Khi Chương Nhĩ Hòe chuẩn bị hành động, Đại Hoa đã nhận được tin ngay tức khắc.
Bởi vì Giang Tùy An biết chắc có người giở trò sau lưng, dù Giang Linh Vận và Đỗ Cảnh Thăng không còn xuất hiện nữa, nhưng làn sóng này không hề có dấu hiệu giảm bớt, anh đã sớm đoán được có âm mưu ở phía sau.
Mấy lần trước điều tra, mũi nhọn đều ở phía Áo Lai.
Chỉ là lần này điều tra rõ hơn, sau khi thấy ba chữ Chương Nhĩ Hòe, Giang Tùy An cau mày: “”Giới thiệu tình trạng của người này.”
Đồng thời gọi cho Nhan Ôn và nhấn nút loa.
Mặc dù cô không ở bên cạnh anh, nhưng tin tức Giang Tùy An có được chính là tin tức cô có được.
Tần Vũ đọc ra hết tất cả các tài liệu điều tra được. “Chương Nhĩ Hòe cũng được coi là người quản lý có kinh nghiệm trong giới giải trí, đã làm việc trong Áo Lai gần sáu năm, dưới trướng cô ta có một thần tượng thế hệ mới tên là Tiêu Vũ, thuộc phong cách nhóm nhạc nữ thanh xuân. Lần trước muốn mượn việc làm người đại diện cho một thương hiệu để đổi phong cách, Áo Lai cũng rất coi trọng nhưng cô ta không thể lấy được suất thay thế, cuối cùng bà chủ đã giành được đại diện đó.” “Sau đó Chương Nhĩ Hòe âm thầm mua chuộc phóng viên và các tay săn ảnh, tiết lộ tin tức giả ở khắp nơi và còn châm dầu vào lửa trên tin tức ngủ dạo kia, đã điều tra được manh mối ở nội bộ của Áo Lai.”
Mạng thông tin của Đại Hoa rất toàn diện, không có gì họ không điều tra được.
Ở phía bên kia, Nhan Ôn mím chặt môi, cô không ngờ lần đại diện đó sẽ mang đến cho cô một đối thủ như thế.
Đối phương giở trò và giỏi mưu tính, cô không thể khoanh tay chờ chết được.
Giang Tùy An biết cô đã nghe rõ những lời này, anh bình tĩnh nói với Tần Vũ: “Bây giờ sắp xếp làm hai việc.” “Một, canh chừng đám phóng viên được Chương Nhĩ Hòe mua chuộc, tìm hiểu rõ trong tay họ có những bằng chứng gì.” “Hai, sắp xếp những chuyện Đỗ Cảnh Thăng từng làm trong quá khứ, chuẩn bị sẵn tài liệu của những ngôi sao nữ liên quan đến vấn đề ngủ dạo, sẽ được sử dụng bất cứ lúc nào.”
Sau khi dứt lời, anh cầm điện thoại lên: “Bà xã đại nhân còn bổ sung gì không?”
Nếu Chương Nhĩ Hòe khiêu khích người khác, vốn sẽ không bị phát hiện, nhưng cô ta lại dám giở trò ở sau lưng Nhan Ôn, mà Nhan Ôn lại có một ông xã cưng chiều cô, tuyệt đối không thể chịu đựng việc cô bị người ta ức hiếp như thế.
Nhan Ôn bật cười nói: “Ông xã của em đã suy nghĩ rất chu đáo, em không có gì phải bổ sung cả.” . Ngôn Tình Tổng Tài
Vợ chồng họ tin tưởng và ăn ý như thế đấy.
Giang Tùy An gật đầu với Tần Vũ, ra hiệu anh ta đi làm việc.
Sau đó nói với Nhan Ôn: “Vậy anh làm nhiều việc như vậy, em thưởng gì cho anh đây?” “Anh về nhà thì sẽ biết...” Nhan Ôn cúp máy với một nụ cười ngọt ngào.
Chị Hà ở kế bên liên tục thở dài: “Mỗi ngày nhìn hai người đầm thắm như thế, chị thực sự no đến không ăn cơm nổi.” “Đây là việc đứng đắn!” Nhan Ôn họ nhẹ một tiếng, nụ cười cực kỳ tinh nghịch. “Vậy thì đợi Tần Vũ.” “Chị Hà, thật ra còn một chuyện cần chị đi làm.” Nhan Ôn kéo lấy chị Hà. “Chuyện gì vậy?” Chị Hà nhíu mày lại, Giang Tùy An đã biết rất rõ mọi chuyện. “Chị còn giữ thông tin liên lạc của phóng viên từ chối cung cấp cho chúng ta hình ảnh của Đỗ Cảnh Thăng lần trước không? Bây giờ em nghi ngờ lúc đó anh ta đã được Chương Nhĩ Hòe mua chuộc với giá cao, nếu không sẽ không đột nhiên nuốt lời không cung cấp hình ảnh, em nghĩ nếu anh ta có đồng bọn, chúng ta có thể trả đũa lại.”
Có một số chuyện, Đại Hoa có thể ra mặt nhưng chị Hà ra mặt sẽ tốt hơn.
Nhan Ôn biết Giàng Tùy An rất quan tâm đến chuyện của cô, nên cô cũng muốn góp sức.
Chị Hà nghe vậy liền tán thành, lập tức mở điện thoại ra: “Chị nhớ hình như anh ta có một người bạn làm việc ở tòa soạn, tên gì ta, à có rồi! Nhớ kĩ người này, Chu Phàm.” “Lúc đó khi chị đàm phán với tên phóng viên Hà Lực kia đã từng gặp anh ta.” “Được, chị mau chóng liên lạc với anh ta, em phải để Chương Nhĩ Hòe biết được dám giở trò ở sau lưng, cuối cùng chỉ có tự làm hại bản thân mà thôi.”
Nhan Ôn biết trong lòng những người đó đều đang mưu tính, cô không thèm tính toán với họ nhưng cũng tuyệt đối không mặc cho họ ức hiếp.
Cô chắc chắn sẽ vào Áo Lai.
Tối hôm đó, chị Hà hẹn gặp Chu Phàm. “Tại sao cô còn tìm tôi? Chẳng phải chuyện lần trước đã đàm phán thất bại rồi sao?” Chu Phàm làm việc rất cẩn thận, khi ngồi xuống còn quan sát xung quanh, đề phòng chị Hà gắn camera.
Chị Hà lắc đầu: “Anh không cần lo lắng, tôi không quỷ quyệt như Chương Nhĩ Hòe” “Làm sao cô...” Chu Phàm vừa nói ra ba chữ thì nhận ra có điều không ổn, anh nghiến răng nghiến lợi: “Cô cố tình hẹn tôi ra là muốn bẫy tôi vào tròng chứ gì? Chúng tôi làm nghề này là có quy tắc, tôi không biết gì cả.”
Chị Hà thở dài, lấy một chiếc USB từ trong túi xách ra. “Tôi hẹn anh đến không phải muốn tính toán với anh về chuyện lần trước, thật ra tài liệu trong tay chúng tôi nhiều hơn anh, trong USB này có rất nhiều tài liệu liên quan đến Đỗ Cảnh Thăng và người mẫu ngôi sao, nếu những thứ trong đây tiết lộ ra chắc chắn trở thành tin nóng.”
Nghe cô nói như thế, Chu Phàm đó lập tức động lòng. “Tôi biết, anh và Hà Lực đã nhận tiền của Chương Nhĩ Hòe.” Chị Hà mạnh dạn suy đoán, thấy vẻ mặt của Chu Phàm thì cô biết mình đã đoán đúng. “Nói sao đây, tôi luôn cảm thấy có một số việc dựa vào tên phóng viên như Hà Lực kia không đáng tin cậy lắm, vẫn phải có mối quan hệ với báo chí như anh vậy mới được. Anh nghĩ xem, nếu anh có được tin đầu tay thì lãnh đạo các anh chắc chắn sẽ rất coi trọng anh.” “Cô... muốn bán những tài liệu này cho tôi? Làm sao tôi biết điều cô nói là đúng hay là sai!” Rõ ràng Chu Phàm đã lay động nhưng vẫn chưa chịu buông lời.
Chị Hà cười lắc đầu: “Anh nghĩ nhiều rồi, chúng tôi muốn tặng không chiếc USB này cho anh nhưng có một điều kiện, chỉ cần anh nói những tài liệu này là một cô Chương trong giới giải trí cung cấp cho anh ở cuối bài báo là đủ rồi.”
Thật ra Chương Nhĩ Hòe toàn cho họ những hình ảnh ghép, cho dù công bố ra ngoài cũng không có ảnh hưởng lớn.
Nhưng tài liệu trong tay chị Hà thì khác, mặc dù Đỗ Cảnh Thăng đã trốn ra nước ngoài, nhưng tin tức liên quan đến ông ta vẫn rất được quan tâm, Chu Phàm thầm tính toán trong lòng: “Được, tôi đồng ý.”
Anh vừa định đưa tay lấy chiếc USB thì bị chị Hà ngăn lại. “Trong đây chỉ là một vài tấm ảnh được chỉnh sửa, tôi đợi đến khi bài báo đăng tin mới gửi tiếp hình có độ phân giải cao cho anh.” “Tôi hiểu.” Chu Phàm là người khi làm việc thích để lại đường lui cho mình, thấy chị Hà dứt khoát như thế, anh cất chiếc USB vào, suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng. “Buổi sáng Hà Lực đến tìm tôi, anh ta nói Chương Nhĩ Hòe lại bảo anh ta tung tin giả, anh ta có công việc phải ra ngoài phỏng vấn nên bảo tôi đăng tin, đúng lúc cô gọi điện hẹn tôi ra đây, tôi đã gác lại bài báo và những hình ảnh đó.”
Chị Hà nghe vậy chợt hoảng hốt một phen.
May rằng đại boss phát hiện sớm và đưa ra biện pháp ứng phó kịp thời, nếu không lần này lại bị Chương Nhĩ Hòe mưu tính rồi. “Vì vậy anh trở về hãy mau chóng đăng những tấm ảnh đó ra ngoài, đến lúc đó tòa soạn các anh chắc chắn sẽ thưởng cho anh. Hơn nữa tên của ngôi sao nữ bị liên lụy được thay thế bằng chữ cái, họ sợ sự việc bại lộ cũng sẽ đến mua chuộc anh, đến lúc đó anh đẩy hết mọi chuyện lên người Chương Nhĩ Hòe, danh lợi vẹn toàn.”