Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 257: Chương 257




Tư thế này…

Trong nhà họ luôn như vậy, nhưng trong trường hợp này, Nhan Ôn hơi mất tự nhiên.

Giang Tùy An đưa tay ôm lấy cô: “Sắp bắt đầu rồi”

“Ha, bây giờ ôm nhiều một chút đi, đợi khi tôi thắng rồi thì không có cơ hội này nữa đâu, ván này quyết định thắng thua” Lăng Diệp đưa mắt ra hiệu với người chia bài, bảo cô ta phát bài.

Cách chơi là Texas Holdem, lấy thùng phá sảnh làm lớn nhất, tiếp đó là tứ quý và suy ra như thế.

Lăng Diệp không phải chưa từng đánh cược với phụ nữ, nhưng anh ta chưa bao giờ thua dưới tay phụ nữ, một diễn viên nhỏ không biết trời cao đất rộng này, anh ta vốn không để tâm đến.

Sau khi chia bài, hai người đều lấy được hai lá bài tẩy.

Nhan Ôn lấy được át cơ và đầm cơ, trong tay Lăng Diệp có một đôi mười.

Mỗi bài tẩy đều có ưu thế riêng.

Lăng Diệp bảo người chia bài tiếp tục phát bài, bởi vì đã đặt cược sẵn rồi.

Tiếp theo là bài cộng đồng, già cơ, năm rô và có một con mười nhép.

Nhan Ôn có thể lấy được sảnh không? Hay là Lăng Diệp có khả năng có ba con mười. Trong sòng bạc, vận may rất quan trọng nhưng chiến thuật tâm lý cũng rất quan trọng.

Giang Tùy An chỉ ôm Nhan Ôn, sau khi xem bài cũng không có bất kỳ biểu cảm gì cả, anh nghiêng đầu lại nhìn Nhan Ôn, cô đích thật rất quen thuộc với loại bài này, chẳng lẽ từng chơi với Bạch Triết Hiên sao?

Nghĩ như thế, anh chợt hơi ghen tuông.

Nhưng Nhan Ôn đã nói rằng tối nay cô chiến đấu vì anh nên anh cũng buông bỏ sự ghen tuông này.

Tiếp theo là lá bài thứ tư, át cơ.

Lăng Diệp vẫn có lợi thế, trong tay Nhan Ôn đã có một đôi át, nhưng nếu lá bài cuối cùng không phải là.J thì cô thua chắc.

Lăng Diệp nhếch mép lên, nói một cách đắc ý: “Cho cơ hội cô chịu thua đó, còn một lá bài nữa”

Giang Tùy An để tay lên bàn đánh bạc: “Lá cuối cùng để anh xem đi”

“Nếu thắng thì tính là của anh hay của em?”

“Của em”

Nhan Ôn gật đầu, trực tiếp phớt lờ những lời Lăng Diệp nói và ra hiệu tiếp tục phát bài.

Lá bài cuối cùng là ba rô, không có gia tăng lợi ích gì cho hai người họ.

Lòng bàn tay Nhan Ôn toát mồ hồi, cô đang căng thẳng, vẫn chưa lật bài tẩy ra, cô đích thật có khả năng thắng nhưng…

Lăng Diệp bật cười lật bài ra, không hề nghi ngờ gì cả, ba con mười.

Nhan Ôn nắm chặt lá bài trong tay, định quay đầu lại nhìn Giang Tùy An thì tay của Giang Tùy An đã giữ cánh †ay cô lại: “Tin anh, mở bài đi”

Nhan Ôn biết rõ trong tay mình chỉ có một đôi át, quả thật đã thua rồi nhưng cô không hề hoảng sợ.

“Đàn ông mà, có chơi có chịu, không lẽ Chủ tịch Giang không chịu thua à?” Từ biểu cảm của họ, Lăng Diệp tưởng mình thăng chắc nên võ tay nói: “Xem ra, tối nay tôi phải mở một căn phòng tổng thống rồi “Đừng nằm mơ…”

Giang Tùy An tỏ ý Nhan Ôn mở bài ra, tay phải của Nhan Ôn lật bài ra, lá bài ban đầu biến thành.J với Q.

Tại sao lá bài A của cô lại biến thành.J!

Ngoài Giang Tùy An ra còn có người thứ hai sao?

“Sảnh, thắng rồi”

Lăng Diệp không thể tin được nhìn vào họ, kinh ngạc đến tột độ, sắc mặt khó coi vô cùng, anh ta tức giận đập mạnh lên bàn, không dám tin vào sự thật trước mắt.

“Chủ tịch Lăng hãy nhớ thực hiện lời hứa của mình, công khai thừa nhận với phóng viên là do phương diện kia của anh không được nên mới bôi nhọ người khác”

Lăng Diệp bực bội đá tung chiếc ghế và bỏ đi với ba anh ta.

Người chia bài nói: “Mỗi lần cậu Lăng chơi bài đều gian lận”

“Có thể nhận ra là một người lão luyện” Giang Tùy An trả lời rất bình tĩnh.

“Vậy còn anh?” Nhan Ôn quay đầu lại nhìn anh.

“Chủ tịch Giang chỉ muốn dạy dỗ anh ta thôi, nếu Chủ tịch Giang muốn thắng thì bài gì cũng lấy được” Người chia bài nói tiếp.

“Hai người quen biết nhau?” Nhan Ôn ngạc nhiên hỏi.

Giang Tùy An gật đầu, đưa Nhan Ôn đứng dậy: “Đôi khi trên thương trường sẽ trải qua những cuộc xã giao như: vậy, cái gì cũng phải học một ít, để phòng thân mà thôi”

Sau khi nghe anh giải thích, Nhan Ôn mới cảm thán tối nay cô đã mở mang được nhiều hơn về những thứ Giang Tùy An biết, mà anh còn có rất nhiều bản lĩnh đang chờ đợi cô đi phát hiện.

“Nhưng mà em thực sự chơi giỏi hơn anh ta, là em đã thắng”

Nhan Ôn nghiêng đầu, đột nhiên cảm thấy Giang Tùy An mà cô nhìn thấy chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi, anh lớn mạnh hơn nhiều so với những gì cô thấy được.

Lúc này, Giang Hồng Quảng từ bên ngoài bước vào, ông ngáp và nói: “Kết thúc nhanh vậy sao?”

Giang Tùy An nhìn vào Nhan Ôn rồi nắm lấy tay cô cùng đi tới trước mặt Giang Hồng Quảng, giới thiệu Nhan Ôn cho ông ta một cách tự nhiên: “Đây là bác trai anh, lúc nãy chưa kịp chính thức giới thiệu”

Giang Hồng Quảng không cho Nhan Ôn cơ hội mở miệng mà túm lấy Giang Tùy An sang một bên: “Cháu biết cháu đang làm gì không? Tìm một diễn viên nữ?

Bên ba mẹ cháu…”

“Bác cảm thấy không tốt sao?”

“Tốt, tất nhiên là tốt! Bác cảm thấy không tồi, chỉ là bên ba mẹ cháu, cháu vẫn nên nói một tiếng thì tốt hơn”

“Bây giờ vẫn chưa tới lúc, nên xin bác hãy giữ bí mật giúp chúng cháu” Giang Tùy An có dự định riêng của anh.

“Cháu đó, đúng là có được chân truyền của nhà họ Giang chúng ta, chỉ biết làm trò bí ẩn mà thôi” Giang Hồng Quảng xua tay: “Bác đã chừng tuổi này rồi, không thèm quan tâm chuyện của bọn trẻ tụi cháu. Nhưng hôm nay đã nói là tiệc hòa giải mà cháu ra tay cũng ác quá, sau này nhà họ Lăng còn có thể ngẩng cao đầu ở trước mặt chúng ta sao?”

“Bác, lúc nấy rõ ràng bác rất tận hưởng quá trình này…”

“Khụ, bác không muốn cắt ngang cháu thôi” Giang Hồng Quảng cười mỉm chỉ đổi đề tài: “Lúc nấy họ ồn ào quá, ăn cũng không ngon miệng, đi thôi, đổi một chỗ khác ăn cơm đi”

Trước khi ra cửa, Giang Hồng Quảng chợt nhớ ra gì đó: “Chuyện của hai cháu, bác là người đầu tiên biết đúng không?”

“Ông nội đã biết cháu kết hôn từ lâu rồi, chỉ là không biết đối tượng là ai”

“Kết… Kết hôn?” Giang Hồng Quảng ngạc nhiên nhìn họ, tiếp theo đó nói với vẻ cảm khái: “Thằng nhóc này, hành động nhanh thật đấy!”

Ông tưởng họ chỉ thử hẹn hò thôi.

“Bác quyết định rồi, tối nay mời hai cháu ăn một bữa ngonl”

Giang Tùy An ôm vai Nhan Ôn: “Tối nay bác mời chúng †a ăn cơm, muốn ăn gì?”

“Đầu được cả, quan trọng nhất là người cùng nhau ăn cơm?

Đối với cách trả lời lanh lợi và quen thuộc của Nhan Ôn, Giang Hồng Quảng càng hài lòng hơn, hối thúc Giang Tùy An đưa cô về nhà họ Giang sớm một chút.

Trên đường đi, Giang Hồng Quảng chứng kiến Giang Tùy An đã yêu thương Nhan Ôn đến mấy: “Cháu đó, đúng là người nổi trội nhất trong số những người đàn ông thương vợ của nhà họ Giang chúng tai”

“Học hỏi với bác đấy” Giang Tùy An lập tức trả lời.

“Vậy cháu học không tới nơi tới chốn rồi, khi bác bằng tuổi cháu đã có ba đứa con rồi đó, còn cháu?”

“Đang kế hoạch” Giang Tùy An chỉ đáp lại ba chữ.

Nhan Ôn ở bên cạnh nhìn họ trò chuyện với nhau, trong lòng có một cảm giác rất đặc biệt, hóa ra đây chính là người nhà họ Giang, quá trình gặp mặt dường như không căng thẳng như cô đã tưởng tượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.