Không bao lâu kể từ khi Doãn Bối Ưu làm loạn ở Bắc Tần Viên, chuyện đến tai Tần Thế Hạo- Ba ruột Tần Thiên Hàn, Con dâu nuôi từ bé trong mắt ông ta chịu uất ức bởi một đứa không ra gì như Thiên Tuệ, hơn nữa quan hệ hai nhà Tần-Doãn cũng là mối quan hệ hợp tác làm ăn lâu dài, Tần Thế Hạo chắc chắn không để yên cho Thiên Tuệ. Ông ta nổi giận bắt buộc Tần Thiên Hàn vác mặt về Trung Tần Đại Viên
Nghe đồn thôi chưa đủ, phải đến tận mắt mới thấy được hết vẻ đẹp của Tần Trung Đại Viên. Nếu nói Bắc Tần Viên là chốn thượng lưu hiện đại, thì Tần Trung Đại Viên là chốn tiên cảnh xa hoa. Vậy mới thấy Bắc Tần Viên chẳng thể bằng một nữa của Tần Trung Đại Viên. Thiếu chút nữa là dát vàng toàn biệt phủ
Vừa đặt chân vào gian chính của Trung Tần Đại Viện, Tần Thế Hạo ngồi ngay trên ghế nhìn Thiên Tuệ bằng ánh mắt khinh bỉ đến tột độ.
Tần Thế Hạo chỉ tầm 53 tuổi, trên khuông mặt đã có dấu vết của thời gian nhưng điều đó không ảnh hưởng mấy đến khí thế của ông ta. Tần Thiên Hàn và Tần Thế Hạo rất giống nhau nhưng cũng rất khác nhau. Khí chất cao quý đến bức người của hai ba con Tần gia quả thật khiến cho người ta bất giác nín thở. Trong ánh mắt Tần Thế Hạo mọi thứ được khắc hoạ rõ ràng, chán ghét, khinh bỉ, coi trọng, nghiêm túc; còn Tần Thiên Hàn thì khác, hỉ nộ ái ố đều được hắn chôn lấp đâu mất, không dễ để nhìn thấy
Tần Thiên Hàn nhận thấy ánh mắt của ba mình liền đưa tay ôm lấy eo Thiên Tuệ như một hình thức đánh dấu chủ quyền, ném lại ba mình một ánh mắt kiên định
“Thiên Hàn, lâu lắm mới về, sao lại đứng ở đó? Mau vào đây”
Quách Chu Linh- vợ thứ của Tần Thế Hạo cũng là mẹ kế Tần Thiên Hàn thấy tính thế căng thẳng liền lên tiếng xoa dịu
Tần Thế Hạo nghe xong, ánh mắt cũng dịu lại bớt
“Thiên Hàn, vị này là..?”
Quách Chu Linh đưa mắt nhìn Thiên Tuệ
Quách Chu Linh bây giờ cũng đã hơn 45, nhưng nhìn vào khuông mặt vẫn có nét đẹp xuân e hạ thẹn
“Vợ tương lai của con, tên Thiên Tuệ”
Tần Thiên Hàn kéo Thiên Tuệ vào trong để cô ngồi ngay bên cạnh mình. Từ đầu đến cuối, cánh tay vẫn không rời vị trí trên eo cô
“Ăn nói hàm hồ”
Tần Thế Hạo giận dữ, quát. Có lẽ Doãn Bối Ưu đã đến đây nhờ Tần Thế Hào làm chủ nên ông ta mới có thái độ căng thẳng đến mức này
“Con biết mình đang nghĩ gì, nói gì, làm gì”
Tần Thiên Hàn cũng không mấy bất ngờ, có lẽ hắn cũng biết trước chuyện này
“Thôi nào, hai ba con vừa gặp mặt đã cãi nhau trước mặt người ngoài, con ra thể thống gì”
Quách Chu Linh đành lên tiếng xoa dịu tình hình
“Dì à, tiểu Tuệ cô ấy không phải người ngoài”
Tần Thiên Hàn dựa người ra sau, nhàn nhã nói
Nghe đến hai từ 'tiểu Tuệ' cô có cảm giác như một luồn điện chạy dọc sống lưng. Thiên Tuệ ở chung với Tần Thiên Hàn cũng gần một tháng nhưng đây là lần đầu tiên cô nghe hắn trực tiếp gọi nhũ danh của mình
“Vị trí thiếu phu nhân Tần gia đã có người ngồi không có chuyện thay đổi”
Tần Thế Hào kiên quyết nói như muốn khẳng định cho dù trời sập xuống thì cũng không chấp nhận Thiên Tuệ là con dâu mình. Truyện Linh Dị
“Con không bảo là cô ấy sẽ là thiếu phu nhân Tần gia, cô ấy là vợ con”
Trong đáy mắt Tần Thiên Hàn hiện lên một tia thách thức rõ ràng
“Ông à, Thiên Hàn nó làm vậy cũng đã có quyết định riêng, chuyện này theo tôi thấy chúng ta không nên xen vào”
Quách Chu Linh ngồi bên cạnh Tần Thế Hào khẽ lên tiếng
“Lí do? Tại sao lại phải là cô ta, Thiên gia thậm chí không được một góc của Doãn gia,ngoài nhan sắc ra Doãn Bối Ưu cũng có thua đâu”
Tần Thế Hào dần lấy lại bình tĩnh hạ giọng nói chuyện
“Thứ nhất, con nhìn trúng cô ấy. Thứ hai, con muốn lấy vợ chứ không phải là một bình hoa di dộng như Doãn Bối Ưu. Thứ ba, con yêu cô ấy, không phải Doãn Bối Ưu. Thứ tư, cô ấy biết tự kiếm tiền chứ không phải chỉ biết tiêu tiền như Doãn Bối Ưu. Thứ năm, cô ấy hỗ trợ con trong mọi tình huống chữ không phải chỉ biết hút máu nhưng Doãn Bối Ưu. Và cuối cùng, thứ sáu, vì cô ấy là Thiên Tuệ”
Trong đáy mắt Tần Thiên Hàn thoáng một chút tự hào pha lẫn một chút khó đoán
“Thiên gia không bằng Doãn gia”
Tần Thế Hào cũng không chịu thua
“Doãn Bối Ưu không bằng cô ấy”
Tần Thiên Hàn nhướng mày tỏ vả hiển nhiên
“Hai cha con các người, cứ gặp nhau là cãi, mở miệng ra như ăn phải thuốc nổ, mười lần như chục thôi”
Quánh Chu Linh lại một lần nữa lên tiếng giải thế
“Nói đi nói lại, con dâu nhà này không thể là một đứa có xuất thân thấp kém”
Tần Thế Hạo nói xong đứng dậy đi thẳng lên lầu
“Nói đi cũng phải nói lại, vợ con không thể là ai khác ngoài Thiên Tuệ”
Tần Thiên Hàn khẽ đưa tay vuốt lấy mái tóc của Thiên Tuệ đặt lên trán một nụ hôn thâm tình
“Em ở đây với dì, anh lên nói chuyện với ông ấy”
Tần Thiên Hàn nắm lấy tay Thiên Tuệ vỗ nhẹ như trấn an lấy cô
“Anh đừng có nói...”
Thiên Tuệ nhìn thấy một màn ba con đấu khẩu vừa rồi trong lòng có chút hoang mang, tính lên tiếng nhắc Tần Thiên Hàn
“Anh biết”
Nói rồi Tần Thiên Hàn cũng lên lầu, để lại ở phòng khách hai người phụ nữ