Nữ thần đầy tài năng thanh cao như Nhan Ôn, sau khi bị người ta phơi bày bộ mặt thật sẽ như thế nào nhỉ? Anh ta tin chắc tất cả mọi người đều rất mong chờ!
Sau khi Nhan Ôn lên máy bay và hạ cánh, không ngừng nghỉ mà lên thắng chiếc xe của chị Hà đậu tại bãi xe, trực tiếp rời khỏi. “Sao vậy? Sắc mặt của em hình như không tốt lắm, có phải mệt quá rồi không?” Chị Hà quan tâm hỏi han. “Khi Tùy An tiễn em về đây, bị phóng viên bắt gặp và chụp hình tại sân bay.” Nhan Ôn chẳng giấu giếm gì với chị Hà, thuật lại đầu đuôi câu chuyện: “Em đã gửi tin nhắn cho Tùy An, chắc tạm thời không có vấn đề gì, trong tay tên phóng viên đó không có bằng chứng xác thật.” “Hiện giờ các bài báo đều đăng tin về sự cố thương tích của diễn viên Đại Hoa khi ghi hình ở nước ngoài. Tên phóng viên kia chắc chắn không biết thân phận của đại boss.”
Nhan Ôn gật đầu, nhưng tâm trạng của cô vẫn rất phức tạp, cô đã khác xưa rất nhiều, khi đổi mặt với tình cảm, cô càng phải lý trí thận trọng hơn nữa.
Thế nhưng... Cô đã thật sự yêu Giang Tùy An.
Không phải tình yêu của một người vợ đối với một người chồng, mà là tình yêu của một người phụ nữ đối với một người đàn ông, cô bị ánh hào quang trên người anh thu hút, ánh mắt bất chợt theo đuổi anh, chỉ cần có anh, trái tim cô sẽ vô cùng bình yên.
Như cuộc chia tay lần này, rõ ràng chỉ có thời gian vài ngày, nhưng cô lại cảm thấy một ngày trôi qua dài đằng đẳng như một năm. “Nhan Ôn, có phải em lo sợ sau khi công bố mối quan hệ giữa em và đại boss, sẽ phát sinh một loạt vấn đề không?” Chị Hà hiểu rõ tính cách của Nhan Ôn, một câu nói liền hỏi đúng trọng tâm. “Vâng, có đôi chút... chị Hà, giúp em điều tra tòa soạn tên Lôi Hàng.”
Nhan Ôn cẩn thận lên kế hoạch. “Yên tâm giao cho chị đi, em hãy xử lý việc ký hợp đồng với Áo Lai trước, chị đưa em đến chỗ chủ tịch Trình.”
Nhan Ôn gật đầu, trên xe đặt máy thu âm, đang phát sóng tin tức diễn viên của Đại Hoa bị thương. “Vận may của Hàn Uyển Nam không tệ, tất cả mọi nơi đều đang đưa tin về Đại Hoa, giúp cô ta may mắn tránh thoát.”
Cả công ty Đại Hoa đều đang xử lý vụ việc ngoài ý muốn lần này, vẫn chưa tung tin xấu của Hàn Uyển Nam ra, cộng thêm công tác quan hệ công chúng của Sáng Nghệ, tin tức của Hàn Uyển Nam dường như chẳng thấy nữa.
Nhan Ôn không nói, sự chú ý của cô chẳng đặt lên vụ việc kia. “Đừng lo lắng, anh ấy là chủ tịch của Đại Hoa, vụ việc kiểu thế này nhất định được giải quyết hoàn hảo.” Chị Hà đổi kênh âm nhạc, muốn Nhan Ôn thả lỏng đôi chút.
Trái tim của cô vẫn để lại ở nước ngoài, theo bên cạnh Giang Tùy An.
Cô từng chứng kiến thực lực của Giang Tùy An, nhưng dù như vậy, cô vẫn không khỏi lo lắng cho anh.
Bởi vì việc ký hợp đồng của Nhan Ôn vẫn đang được giữ bí mật, địa điểm gặp mặt lần này được sắp xếp tại nhà Trình Vận. . Truyện Ngược
Sau khi Nhan Ôn vào, nhìn thấy Tiêu Cảnh Hàng đã ngồi ngay ngắn trên ghế sofa, cô đi thắng sang kia, ngồi ngay vị trí không gần không xa ở phía đối diện.
Chị Hà tỏ vẻ rất bất mãn, nếu không vì Tiêu Cảnh Hàng, thì Hàn Uyển Nam cũng không có dịp gây sóng gió như vậy.
May thay vụ việc được giải quyết kịp thời, nếu không sự nghiệp của Nhan Ôn sẽ chịu ảnh hưởng lớn. “Nhan Ôn, Cảnh Hàng, từ nay về sau hai người hợp tác thật tốt nhé.”
Trình Vận đặt tách cà phê lên bàn: “Tôi biết rõ thực lực của hai người ra sao, tôi cần hai người tin tưởng lẫn nhau, ủng hộ nhau, có rõ chưa?”
Ý nghĩa câu nói của cô rất rõ ràng, cô không muốn nhìn thấy vụ việc lần này tái diễn thêm lần nữa. “Tôi có một điều kiện.” Nhan Ôn bình thản lên tiếng, nói với Trình Vận: “Tôi cần có đủ khoảng không gian riêng tư.”
Tiêu Cảnh Hàng nghe vậy liền lộ ra một nụ cười: “Cô yên tâm, ngoại trừ công việc, tôi tuyệt đối không hỏi nhiều.” “Vậy hi vọng anh làm tốt bổn phận của mình, đừng đế xuất hiện sơ suất như lần này nữa.”
Nụ cười của Tiêu Cảnh Hàng càng sâu hơn, như dự đoán của anh, Nhan Ôn đích thật là một nghệ sĩ cực kì có trình độ, mắt nhìn người của Trình Vận không tệ. “Vậy công việc tiếp theo rất rõ ràng, tôi cần hai người trở thành bộ đội vàng của
Áo Lai, cạnh tranh cùng Chương Nhĩ Hòe và Ngụy Lãng, tài nguyên tốt nhất của công ty cần hai người dùng thực lực giành lấy...” “Hiểu rồi.” Tiêu Cảnh Hàng chỉ thốt ra hai chữ, nếu đã quyết tâm làm người quản lý của Nhan Ôn, anh đương nhiên hiểu.
Dù Trình Vận không nói, anh cũng sẽ giành lấy tài nguyên tốt nhất cho Nhan Ôn. “Tôi đã bắt tay chuẩn bị nghi thức ký kết hợp đồng, đến lúc đó hai người cùng tham dự.” Trình Vận nói ra kế hoạch, chỉ có như vậy mới để lại ấn tượng sâu sắc cho người khác. “Tôi sẽ làm tốt việc của tôi.”
Nhan Ôn điềm tĩnh lên tiếng, chậm rãi nhấp ngụm cà phê.
Tiêu Cảnh Hàng chẳng nói thêm gì, thực lực của anh đã bày sẵn trước mắt. “Nhan Ôn, còn có một việc, tôi cần xác nhận với cô... Về phương diện tình cảm, cô có điều gì cần khai báo với tôi trước không?”
Công ty quản lý chịu trách nhiệm với nghệ sĩ với điều kiện là bản thân nghệ sĩ phải thành khẩn khai báo.
Nếu không chờ đến khi tin xấu bị phơi bày, công ty quản lý chẳng có cách giải quyết ngay tức thì. “Có, mối quan hệ của chúng tôi rất tốt, rất hòa hợp, nhưng tôi chưa định công khai với bên ngoài.”
Nhan Ôn trả lời vô cùng thẳng thắn.
Trình Vận sững sờ giây lát: “Cô có thể khẳng định nó sẽ không trở thành tin xấu của cô chứ?” “Có thể.” Nhan Ôn không định giấu giếm, Giang Tùy An là người yêu của cô, chỉ là tạm thời chưa công bố ra bên ngoài mà thôi.
Tiêu Cảnh Hàng nghe thấy lời nói của
Nhan Ôn, lộ ra một nụ cười phức tạp. “Tôi tin tưởng Nhan Ôn, nếu cô ấy nói sẽ không gây uy hiếp, vậy chúng ta nên giữ bí mật cẩn thận, chúc hai người hạnh phúc.” Trình Vận rót một ly rượu vang, giây phút này cần phải nâng ly chúc mừng. “Vỗn dĩ tôi vẫn còn đau đầu về việc của Hàn Uyển Nam, nhưng chuyện Đại Hoa đã chiếm sóng hoàn toàn, khá đáng tiếc cho hai diễn viên đó.”
Đại Hoa?
Ánh mắt Nhan Ôn hơi tối sầm, chạm ly xong yên lặng nhấp một ngụm. “Thực lực của Đại Hoa không nên xem thường, Nhan Ôn, cô có từng muốn trở thành nghệ sĩ của Đại Hoa không?”
Nhan Ôn muốn đến Đại Hoa, chẳng phải chỉ cần một câu nói của Giang Tùy An u?
Chị Hà nhìn sang hướng khác, nhịn không được nhếch khóe miệng lên cao, cô nhẫn nhịn thật khó khăn. “Dù tôi muốn cũng cần có cơ hội, điều kiện ký hợp đồng với Đại Hoa rất cao...” Nhan Ôn trả lời bình thản, nhưng cũng là sự thật, Đại Hoa sở hữu rất nhiều diễn viên như cô.
Trình Vận cười tít mắt: “Năm xưa tôi từng làm diễn viên, rất muốn vào Đại Hoa, cũng rất muốn làm quen với người đàn ông đứng trên đỉnh cao kia.”
Cô ta ám chỉ Giang Tùy An.
Giọng điệu của cô ta chẳng hề che giấu vẻ tán thưởng Giang Tùy An, chỉ đáng tiếc bên cạnh anh chưa bao giờ có tin đồn, lạnh lùng đến nỗi khiến người khác chẳng thể tiến gần.
Nhan Ôn âm thầm nhìn sang chị Hà, không muốn cô ấy bộc lộ quá nhiều, khiến Trình Vận nhìn thấy gì đó.
Chị Hà chỉ càng cúi đầu thấp hơn nữa.
Nửa tiếng sau, Tiêu Cảnh Hàng cùng Nhan Ôn rời khỏi nhà của Trình Vận. “Thân là người quản lý của cô, tôi sẽ không hỏi về chuyện riêng tư, nhưng... Ít ra cô phải nói cho tôi biết, cô sống ở đâu?”
Một khi xảy ra vấn đề gì, anh ta và chị Hà có thể phối hợp với nhau. “Biệt thự Lan Đình.” Nhan Ôn trả lời và nói với chị Hà: “Em đi xe của anh ta, chị về trước đi.”