qua, mới vừa có tiếp xúc thân mật, trong ánh mắt cô tràn đầy say mê, lộ liễu đến mức khiến Vân Sơ hơi sững sờ, theo bản năng giơ tay che trước ngực.

“Lại đây.” Giản Du nắm lấy cánh tay của nàng, chậm rãi kéo xuống, hỏi nàng: “Che cái gì?”

Hành động theo bản năng, vừa làm xong liền hối hận.

Vân Sơ đỏ mặt: “Không, không có gì đâu.”

Khoảnh khắc đẩy cửa ra, Giản Du buông tay Vân Sơ ra. Trong cuộc trò chuyện trước khi chương trình yêu đương bắt đầu, đạo diễn nói với họ rằng không thể xác định mối quan hệ trong quá trình ghi hình, chỉ có thể lấy thân phận đối tượng mập mờ để hẹn hò với nhau, không khóa chết CP mới có càng nhiều khả năng.

Vì thế, dù cho các nàng đã hôn môi, nhưng khi bước ra cánh cửa này, họ vẫn là khách mời hẹn hò với người khác.

Nhưng là không giống nhau.

Đầu ngón tay của Vân Sơ rũ bên hông khẽ nhúc nhích, nàng nhìn Giản Du và Chúc Hoàn Nhĩ đang cùng nhau nương theo ánh đèn pin đọc bức thư, nghĩ thầm, không giống nhau, về sau mối quan hệ của nàng và Giản Du là thật sự không giống nhau.

“Đang nghĩ gì đó?” Văn Tây ở bên cạnh huých bả vai nàng: “Mất hồn mất vía, vừa nãy ở bên trong rất khủng bố sao?”

Vân Sơ ấp úng mà ừ một tiếng.

Văn Tây hừ nhẹ: “Hồi nãy NPC còn nói tôi ăn mặc còn khủng bố hơn cô ấy, cô nói xem tôi có nên tới đây làm không?”

Vân Sơ hỏi: “Không phải cô có công việc rồi sao?”

“Diễn viên lồng tiếng đúng không?” Văn Tây nhếch môi: “Tổ chương trình giới thiệu hơi lố, thật ra tôi chỉ là CV kịch truyền thanh thôi, tôi chỉ nhận lồng tiếng kịch bách hợp, cho nên mỗi ngày đều không có cơm ăn.”

“Sao không nhận cái khác?”

“Không nghĩ! Không muốn! Không muốn khom lưng vì năm đấu gạo!” Văn Tây nắm chặt nắm đấm, lại nản lòng: “Được rồi, thật ra là bởi vì một số chuyện không hài lòng với studio cũ, nên tôi chuyển ra làm một mình.”

“Tự mở studio à?” Vân Sơ hứng thú: “Có mấy người?”

Văn Tây: “Chỉ có một mình tôi.”

Vân Sơ: “À......”

Văn Tây: “Cô muốn tài trợ cho studio của chúng tôi sao?”

Vân Sơ suy nghĩ: “Cũng không phải không được. Chỉ là......”

Văn Tây: “Cái gì cái gì?”

Vân Sơ: “Giọng của cô hay như vậy, tại sao không lồng tiếng cho phim truyền hình?”

Văn Tây: “Không có biện pháp.”

Vân Sơ hơi hơi mỉm cười với cô ấy: “Cô có tôi, không phải là có biện pháp rồi sao?”

Đôi mắt Văn Tây hơi sáng, bắt lấy tay Vân Sơ bảo nàng giải thích tỉ mỉ một chút, mới làm nũng đến một nửa, đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, phía sau truyền đến tiếng bước chân: “Đang nói gì vậy?”

Là giọng của Giản Du.

Rõ ràng không có cảm xúc gì, nhưng Văn Tây lại ngửi được một mùi thuốc súng, tròng mắt linh hoạt đảo quanh giữa Vân Sơ và Giản Du, sau đó đột nhiên hiểu ra.

Hai người họ không cho cameraman đi theo, lúc ra ngoài, mặt của Vân Sơ đỏ bừng, Giản Du cũng không nói lời nào, đừng nói là vừa nãy bọn họ đánh nhau ở bên trong đó nhé?

Thù bao lớn chứ!

“Không có gì.” Vân Sơ nói.

Trời ạ! Thanh âm của Vân Sơ cũng run run! Cô ấy vừa nhỏ nhắn vừa đáng yêu như vậy chắc chắn là đánh không lại Giản Du! Đừng nói là bởi vì ăn giấm của tôi cho nên mới bụp nhau đó nhá?

“Bức thư này là do chủ nhà viết, manh mối nằm trên con đường ở bên trái, chúng ta tiếp tục đi lên phía trước.” Giản Du nhìn thấy Văn Tây đang bắt lấy tay của Vân Sơ, Văn Tây lập tức nhận ra Vân Sơ đang run lên một chút, cô ấy vội vàng buông Vân Sơ ra.

Vân Sơ nói: “Đi thôi.”

Văn Tây: “À à, đi, tôi cản phía sau cho!”

Cô ấy không thể kiểm soát được việc chia sẻ cho người khác, vừa cản phía sau vừa mở khung chat với Mạnh Chiêu Chiêu, nhanh chóng kể lại những gì vừa xảy ra, Mạnh Chiêu Chiêu cũng kích động: Chắc chắn là ở bên trong đã xảy ra gì đó!

Văn Tây: Ăn giấm của em đấy! Đánh nhau rồi!

Mạnh Chiêu Chiêu:?

Văn Tây: Làm sao bây giờ đây?

Mạnh Chiêu Chiêu: Đừng nghĩ bản thân quá quan trọng

Văn Tây: Cút cút cút!

/

Sau khi kết thúc, hai nhóm khách mời lại tách ra một lần nữa, đi đến địa điểm mà tổ chương trình đã đặt trước, chỉ còn lại camera, tạo đủ không gian cho hai vị khách mời đang hẹn hò trò chuyện riêng.

Vân Sơ nghĩ đến Giản Du, không có tâm tư nói chuyện yêu đương với Văn Tây.

Văn Tây cũng đang bận lý luận với Mạnh Chiêu Chiêu là cô ấy cũng là rất có mị lực, và điều đó cũng đủ khiến Giản Du dâng lên cảm giác nguy cơ, nếu không, khi cô ấy dẫn Vân Sơ đi ở cửa mật thất, Giản Du cũng sẽ không trừng cô ấy.

“Em đánh rắm!” Mạnh Chiêu Chiêu phản bác: “Làm gì có chuyện cô Giản trừng người ta!”

“Tắt bộ lọc của chị đi nhé! Chờ tập này phát sóng thì chị sẽ biết cô ấy trừng tôi ra sao! Đến lúc đó chị còn dám nói chuyện với tôi như vậy, tôi sẽ unfriend chị!”

“Xóa đi, quen rồi.”

“Vân Sơ có chút kỳ quái, chị cút đi!”

Văn Tây đặt điện thoại xuống, thận trọng nói: “Vân Sơ? Tại sao cô lại cười khúc khích với cái cốc?? Cười đến quái......”

Quái doạ người a a a!

“Hả?” Vân Sơ lấy lại tinh thần, lúc này mới nhớ bản thân vẫn đang ghi hình, hắng giọng, tùy tiện biên một lời nói dối: “Hoa văn của cái cốc này không tồi, trở về tôi cũng sẽ mua một bộ.”

Văn Tây à một tiếng: “Đúng vậy.”

Cô ấy nhìn chung quanh, nói: “Tổ chương trình bảo chúng ta nêu cảm nhận về nhau, ờm, tôi cảm thấy...... Thật ra tôi cảm thấy chúng ta rất hợp nhau.”

Vân Sơ tỏ vẻ đồng ý: “Tôi cũng thấy vậy.”

Văn Tây: “Hay là chúng ta?”

Vân Sơ: “Ừm!”

Đội ngũ đạo diễn:? Vãi! Vậy liền thành một đôi ư???

Văn Tây: “Chị em tốt!”

Vân Sơ: “Chị em tốt!”

Đội ngũ đạo diễn:............

Đây là chương trình yêu đương! Không yêu xin đừng thương tổn!

Trong lúc phàn nàn, Love Tips đã nghĩ được hot search sau khi chương trình phát sóng rồi: Vân Sơ Văn Tây trở thành chị em tốt trong chương trình yêu đương [ hot ], lời dẫn hot search: Mọi người đều có một tương lai tươi sáng.

/

Một ngày ghi hình kết thúc, ba nhóm khách mời không một đôi nào bắn ra tia lửa điện cả, thậm chí còn có chút không thú vị. Sau khi tất cả khách mời trở về sân nhỏ nghỉ ngơi, team kế hoạch của chương trình lập tức tổ chức một cuộc họp khẩn cấp để suy nghĩ kế sách mới.

Mà trong sân nhỏ lúc này rất yên tĩnh.

Nhiệt độ vẫn dưới 0°, gà con trốn trong ổ, đèn ngôi sao treo trong sân tỏa ra ánh sáng vàng ấm áp, kéo dài đến tận cửa phòng khách, trong phòng khách, Mạnh Chiêu Chiêu và Văn Tây đang cùng nhau xem gameshow.

Hai người đắp mặt nạ, lời nói rất không rõ ràng, nhưng đối phương có thể hiểu được.

“Ngày mai đi hẹn hò với tôi không?” Văn Tây nằm nghiêng trên sô pha, chọc ngón chân vào eo Mạnh Chiêu Chiêu, xem mọi người đang đùa giỡn trên TV, nhỏ giọng nói: “Nhà hàng mà hôm nay tôi ăn với Vân Sơ á, ăn ngon lắm luôn, nhưng mà có chút đắt. Nhưng mà ekip chương trình bỏ tiền.”

Không nghe thấy Mạnh Chiêu Chiêu đồng ý, cô ấy lại dùng sức: “Có đi hay không, có đi hay không?”

Mạnh Chiêu Chiêu bị cô ấy chọc đến ngứa, nhìn camera đã tắt, trở tay bắt lấy cổ chân của cô ấy, nói đi đi đi, vừa nói vừa kéo cô ấy về phía trước, còn chưa kịp làm gì thì cửa phòng Giản Du đột nhiên mở ra.

Mạnh Chiêu Chiêu và Văn Tây lập tức ngồi thẳng.

Không khí trầm mặc hai giây.

“Chào buổi tối cô Giản!” Văn Tây giơ tay chào hỏi, “Đi đâu vậy?”

Giản Du đã thay đồ ngủ, đồ ngủ bằng lụa màu đỏ sậm tôn lên làn da trắng nõn của cô, trông rất thuần khiết và xinh đẹp ngay cả khi không trang điểm, rõ ràng là tâm tư của cô không đặt trên người Mạnh Chiêu Chiêu cùng Văn Tây, nói câu “Lên lầu ngắm sao” liền cất bước lên lầu.

Tiếng bước chân biến mất trên lầu.

Văn Tây và Mạnh Chiêu Chiêu liếc nhau.

Văn Tây: “Mặc như vậy không lạnh sao?”

Mạnh Chiêu Chiêu: “Đêm nay có ngôi sao ư?”

/

Đêm nay có ngôi sao hay không thì Giản Du không biết, dù sao cô không phải đi ngắm sao, nên nói rằng, không phải đi ngắm sao trên bầu trời, mà là ngắm ngôi sao trong lòng.

Cô cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh, và bước chậm lại, khi đến cửa phòng Vân Sơ, còn chưa kịp gõ cửa, đã bị mở ra.

Vân Sơ đứng ngay cửa, mắt to chớp chớp: “Cô Giản.”

Biểu tình trên mặt Giản Du không rõ, ừ một tiếng, hỏi: “Tắt máy quay trong phòng chưa?”

Vân Sơ gật gật đầu: “Tắt rồi.”

Giản Du không vội đi vào, cô hỏi: “Không ngủ được à?”

“Ngủ không được......” Vân Sơ bị cô nhìn chằm chằm đến khẩn trương, đồng thời tim đập nhanh hơn, nàng đỏ mặt nắm lấy tay Giản Du: “Chị cũng không ngủ được?”

Nắm được rồi.

Đầu ngón tay có chút lạnh, được nàng nắm vào lòng bàn tay, không khỏi có chút đắc ý.

Giản Du rũ mắt, nói: “Chị cũng ngủ không được.”

“Tại sao ngủ không được ạ?” Vân Sơ cũng không vội để cô vào trong, dựa vào khung cửa đôi mắt cười cong cong nhìn Giản Du, nắm tay cô: “Là vì nhớ em sao?”

“Ừm, nhớ em.” Giản Du nói.

Vân Sơ bị lời nói quá thẳng thừng và ấm áp của cô làm cho ngây ngẩn, nàng sững người một lúc, rồi lại cười: “Em cũng nhớ chị.”

Giản Du hỏi: “Thật vậy chăng?”

Vân Sơ gật đầu lia lịa.

“Nhớ chị làm gì?” Giản Du nhẹ giọng hỏi.

“Nhớ chị......” Vân Sơ nắm chặt tay cô, đột nhiên dùng sức kéo Giản Du vào phòng, cửa phòng đóng lại ở sau lưng Giản Du, cô dựa vào cửa, đôi mắt vẫn chưa kịp thích ứng bóng tối, đôi môi đã được người hôn lên.

Vân Sơ nói: “Muốn hôn chị.”

Nụ hôn với Giản Du dường như có ma lực, khoảnh khắc nàng chạm vào nó, nàng bị ném thẳng vào vũ trụ, lơ lửng trên không, lực hấp dẫn duy nhất là đôi môi của Giản Du.

Giản Du lặng lẽ để nàng hôn môi, hé mở môi răng để nàng tiến vào quấn lấy, tiếng nước bọt khẽ vang lên trong lúc môi lưỡi quấn quýt, được nuốt vào, trái tim nàng kề cận Giản Du, được cộng hưởng, được xoa nhẹ, được thao túng.

Kỹ thuật hôn của nàng quá tệ, trong lúc vội vàng, hàm răng va chạm vào khóe môi của Giản Du, nàng nghe thấy Giản Du khẽ tsk một tiếng, liền vội vàng liếm nó để lấy lòng cô, cẩn thận giống như một con vật nhỏ liếm láp miệng vết thương, đem ngọn lửa trong lòng Giản Du liếm ra từng chút từng chút một, bắt lấy cổ tay của nàng, đảo khách thành chủ.

“Thật khéo,“ Chóp mũi của Giản Du khẽ cọ vào mũi nàng, môi lại bị hôn lấy, thanh âm hàm hồ: “Chị nhớ em và cũng muốn hôn em.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.