【 Fan CP Gia Giản Thừa Sơ đừng ngủ, nhà sập* rồi kìa! 】
*Từ lóng mà cư dân mạng dùng để chỉ idol hoặc các ngôi sao bị lộ tin tức yêu đương, hẹn hò.
【??? Thật sự có fan CP sao 】
【 tôi cứ tưởng mọi người cắn chơi một chút thôi chứ, chẳng lẽ cặp này thật sự có fans CP ư? 】
【 là tôi đây! Tôi chính là fan CP đây! Sao vậy chủ thớt, đừng có nói một nửa mà! Cái gì sập! Sao lại sập, nhà vẫn đang xây mà.....】
【 cười vl, móng chưa kịp xây đã sập rồi 】
【 link đâu chủ thớt 】
【 link đã được bổ sung. Nói một cách đơn giản là có paparazzi chụp được cảnh Giản Du nắm tay một cô gái bước ra từ quán bar nằm trong một con phố ở Vân Châu, cô gái đó mang khẩu trang và đội mũ, không biết là ai, sau đó cả hai người đều lên chiếc Audi của Giản Du, xe chạy đến một chung cư nào đó và đến bây giờ Giản Du vẫn chưa ra tới 】
【 Giản Du, không ngờ cô là loại người như vậy 】
【 buổi sáng thì đưa Vân Sơ đi làm, buổi tối thì cùng chung chăn gối với cô gái khác. Thật là phúc lớn mà 】
【 chờ chút, áo khoác của cô gái này trông quen quen 】
【 có phải là cái áo Giản Du đã từng mặc không 】
【 hình như là cái áo này Giản Du đã từng mặc rồi, là giống kiểu hay là cùng một cái vậy 】
【 không đúng không đúng, hình như tôi vừa thấy nó cách đây không lâu 】
【 má! Là cái áo Vân Sơ mặc hồi sáng! 】
【!!! Trong đống phế tích từ vụ sập nhà ban nãy mọc lên một căn biệt thự mới 】
【 tóm lại là cô gái võ trang đầy đủ này là Vân Sơ??? Mẹ nó...... Khác nào một đôi thật sự đâu, khi nào Love Tips phát sóng vậy hả, tôi rất muốn xem hai người họ yêu đương như nào 】
【 đính chính. Hôm nay Giản Du đến quán bar gặp nhà sản xuất, và nhà sản xuất đã đăng Weibo vào tối nay. Hẳn là sau khi bàn bạc xong mới gặp Vân Sơ, thuận tiện đưa cô ấy một đoạn đường, dù gì thì đạo diễn Giản của chúng ta cũng là người đẹp lương thiện. 】
【 ờm, chỉ là tình cờ gặp được sao? Vậy cũng quá trùng hợp rồi, Vân Sơ có phải cố ý không.....】
【 ý đồ muốn xào CP quá rõ rồi 】
【 đạo diễn Giản cũng dã man quá nha, hẹn nhà sản xuất ở quán bar? 】
【 vậy tại sao cô ấy vẫn chưa rời đi sau khi đã đưa Vân Sơ về nhà? Có phải đang 'làm' gì đó không [ chảy nước miếng ] nếu Giản Du Vân Sơ không ra tôi liền ngầm chấp nhận là đang làm đó [ chảy nước miếng ]】
......
Đang 'làm'...... Cái rắm á!
Vân Sơ trở nên Phật sau khi Chu Chi Đào mặc váy ngủ và đi chân trần từ trong phòng ngủ đi ra, nàng dựa vào tủ giày, cười gượng hai tiếng, nói: “Giới thiệu một chút, đây là bạn thân của em Chu Chi Đào.”
Chu Chi Đào: “Ồ wow.”
Vân Sơ lại tiếp tục chết lặng mà giới thiệu: “Đào Tử, đây là Giản Du, chắc là cậu cũng biết rồi ha.”
Chu Chi Đào: “Nghe danh đại đạo diễn Giản đã lâu, xin chào xin chào.”
Giản Du: “Chào.”
Cô lui về phía sau một bước, nói: “Nếu có người ở nhà vậy tôi đi trước.”
Vân Sơ vội vàng: “Từ từ!”
Giản Du: “Hửm?”
Môi Vân Sơ giật giật, muốn giải thích, lại cảm thấy không có lập trường, hơn nữa nhìn dáng vẻ của Giản Du cũng không phải rất để ý, càng là không thể mở miệng, do dự nửa ngày, bật thốt lên: “Tới cũng đã tới rồi, vào ngồi đi.”
Chu Chi Đào vẫn còn kẹt trong phòng khách: “......”
Cái miệng ngu ngốc như vậy, xứng đáng Vân Sơ yêu thầm lâu như vậy!
Giản Du đứng ở nơi không có ánh sáng, mặt ẩn trong bóng tối nhìn không rõ, một lúc sau mới đóng cửa lại: “Được.”
Chu Chi Đào: “??”
Giản Du vậy mà cũng đáp ứng?!
Vân Sơ nhẹ nhàng thở ra.
Nàng đầu nặng chân nhẹ mà dẫn Giản Du vào, Chu Chi Đào cũng rất thức thời rót cho hai người một ly nước, nói: “Vậy hai người nói chuyện đi, tôi đi ngủ trước. Tôi mới từ nước ngoài về, vẫn còn lệch múi giờ.”
Giản Du nói: “Cảm ơn.”
Chu Chi Đào xua tay: “Không có gì.”
Nếu lúc nói lời cảm ơn có thể cười một cái thì tốt rồi, mặt vô biểu tình như thế mà nói cảm ơn thật sự rất là không thành tâm đó! Cô nàng nháy mắt ra hiệu với Vân Sơ, rồi nhanh chóng trở về phòng ngủ phụ.
Sau đó xoay người, áp tai lên khung cửa, triển khai kế hoạch nghe lén.
“Cô Giản......”
Xinh đẹp! Là Vân Sơ mở miệng trước! Chủ động xuất kích! Đêm nay ở trên lầu mất khống chế đi!
“Ừ.”
Giọng nói của Giản Du thật là dễ nghe, tính tình lãnh đạm lại có khí thế, không hổ là đại đạo diễn, một đại đạo diễn chỉ đạo mọi việc ở đoàn phim!
“Em......”
Nói đi! Hãy dũng cảm nói yêu!
“Nước lọc nhà em có ngon không?”
“............”
Chu Chi Đào cùng Giản Du đồng thời cạn lời, lập tức trợn mắt xem thường, đã là lúc nào rồi còn hỏi nước uống có ngon không, từ từ! Những lời này có hàm ý thâm sâu ư?
Chu Chi Đào lại phấn chấn.
“Ừ, khá ngon.”
“Vậy em rót một ly nữa cho chị!”
“......”
Được rồi, không có hàm ý không phù hợp với trẻ em nào cả, chỉ là đơn thuần thảo luận nước sôi để nguội uống có ngon không!
“...... Không cần.” Giản Du từ chối Vân Sơ, cô nhìn quanh một vòng, hỏi Vân Sơ: “Phòng của em ở nơi nào? Đi thay quần áo một chút.”
“Ở trên lầu.”
“Vậy tôi ở đây chờ em.”
Vân Sơ không nói gì.
Chu Chi Đào càng tò mò, dứt khoát mở ra một khe nhỏ nhìn ra bên ngoài, tầm nhìn của phòng ngủ này rất tốt, ánh đèn phòng khách sáng trưng, có thể nhìn thấy Giản Du nhích người về phía trước, hỏi Vân Sơ: “Làm sao vậy?”
“Uống say lên lầu sẽ ngã......” Vân Sơ nhìn cô nước mắt lưng tròng, giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống, giống như khuôn mặt mèo con không nhà để về, lại sợ người ta thấy phiền khi nhìn thấy nàng khóc, vội vàng dùng mu bàn tay lau nước mắt, khụt khịt: “Chị dắt em lên phòng đi.”
Giản Du nhìn nàng không nói một lời, ngón tay khẽ nhúc nhích, đặt lên gương mặt Vân Sơ, lau nước mắt cho nàng: “...... Đừng khóc.”
Cuối cùng vẫn lên lầu cùng Vân Sơ.
Chu Chi Đào chơi với Vân Sơ từ nhỏ đến lớn, hai người đương nhiên đã cùng nhau uống không ít rượu, vì tốt nghiệp, vì chia cách, vì cô nàng thất tình, vì Vân Sơ yêu thầm, cho nên Chu Chi Đào rất rành quá trình say rượu của Vân Sơ.
Đầu tiên là không phản ứng, giống như người bình thường, sau đó là nói nhiều, rồi sau đó trở nên bình tĩnh, bắt đầu lặng lẽ rơi nước mắt, cuối cùng hoàn toàn bình tĩnh lại, sẽ trầm mặc tắm rửa đánh răng thay áo ngủ, một giấc ngủ dậy liền hoàn toàn thanh tỉnh.
Từ từ!
Chu Chi Đào đột nhiên phản ứng lại, vậy chẳng phải là Vân Sơ muốn cởi quần áo trước mặt Giản Du?!
/
Trên lầu.
Khi Vân Sơ cởi áo khoác, Giản Du không phản ứng, nói câu tôi đi lấy đồ ngủ cho em liền vào phòng để quần áo của Vân Sơ, so với những nữ minh tinh khác, phòng để đồ của Vân Sơ quả thật là mộc mạc đến cực điểm, đa số không gian đều trống, những ô vuông trống bày biện những con búp bê BJD, đôi mắt to tròn cười rất xán lạn.
Giống như phiên bản thu nhỏ của Vân Sơ.
Chỉ có hai bộ đồ ngủ để thay và giặt, cùng kiểu dáng và khác màu, trông giống như rất lười chọn kiểu, nên dứt khoát chọn một bộ ưng ý để mặc. Kiểu dáng xác thật không tồi, cổ áo chữ V khoét rất đúng chỗ, trông rất quyến rũ.
Giản Du chọn bộ màu đỏ sẫm, tùy tiện cầm lấy một chiếc quần lót rồi quay người: “Em đi tắm trước –”
Thanh âm đột nhiên im bặt.
Vân Sơ đứng ở trước mặt cô, trắng đến phát sáng, tóc ngắn chưa qua vai, vì đội mũ nên có chút xoăn, tựa hồ không thể khống chế được, mắt cô quét nhanh từ trên xuống dưới.
Giản Du cổ họng khô khốc, cô nghĩ đến, mắt cá chân thon dài Vân Sơ, thoạt nhìn rất thích hợp nắm lấy.
Lôi kéo tới gần.
Cô nhắm mắt, đi qua nhét áo ngủ vào lòng của Vân Sơ, cuối cùng che đi một ít cảnh xuân, nhưng lại có vẻ càng quyến rũ hơn, cô kìm nén hoả khí, gằn từng chữ một: “Đi tắm.”
Vân Sơ ngây thơ mờ mịt mà à một tiếng.
Cửa phòng tắm bị đóng lại, bên trong truyền đến tiếng nước tí tách tí tách, Giản Du xoa giữa mày, Tiểu Lưu gửi vài tin nhắn trên điện thoại di động, hỏi cô đang ở đâu, nói là bị paparazzi chụp ảnh trên phố quán bar, hiện tại đã có tin Giản Du qua đêm với mỹ nữ, cũng có một số bài đăng của cư dân mạng phân tích rằng mỹ nữ đó chính là Vân Sơ.
Giản Du trả lời: Ở nhà Vân Sơ
Tiểu Lưu: Ngài thật đúng là ở đó he!
Giản Du:.
Giản Du: Không được?
Tiểu Lưu: Cho nên vẫn là ghen sao
Giản Du:.
Tiểu Lưu: Tôi hiểu rồi, tôi hiểu hết rồi
Giản Du: Hiểu cái gì
Tiểu Lưu: Tôi nay Vân Sơ đến quán bar đúng không? Có phải đi cùng Giang tổng kia không? Ngài thật nóng nảy nha, ngài ăn giấm nha, ngài hẹn nhà sản xuất đến quán bar bàn chuyện, sau đó liền mang Vân Sơ say khướt đi luôn!
Tiểu Lưu: Tôi phân tích có đúng không?
Giản Du: Tôi cũng hiểu rồi
Tiểu Lưu: Ngài hiểu cái gì
Tiểu Lưu: 【 nói nghe một chút.jpg】
Giản Du: Cậu đã tìm được chỗ làm mới
Tiểu Lưu:???
Tiểu Lưu: Tôi không có! Tôi vô cùng trung thành và tận tâm với ngài, tôi còn định làm việc cho cô đến lúc về hưu nữa á đạo diễn Giản!
Giản Du: Tốt nhất là vậy
Tiểu Lưu: Bất quá với tin này xử lý như thế nào?
Kể từ khi Giản Du vào giới giải trí đến nay chưa từng có tai tiếng, bọn họ cũng không nghệ sĩ dưới trướng nào, những bộ phim họ quay luôn nhận được đánh giá tích cực nhiều hơn tiêu cực, đội ngũ tuyên truyền bọn họ tìm được rất đáng tin cậy, nhưng mà khủng hoảng truyền thông thì không có tìm, bọn họ cũng không kinh nghiệm đâu!
Giản Du: Đừng xen vào
Giản Du: Có lẽ sau lưng có người nhúng tay
Tiểu Lưu: Ai hả? Ai dám hại cô! [ giận ]
Giản Du: Tôi đoán là đội ngũ Love Tips
Giống như Vân Sơ đoán, kịch bản CP của Giản Du là Vân Sơ, nhân viên cũng đẩy thuyền, tổ chương trình khẳng định cũng sẽ đẩy CP, hiện tại có đường dâng tận cửa ngu gì không lấy, vừa có thể xào nhiệt độ vừa có thể củng cố fans CP, cớ sao mà không làm.
Giản Du: Cậu đừng làm gì cả
Tiểu Lưu: Vậy ngày mai ngài vẫn đi Bắc thị sao
Giản Du:...... Đi
Giản Du: Tôi sắp về nhà rồi
Tiểu Lưu: oh, ngài còn về nhà à
Giản Du: Tiền thưởng tháng sau của cậu không còn đâu
Tiểu Lưu:!
Hệ thống:Tin nhắn của bạn đã được gửi đi nhưng bị bên kia từ chối
Tiểu Lưu: Thôi được rồi
Tiểu Lưu: Kswl kswl (ngọt chết tôi rồi)
Giản Du:?
Tiểu Lưu:!! Sao ngài lại gỡ block rồi?
Giản Du: Tháng sau nữa cũng không có tiền thưởng
Tiểu Lưu: TvT
Giản Du lướt diễn đàn một chút, trên ảnh chụp khá mờ, thoạt nhìn rất giống dáng vẻ đang vụng trộm yêu đương. Cô đau đầu, buổi sáng và buổi tối đều bị chụp chính diện, quả thật chính là đang chứng thực tình yêu.
Tiếng nước trong phòng tắm càng lúc càng nhỏ.
Không lâu sau, Vân Sơ bước ra, hiển nhiên là nàng tắm rất vội, tóc ngắn không được cột lên, bị nước văng lung toé, làm cho tóc nàng ướt sũng.
Nàng mặc áo ngủ màu đỏ sậm do Giản Du chọn.
Quả nhiên, rất tôn da.
Nàng dường như là không nhìn thấy Giản Du, đi thẳng đến mép giường, ngã xuống giường, kéo chăn lên người, cuộn người lại và nhắm mắt.
Giản Du: “......”
Cô gọi Vân Sơ: “Phải lau tóc, để như vậy ngủ sáng mai dậy sẽ đau đầu.”
Vân Sơ ngủ rồi.
Giản Du: “......”
Cô hoài nghi đời trước của cô có phải là thiếu nợ Vân Sơ không.
Ngây người tại chỗ một lát, vẫn là bất đắc dĩ vào phòng tắm lấy khăn, nâng Vân Sơ dậy dựa vào đầu giường, cũng may là Vân Sơ ngủ như chết rồi, ngoan ngoãn dựa vào nơi đó để cô lau tóc.
Chiếc khăn tắm được trùm lên che kín cả khuôn mặt, khi nâng lên lần nữa, đập vào mắt là đôi môi hơi hé mở.
Đôi môi hồng hồng.
Như được ngâm trong mứt, ngọt ngào và hấp dẫn.
Giản Du nhìn chằm chằm môi của nàng, ngay cả động tác trên tay cũng chậm lại, chiếc khăn tắm rơi khỏi tay cô, cô từ từ đến gần, khi lại gần, cô cảm thấy hơi thở của Vân Sơ phả vào mặt mình.
Nóng đến mức cũng làm mặt của cô nóng lên.
Cũng không biết nơi nào bỗng nhiên vang lên âm thanh nho nhỏ, cô chợt bừng tỉnh, đang muốn dời đi, Vân Sơ lại thẳng tắp ngã vào vai cô, thoáng ngẩng đầu.
Hôn lên mặt của cô.