Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 302: Chương 302: Anh chưa từng uống say




Nỗi xót xa được mọi người chú ý nhưng không thể không che giấu bản thân đó chỉ có nghệ sĩ mới hiểu được.

Lúc này Thượng Quan Lệ núp trong lòng Thụy Khắc cũng bất giác rơi lệ..

Đơn Phong đứng giữa các nhân viên công tác, ông đội nón lưỡi trai màu đen, khi nghe hết những lời Thụy Khắc nói, ông hạ thấp vành nón xuống, trong lòng ông dâng trào một cơn sóng gió, hồi lâu vẫn không thể bình tĩnh được. “Nói hay lắm!” “Chúc phúc hai người, phải hạnh phúc cả đời!” Mọi người đều tự giác đứng dậy, chúc phúc và vỗ tay cho cô dâu chú rể.

Có người phát hiện Giang Tùy An và Nhan Ôn đang nằm tay bước vào. “Boss đến rồi!” “Còn có Nhan ôn

Dáng người cao to của Giang Tùy An chậm rãi bước vào, khí thế của anh hết như một vị vua, Nhan Ôn khoác lấy cánh tay anh ở bên cạnh mặc một chiếc váy ngắn màu trắng bạc, cùng với mái tóc đen như thác nước, kinh động lòng người.

Giang Tùy An vốn muốn chào hỏi với Thụy Khắc trước, nhưng với trạng thái và vị trí bây giờ của họ, anh nhưởng mày lên rồi đưa Nhan Ôn ngồi vào chỗ dành cho khách mời. “Chủ tịch Giang, Thụy Khắc nói anh ta mới là người đàn ông điển trai nhất Đại Hoa!” Có người cố tình nói đùa.

Giang Tùy An cùng ngồi xuống với Nhan Ôn, anh lên tiếng một cách bình tĩnh “Trong mắt Thượng Quan Lệ anh ấy mãi mãi vẫn như thế, nhưng trong mắt người khác thì chưa chắc “Ha ha...”

Mọi người vỗ tay khen ngợi, hóa ra người của Đại Hoa đều hài hước dí dỏm như thế

Không khó để nhận ra từ câu trả lời của Giang Tùy An rằng tâm trạng hôm nay của anh rất tốt. “Nhưng bây giờ người độc thân của cấp cao Đại Hoa chúng ta chắc chỉ còn lại chủ tịch Giang rồi!” “Chủ tịch Giang, địa điểm hôn lễ của anh và Nhan Ôn tổ chức ở đâu vậy? Hay là cũng tổ chức ở đây đi, chúng tôi còn muốn đến nữa!”

Trong ngày vui vẻ như vậy, các nghệ sĩ mới dám nói đùa vài câu với Giang Tùy An.

Glang Tùy An nghiêng đầu nhìn Nhan Ôn nhưng Nhan Ôn chỉ mỉm cười, né tránh ánh mắt của anh, vì vậy Giang Tùy An đành nói: “Lần sau để cô đến ký hợp đồng quảng cáo của một thương hiệu ở Úc thì có thể đến rồi.” “Chủ tịch Giang...

Mọi người lại cười phá lên.

Bầu không khí dần dần được đẩy lên cao trào, mà Đơn Phong vẫn tiếp tục cầm máy quay, ghi lại những khung cảnh hạnh phúc hài hòa như thế. Ông nhìn nụ cười trên môi của Nhan Ôn, đột nhiên phát hiện ra trước đây ông đã phạm sai lầm đến mức nào. “Nhan Ôn, khi chủ tịch Giang ở nhà không phải cũng lạnh lùng như thế chứ?” Có người can đảm hơn, hỏi thẳng vấn đề này!

Điều này khiến Giang Tùy An trực tiếp quay đầu lại nhìn người kia, anh phải nhớ kĩ nghệ sĩ bạo gan này mới được

Nhan Ôn bị hỏi tới, nghiêng đầu, cố tình nghĩ ngợi: “Tôi cũng không phát hiện ra... Có lẽ anh ấy uống thêm vài ly sẽ thích cười hơn.” “Vậy thì khó rồi, ai cũng biết chủ tịch Giang có danh là ngàn ly không say đấy!”

Giang Tùy An khẽ cau mày, nắm chặt tay của Nhan Ôn, giọng điệu có chút thâm trầm: “Nếu họ cứ tìm anh uống rượu, vậy tối nay em phải ở bên anh suốt đêm đấy.” “Em đúng lúc muốn biết chủ tịch Giang có phải ngàn lý không say hay không.” Nhan Ôn mỉm cười nháy mắt. “Được... Vậy em phải đếm thật kĩ tối nay anh sẽ uống bao nhiêu lỵ” Giang Tùy An giả vờ biển.

Nhan Ôn gật đầu, cô nhớ lại dường như cô chưa từng thấy Giang Tùy An say rượu, dù sao thì gần đây họ đang trong kỳ nghỉ, cứ thỏa sức tận hưởng trong những ngày tháng vui vẻ như vậy đi.

Bữa tiệc tối chào mừng khách mời tiếp tục đến nửa đêm, Nhan Ôn dìu Giang Tùy An về phòng, ánh mắt anh vẫn như thường, cử chỉ hành động cũng không có điểm nào đặc biệt, không nói nhiều, trông anh như không hề uống quá nhiều.

Nhan Ôn đỡ anh lên giường, cô đã có linh cảm về tình huống như thế. Bất kể trong trường hợp nào, Giang Tùy An cũng sẽ không để mình thất thổ.

Nhan Ôn cởi áo khoác ra giúp anh, chuẩn bị xả nước tắm nhưng vừa quay người lại, anh đột nhiên kéo lấy cánh tay cô.

Tiếp đó cả người cô xoay một vòng, cùng ngã xuống giường với Giang Tùy An.

Mùi nước hoa và mùi rượu trên người anh phả vào mặt cô... “Đi tắm trước đi!”

Giang Tùy An ôm lấy eo cô, khẽ nhếch mép lên: “Đếm chưa? Anh đã uống bao nhiêu?” “Đếm một hồi thì quên mất rồi, tóm lại đã uống rất nhiều, mọi người đều gục ngã hết cả rồi.”

Giang Tùy An vén những sợi tóc bên tại cô lên, ánh mắt dần trở nên xa xăm: “Bởi vì anh đã từng trải qua quá nhiều tiệc rượu, mãi mãi cũng không thể say được...

Một câu nói khiến Nhan Ôn chợt im lặng.

Cô đột nhiên nhận ra rằng đứng trong thế giới của Giang Tùy An, cần phải chịu đựng quá nhiều sự thách thức. Cất từng bước đến ngày hôm nay, cho dù anh muốn say đến mức nào cũng không thể.

Nhan Ôn không muốn tiếp tục suy nghĩ mà ôm lấy Giang Tùy An: “Đi nào, tắm xong nghỉ ngơi sớm. “Mặc dù không say nhưng bây giờ anh đích thực không có nhiều sức, dường như rất cần người khác giúp đỡ mới tắm được... “Được thôi..” Nhan Ôn đỡ anh đứng dậy, bởi vì sức mạnh của anh thực sự quá lớn.

Giang Tùy An đột nhiên mim cười lại gần cô: “Anh đột nhiên nghĩ ra một phương pháp nạp điện rất tốt, nếu căn phòng này đã lãng mạn như vậy thì đừng lãng phí.

Ngày hôm sau chính là bữa tiệc chính thức của hôn lễ.

Bởi vì phụ huynh hai bên đều không đến tham dự, nên mọi nghi thức truyền thống đều được tổ chức đơn giản.

Tiểu Phong mặc một bộ lễ phục nhỏ vừa vặn và đảm nhiệm vai trò một bé trai cầm bông, có điều là không tiết lộ thân phận của cậu bé, có một số chuyện càng ít người biết thì càng tốt cho đứa tré.

Đứng trước gương trang điểm, Thượng Quan Lệ hơi kinh ngạc khi thấy mình đang mặc một chiếc váy cưới màu trăng. “Hóa ra khi mặc chiếc váy này là tâm trạng như thế” “Rất đẹp đấy cô dâu!” “Cậu cũng sẽ sớm có một ngày như thế thôi!” Thượng Quan Lệ năm lấy tay Nhan Ôn.

Nhan Ôn mỉm cười gật đầu, cùng thợ trang điểm chỉnh lại đuôi váy giúp Thượng Quan Lê: “Sau này kết hôn rồi thì phải có dáng của người làm vợ, không được ra ngoài đánh nhau với người khác nữa.”

Cách khăn voan cô dâu, đôi mắt với kiểu trang điểm màu đào của Thượng Quan Lệ chợt ướt đẫm: “Ừm, mình sẽ học cách làm một người vợ tốt!”

Còn cả một người mẹ tốt nữa!

Mắt Nhan Ôn cũng ướt, lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, người dẫn chương trình hỏi: “Cô dâu chuẩn bị xong chưa? Sắp vào hội trường rồi!”

Thượng Quan Lệ không tìm phù dâu, người nhà duy nhất của cô cũng chỉ có Nhan Ôn.

Họ đưa mắt nhìn nhau, Nhan Ôn bước tới, nhẹ nhàng xoay khóa cửa ra, rất nhanh cửa phòng đã bị chú rể và một đảm khách mời đẩy ra.

Thụy Khắc mặc bộ âu phục, tay cầm bỏ bông hồng, quỳ một chân xuống trước mặt Thượng Quan Lệ: “Lệ Lệ, anh đến cưới em đây.”

Thượng Quan Lệ cảm động nhận lấy bó bông hồng từ tay anh, cô đỡ anh đứng dậy, hai người ôm chặt lấy nhau trong tiếng vỗ tay chúc phúc của mọi người, sau đó họ cùng nhau bước ra ngoài địa điểm đã được bố trí xong xuôi.

Mọi thứ thật lãng mạn...

Mặc dù nghi thức đơn giản, nhưng Thượng Quan Lệ đã tìm được một người đàn ông coi trọng cô nhất trên thế giới.

Chiếc váy cưới của cô là hàng thiết kế cao cấp của Marrywang, trị giá hàng triệu, cựu vương phi nước Anh cũng mặc chiếc váy cưới của thương hiệu này xuất giá.

Chiếc nhẫn kim cương của cô là mẫu kinh điển của T&H với mười cara

Sự cưng chiều của anh dành cho cô đã sớm vượt qua hết mọi thứ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.