oss Giang làm người quản lý cho Nhan Tiểu Ôn của chúng ta nên bọn họ ganh đen vậy sao?” “Hình như tôi đã đứng ra đính chính thay Nhan Ôn đó!
Đám antifan qua đường ăn nói thật khó lọt lỗ tai, tôi nhìn cũng cảm thấy đau thật khó chịu, tôi sắp khóc đây.”
Nhan Ôn thấy mọi người ủng hộ, tin tưởng cô như vậy, lập tức dùng tài khoản của chị Hà gửi một biểu cảm ôm ấp, sau đó nhắn nhủ: “Mọi người đừng lo lắng, sẽ ổn thôi.”
Hội hâm mộ của Nhan Ôn luôn rất đoàn kết, mọi người đều luôn an ủi nhau, thoạt đầu vừa nhìn thấy câu này, mọi người đều chẳng chú ý đến, lát sau mới có người phản ứng lại. “Đợi đã, lúc nãy người lên tiếng là trợ lý của Nhan Ôn “Ôi, chị Hà, Nhan Ôn sao rồi?” “Có phải chị ấy đang rất khó chịu không?”
Nhan Ôn xem màn hình, vô cùng nghiêm túc gõ tiếp vài chữ: “Tôi rất ổn, mọi người yên tâm.”
Câu trả lời của cô lập tức dấy lên cuộc thảo luận sôi nổi của người hâm mộ, dường như trong thoáng chốc, câu nói này đã bị bình luận của người hâm mộ đẩy lên nóc không thấy được nữa, “Tôi không nhìn lầm chứ, cô ấy nói tôi rất ổn?” “Chị Hà, chị không sao chứ? Có phải chị đang rất lo lắng cho Nhan Ôn nên đã bắt đầu phát ngôn sảng rồi không?”
Nhan Ôn dõi nhìn sự đoán mò của mọi người, bật cười gõ tiếp một câu: “Cám ơn mọi người luôn ủng hộ và tin tưởng tôi, tôi có thể chịu trách nhiệm để nói với các bạn rằng, tôi chẳng quen biết gì với Lăng Diệp, công ty cũng đang tích cực xử lý vụ việc này, nếu có bất kỳ người nào tiếp tục tạo dựng tin đồn, có thể xé nát bọn chúng!” “!” “Nhan Ôn, là chị sao?”
Nhan Ôn gửi một chữ ừ, sau đó đính kèm một tấm ảnh tự chụp.
Có câu nói này, người hâm mộ lập tức trở nên hưng phẩn, rất nhiều người hâm mộ không lên mạng nhìn thấy Nhan Ôn vào hội hâm mộ đều được gửi thông báo, rất nhanh chóng, số người trong hội người hâm mộ tăng vượt bậc.
Nhan Ôn sửa danh thiếp của hội: “Không bao giờ nương tay với bất kỳ kẻ nào từng gây tổn thương cho tôi.”
Đây chính là thái độ của Nhan Ôn, cô phải để người hâm mộ yêu thích có biết rằng, cô không sợ có người bày mưu tính kế sau lưng, bởi vì cô chưa bao giờ keo kiệt với việc trả thù.
Có câu nói của Nhan Ôn, người hâm mộ đều trở nên có lòng tin, bởi vì người hâm mộ rần rỏi của Nhan Ôn đều hiểu rõ con người của cô, cô nói có ắt sẽ có, cô nói không thì nhất định không có.
Vả lại vụ việc này đã không thông suốt từ ban đầu, Giang Tùy An thân là người quản lý của Nhan Ôn, giờ nào phút nào cũng ở bên cạnh Nhan Ôn, cô yêu đương thì làm sao Giang Tùy An không biết được?
Vả lại, chỉ cần Nhan Ôn có mắt nhìn thì sẽ không bỏ Giang Tùy An, đến với người đàn ông có thân hình cò hương như Lăng Diệp.
Sau khi người hâm mộ trải qua chuyện Nhan Ôn gia nhập vào hội, tất cả đều giữ vững tinh thần tỉnh táo, cùng nhau đoàn kết chặt chẽ.
Trong trái tim của họ, Nhan Ôn không những là ngôi sao xa tận chân trời, mà còn là thần tượng có thể xuất hiện tùy lúc ngay cạnh bọn họ, có thể tiếp xúc với người mình sùng bái, đối với người hâm mộ mà nói chính là sự phản hồi ẩm áp nhất.
Tuy Nhan Ôn trông rất lạnh nhạt, nhưng trái tim của cô lại rất nóng bỏng.
Nếu hồi xưa cô rất ít giao lưu với người hâm mộ, thì cũng bởi vì cô cần cố gắng trở nên mạnh mẽ, mới có thể để người hâm mộ nhìn thấy nhiều tác phẩm của cô hơn.
Bây giờ, cô đã có đủ năng lực và địa vị, cô phải bảo vệ người hâm mộ của mình, nói cho họ biết rång, cô trân trọng sự ung hộ của họ biết bao.
Trong đêm, Giang Tùy An lái xe về nhà, thấy phòng làm việc vẫn còn sáng đèn, Nhan Ôn cuộn tròn trên ghế lướt xem tin nhắn của người hâm mộ gửi cho cô, khóe miệng cô thỉnh thoảng nở nụ cười.
Giang Tùy An bước tới và ôm lấy bờ vai của cô: “Có thể bắt gặp nụ cười dịu dàng bây giờ của em, cảm thấy thật tốt.”
Nhan Ôn tựa vào lòng anh và nghiêng đầu hỏi han: “Chẳng lẽ trước kia em không như vậy sao?”
Giang Tùy An ngập ngừng giây lát: “Không... Thoạt đầu em rất phòng bị, rất cảnh giác, dù ở với anh, em luôn cưỡng ép mình, bởi vì em có mục tiêu rõ ràng, nhưng hiện giờ, em biết có những sự lựa chọn cần dùng trái tim thực hiện.” “Chỉ khi nào em tiếp xúc với thế giới này, tin tưởng người xung quanh, thì em mới có thể đạt được hạnh phúc và niềm vui.” “Nhan Ôn của bây giờ đang rất nỗ lực hòa nhập vào thế giới này, cô ấy càng trở nên chân thật”
Nhan Ôn vì lời nói này mà đứng hình một lát, cô mới ý thức được thì ra khoảng thời gian này, cô thật sự đã thay đổi nhiều đến vậy... Và những thứ này đều bắt nguồn từ người đàn ông trước mặt cô. “Bởi vì anh, nên em mới thay đổi, Tùy An à, là sự dịu dàng và cưng chiều của anh đã thay đổi em, giúp em tự nguyện tin tưởng thế giới này, là anh cho em trải nghiệm cảm giác chưa từng có.” Lệ lưng tròng mắt, Nhan Ôn cảm thấy mình thật sự rất hạnh phúc.
Giang Tùy An giơ tay lau nước mắt của Nhan Ôn, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng: “Đừng khóc, có anh ở cạnh em, dù xảy ra bất cứ chuyện gì...” “Kẻ bôi bác em, anh sẽ xử lý toàn bộ.” “Đừng sợ, có anh ở cạnh em.”
Trái tim của Nhan Ôn rất ẩm áp, cô gật đầu thật mạnh: “Vâng, em không sợ!”
Cô không cần phải lo sợ! “Anh sẽ để bọn người Long Đằng diễn một tuồng phim hay cho em coi, để em trút cục tức này.” Giang Tùy An thay bộ đồ bên ngoài và đi vào nhà bếp.
Phim hay gì vậy?
Trong lòng Nhan Ôn hiểu rõ, Giang Tùy An làm vậy không chỉ vì trừng phạt Long Đằng.
Người đàn ông này vì cô mà đăng tấm ảnh chụp chung lên trang tìm kiếm nóng.
Sau bữa tối, Nhan Ôn và Giang Tùy An cùng xuống lâu tán bộ, đúng lúc Thượng Quan Lệ gọi đến. “Cái tên Lăng Diệp kia rốt cuộc muốn làm gì vậy? Có phải ý gia đình có chút tiền, nên hành xử quá đáng thể kia! Hay là, hồi xưa bị Chủ tịch Giang ức hiếp lâu, nên dồn sự trả thù vào người
Nhan Ôn cầm điện thoại cười đáp rằng: “Tất cả đều có thể mà.”
Thượng Quan Lệ lắc đầu: “Mình rất muốn sang kia ở bên cậu, nhưng mà... Mình sắp phải đến thành điện ảnh để đóng phim rồi, có thể chúng ta sẽ không gặp nhau một thời gian.”
Nhan Ôn ngẫm nghĩ và đáp: “Khi nào cậu đi, để mình tiễn cậu?”
Thượng Quan Lệ sững sờ giây lát, cô vẫn chưa kịp kể chuyện của cô và Thụy Khắc cho Nhan Ôn biết, vả lại hiện giờ cô đã vào ở nhà của Thụy Khắc, nếu ngày mai đi thì cũng xuất phát từ nơi đây.
Lúc này Nhan Ôn hỏi, cô chẳng biết nên kể từ đầu.
Ngay lúc cô đang định trả lời thì Thụy Khắc đi vào: “Đã thu dọn xong chưa?”
Giọng nói của anh vừa vặn truyền đến tai của Nhan Ôn ở đầu dây bên kia.
Thượng Quan Lệ vội che loa nghe, không ngừng nháy mắt với Thụy Khắc, nhưng Nhan Ôn đã đoán ra: “Người quản lý và trợ lý của cậu đều là phụ nữ, thời gian
Thượng Quan Lệ cụt hứng thở dài: “Cái này..”
Thụy Khắc thoạt nhìn trạng thái liên biết người ở đầu dây bên kia là Nhan Ôn, bởi vì Thượng Quan Lệ không bao giờ trò chuyện điện thoại với người khác lâu như vậy, nên anh trực tiếp cướp điện thoại: “Nhan Ôn, sáng mai cô ấy phải xuất phát sớm, tôi sẽ tiến cô ấy ra sân bay
Nhan Ôn nghe thấy giọng của Thụy Khắc liền yên tâm hån ra, dù bọn họ đến với nhau bằng cách nào, chỉ cần họ trân trọng lần nhau, là kết quả tốt nhất rồi.