Sáng hôm sau
- Chào ! – nó tươi cười
- Chà chà !!! – Trâm cười ranh mãnh – Có chuyện gì làm cô nàng nhà ta hôm nay vui thế ?
- Hả ? Vui ? Vui gì đâu chứ ? – nó há hốc mồm
- Chứ không phải hôm qua được đi chơi với hoàng tử sao ? – Trâm nháy nháy mắt
- Ơ ... Sao mày biết ?
- Xời !!! – Nhỏ bạn bĩu môi – Chuyện gì mà tao không biết chớ !
- Hoàng với chả tử ... – nó lườm Trâm rồi ngồi xuống
- Mày phải cẩn thận với mấy con nhỏ khối 10 đó , mày có biết mày đang là tâm điểm của bọn cọp cái đó không ? – Trâm nói
- Tại sao ? – nó mắt tròn mắt dẹt thắc mắc
- Lam Phong là hoảng tử trong lòng tụi nó ... mà cậu ta lại thuộc về mày ... thử nghĩ xem , tụi nó sẽ để yên cho mày chắc !
- Ơ ... mà khoan đã ! Ai thuộc về tao chứ ? Vớ vẩn !!! – nó sừng cồ
- Chứ không phải vậy à ? – Trâm lè lưỡi
- Mới sáng sớm mà đã cãi nhau rồi ! – Phong đến từ lúc nào lừ tụi nó
“ Mong là cậu ta chưa nghe thấy gì “ – nó suy nghĩ
Vào lớp
Cô chủ nhiệm bước vào
- Cô ơi bây giờ là tiết hóa mà , đâu phải tiết toán đâu !!!
- Nhầm lớp rồi cô ơi !
Cả lớp xôn xao trêu chọc cô chủ nhiệm
“ RẦM ‘’ cô gõ mạnh cây thước gỗ xuống bàn làm rung chuyển cả mặt đất ( Nam Mô A Di Đà Phật , cái bàn không có tội thưa thí chủ ~.~ ) . Tuy vậy nhưng chả đứa nào giật mình cả , vì đây là hành động thường xuyên của cô chủ nhiệm để giữ trật tự cho lớp mà , nếu là học sinh lớp khác thì đã rụng tim từ lâu rồi . Cũng may cái lớp này được luyện thành thánh rồi nên độ lỳ của đứa nào cũng vượt qua mức cơ bản hết rồi , chỉ chờ dịp để nâng cao lên thôi
- TRẬT TỰ ! LỚP MÀ CỨ NHƯ CÁI CHỢ !!!
- DÉT SỜ ..... – Cả lớp đồng thanh
- Hôm nay cô sẽ phát động cho các em tham gia cuộc thi ‘ Tiếng anh cho em ‘ , nhà trường thấy lớp ta có nhiều bạn học tốt tiếng anh lên đã chọn , tuy vậy , vẫn còn một số bạn học vẫn chưa được tốt lắm như bạn Yến Vy , Trần Trang, Hoàng Trang ,… Vì vậy , cô sẽ xếp cặp những em này với các bạn học tốt để cùng nhau học tốt , chuẩn bị tốt cho cuộc thi .
- Hic … - nó vừa xấu hổ , vừa thấy nhục dần vì mình được nêu tên đầu tiên .
Trâm và Hùng ngồi bàn trên cứ tủm tỉm cười làm nó càng thấy bực .
- Bạn Vy với Lam Phong nhé ! – Cô chỉ trỏ hai đứa
- Ồ … Ồ … Ồ … - Cả lớp đồng thanh ồ lên to tướng , nếu ai không nghe kĩ chắc sẽ tưởng nhầm đây là trang trại bò mất , lũ bò đang đói meo ruột rú ầm lên – Vy sướng nha !!!
- Hic … !!! – nó khẽ thở dài , dù sao thì cũng chẳng có ai muốn thừa nhận là mình học kém cả , giá mà đây là môn văn hay toán thì nó sẽ cho tụi kia biết mặt vì dám cười mình nhưng đây lại là môn Anh , môn mà nó ghét bẩm sinh .
- Trần Trang với bạn Ánh lớp phó học tập , bạn Hoàng Trang với bạn Hà , ….. – Cô tiếp tục xếp cặp và dặn dò – Các em phải tận dụng những giờ ra chơi và các buổi chiều được nghỉ nghe rõ chưa ?
- Vầnggggggggg ! – Tiếng vâng được kéo dài ra vẻ chán nản khiến cô muốn lộn ruột với đám học trò quỷ sứ này , vừa mới ‘ dét sờ ’ rõ to xong sau khi nghe dặn học bài là lại ỉu xìu , đến là chịu ~.~
Giờ ra chơi
Nó bị Phong bắt ra ghế đá ngồi học , dù không muốn nhưng sợ Phong báo với cô lên bất đắc dĩ phải đi
-‘ I’m sorry that I didn’t do the homework last night ‘ ....... – Phong cứ thao thao bất tuyệt giảng bài còn nó thì ngồi gật gù cái đầu nhưng thực chất là chả hiểu cái quái gì cả ~.~
- ‘ Her mother doesn’t buy ... ‘ .... Này ! Nhìn đi đâu thế hả ? – Phong cốc đầu nó vì cái tội tâm hồn treo ngược cành cây
- Á !!! Đau quá đi ! Cậu độc ác vừa phải thôi chứ ! – nó nhõng nhẽo
- Cậu có tin tôi sẽ cho cậu ăn thêm mấy phát quất nữa không ?
- Đồ bạo lực ! – nó lí nhí
- Nói gì ? – Phong lườm nó cháy mắt
- Ơ ... Ơ không ! Tôi nói cậu rất đẹp trai , rất sì-tai ...
- ĐỌC THEO TÔI MAU ‘ I WISH I HAD A BIG HOUSE ’ !!!
- Híc ... đọc thì đọc , làm gì ghê vậy ! ‘ Ai guýt ai hét ơ bích hau ’ – Nó lảm nhảm cho có ( JJJ )
TÙNG ... TÙNG ... TÙNG
Tiếng trống vào lớp vang lên cứu bồ nó
- DEEEEE !!! Vào lớp rồi ! – nó nhảy cẫng lên vì thoát nợ - ‘ Cảm ơn chúa vì đã cứu lấy sinh mạng bé bỏng này , tạ ơn người !!! ’
Phong chỉ còn nước lắc đầu nhìn nó ngán ngẩm , người gì đâu mà lười học quá !
Ra về
- Mai học tiếp ! - Phong gập sách lại
- Hả ? Học tiếp sao ? Thôi , mệt lắm ! - Nó uể oải
Phong trừng mắt nhìn nó , nóng đến cháy cả lông mi .
- Ơ ... mai học , mai học - sau khi nhìn thấy khuôn mặt nghiêm khắc ấy , nó thay đổi 180 độ - Mai chủ nhật học nhà tôi nhá !
- OK
Đợi Phong đi khuất , nó bắt đầu lườm nguýt '' đồ đại thiếu gia khó tính , đồ lắm mồm nhiều chuyện !!! ''
Sáng hôm sau
- Dạ chào cô ! - Phong lễ phép - Cháu tìm Vy để học nhóm ạ !!!
- Chào cháu ! Nó vẫn còn ngủ đấy , phiền cháu đánh thức nó giúp cô , muộn rồi , cô đi làm đây ! - mẹ nó hiền hậu nói
- A ! HÉ LÔ BÁC GÁI , LÂU LẮM KHÔNG GẶP BÁC , BÁC KHỎE CHỨ Ạ ! - Đằng xa , tiếng Quân oang oang vang lên khiến Phong muốn rớt tim
- Chào thằng nhóc , vào nhà đi , mấy đứa ở lại chơi bác đi làm nhá ! - mẹ nó nói rồi đi mất
- Uả ? Lam Phong ? Cậu cũng ở đây à , tụi mình có duyên nhỉ ! - Quân bá vai bá cổ Phong - Tới đây rủ Vy đi chơi hả ?
- Trong đầu cậu chỉ hiện hữu hai chữ chơi bời thôi à ? Tôi đến đây để học , học , học , nghe rõ chưa ?
- Rồi rồi ! Thế Vy đâu ? - Quân ngó nghiêng
- Vẫn chưa ngủ dậy !!!
- Cậu vào gọi nó đi ! - Quân đẩy Phong
- Sao lại là tôi ?
- Nếu ngại thì để tôi mở cửa cho ! - Quân cười ranh mãnh rồi đẩy Phong vào phòng nó làm cậu không kịp phản ứng gì , xưa nay cậu chưa từng vào phòng con gái , huống hồ là đánh thức đứa con gái ấy dậy .
Nó vẫn đang khò ngon lành với cái dáng lạ chưa từng thấy , thật mất hình tượng quá mà ~.~
- Này ...
- Gọi to lên chứ , cậu gọi kiến đó hả ? - Quân ở bên ngoài ra lệnh
- Có ngon vào đây mà gọi - Phong có phần hơi lúng túng - Này con giun lười , dậy đi !
- Ưm ... mẹ ... cho con ngủ xíu nữa thôi ! - nó tóp tép
- Dậy học mau !!! - Phong vẫn kiên nhẫn , ngồi xuống bên cạnh đó , khẽ lay lay tay nó
- BỰC QUÁ ! - Nó mắt nhắm mắt mở ngồi thẳng dậy
Chắc chỉ còn 2cm nữa là nó ... chạm mặt Phong rồi , nó cảm thấy rõ hơi thở của ai đó , mùi bạc hà mát lạnh vừa lạ vừa quen , nhưng lại không phải của mẹ .
- Mẹ xịt nước hoa gì kỳ vậy ? - nó dụi dụi mắt và từ từ mở mắt ra
Bốn mắt nhìn nhau ......... Gay cấn đến nỗi Quân ở bên ngoài nhìn mà muốn nghẹt thở vì hồi hộp
- Á ... Á ... Á ... - Nó hét toáng lên , mặt đỏ gay đỏ gắt, bật người ra sau . Làm sao mà không ngại được cơ chứ khi mà vừa mới mở mắt ra đã nhìn thấy ngay cái bản mặt thiên thần , hơn nữa lại còn ở cự li cực cực gần như thế ... ~.~
Sau 5s lấy lại bình tĩnh , nó cất tiếng :
- Híc ... cậu vẫn chưa buông tha cho tôi à ?
- Học tốt cho cậu chứ tốt cho ai ?
Bỗng trên đầu nó lóe ra cái bóng đèn huỳnh quang 1200V sáng chóe lọe
- Ờ ... Xin lỗi cậu nhiều lắm Lam Phong ạ !!! Tôi có hẹn với thằng Quân mất tiêu rồi - nó ranh mãnh nói dối không chớp mắt
Phong nghe nó nói thế thì ức lắm , ức không thể nào mà chịu được , nhưng vẫn làm vẻ bình tĩnh , nhân lúc nó không để ý ra hiệu cho Quân cứ đứng ngoài đó xem mình rạch mặt con nhỏ nói phét kia một trận
- Vậy sao ? Tiếc nhỉ !!! - Phong đứng dậy
- Ờ ... vậy đấy , xin lỗi nhé , để bữa khác đi !!! - nó đuổi khéo
- Khoan đã ! - Phong ra lệnh
- Lại gì nữa đây ?
- Cậu phải gọi điện cho Quân tôi mới tin - Phong vờ ra điều kiện kiện
- Ok - nó tự tin lấy phone bấm bấm như thật nhưng thực ra đang thầm chửi rủa Phong quá đa nghi '' Hic ... làm sao bây giờ ... thôi kệ , cứ gọi đi rồi tí nữa giải thích với thằng Quân sau ''
Lúc nó đưa máy lên tai cũng là lúc máy Quân bên ngoài đổ chuông , nó tròn mắt ngạc nhiên còn Phong thì đang cười ranh mãnh
- Mày tìm tao hả ? - Quân nhăn nhở đi vào
- Ơ ... - Nó cứng họng , mặt đỏ bừng lên vì bị lộ tẩy
- Sao hả ? MAU THAY QUẦN ÁO RỒI NGỒI VÀO BÀN HỌC CHO TÔI NGAY !!! - Phong quát to khiến trái tim bé '' bé bỏng '' của nó và Quân suýt rớt xuống sàn
- Vâ ... Vâng - nó là kẻ bị động lên sợ hãi răm rắp nghe theo không dám ho he gì , vội chuồn vào phòng tắm làm VSCN với tốc độ ánh sáng
- Cậu đúng là con cáo già - Quân khen
- Bình thường thôi ! - Phong nhếch mép cười đắc ý
==================
The end chương 10 :)