Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 268: Chương 268: Dù có bán thì cũng phải bán cho tôi




Thượng Quan Lệ cầm sổ hộ khẩu và thẻ ngân hàng, khốc mắt dần đỏ hoen.

Cô nhớ ra lời nói trước kia của Nhan Ôn từng tâm sự với cô, ông trời luôn chừa một con đường lui cho cô, chỉ cần không bỏ cuộc, sẽ gặp gỡ được người thích hợp nhất, và tất cả nỗi oan ức từng chịu đựng, đều sẽ trở thành sự cưng chiều vô vàn được chính người này trao tặng.

Cách thức thể hiện tình yêu của mỗi người đều khác nhau, nhưng điều quan trọng nhất là phải tin tưởng vào người mà mình nhận định.

Thụy Khắc hôn nhẹ lên vầng trán của cô: “Được rồi, đi tắm rửa, để anh làm cơm.”

Thượng Quan Lệ gật đầu, nhón mũi chân lên và đáp lại một nụ hôn: “Vâng.”

Có lẽ hồi trước thấy Thụy Khắc không bao giờ xem trọng bất cứ sự việc nào, luôn ứng phó phóng viên và ống kính một cách khéo léo linh hoạt, nhưng tất cả đều do anh đang diễn mà thôi, anh đang dùng một thái độ nhẹ nhõm để đối phó mọi thứ, để che giấu sự tổn thương trong lòng mình.

Thượng Quan Lệ thu cất sổ hộ khẩu và thẻ ngân hàng, trong lòng âm thầm hứa hẹn, cô sẽ san bằng tất cả vết thương trong lòng anh.

Sáng hôm nay, Nhan Ôn và Giang Tùy An cùng đi vào phòng làm việc của Henry Kentch.

Ông ấy đích thật xứng đáng là một đạo diễn vô cùng có trách nhiệm với nghề, với địa vị hiện giờ của ông, lại đặt phòng làm việc của mình sát bên phòng trang điểm, như vậy có thể trao đổi với diễn viên bất cứ lúc nào, không thể không kể đến rất nhiều đạo diễn đều không thể làm được như vậy.

Ông mặc một chiếc áo sơ mi màu xám với kiểu dáng vô cùng đơn giản, ngồi đọc kịch bản dưới ánh mặt trời, trông chẳng khác biệt gì so với người bình thường.

Thế nhưng phòng làm việc của ông ta đang phơi bày tông màu tráng xám đen vô cùng áp lực, và trên tường còn có rất nhiều bộ phận được phóng to của nữ diễn viên tham gia bộ phim này, có ảnh lưng, có ảnh đui..

Vừa nhìn thấy Nhan Ôn, Henry liền đứng dậy và nhìn chăm chú vào chiếc cổ của Nhan Ôn: “Đường nét bờ vai của cô rất ưng mắt! Tôi sẽ để tổ trang phục chuẩn bị một số bộ quần áo có thể hở xương quai xanh cho cô “Hoan nghênh cô gia nhập.”

Ông ta biểu hiện một nụ cười vô cùng hài lòng về Nhan Ôn: “Được rồi, vào bàn bạc về chuyện ký hợp đồng thôi nào!” “Tôi có thể để cô trở thành nữ chính của bộ phim này, nếu cô thể hiện tốt, thì có khả năng trở thành nữ chính của bộ phim tiếp theo, nhưng có một điều kiện, cô phải trở thành nghệ sĩ của công ty chúng tôi, và trong vòng năm năm không được hủy hợp đồng.”

Bởi vì ông ta rất yêu thích đường cong cơ thể của Nhan Ôn, muốn định thần đo lường cho cô vài bộ phim điện ảnh!

Nhan Ôn nghe xong yêu cầu này thì không muốn đồng ý. “Người quản lý của cô có thể đi cùng cô, ký hợp đồng với chúng tôi!”

Nhan Ôn chớp mắt, thấy Henry quay người cầm một chiếc máy chụp ảnh kiểu cũ, miệng lầm bầm bảo một lát sẽ chụp vài tấm ảnh mô tả cho Nhan Ôn, đại khái chỉ chụp từ vị trí cổ đến xương quai xanh của cô.

Vị đạo diễn này có phải quá cố chấp về vóc dáng của nữ diễn viên rồi chăng? “Đạo diễn Henry, tôi đã bày tỏ rõ ràng ý của tôi, Nhan Ôn chỉ đóng vai nữ chính của bộ phim này.”

Giang Tùy An không thổ lộ thân phận của mình, luôn dùng thân phận người quản lý của Nhan Ôn để bàn bạc với trợ lý của ông ta.

Henry có chút bất mãn về giọng điệu của anh, đặt máy xuống và nói rằng: “Tôi có thể tuyển dụng một diễn viên châu Á, đối với các người mà nói, đây là cơ hội vô cùng hiếm có, chẳng lẽ cô muốn từ chối?” “Các người hãy nhìn những tấm ảnh trên tường, đây là J Lulu, đây là Louise. Bây giờ họ đều là ảnh hậu nổi tiếng, chẳng lẽ đây không đủ trở thành cờ cược cho lời mời sao?” “Cô ấy không vì hợp đồng đóng phim mà bán đứng bản thân đâu, dù có bán thì cũng chỉ bán cho tôi mà thôi.”

Thái độ của Giang Tùy An vô cùng kiên quyết.

Henry cười lạnh một tiếng, tùy ý ngồi dựa vào ghế: “Vậy các người có thể rời khỏi

Đạo diễn như ông ta đích thật rất hiếm gặp, Nhan Ôn cảm thấy sự nhận biết của mình trước đó về tác phẩm của ông ta vẫn chưa đủ, ông ta đích thật có thể trình diễn vẻ đẹp của diễn viên vô cùng đúng chỗ, nhưng thủ pháp sử dụng ghi hình thì lại..

Suy nghĩ của ông ta đã không còn xuất phát từ góc độ nghệ thuật, mà giống như một dạng biến thái đang nghiên cứu về thân thể của nữ diễn viên!

Henry không hề có ý giữ chân họ, bởi vì ông ta nhận định Giang Tùy An sẽ không dẫn Nhan Ôn rời khỏi, thế nhưng ông ta lầm to rồi.

Giang Tùy An trực tiếp dẫn Nhan Ôn rời khỏi.

Vừa đi ra phòng làm việc, thì chạm mặt với Lăng Diệp dẫn theo nữ diễn viên bước tới.

Sau khi nhìn thấy Giang Tùy An, Lăng Diệp cười và gỡ kính râm: “Chủ tịch Giang sao tỏ bộ dạng thế này, thỏa thuận không vui với đạo diễn Henry u?”

Giang Tùy An nhìn anh ta bằng ánh mắt lạnh lùng, không hề đếm xia tới anh ta,

Lăng Diệp tiến lên ngăn đường đi của anh và cười hỏi rằng: “Có cần tôi giúp Nhan Ôn vào trong nói giúp vài câu không? Mấy ngày nay tôi và đạo diễn Henry gặp gỡ vô cùng vui vẻ đó!”

Anh ta tỏ thần thái đắc ý, mấy ngày nay, anh ta mãi canh giữ đoàn phim của Henry.

Cái này thì Giang Tùy An hiểu rất rõ, bởi vì anh luôn để Tân Vũ đính chặt động thái của Lăng Diệp.. “Không cần, anh vẫn nên về nhà luyện tập kỹ năng chơi bài thật tốt.” Giang Tùy An nhìn lướt anh ta buông lời chế giễu, tay ôm bờ vai của Nhan Ôn, đi lướt qua bên cạnh Lăng Diệp.

Thế nhưng Lăng Diệp vẫn nói năng lỗ mãng. “Lần này là anh thua cho tôi có phải không? Bởi vì Nhan Ôn vốn không nhận được vai nữ chính của đạo diễn Henry!”

Nhan Ôn chớp mắt, chờ đợi Giang Tùy An mở lời, từ lúc nãy cô đã phát hiện ra phong cách làm việc hôm nay của Giang Tùy An khác hắn thường ngày, nếu anh muốn mình tham gia bộ phim này, sẽ tiếp tục thỏa thuận với Henry, nhưng anh không làm vậy.

Ngược lại dùng một phương thức dứt khoác để từ chối đối phương.

Bên trong đó có chứa đựng điều gì mà cô chưa được biết không? “Tâm nhìn của Long Đằng các người thấp kém hơn nhiều so với trong tưởng tượng của tôi, vai nữ chính của Henry Kentch chính là mục tiêu theo đuổi của anh sao? Hay anh tưởng rằng diễn viên của anh lấy được vai diễn này, tức nghĩa là anh đã thắng tôi?” Giang Tùy An nghiêng người, khóe miệng nhếch ra một nụ cười như có như không.

Nhan Ôn mím môi, quả nhiên anh đã sớm có sự chuẩn bị.

Giang Tùy An bình lặng mở lời: “Thật ra bộ phim này chỉ là một bộ phận nhỏ trong kế hoạch của chúng tôi, bây giờ thỏa thuận thất bại thì vừa vặn thặng xuất lịch trình cho Nhan Ôn.”

Lăng Diệp buồn cười vỗ tay, cảm thấy Giang Tùy An đang cố tình lừa bịp: “Chủ tịch Giang, anh không cần phải căng thắng thế đâu...”

Anh ta vẫn chưa nói xong, Giang Tùy An liền rút điện thoại ra, đưa cho anh ta xem một lời mời hợp đồng. “Đây là lời mời hợp đồng của bộ phim điện ảnh lớn được đặc biệt chế tác bởi Shellyneo, bà ấy là em gái cùng cha khác mẹ với Henry Kentch, bà ấy rất tán thưởng biểu hiện của Nhan Ôn trong chương trình truyền hình thực tế Hậu trường, điều quan trọng nhất là, bà ấy không giống với Henry, đính chặt xương quai xanh của Nhan Ôn nhà tôi.” “Nếu anh thích tác phẩm của Henry Kentch, thì chừa lại cho anh vậy”

Nói xong, Giang Tùy An dẫn Nhan Ôn rời khỏi trước ảnh mắt kinh hãi và phẫn nộ của Lăng Diệp.

Nhan Ôn nhớ đến biểu cảm vừa rồi của Lăng Diệp, mở miệng hỏi Giang Tùy An rằng: “Mấy hôm nay chúng ta luôn ở cạnh nhau, nhưng em chưa bao giờ thấy anh liên lạc với Shellyneo, hợp đồng được thảo luận lúc nào vậy? Anh đã tính toán từ sớm rồi ư?” “Bây giờ thông tín phát triển như thế, điện thoại và bưu kiện đều có thể sử dụng để thảo luận mà.” “Vậy rốt cuộc câu chuyện ra sao?”

Giang Tùy An kể toàn bộ đầu đuôi sự việc với Nhan Ôn: “Thụy Khắc điều tra được Lăng Diệp cũng bám theo chuyến bay của chúng ta đến đây, anh dặn Tần Vũ cũng bay sang đây, chăm chú theo dõi động hướng của Lăng Diệp, cũng tức là nằm được anh ta vừa xuống máy bay liền tới chào hỏi bén gần Henry Kentch.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.