Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 263: Chương 263




Nói xong câu này, Thượng Quan Lệ quay lưng bỏ đi, nhưng đột nhiên Thụy Khắc ngồi dậy: “Khó khăn lắm cô.

mới bước ra khỏi bóng tối, vẫn nên sống tốt cuộc đời cho riêng mình, nếu cô làm mẹ kế của con nhà người khác, báo chí sẽ viết lách ra sao?”

Làm một ngôi sao điện ảnh quốc tế, hay làm trò cười của giới giải trí2 Thượng Quan Lệ ngẩng đầu hỏi ngược: “Tôi đã bị báo.

chí viết vậy nhiều lần rồi, tôi khô. quan tâm viết thêm một lần nữa đâu, nhưng nếu anh để bụng quá khứ của tôi.”

‘Vẻ mặt của Thượng Quan Lệ thấm đượm nụ cười đẳng chát, cô hiểu rõ hơn ai hết về dư luận sẽ sản sinh ra áp lực to lớn cỡ nào.

Thụy Khắc quan sát biểu cảm của cô, không thể tiếp tục.

tránh né, có những chuyện phải nói rõ ràng.

Vì vậy anh đứng sau đó đóng chặt kéo Thượng Quan Lệ vào phòng, ra phòng.

Anh nghiêm túc nói với Thượng Quan Lệ rằng: “Tôi có con trai, tôi cần phải nuôi nấng nó”

“Với điều kiện của anh nuôi dưỡng một đứa trẻ không hề khó khăn” Thượng Quan Lệ không cảm thấy đây là vết nhơ gì cả.

Thụy Khắc hít một hơi sâu, anh biết Thượng Quan Lệ đã hạ quyết tâm phải cất bước chân đầu tiên, nếu anh còn e dè sợ sệt thì xứng đáng là đấng mày râu sao?

Anh ngập ngừng một lát, ngồi xuống bên cạnh Thượng Quan Lệ, mở miệng: “Thật ra Tiểu Phong là con của em trai tôi, hồi trước tôi đích thật từng có một bạn gái trong giai đoạn tiến tới hôn nhân, vài năm trước, đã qua đời trong một sự cố máy bay”

“Lúc còn trẻ em trai tôi chưa kết hôn đã sinh ra cậu nhóc.

này, nhưng cậu ấy không muốn gánh trách nhiệm nên bỏ rơi Tiểu Phong, là tôi nhận nuôi cậu nhóc này, nhưng tôi không muốn cậu nhóc bị người khác dùng lăng kính có màu để bàn tán, nên cho cậu nhóc gọi tôi là ba, đối đãi với nó như con ruột của mình”

Thụy Khắc đang dùng phương pháp này để bảo vệ Tiểu Phong.

“Tôi nuôi nấng cậu nhóc bấy lâu nay cũng có cảm tình, tôi không thể bỏ rơi nó, vì vậy…”

Thượng Quan Lệ mỉm cười nhìn anh: “Tôi quả nhiên không nhìn lầm người, anh đích thật rất ưu tú, cũng rất lương thiện, nhưng so với anh, thì tôi…”

“Cô chẳng làm sai gì cả, xảy ra những chuyện đó, cô cũng là người bị hại, tôi chưa bao giờ chê bai cô chỉ vì những chuyện đó” Biểu cảm của Thụy Khắc vô cùng nghiêm túc: “Trái lại tôi còn lo lắng sau khi cô đến với †ôi, sau này phải đối mặt với các lời đồn bịa đặt, sẽ càng cực khổ hơn”

“Tôi không sợ khổ” Thượng Quan Lệ kiên định ngẩng đầu lên nói: “Tuy tôi không thông minh bằng Nhan Ôn, nhưng đối với tình cảm tôi sẽ không bao giờ chùn bước, tôi biết tôi đang cần gì”

“Chỉ cần anh không chê bai quá khứ của tôi, tôi nguyện đến gần anh, nguyện tin trên đời này vẫn còn tình yêu”

Thụy Khắc không còn do dự, anh ôm chặt Thượng Quan Lệ vào lòng.

Anh không nên nhãn nhịn lâu như vậy, Thượng Quan Lệ tỉnh táo hơn bất kì ai, dù từng trải qua những gì, cô đều có dũng khí để theo đuổi thứ mình muốn.

“Nếu không kết thúc tại đây, vậy em sẽ không còn cơ hội hối hận đâu”

“Chuyện của Tiểu Phong, ba mẹ anh có biết không?”

“Anh không nói với họ, vì vậy khi họ phát hiện anh có một đứa con trai, thì không gặp anh nữa.”

Thì ra, anh cũng đi tới hoàn cảnh bất lực, nhưng phải cố gắng chống cự sống tiếp.

“Con đường về sau, chúng ta cùng nhau bước đi”

Thượng Quan Lệ muốn lập tức kể cho Nhan Ôn về chuyện của mình và Thụy Khắc, nhưng giờ bên nước.

Pháp là ban đêm, cô gọi điện sang kia là Giang Tùy An bắt máy đó.

“Có chuyện gì?”

“Chủ tịch Giang?” Thượng Quan Lệ nhìn số điện thoại trong màn hình, xác nhận mình không gọi nhầm số: “Nhan Ôn đâu?”

“Cô ấy nghỉ ngơi rồi, cô có lời gì tôi sẽ nhắn nhủ thay”

Giang Tùy An vẫn rất bình tĩnh.

Mấy việc này làm sao có thể nhờ anh chuyển lời giúp?

Chỉ còn nước đợi lần sau nói tiếp, sau đó Thượng Quan Lệ cúp máy.

Lúc này Giang Tùy An đang ngồi trên ghế sofa của phòng khách, Nhan Ôn thì nằm nghỉ ngơi trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ, Giang Tùy An còn thảo luận với thư ký của Henry Kentch về nội dung kịch bản.

Sau đó không lâu, Thụy Khắc gọi điện báo cáo về việc liên quan đến phòng công tác Vĩnh Tín.

“Chủ tịch, tôi đã điều tra được tất cả nhân viên của phòng công tác Vĩnh Tín, lúc bọn họ dọn đi đã thu gom sạch sẽ mọi thứ, nhưng vẫn bị chúng ta tìm được một vài mảnh vụn của tấm ảnh trong sọt rác, có thể khẳng định chính là tấm ảnh đang hôn của Nhan Ôn, vụ việc này chính là do phòng công tác Vĩnh Tín phơi bày ra”

“Đào hết người ra!” Giọng nói của Giang Tùy An lạnh lùng tới cực điểm, ngập ngừng vài giây sau, anh mới nói tiếp: “Nhưng mà, bọn chúng có thể sẽ luôn bám gót chúng tôi…”

“Tôi cho răng lần phơi bày này của bọn họ chắc ngoài ý muốn, nếu không có lẽ còn chừa con bài” Thụy Khắc phân tích: “Tôi và Tân Vũ sẽ ngồi ở công ty tiếp tục điều tra bọn chúng”

“Dù bọn chúng muốn làm gì, cũng không cần vội vàng ra †ay, xem thử có bao nhiêu người muốn tham gia, cùng nhau thu lưới… Còn nữa, tôi muốn biết trong tay đám người đó còn nắm giữ những gì”

Giang Tùy An không sợ đám người đó tạo dựng tin đồn, anh hiểu rõ hơn ai hết, hai người trong tấm ảnh kia là một đôi vợ chồng hợp pháp.

Dù Vĩnh Tín dùng nước bẩn nào để làm ố Nhan Ôn, bọn họ đều có thể phản bác từng chút một.

Thế nhưng xem ra, có một vài kế hoạch cần phải thực hiện trước, chẳng biết Nhan Ôn có trách móc anh hay không.

Sau khi Thụy Khắc báo cáo xong xuôi với Giang Tùy An, liền đứng dậy ra khỏi phòng làm việc, nhìn thấy Thượng Quan Lệ và Tiểu Phong đang chơi đùa trong phòng khách.

Mối quan hệ bây giờ của bọn họ đã thay đổi, từ mối quan hệ đồng nghiệp thông thường đã trở thành bạn trai bạn gái, vì vậy Thượng Quan Lệ cũng có lý do ở lại nhà của Thụy Khắc.

“Không thay quần áo ư?” Thụy Khắc tựa bên cửa hỏi.

Thượng Quan Lệ vừa xếp gỗ, vừa thành thật trả lời rằng: “Em sợ bên ngoài còn có phóng viên, chờ buổi tối hẳn đi”

Thụy Khắc mỉm cười, anh biết Thượng Quan Lệ muốn chơi với Tiểu Phong thêm một lát: “Được, vậy hôm nay.

anh cũng nghỉ ngơi…”

Thượng Quan Lệ ngẩng đầu, chớp mắt lia lịa, mắt thoáng qua chút thất vọng, cô vốn định tìm một nơi nào đó bồi dưỡng tình cảm với anh, nhưng nghĩ đến tình thế hiện giờ và mối quan hệ của bọn họ, thêm một việc.

chẳng thà bớt một việc.

Cô vẫn nên bớt gây phiền phức, để công việc của Thụy.

Khắc được nhẹ nhàng đôi chút.

Tâm tư của cô sao có thể thoát khỏi đôi mắt của Thụy Khắc: “Khi nào dì đến đây chăm sóc Tiểu Phong, em vào phòng làm việc tìm anh”

“Sao vậy?”

“Vụ việc lần này gây náo động lớn như vậy, người quản lý của em cần phải gánh vác trách nhiệm! Chẳng lẽ còn muốn để vụ việc này xảy ra thêm một lần nữa ư?”

Thế nhưng, vụ việc của Phi Hách không phải do người quản lý của cô gây ra, cô cũng có một phần trách nhiệm trong đó.

Cô muốn sớm nhận lịch trình, quá vội vàng chăng…

Nhưng cô làm vậy là vì ail Thượng Quan Lệ nghiến môi oan ức nói: “Tổng giám Thụy Khắc, anh có thể nương tay với người quản lý của em không?”

“Không thể, bởi vì anh không chỉ là tổng giám nghệ sĩ của eml”

Anh còn là bạn trai của cô, nên sẽ quan tâm cô nhiều hơn.

Một câu nói của Thụy Khắc lập tức khiến Thượng Quan Lệ đỏ mặt, lực sát thương của câu nói này đúng là ghê gớm thật.

Có một cảm giác ngọt ngào đặc biệt đang lan tỏa trong trái tim cô…

May thay, họ đã không tiếp tục do dự, may thay, cô đã cất bước chân đầu tiên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.