Nhâm Y Lâm không thích La Tâm Du, chuyện này bắt đầu không phải kể từ khi
Giang Thanh Dịch theo đuổi La Tâm Du, mà là nhận thức “cá nhân” của cô
với La Tâm Du. Đúng vậy, là nhận thức của riêng cô, bởi vì không có ai
tác động đến. Trong sinh mệnh của mình, cô chưa từng gặp ai giống La Tâm Du. Khi cô và La Tâm Du đi mua đồ dùng cho lớp học, tiền là La Tâm Du
giữ, sau khi mua xong, lúc quyết toán sổ sách, có khoản bất thường, La
Tâm Du nói dăm ba câu, tất cả mọi người đều nhận định là Nhâm Y Lâm bỏ
tiền vào túi mình, đã thế La Tâm Du còn mang bộ dạng hiền lành tốt bụng
bảo cô ta cũng có trách nhiệm trong chuyện này, mọi người đừng trách
Nhâm Y Lâm. Lần đầu tiên Nhâm Y Lâm phải ngậm bồ hòn như vậy, tức giận
đến muốn hất bàn.
Sau chuyện đó, Nhâm Y Lâm không quản chuyện của
lớp nữa, vì thế lại có người nói, cô không yêu tập thể, không lấy lớp
làm trọng, cô bỏ lại một câu “Lớp cũng không yêu tôi” rồi đi theo Giang
Thanh Dịch.
Một chuyện khác là cô vừa mới gia nhập hội học sinh,
La Tâm Du cố tình cũng đến góp vui, thế này cũng không có gì, cô không
để ý tới là được, nhưng hội trưởng lại bảo hai người là bạn cùng lớp, vì thế xếp vào chung một nhóm nhỏ với nhau, Nhâm Y Lâm cực nhọc hoàn thành nhiệm vụ, La Tâm Du lại nói mấy câu, liền đổi trắng thay đen, ý tứ rất
rõ ràng, tất cả đều là La Tâm Du làm, Nhâm Y Lâm ngoại trừ nhàn hạ thì
không làm gì hết, La Tâm Du nhu nhu mì mì đứng ở đó, tựa hồ vì phải làm
việc mà tay còn đau. Nhâm Y Lâm tức giận, rời khỏi hội học sinh, không
muốn có bất kì liên quan gì với La Tâm Du nữa.
Trong mắt Nhâm Y
Lâm, La Tâm Du chính là loại nữ sinh có tâm kế thường thấy trên tivi,
ngày trước xem tivi cô cảm thấy tại sao lại có nhiều người ngu ngốc như
vậy, bị loại nữ sinh đó lừa gạt, đổi lại vào cuộc sống, cô mới phát
hiện, người ngu ngốc như vậy thật nhiều. Mà Nhâm Y Lâm nằm mơ cũng hy
vọng có một ngày, tất cả mọi người phát hiện ra bộ mặt thật của La Tâm
Du, sau đó mỗi người đều sẽ phỉ nhổ vào mặt cô ta. Thực tế là, người ở
cùng với La Tâm Du đều cảm thấy cô ta thiện lương tốt đẹp, đối xử với
mọi người nhiệt tình, sống tích cực, Nhâm Y Lâm ghét La Tâm Du như vậy,
vì thế lập tức bị gán cho “tội danh” ghen tị.
Nhâm Y Lâm vẫn luôn
cảm thấy rằng sớm muộn gì La Tâm Du cũng bị vạch trần, sau đó cô sẽ có
rất nhiều người cùng chí hướng với mình, trên thực tế là cô ngày càng
mang tiếng xấu, điều này càng làm cô thêm ghét nữ sinh đạo đức giả kia.
Nhưng mà khi thấy người khác không biết được bộ mặt thật của La Tâm Du, cô
cũng từng tự suy xét về vấn đề này, đến cuối cùng là người khác rất
ngốc, không thể nhìn rõ, hay vẫn là La Tâm Du chỉ nhằm vào cô, còn ở
trước mặt người khác liền duy trì hình tượng Bạch Liên Hoa. Nhâm Y Lâm
nghiêng về vế trước hơn, bởi vì cô không cảm thấy đối phương chỉ nhằm
vào chính mình, nhằm vào một người, cũng cần phải có nguyên nhân đúng
không, cô và La Tâm Du hoàn toàn không có thù xa hận gần gì, cô cũng
không phải người có thành tích tốt làm người ta đố kị, lại cũng chẳng
phải kiểu người xinh đẹp làm người cùng giới phải tự thẹn, vì thế chỉ có thể là La Tâm Du trời sinh đã nham hiểm.
Chuyện cô tâm tâm niệm
niệm muốn tố giác La Tâm Du ác độc còn chưa xảy ra, trong trường đã xảy
ra chuyện khác là Giang Thanh Dịch theo đuổi La Tâm Du. Lần này, Nhâm Y
Lâm mới rõ ràng, thì ra hình ảnh của cô trong mắt mọi người là như vậy,
mặt dày mày dạn đi theo Giang Thanh Dịch, hiện giờ Giang Thanh Dịch đã
có đối tượng để thích, cô còn có thể tiếp tục không biết xấu hổ như vậy
đi theo Giang Thanh Dịch sao?
Chỉ có mấy người bạn chơi cùng Giang Thanh Dịch mới an ủi cô, bảo cô đừng đau lòng, La Tâm Du đối với Giang
Thanh Dịch, chẳng qua chỉ là sự mới mẻ nhất thời thôi, hơn nữa lấy tính
cách của Giang Thanh Dịch mà nói, bạn gái đương nhiên không thể bằng anh em được. Trong nháy mắt đó, Nhâm Y Lâm mới cảm thấy mình thật sự đau,
bởi vì trong mắt người khác, cô và Giang Thanh Dịch là quan hệ anh em.
Trước đây để không có mối quan hệ đó với anh, cô có chết cũng không chịu gọi Giang Thanh Dịch là anh, hiện giờ cô có thể ở bên cạnh anh, nhưng
lại vẫn dùng thân phận như thế.
Cô hỏi họ, sao Giang Thanh Dịch lại thích La Tâm Du.
Mọi người trầm mặc trong chốc lát, vẫn nói cho cô sự thật. Có một lần Giang Thanh Dịch đi ăn cơm nhưng quên mang tiền, anh cảm thấy rất xấu hổ,
cũng không muốn mất mặt nói rõ, là La Tâm Du đi đến trước mặt anh, chủ
động mời anh ăn cơm, cũng không vạch trần ra chuyện anh không mang theo
tiền, sau đó cũng giả bộ làm như không biết gì. Khi đó, đột nhiên Giang
Thanh Dịch cảm thấy nữ sinh này không giống mọi người.
Không giống mọi người, Nhâm Y Lâm nghe thấy càng thêm đau lòng, thì ra chỉ cần một
chút tiền cơm, là có thể lấy lòng Giang Thanh Dịch, mà cô ở bên cạnh anh nhiều năm như thế, vậy mà ngay cả một chút tiền cơm cũng không bằng.
Cô rất đau lòng, hơn nữa loại đau lòng này không thể nói cho bất kì ai,
giống như có vật gì đó mắc ở trong lòng, biết, nhưng không lấy ra được,
đành phải tiếp tục khó chịu.
Cô đi tìm Giang Thanh Dịch, anh đang
chơi bowling cùng mọi người, kĩ thuật của anh không tồi, hơn nữa còn rất tuấn tú, bên người có vài nữ sinh vây quanh, cô không để ý đến mấy
người này, đi đến trước mặt anh, “Cậu thật sự thích La Tâm Du?”
“Ừ, thích.” Anh thờ ơ nói, tiếp tục ném một trái, ngay cả quay đầu lại nhìn cô cũng chưa từng, giống như hốc mắt cô đỏ lên giờ phút này, dường như
hoàn toàn không liên quan gì đến anh.
Cô rời đi, đi thật xa, khi
quay đầu nhìn lại, anh chơi đùa vui vẻ cùng một đám mỹ nữ như cũ, căn
bản là không nhìn cô, điều tuyệt vời trong sinh mệnh của anh, không có
nửa phần dành cho cô.
Sau ngày đó Nhâm Y Lâm bắt đầu nhằm vào La
Tâm Du đủ các kiểu, nếu cô đã ghét một người như vậy, đối phương lại làm mình khó chịu, hà cớ gì cô phải tiếp tục không thoải mái một mình.
Trong túi của Nhâm Y Lâm bắt đầu có các loại động vật nhỏ ghê tởm, sợ
tới mức trong giờ học La Tâm Du phải hét ầm lên, trong thức ăn của La
Tâm Du cũng xuất hiện mấy thứ ghê tởm đó, nghe nói mấy ngày này La Tâm
Du ra khỏi cửa đều phải thận trọng, cho dù là như vậy, vẫn có nước từ
trên cao rơi xuống người La Tâm Du.
Nhâm Y Lâm cảm thấy từ trước
đến nay chưa bao giờ mình sảng khoái như vậy, khi đó cô mới hiểu được
lời Thẩm Đại Ngưng nói là vô cùng chính xác, Thẩm Đại Ngưng nói, ai làm
bản thân mình không vui, vậy trả lại cô ta gấp bội, làm cô ta càng không vui vẻ. Nhưng cô lại không biết một điều, người khác nhau thì làm ra
những chuyện cũng không giống nhau. Tỉ như ngày đó Thẩm Đại Ngưng đối
phó với những người cô ấy ghét, Thẩm Đại Ngưng liền trắng trợn tỏ vẻ là
cô ấy làm, mặc kệ đối phương như thế nào, những người xem thấy Thẩm Đại
Ngưng như thế, càng cảm thấy cô ấy quyết đoán, cũng đủ liều lĩnh, làm
Thẩm Đại Ngưng có vẻ có cá tính.
Mà Nhâm Y Lâm làm chuyện như vậy, bị La Tâm Du tìm tới cửa, La Tâm Du cũng không đánh chửi, chỉ là vành
mắt đỏ lên cầu xin cô: “Cậu có thể đừng nhằm vào tôi được hay không, tôi thật sự không biết tôi đắc tội cậu chỗ nào, cậu cũng biết gia cảnh nhà
tôi không tốt như nhà cậu, cũng không thể được như cậu, nhưng cậu nói
cho tôi biết, phải thế nào thì cậu mới bằng lòng thu tay lại? Cậu vì
Giang Thanh Dịch mới làm vậy với tôi phải không? Nếu là như vậy… tôi có
thể…” La Tâm Du khóc chạy đi.
Bởi thế tin đồn cô nhằm vào La Tâm
Du vì Giang Thanh Dịch theo đuổi La Tâm Du lan truyền khắp trường. Trong những câu chuyện xưa, cô là phú nhị đại giàu có, còn La Tâm Du là cô bé lọ lem xinh đẹp hiền lành, hiện giờ tiểu thư giàu có nhằm vào cô bé lọ
lem, mọi người tự nhiên sẽ đứng về phía cô bé lọ lem.
Đột nhiên cô phát hiện, sự sảng khoái mấy ngày nay cô đạt được, vậy mà lập tức tiêu tan hết, cô không vui vẻ một chút nào.
Giang Thanh Dịch chủ động đến tìm cô, nếu là trước đây, nhất định cô sẽ cảm
thấy rất hạnh phúc, nhưng lúc này, cô hạnh phúc không nổi, bởi vì cô
biết rõ anh vì người khác mới đến tìm cô.
Mà anh cũng chỉ nói một câu: “Đừng làm chuyện như vậy, đối với bản thân em cũng không tốt.”
Cô cười, nửa câu sau của anh là muốn nói cô đừng nhằm vào La Tâm Du nữa?
Nghe nói mấy ngày nay, anh tặng La Tâm Du không ít quà, là vì muốn làm
La Tâm Du vui vẻ sao, nhưng anh có biết, sinh nhật cô bao nhiêu năm qua, anh có từng tặng món quà nào cho cô không, không có, ngay cả sinh nhật
cô anh cũng không hỏi, huống chi là quà.
Cô luôn chờ mong, một
ngày nào đó anh phát hiện ra cô cũng tốt, sau khi La Tâm Du xuất hiện,
cô mới đột nhiên biết được, có lẽ cô có tốt hay không cũng chẳng sao,
bởi vì căn bản cô không phải người anh cần.
Nhâm Y Lâm cảm thấy
mình điên rồi, bởi vì có người cũng ghét La Tâm Du đề nghị với cô dứt
khoát dọa La Tâm Du một trận, tốt nhất là làm La Tâm Du sợ đến mức đời
này cũng không bao giờ dám xuất hiện trước mặt Giang Thanh Dịch nữa, cô
đồng ý, trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ, hy vọng tên của La Tâm Du hoàn toàn không còn dính dáng đến Giang Thanh Dịch.
Sự kiện đó diễn ra như thế nào, cô hoàn toàn không rõ.
Phiên bản lan truyền trong trường là rốt cuộc La Tâm Du đồng ý ra ngoài gặp
mặt Giang Thanh Dịch, nhưng La Tâm Du gặp phải người xấu, suýt chút nữa
bị người ta **, may là Giang Thanh Dịch xuất hiện đúng lúc. Mà cảnh sát
bắt tay vào điều tra, những người muốn ** ở đồn công an rất hợp tác, tất cả đều khai là Nhâm Y Lâm sai nhóm người đó đi làm việc này, bởi vì
Nhâm Y Lâm thích Giang Thanh Dịch, mà người Giang Thanh Dịch thích lại
là La Tâm Du, Nhâm Y Lâm bèn nghĩ ra phương thức đó, muốn hãm hại La Tâm Du, La Tâm Du chịu đả kích này, nhất định sẽ rời khỏi Giang Thanh Dịch.
Nhâm Y Lâm bị cảnh sát đưa đi, ở đồn công an, cô bị tra khảo, cô bày tỏ cô
chỉ nghe theo đề nghị của họ, họ nói đi dọa La Tâm Du, cô đồng ý, cũng
không tham dự gì. Tất cả cảnh sát đều phẫn nộ, sự việc đã được điều tra
rõ, đến bây giờ cô còn ngụy biện, hiện tại lá gan của nữ sinh cũng thật
lớn, việc làm đó hoàn toàn là phạm tội.
Chuyện này không biết thế
nào lại truyền đến trường học, rất nhiều sinh viên đều căm phẫn, họ
không thể chịu đựng được việc phải học dưới cùng một mái trường với loại người như vậy, cùng nhau yêu cầu nhà trường phải xử lý chuyện này. Mà
hành vi của Nhâm Y Lâm bị rất nhiều người khinh bỉ, mọi người trong lớp
cảm thấy hành vi của cô quá trơ tráo, rất nhiều người nói xấu cô, cái gì mà đã sớm biết cô là người như vậy, may mắn là không tiếp xúc nhiều với cô, cô quả thật là là đồ điên.
Trường học cũng không áp chế
chuyện này, mà La Tâm Du vì bị kích động nên phải vào viện, sau khi ra
viện La Tâm Du tỏ vẻ mình vẫn chưa bị làm hại, cho nên không có ý định
truy cứu trách nhiệm, dù sao cô ta và Nhâm Y Lâm cũng là bạn học, chỉ là cô ta hy vọng về sau Nhâm Y Lâm đừng làm chuyện như vậy, bất luận đúng
là Nhâm Y Lâm làm hay là người khác.
Nhưng chuyện này lại bị lan
truyền trên mạng, tuy rằng La Tâm Du không định truy cứu, nhưng rất
nhiều người đều cho rằng Nhâm Y Lâm phải bị trừng phạt, loại người như
vậy bước vào xã hội chính là một khối u ác tính, ai biết về sau cô có
thể làm ra chuyện gì nữa.
Có người trực tiếp bới ra hành vi trong
quá khứ của Nhâm Y Lâm, cùng với gia thế của cô, nhận định cô chính là
một đứa con bị bố mẹ làm hư, không có việc xấu nào không làm, chính là ỷ vào mình có gia thế tốt, rất nhiều người nhục mạ cô, không ít người hy
vọng cô phải được dạy cho một bài học. Cũng có người phỏng đoán, La Tâm
Du không tố cáo Nhâm Y Lâm, có phải là do bị người khác bắt ép hay
không, chứ làm gì có ai bị hại như vậy mà còn cười cho qua?
Trên
mạng tất cả đều là bài đăng mắng chửi Nhâm Y Lâm, mà bạn học của cô lại
cho rằng, cô là loại người yêu Giang Thanh Dịch đến điên cuồng, làm ra
chuyện như vậy, mọi người không cảm thấy bất ngờ một chút nào, đây đều
là tác phong của Nhâm Y Lâm.
Bất luận Nhâm Y Lâm giải thích như thế nào, cảnh sát cũng không tin tưởng cô, bạn học cũng không tin tưởng cô…
Là Giang Thanh Dịch đưa cô ra khỏi đồn công an.
“Nhâm Y Lâm, anh biết em tùy hứng, cũng biết em làm việc không lo lắng đến
hậu quả, nhưng anh thật không ngờ em lại làm ra chuyện thế này, thì ra
em là người như vậy…”
Lời cô muốn giải thích, tất cả mắc kẹt trong cổ họng.
**********
Trong nhà sau khi biết chuyện của cô, Nhâm Tông Diệu tức giận đến mức muốn
đánh chết cô, mà không biết mẹ nghe được chuyện này ở đâu, ngăn cản bố,
mẹ nói, mẹ tin tưởng Y Lâm của mẹ sẽ không làm ra chuyện như vậy. Nhưng
mẹ phát bệnh, vẫn qua đời, người duy nhất tin tưởng cô. Có lẽ là vẫn
không tin đi, nếu không sao lại vì vậy mà tức đến cực điểm.
Nhiều năm sau, vô tình cô xem được một bộ phim truyền hình.
Nữ chính nói tính cách của cô ấy quả thật không tốt, cũng rất không thích người kia, nhưng cô ấy không xấu xa như vậy.
Cô nghe thấy lời thoại đó, vậy mà mặt ướt đẫm nước mắt.
Ai sẽ tin tưởng cô… cô cũng không xấu xa như vậy.