Thứ Hai là ngày u sầu và uể oải nhất trong một tuần của người đi làm.
Nhưng mà bắt đầu từ sáng sớm, lời nhắc tin nhắn đến trong nhóm chat nhóm vẫn chưa hề ngừng lại.
Tiêu Vân: Thưa các đồng chí, có một tin tốt và một tin xấu, nghe cái nào trước đây!
Lý Tinh Tinh: Mới sớm ngày ra, đương nhiên là phải nghe tin tốt trước rồi.
Tiêu Vân: Được thôi, tất cả chú ý! Hôm nay Tổng giám đốc Phó sẽ chính thức quay trở lại, nay tôi đến sớm nên đã nhìn thấy khu vực làm việc của công ty chúng ta đã sắp xếp một phòng làm việc riêng cho anh ấy, ngay cả tấm bảng con con cũng treo lên rồi, Vương Tiểu Sơn còn đang loanh quanh trong đấy sắp xếp tài liệu cơ mà.
Lý Tinh Tinh: ? Đây là tin tốt?
Hồ Hạ: Thật sao!! Aaa!ヾ(@^▽^@) ノ
Tin nhắn này của anh chàng được gửi đi cùng thời điểm với Lý Tinh Tinh, ngay lập tức đã tạo thành một sự tương phản rõ rệt.
Lý Tinh Tinh: = = Hồ Hạ cậu đủ rồi đấy, này mà cũng là tin tốt được thế thì tin xấu còn thế nào nữa?
Tiêu Vân: